Dị Giới Điền Viên Phong Tình
-
Chương 74
Văn Quý giận dữ, nhưng cũng bình tĩnh hỏi, “Nói như thế nào?”
Từ Lang ôm bụng đứng lên, Văn Quý vội vàng giúp hắn, Từ Lang nở nụ cười, hôn Văn Quý một hơi, trong lòng ấm ấp. Lôi Lợi đã đem tin tức hắn biến tính để sinh con truyền tới chỗ đức vua, đức vua đã khóa cứng tất cả thông tin về hắn, xem ra ngài không có ý định đẩy hắn vào chỗ chết, những đại quý tộc kia cũng không dám có động tác gì với hắn, nhưng mà tiểu quý tộc cùng dân thường khi biết được tin hắn có thai, khó tránh khỏi ồn ào một chút.
Chuyện này nói không tốt thì cũng không tốt, nói là chuyện tốt thì cũng là chuyện tốt, Từ Lang thả lòng chui vào ngực Văn Quý thấp giọng trêu đùa: “Về sau người người đều biết anh là chồng em, anh bây giờ nổi tiếng rồi a.”
Tin tức bị lọt ra trên mạng, tuy rằng chỉ trong một đoạn thời gian rất ngắn, sau đó đã bị Lôi Lợi tiêu trừ sạch sẽ, nhưng không ngờ vừa truyền ra đã có rất nhiều người nhìn thấy, trên mạng có nhiều người gửi tin nhắn chúc mừng hắn, đáng tiếc chỉ là con số ít ỏi, phần lớn đều là tin nhắn cực đoan. Có thể chắc chắn rằng không bao lâu nữa thì ai ai cũng sẽ biết chuyện Văn Quý là chồng của hắn, là người khiến hắn nguyện ý biến tính để sinh hài tử.
Văn Quý dở khóc dở cười, lúc này còn vui đùa cái gì vậy a, mình thì đang gấp đến độ không thở được luôn, mà Từ Lang còn đem hắn ra giỡn.
Bụng Từ Lang cũng đã rất lớn, đi một hồi liền mệt, thời điểm ngồi xuống thì đứa nhỏ trong bụng đá hắn một cước, Từ Lang không có phòng bị liền kêu đau. Văn Quý vui vẻ vuốt vuốt bụng hắn, chơi giỡn cùng hài tử, bên trái bị đá thì Văn Quý sờ bên trái, bên phải bị đá thì Văn Quý sờ bên phải, còn nói nhỏ, “Con ta tay chân thật là có lực nha, đầu óc cũng thông minh nữa, biết giương đông kích tây, chậc chậc.”
Từ Lang cười ánh mắt cong cong, tựa vào trong ngực Văn Quý, đột nhiên hắn cảm thấy được những chuyện xảy ra bên ngoài kia cũng không còn là gì nữa, cho dù bọn họ biết Văn Quý là chồng hắn thì sao chứ, bọn họ làm được cái gì? Hắn cùng Văn Quý sẽ ở trong thôn này suốt đời, hơn nữa sau khi biết được tin tức hắn mang thai thì đức vua đã thực rất anh minh cho người khóa kín tin tức, mà Xuân Thủy thôn này đã trở thành căn cứ của hắn được đức vua cho người âm thầm bảo hộ, mà Lôi Lợi cũng áp dụng chính sách bảo hộ người, vì thế người khác có muốn tiến vào thôn gây sự là chuyện không thể, nhiều nhất cũng chỉ là ở trên mạng nói bậy thôi, hắn không sợ.
Từ Lang lần đầu tiên tự đáy lòng cảm kích vị đế vương mà cả một nhà hắn đã dùng một đời nguyện trung thành phục vụ quên mình này.
Văn Quý còn đang chơi đùa cùng con hắn, Hạ Hoa cùng Văn Khoan bọn đều đến. Hạ Hoa bởi vì nghe được chuyện Từ Lang mang thai truyền ra ngoài liền hốt hoảng chạy đến nhà Văn Quý, chạy đến nơi chân đã muốn tê rần.
Thấy Văn Quý một chút cũng không lo lắng vuốt bụng Từ Lang cười tủm tỉm, Hạ Hoa rất muốn giận, thật sự là ‘Hoàng đế chưa vội thái giám đã lo.’, “Sao chuyện Từ tướng quân có thai lại đăng trên mạng rồi? Cũng không biết là kẻ nào trong thôn nhiều chuyện đem tin tức này truyền ra ngoài, tốt xấu gì cũng là người cùng thôn, ngẩng đầu không thấy thì cúi đầu cũng thấy mà, còn dám bán đứng nhau như thế này, ta mà bắt được thì sẽ mắng hắn chết luôn.”
Văn Khoan mang thai, lại không kích động như vậy, chỉ sờ sờ bụng, nhíu mày, “Những người này chỉ nghĩ đến tiền, sinh khí với bọn chúng cũng không đáng, tìm được là ai thì cũng phải cho chúng chút giáo huấn, nếu không bọn họ còn cho rằng tiền này dễ lấy đâu.” Có một số việc, có một liền có hai có ba, không cho chúng chút giáo huấn chỉ sợ bọn họ ngày một tệ hơn.
Văn Khoan nhìn đến bộ dáng không thèm để ý của Văn Quý, thuận miệng hỏi, “Anh biết là ai rồi?”
Văn Quý lắc lắc đầu, hắn cũng không thực sự bình tĩnh, chỉ là trực giác hắn cho biết loại chuyện này sẽ không làm thương tổn được gì đến hắn cùng Từ Lang, có ảnh hưởng là thật, nhưng cũng không phải vì vậy mà nhường tên thủ phạm một tấc rồi một thước.
Văn Quý lên mạng xem tình hình, rất nhiều bình luận về chuyện Từ tướng quân có thai đều bị cấm ngôn, Từ Lang nói với Văn Quý, Lôi Lợi chút thủ đoạn này vẫn phải có.
Bất quá chặn lời nói vẫn không có khả năng hoàn toàn chặn được người trên mạng, vẫn có một bộ phận người tiếp tục nói. Tìm ra được Văn Quý là nhân vật trong câu chuyện, còn tìm được tất cả những chuyện từ nhỏ đến lớn của Văn Quý. Lời nói sắc bén chặt chém Văn Quý thê thảm, vài ngày náo loạn như vậy nhưng ở trên mạng Văn Quý vẫn chưa nói gì, hắn không hề bị ngôn luận bên ngoài ảnh hưởng, ngay cả những lời đồn trong thôn hoặc ánh mắt khác thường của bọn họ, hắn cũng chỉ tỏ thái độ thờ ơ.
Để ý đến những lời đồn đãi cùng ánh mắt người khác kết cục chỉ làm cho bản thân rơi vào con đường tuyệt vọng, ở nơi của hắn lúc trước không phải cũng có rất nhiều ngôi sao bị lời đồn đãi giết chết đó thôi? Mà người tạo lời đồn thì đâu ai phải chịu trách nhiệm pháp lý gì, người chết đi xem như là vô ích. Văn Quý hiểu rõ điều này, càng để ý càng khiến bản thân không thoải mái, hắn và Từ Lang còn có đứa con của họ nữa, không cần đi để ý những thứ loạn thất bát tao đó làm gì.
Chỉ cần không có chân chính tổn thương đến gia đình họ thì Văn Quý cũng cảm thấy chẳng sao.
Có thể là Văn Quý cùng Từ Lang, hai nhân vật chính trong câu chuyện, chưa bao giờ đáp lại những tin nhắn trên mạng, cho nên thời gian về dài có vài người cảm thấy tin tức này là giả, có người cảm thấy mấy chuyện này thật là không có nghĩa, cũng có người nháo loạn đến điên, còn suy diễn ra được cả một âm mưu tội ác đằng sau câu chuyện.
Chính là nói Văn Quý âm mưu quỷ kế lừa Từ Lang lấy về nhà, còn nói thẳng một nhánh gia tộc trong họ Văn thị này đều là những kẻ bại hoại.
“Văn Quý là một người thuộc gia tộc nhánh của Văn thịt, sinh ra thể yếu nhiều bệnh, không thân cận với cha mẹ huynh đệ, tính cách âm trầm, yếu đuối vô năng, sao có thể vận cứt chó đến mức có thể lấy được Từ tướng quân! Ông nội hắn là thôn trưởng Xuân Thủy thôn, Từ tướng quân có lẽ chính là bị ép phải ủy thân, còn bị bắt phải biến tính sinh con, mà một tên thôn trưởng thì có bao nhiêu năng lực để ép buộc một vị tướng quân phong hoa tuyệt đại gả cho nhà Văn thị, lại còn sinh con nữa chứ? Bao nhiêu đó cũng đủ có thể thấy được nhánh gia tộc Văn thịt này đều là những kẻ âm hiểm giả dối, tội đáng bị tru di!
Rất nhiều người từ công kích Văn Quý, chuyện sang nói luôn cả gia tộc nhánh của Văn thị.
Văn thị cũng không phải chỉ có ở Xuân Thủy thôn, Văn là quốc họ, đế đô có tới ba đại quý tộc họ Văn, phía dưới tiểu quý tộc họ Văn càng nhiều, ngoại trừ hoàng đế cùng với con nối dòng của ông thì những người khác đều là gia tộc nhánh của Văn thị, ngôn luận nhắm thẳng vào gia tộc nhánh của Văn thị, chọc cho rất nhiều quý tộc họ Văn tức giận, liên hợp với nhau lại giải quyết, cuối cùng chuyện này mới dần tiêu tán.
Từ Lang sau khi biết được hướng đi của vụ việc chỉ cười bí hiểm, tựa vào ngực Văn Quý uống nước, thoải mái biết bao nhiêu. Văn Quý nhìn đến ngôn luận đang cười mỉa mai công kích hết lớp này đến lớp khác, sau lại thần kì chết lặng, không khỏi nghĩ tới Lôi Lợi, năng suất làm việc thật sự rất tốt, chuyển hướng câu chuyện, cuối cùng đem phiền toái của hắn cùng Từ Lang giải quyết sạch sẽ không còn một mảnh.
Đương nhiên, Văn Quý vẫn chưa thể cảm thấy thoải mái được, dù sao chuyện này cũng vì hắn mới thành ra như thế, những người quý tộc đó đều là vì Văn Quý mới bị bêu xấu, đương nhiên bọn họ không thể trách tội được Từ Lang đang mang thai, vì thế tội danh liền nằm trên người Văn Quý.
Chưa đến hai ngày sau, Văn Hào đã tìm tới Văn Quý mắng to một trận, sau đó thì Văn lão thái gia cũng tìm đến Văn Quý để bàn bạc tặng cho bọn họ chút quà bồi thường, không còn cách nào khác, bọn họ bị đem ra làm lá chắn của Văn Quý, hơn nữa cũng đã thay Văn Quý giải quyết mọi chuyện, Văn Quý trả cho họ chút phí bồi thường cũng là lẽ đương nhiên thôi.
Văn Quý hiện tại cái gì không có thì thôi chứ tiền thì có rất nhiều, Văn lão thái gia chỉ biết là cuộc sống Văn Quý bây giờ rất tốt, nhưng cũng không biết cụ thể Văn Quý có bao nhiêu, cho nên còn lo lắng thay Văn Quý một hồi. Còn nói sao nữa, ai bảo Văn Quý đứa nhỏ này thật sự không tồi, hiếu kính với ông, tính tình lại hòa hảo, thường xuyên biếu ông mứt trái cây, nhờ vậy mà cơ thể ông dần dần khỏe hơn rất nhiều, ông bây giờ không cần chống gậy cũng có thể chậm rãi đi lại được.
Vì thế dĩ nhiên ông càng thích Văn Quý, cảm thấy rất thân thích với thằng bé này. Văn lão thái gia đề xuất cho Văn Quý một chủ ý, “Tiểu Quý a, trong nhà ngươi không phải có rượu ủ sao? Nghe nói bán rất đắt đúng không, ngươi còn giữ lại bao nhiêu? Ngươi chuẩn bị thêm nhiều chút, ta giúp ngươi nói chuyện với họ, có lễ tặng thì bọn họ cũng sẽ không làm khó đến ngươi.”
Cái này thì đúng, Văn Quý mặc dù chỉ là một người nông thôn thôi, nhưng nói như thế nào vẫn là họ Văn, hắn cưới Từ tướng quân cũng nên nói với bọn họ một tiếng, tuy rằng cưới Từ tướng quân vào Văn gia thì cũng không có lợi gì, nhưng vẫn có mặt mũi, còn có danh vọng a. Vả lại, đức vua đối với chuyện Từ tướng quân lập gia đình đã ngầm đồng ý, những đại quý tộc này mắt sắc bén lắm, dĩ nhiên là nhìn thấy thái độ của đế vương, vì thế họ chỉ mang ý tứ giáo huấn Văn Quý một chút vì giữ thể diện cho mình thôi, làm cho Văn Quý biết là không phải nước bẩn nào cũng có thể ôm vào người như vậy đươc, đồng thời cũng khôn khéo cấp cho Văn Quý bậc thanh đi xuống, bọn họ cũng nhân cơ hội này mà tạo chút ‘quan hệ thân tình’.
Văn Quý cũng hiểu rõ, về nhà chuẩn bị ra loại rượu mận tốt nhất, cơ hồ tất cả đều dùng linh tuyền ủ ra, còn có mấy hũ hồng tiêu đặc chế, hắn chọn những trái lớn nhất để đi tặng. Sau đó để cảm tạ Văn lão thái gia đã giúp đỡ hắn, Văn Quý biếu cho ông mấy trái dưa hấu cùng trái cây mới thu hoạch, còn có hơn mười hũ mứt trái cây.
Văn lão thái gia cười tủm tỉm nhận, tự biết lễ vật ông nhận được còn quý trọng hơn quà mấy vị quý tộc kia nhận được, lúc nói chuyện với Văn Quý càng thêm vài phần thân thiết, chân thành.
Chuyện này sau khi xong thì Văn Quý đã biếu tặng cho rất người rồi, chính là những quý tộc của gia tộc nhánh của Văn thịt, bọn họ biết Văn Quý có hồng tiêu đặc chế tốt nhất, so với vị Văn Nhã mới nổi lên gẩn đây, chất lượng còn tốt hơn, nhất thời thái độ với Văn Quý tốt hơn rất nhiều.
Đương nhiên, việc Văn Quý tặng quà nhiều như thế không phải là vô ích, sau khi biết tin Từ Lang có thai thì tất cả những bình luận đó đều thay đổi hướng gió, đại bộ phận mọi ngươi đều chúc phúc Văn Quý cùng Từ Lang phu phu hai người trăm năm hảo hợp.
Còn không chưa kịp thở một hơi, Văn Quý lại phải vội vàng giải quyết chuyện khác, còn có thể không vội hay sao, cửa hàng trái cây của Văn Quý vừa phải hứng chịu tức giận của mọi người một phen.
Thông tin của Văn Quý bị người lôi ra thì cửa hàng trái cây của Văn Quý cũng theo đó mà lộ ra, những người muốn công kích đến tranh mua coi thử người ra sao, có người vì tò mò mà đến, dĩ nhiên cũng có đối thủ cạnh tranh đến để thăm dò thực lực cửa hàng của Văn Quý.
Nói tóm lại, cửa hàng của Văn Quý lại càng thêm náo nhiệt rồi.
Lôi Lợi lúc biết được ‘Cửa hàng trái cây của Văn Quý’ là của chồng Từ Lang mở thì cằm muốn rớt xuống luôn, tiêu rồi, thời điểm hắn thống khổ mất mặt tranh giành đồ ăn với người ta đều bị Từ tướng quân mà hắn kính ngưỡng nhìn thấy hết. Được rồi, bình thường hắn được nhiều tặng phẩm rồi hồng tiêu miễn phí gì đó đều là nhờ Từ tướng quân đi cửa sau giúp hắn a.
Hoa Lai chỉ vào Lôi Lợi cười ha ha, “Còn nói cái gì mà ông chủ cửa hàng hình như có ý với mình nữa, thật sự là, ai ô ô, cười chết ta rồi…”
Lôi Lợi xấu hổ liếc Hoa Lai, Hoa Lai không thèm để ý, cười đến nước mắt đều chảy ra.
Lôi Lợi sau đó thì chạy đi tìm Từ tướng quân, trước xin Từ tướng quân thứ lỗi cho sự lỗ mãng của mình, trực tiếp xin hoàng qua mà Hoa Lai thích, còn có hồng tiêu đặc chế mà hắn nhớ thương, sau đó thì đem đồ về hướng Hoa Lai khoe khoang một hồi.
Không nghĩ tới mới hai ngày đã phát hiện rất nhiều quý tộc đều hứng khởi với món hồng tiêu đặc chế này, Văn Quý nghĩ quả nhiên cái này vẫn là tặng lễ tốt nhất!
Thân thể Văn Quý hiện giờ so với bán thú nhân còn muốn cường tráng hơn vài phần, hắn cũng có thể cảm nhận được chất lượng linh tuyền giống như cũng được thăng cấp, dùng linh tuyền được thăng cấp này để làm hồng tiêu đặc chế ăn vào càng thêm có sức lực, vị cay làm tê rát đầu lưỡi, bán thú nhân ăn vào xong cả người không ngừng bốc hỏa, thậm chí còn có thể cảm giác được linh hồn nóng rực lên như bị thiêu đốt vậy.
Ăn xong một hũ hồng tiêu, năng lượng tiêu cực gì trong người đều bị cháy sạch đến tro cũng không còn, giống như được thoát thai hoán cốt vậy. Chỉ bằng chất lượng vượt trội của một mình hồng tiêu đặc chế này thôi, cũng có thể biết được tương lai làm ăn phát đạt của cửa hàng Văn Quý.
Hồng tiêu đặc chế chính là quà tặng tốt nhất, nhưng chỉ là dành cho bán thú nhân thôi, còn á thú nhân thì sao? Thứ bọn họ thích nhất trong ‘Cửa hàng trái cây của Văn Quý’ chính là mứt trái cây, cái này chính là thánh phẩm dưỡng nhan, chỉ cần ăn vào liền có thể cảm nhận được sự khác biệt, hơn nữa lại rất tự nhiên không có thành phần độc hại gây ô nhiễm môi trường, cho dù ngươi là một lão nhân năm trăm tuổi làn da nhăn nheo đi chăng nữa, thì chỉ cần trong vòng một năm liên tục ăn mứt trái cây thì ngươi có thể khôi phục lại bộ dáng lúc ngươi ba bốn trăm tuổi.
Nói chung chuyện này vẫn chưa được chứng thực, có nhiều người không tin mứt trái cây có công dụng thần kỳ như vậy, khinh thường xoay người rời đi. Đó là chuyện của các ngươi, ngươi không tin hả, rất tốt, bớt được một người tranh giành với chúng ta. Còn có cách nào khác sao, ông chủ Văn mỗi ngày chỉ bán mứt trái cây ra với số lượng hạn chế, một ngày như vậy bán ra không nhiều lắm, lại không hợp tác cho ai có đặc quyền tiêu thụ, ai muốn mua hả, vậy thì phải xem coi ngươi có bản lĩnh cướp được hay không.
Có người đối với cái phương thức bán hàng này của Văn Quý hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng biết làm sao được, tạm chưa nói đến chuyện công pháp quốc tế có hẳn một bộ luật tối cao để bảo hộ việc kinh doanh của mọi á thú nhân, bây giờ chỉ cần đếm xem trong cửa hàng mỗi ngày có bao nhiêu đại nhân vật tụ tập mua đồ ở đây, ngươi thật sự dám xằng bậy sao?
Mà nếu như làm chuyện xằng bậy xong thì ngay cả cửa hàng của Văn Quý cũng không mở nữa, thì rốt cục ai là người chịu tổn thất đây? Hơn nữa, ông chủ đã thông báo rằng vì bạn lữ của mình có thai, mọi chuyện bây giờ đều đặt bạn lữ lên hàng đầu, nếu như việc chăm sóc, chiếu cố bạn lữ quá bận rộn thì số hàng bán ra có khả năng còn ít hơn trước…
Đây là sự thật tàn nhẫn cỡ nào a, lúc này là nên chúc phúc cho Từ tướng quân đang mang thai hay là chờ mong Từ tướng quân nhanh chóng sinh hài tử để Văn Quý chuyên tâm buôn bán đây?
Cuối cùng thì phép so sánh cao siêu này cũng không có đáp án, trong khi đó thì việc làm ăn của Văn Quý tốt đến nguồn tiền đổ vào túi hắn đột phát nhiều gấp bội so với trước kia. Đang lúc việc kinh doanh trong cửa hàng Văn Quý cực kì náo nhiệt thì Văn Nhã liên hệ với hắn
Từ Lang ôm bụng đứng lên, Văn Quý vội vàng giúp hắn, Từ Lang nở nụ cười, hôn Văn Quý một hơi, trong lòng ấm ấp. Lôi Lợi đã đem tin tức hắn biến tính để sinh con truyền tới chỗ đức vua, đức vua đã khóa cứng tất cả thông tin về hắn, xem ra ngài không có ý định đẩy hắn vào chỗ chết, những đại quý tộc kia cũng không dám có động tác gì với hắn, nhưng mà tiểu quý tộc cùng dân thường khi biết được tin hắn có thai, khó tránh khỏi ồn ào một chút.
Chuyện này nói không tốt thì cũng không tốt, nói là chuyện tốt thì cũng là chuyện tốt, Từ Lang thả lòng chui vào ngực Văn Quý thấp giọng trêu đùa: “Về sau người người đều biết anh là chồng em, anh bây giờ nổi tiếng rồi a.”
Tin tức bị lọt ra trên mạng, tuy rằng chỉ trong một đoạn thời gian rất ngắn, sau đó đã bị Lôi Lợi tiêu trừ sạch sẽ, nhưng không ngờ vừa truyền ra đã có rất nhiều người nhìn thấy, trên mạng có nhiều người gửi tin nhắn chúc mừng hắn, đáng tiếc chỉ là con số ít ỏi, phần lớn đều là tin nhắn cực đoan. Có thể chắc chắn rằng không bao lâu nữa thì ai ai cũng sẽ biết chuyện Văn Quý là chồng của hắn, là người khiến hắn nguyện ý biến tính để sinh hài tử.
Văn Quý dở khóc dở cười, lúc này còn vui đùa cái gì vậy a, mình thì đang gấp đến độ không thở được luôn, mà Từ Lang còn đem hắn ra giỡn.
Bụng Từ Lang cũng đã rất lớn, đi một hồi liền mệt, thời điểm ngồi xuống thì đứa nhỏ trong bụng đá hắn một cước, Từ Lang không có phòng bị liền kêu đau. Văn Quý vui vẻ vuốt vuốt bụng hắn, chơi giỡn cùng hài tử, bên trái bị đá thì Văn Quý sờ bên trái, bên phải bị đá thì Văn Quý sờ bên phải, còn nói nhỏ, “Con ta tay chân thật là có lực nha, đầu óc cũng thông minh nữa, biết giương đông kích tây, chậc chậc.”
Từ Lang cười ánh mắt cong cong, tựa vào trong ngực Văn Quý, đột nhiên hắn cảm thấy được những chuyện xảy ra bên ngoài kia cũng không còn là gì nữa, cho dù bọn họ biết Văn Quý là chồng hắn thì sao chứ, bọn họ làm được cái gì? Hắn cùng Văn Quý sẽ ở trong thôn này suốt đời, hơn nữa sau khi biết được tin tức hắn mang thai thì đức vua đã thực rất anh minh cho người khóa kín tin tức, mà Xuân Thủy thôn này đã trở thành căn cứ của hắn được đức vua cho người âm thầm bảo hộ, mà Lôi Lợi cũng áp dụng chính sách bảo hộ người, vì thế người khác có muốn tiến vào thôn gây sự là chuyện không thể, nhiều nhất cũng chỉ là ở trên mạng nói bậy thôi, hắn không sợ.
Từ Lang lần đầu tiên tự đáy lòng cảm kích vị đế vương mà cả một nhà hắn đã dùng một đời nguyện trung thành phục vụ quên mình này.
Văn Quý còn đang chơi đùa cùng con hắn, Hạ Hoa cùng Văn Khoan bọn đều đến. Hạ Hoa bởi vì nghe được chuyện Từ Lang mang thai truyền ra ngoài liền hốt hoảng chạy đến nhà Văn Quý, chạy đến nơi chân đã muốn tê rần.
Thấy Văn Quý một chút cũng không lo lắng vuốt bụng Từ Lang cười tủm tỉm, Hạ Hoa rất muốn giận, thật sự là ‘Hoàng đế chưa vội thái giám đã lo.’, “Sao chuyện Từ tướng quân có thai lại đăng trên mạng rồi? Cũng không biết là kẻ nào trong thôn nhiều chuyện đem tin tức này truyền ra ngoài, tốt xấu gì cũng là người cùng thôn, ngẩng đầu không thấy thì cúi đầu cũng thấy mà, còn dám bán đứng nhau như thế này, ta mà bắt được thì sẽ mắng hắn chết luôn.”
Văn Khoan mang thai, lại không kích động như vậy, chỉ sờ sờ bụng, nhíu mày, “Những người này chỉ nghĩ đến tiền, sinh khí với bọn chúng cũng không đáng, tìm được là ai thì cũng phải cho chúng chút giáo huấn, nếu không bọn họ còn cho rằng tiền này dễ lấy đâu.” Có một số việc, có một liền có hai có ba, không cho chúng chút giáo huấn chỉ sợ bọn họ ngày một tệ hơn.
Văn Khoan nhìn đến bộ dáng không thèm để ý của Văn Quý, thuận miệng hỏi, “Anh biết là ai rồi?”
Văn Quý lắc lắc đầu, hắn cũng không thực sự bình tĩnh, chỉ là trực giác hắn cho biết loại chuyện này sẽ không làm thương tổn được gì đến hắn cùng Từ Lang, có ảnh hưởng là thật, nhưng cũng không phải vì vậy mà nhường tên thủ phạm một tấc rồi một thước.
Văn Quý lên mạng xem tình hình, rất nhiều bình luận về chuyện Từ tướng quân có thai đều bị cấm ngôn, Từ Lang nói với Văn Quý, Lôi Lợi chút thủ đoạn này vẫn phải có.
Bất quá chặn lời nói vẫn không có khả năng hoàn toàn chặn được người trên mạng, vẫn có một bộ phận người tiếp tục nói. Tìm ra được Văn Quý là nhân vật trong câu chuyện, còn tìm được tất cả những chuyện từ nhỏ đến lớn của Văn Quý. Lời nói sắc bén chặt chém Văn Quý thê thảm, vài ngày náo loạn như vậy nhưng ở trên mạng Văn Quý vẫn chưa nói gì, hắn không hề bị ngôn luận bên ngoài ảnh hưởng, ngay cả những lời đồn trong thôn hoặc ánh mắt khác thường của bọn họ, hắn cũng chỉ tỏ thái độ thờ ơ.
Để ý đến những lời đồn đãi cùng ánh mắt người khác kết cục chỉ làm cho bản thân rơi vào con đường tuyệt vọng, ở nơi của hắn lúc trước không phải cũng có rất nhiều ngôi sao bị lời đồn đãi giết chết đó thôi? Mà người tạo lời đồn thì đâu ai phải chịu trách nhiệm pháp lý gì, người chết đi xem như là vô ích. Văn Quý hiểu rõ điều này, càng để ý càng khiến bản thân không thoải mái, hắn và Từ Lang còn có đứa con của họ nữa, không cần đi để ý những thứ loạn thất bát tao đó làm gì.
Chỉ cần không có chân chính tổn thương đến gia đình họ thì Văn Quý cũng cảm thấy chẳng sao.
Có thể là Văn Quý cùng Từ Lang, hai nhân vật chính trong câu chuyện, chưa bao giờ đáp lại những tin nhắn trên mạng, cho nên thời gian về dài có vài người cảm thấy tin tức này là giả, có người cảm thấy mấy chuyện này thật là không có nghĩa, cũng có người nháo loạn đến điên, còn suy diễn ra được cả một âm mưu tội ác đằng sau câu chuyện.
Chính là nói Văn Quý âm mưu quỷ kế lừa Từ Lang lấy về nhà, còn nói thẳng một nhánh gia tộc trong họ Văn thị này đều là những kẻ bại hoại.
“Văn Quý là một người thuộc gia tộc nhánh của Văn thịt, sinh ra thể yếu nhiều bệnh, không thân cận với cha mẹ huynh đệ, tính cách âm trầm, yếu đuối vô năng, sao có thể vận cứt chó đến mức có thể lấy được Từ tướng quân! Ông nội hắn là thôn trưởng Xuân Thủy thôn, Từ tướng quân có lẽ chính là bị ép phải ủy thân, còn bị bắt phải biến tính sinh con, mà một tên thôn trưởng thì có bao nhiêu năng lực để ép buộc một vị tướng quân phong hoa tuyệt đại gả cho nhà Văn thị, lại còn sinh con nữa chứ? Bao nhiêu đó cũng đủ có thể thấy được nhánh gia tộc Văn thịt này đều là những kẻ âm hiểm giả dối, tội đáng bị tru di!
Rất nhiều người từ công kích Văn Quý, chuyện sang nói luôn cả gia tộc nhánh của Văn thị.
Văn thị cũng không phải chỉ có ở Xuân Thủy thôn, Văn là quốc họ, đế đô có tới ba đại quý tộc họ Văn, phía dưới tiểu quý tộc họ Văn càng nhiều, ngoại trừ hoàng đế cùng với con nối dòng của ông thì những người khác đều là gia tộc nhánh của Văn thị, ngôn luận nhắm thẳng vào gia tộc nhánh của Văn thị, chọc cho rất nhiều quý tộc họ Văn tức giận, liên hợp với nhau lại giải quyết, cuối cùng chuyện này mới dần tiêu tán.
Từ Lang sau khi biết được hướng đi của vụ việc chỉ cười bí hiểm, tựa vào ngực Văn Quý uống nước, thoải mái biết bao nhiêu. Văn Quý nhìn đến ngôn luận đang cười mỉa mai công kích hết lớp này đến lớp khác, sau lại thần kì chết lặng, không khỏi nghĩ tới Lôi Lợi, năng suất làm việc thật sự rất tốt, chuyển hướng câu chuyện, cuối cùng đem phiền toái của hắn cùng Từ Lang giải quyết sạch sẽ không còn một mảnh.
Đương nhiên, Văn Quý vẫn chưa thể cảm thấy thoải mái được, dù sao chuyện này cũng vì hắn mới thành ra như thế, những người quý tộc đó đều là vì Văn Quý mới bị bêu xấu, đương nhiên bọn họ không thể trách tội được Từ Lang đang mang thai, vì thế tội danh liền nằm trên người Văn Quý.
Chưa đến hai ngày sau, Văn Hào đã tìm tới Văn Quý mắng to một trận, sau đó thì Văn lão thái gia cũng tìm đến Văn Quý để bàn bạc tặng cho bọn họ chút quà bồi thường, không còn cách nào khác, bọn họ bị đem ra làm lá chắn của Văn Quý, hơn nữa cũng đã thay Văn Quý giải quyết mọi chuyện, Văn Quý trả cho họ chút phí bồi thường cũng là lẽ đương nhiên thôi.
Văn Quý hiện tại cái gì không có thì thôi chứ tiền thì có rất nhiều, Văn lão thái gia chỉ biết là cuộc sống Văn Quý bây giờ rất tốt, nhưng cũng không biết cụ thể Văn Quý có bao nhiêu, cho nên còn lo lắng thay Văn Quý một hồi. Còn nói sao nữa, ai bảo Văn Quý đứa nhỏ này thật sự không tồi, hiếu kính với ông, tính tình lại hòa hảo, thường xuyên biếu ông mứt trái cây, nhờ vậy mà cơ thể ông dần dần khỏe hơn rất nhiều, ông bây giờ không cần chống gậy cũng có thể chậm rãi đi lại được.
Vì thế dĩ nhiên ông càng thích Văn Quý, cảm thấy rất thân thích với thằng bé này. Văn lão thái gia đề xuất cho Văn Quý một chủ ý, “Tiểu Quý a, trong nhà ngươi không phải có rượu ủ sao? Nghe nói bán rất đắt đúng không, ngươi còn giữ lại bao nhiêu? Ngươi chuẩn bị thêm nhiều chút, ta giúp ngươi nói chuyện với họ, có lễ tặng thì bọn họ cũng sẽ không làm khó đến ngươi.”
Cái này thì đúng, Văn Quý mặc dù chỉ là một người nông thôn thôi, nhưng nói như thế nào vẫn là họ Văn, hắn cưới Từ tướng quân cũng nên nói với bọn họ một tiếng, tuy rằng cưới Từ tướng quân vào Văn gia thì cũng không có lợi gì, nhưng vẫn có mặt mũi, còn có danh vọng a. Vả lại, đức vua đối với chuyện Từ tướng quân lập gia đình đã ngầm đồng ý, những đại quý tộc này mắt sắc bén lắm, dĩ nhiên là nhìn thấy thái độ của đế vương, vì thế họ chỉ mang ý tứ giáo huấn Văn Quý một chút vì giữ thể diện cho mình thôi, làm cho Văn Quý biết là không phải nước bẩn nào cũng có thể ôm vào người như vậy đươc, đồng thời cũng khôn khéo cấp cho Văn Quý bậc thanh đi xuống, bọn họ cũng nhân cơ hội này mà tạo chút ‘quan hệ thân tình’.
Văn Quý cũng hiểu rõ, về nhà chuẩn bị ra loại rượu mận tốt nhất, cơ hồ tất cả đều dùng linh tuyền ủ ra, còn có mấy hũ hồng tiêu đặc chế, hắn chọn những trái lớn nhất để đi tặng. Sau đó để cảm tạ Văn lão thái gia đã giúp đỡ hắn, Văn Quý biếu cho ông mấy trái dưa hấu cùng trái cây mới thu hoạch, còn có hơn mười hũ mứt trái cây.
Văn lão thái gia cười tủm tỉm nhận, tự biết lễ vật ông nhận được còn quý trọng hơn quà mấy vị quý tộc kia nhận được, lúc nói chuyện với Văn Quý càng thêm vài phần thân thiết, chân thành.
Chuyện này sau khi xong thì Văn Quý đã biếu tặng cho rất người rồi, chính là những quý tộc của gia tộc nhánh của Văn thịt, bọn họ biết Văn Quý có hồng tiêu đặc chế tốt nhất, so với vị Văn Nhã mới nổi lên gẩn đây, chất lượng còn tốt hơn, nhất thời thái độ với Văn Quý tốt hơn rất nhiều.
Đương nhiên, việc Văn Quý tặng quà nhiều như thế không phải là vô ích, sau khi biết tin Từ Lang có thai thì tất cả những bình luận đó đều thay đổi hướng gió, đại bộ phận mọi ngươi đều chúc phúc Văn Quý cùng Từ Lang phu phu hai người trăm năm hảo hợp.
Còn không chưa kịp thở một hơi, Văn Quý lại phải vội vàng giải quyết chuyện khác, còn có thể không vội hay sao, cửa hàng trái cây của Văn Quý vừa phải hứng chịu tức giận của mọi người một phen.
Thông tin của Văn Quý bị người lôi ra thì cửa hàng trái cây của Văn Quý cũng theo đó mà lộ ra, những người muốn công kích đến tranh mua coi thử người ra sao, có người vì tò mò mà đến, dĩ nhiên cũng có đối thủ cạnh tranh đến để thăm dò thực lực cửa hàng của Văn Quý.
Nói tóm lại, cửa hàng của Văn Quý lại càng thêm náo nhiệt rồi.
Lôi Lợi lúc biết được ‘Cửa hàng trái cây của Văn Quý’ là của chồng Từ Lang mở thì cằm muốn rớt xuống luôn, tiêu rồi, thời điểm hắn thống khổ mất mặt tranh giành đồ ăn với người ta đều bị Từ tướng quân mà hắn kính ngưỡng nhìn thấy hết. Được rồi, bình thường hắn được nhiều tặng phẩm rồi hồng tiêu miễn phí gì đó đều là nhờ Từ tướng quân đi cửa sau giúp hắn a.
Hoa Lai chỉ vào Lôi Lợi cười ha ha, “Còn nói cái gì mà ông chủ cửa hàng hình như có ý với mình nữa, thật sự là, ai ô ô, cười chết ta rồi…”
Lôi Lợi xấu hổ liếc Hoa Lai, Hoa Lai không thèm để ý, cười đến nước mắt đều chảy ra.
Lôi Lợi sau đó thì chạy đi tìm Từ tướng quân, trước xin Từ tướng quân thứ lỗi cho sự lỗ mãng của mình, trực tiếp xin hoàng qua mà Hoa Lai thích, còn có hồng tiêu đặc chế mà hắn nhớ thương, sau đó thì đem đồ về hướng Hoa Lai khoe khoang một hồi.
Không nghĩ tới mới hai ngày đã phát hiện rất nhiều quý tộc đều hứng khởi với món hồng tiêu đặc chế này, Văn Quý nghĩ quả nhiên cái này vẫn là tặng lễ tốt nhất!
Thân thể Văn Quý hiện giờ so với bán thú nhân còn muốn cường tráng hơn vài phần, hắn cũng có thể cảm nhận được chất lượng linh tuyền giống như cũng được thăng cấp, dùng linh tuyền được thăng cấp này để làm hồng tiêu đặc chế ăn vào càng thêm có sức lực, vị cay làm tê rát đầu lưỡi, bán thú nhân ăn vào xong cả người không ngừng bốc hỏa, thậm chí còn có thể cảm giác được linh hồn nóng rực lên như bị thiêu đốt vậy.
Ăn xong một hũ hồng tiêu, năng lượng tiêu cực gì trong người đều bị cháy sạch đến tro cũng không còn, giống như được thoát thai hoán cốt vậy. Chỉ bằng chất lượng vượt trội của một mình hồng tiêu đặc chế này thôi, cũng có thể biết được tương lai làm ăn phát đạt của cửa hàng Văn Quý.
Hồng tiêu đặc chế chính là quà tặng tốt nhất, nhưng chỉ là dành cho bán thú nhân thôi, còn á thú nhân thì sao? Thứ bọn họ thích nhất trong ‘Cửa hàng trái cây của Văn Quý’ chính là mứt trái cây, cái này chính là thánh phẩm dưỡng nhan, chỉ cần ăn vào liền có thể cảm nhận được sự khác biệt, hơn nữa lại rất tự nhiên không có thành phần độc hại gây ô nhiễm môi trường, cho dù ngươi là một lão nhân năm trăm tuổi làn da nhăn nheo đi chăng nữa, thì chỉ cần trong vòng một năm liên tục ăn mứt trái cây thì ngươi có thể khôi phục lại bộ dáng lúc ngươi ba bốn trăm tuổi.
Nói chung chuyện này vẫn chưa được chứng thực, có nhiều người không tin mứt trái cây có công dụng thần kỳ như vậy, khinh thường xoay người rời đi. Đó là chuyện của các ngươi, ngươi không tin hả, rất tốt, bớt được một người tranh giành với chúng ta. Còn có cách nào khác sao, ông chủ Văn mỗi ngày chỉ bán mứt trái cây ra với số lượng hạn chế, một ngày như vậy bán ra không nhiều lắm, lại không hợp tác cho ai có đặc quyền tiêu thụ, ai muốn mua hả, vậy thì phải xem coi ngươi có bản lĩnh cướp được hay không.
Có người đối với cái phương thức bán hàng này của Văn Quý hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng biết làm sao được, tạm chưa nói đến chuyện công pháp quốc tế có hẳn một bộ luật tối cao để bảo hộ việc kinh doanh của mọi á thú nhân, bây giờ chỉ cần đếm xem trong cửa hàng mỗi ngày có bao nhiêu đại nhân vật tụ tập mua đồ ở đây, ngươi thật sự dám xằng bậy sao?
Mà nếu như làm chuyện xằng bậy xong thì ngay cả cửa hàng của Văn Quý cũng không mở nữa, thì rốt cục ai là người chịu tổn thất đây? Hơn nữa, ông chủ đã thông báo rằng vì bạn lữ của mình có thai, mọi chuyện bây giờ đều đặt bạn lữ lên hàng đầu, nếu như việc chăm sóc, chiếu cố bạn lữ quá bận rộn thì số hàng bán ra có khả năng còn ít hơn trước…
Đây là sự thật tàn nhẫn cỡ nào a, lúc này là nên chúc phúc cho Từ tướng quân đang mang thai hay là chờ mong Từ tướng quân nhanh chóng sinh hài tử để Văn Quý chuyên tâm buôn bán đây?
Cuối cùng thì phép so sánh cao siêu này cũng không có đáp án, trong khi đó thì việc làm ăn của Văn Quý tốt đến nguồn tiền đổ vào túi hắn đột phát nhiều gấp bội so với trước kia. Đang lúc việc kinh doanh trong cửa hàng Văn Quý cực kì náo nhiệt thì Văn Nhã liên hệ với hắn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook