Dì Ghẻ - Nguyễn Thảo Nguyên
-
3: Thọc Mạch
Tuy Ánh Dương đã dặn em gái xin phép bà Hà đàng hoàng nhưng cô cũng không yên tâm cô biết tính em gái mình rất nóng nảy và không giỏi nhẫn nhịn
Cô gọi điện sau một hồi chuông đổ dài thì bà Hà cũng chịu nghe máy thấy bà ấy bắt máy cô mừng như bắt được vàng vội nói
- Dạ con chào dì! Dạo này dì vẫn khỏe chứ ạ?
- Tất nhiên là vẫn khỏe rồi nhưng nếu như không có con em gái ngang ngược của cô chắc tôi còn khỏe hơn ấy
Tay của Ánh Dương đang đặt trên mặt bàn lúc này đang cuộn tròn thành nắm đấm nhưng cô vẫn có thể bình tĩnh mà đáp
- Vậy là còn mừng rồi ạ! Con gọi hôm nay là muốn phép dì tối nay nhà con có tổ chức tiệc giáng sinh con muốn xin phép dì cho cái Nguyệt sang nhà con chơi ạ!
Bà Hà nghe đến cũng chỉ cười khẩy rồi nói
- Hai chị em cô muốn hẹn nhau đi đâu thì làm sao mà tôi cản được
- Dì nói vậy là đồng ý đúng không ạ con cảm ơn dì nhiều lắm
Nói rồi cô cũng cúp máy rồi ném chiếc điện thoại lên bàn rồi nhả người ra chiếc ghế mà thở dài
Chiều nay khi Ánh Nguyệt sửa soạn xong cô chọn cho mình một chiếc váy dài qua gối màu xanh ngọc với lớp make up nhẹ nhàng càng tôn lên nhan sắc của cô
Cô đi xuống thấy bà Hà đang ngồi nhâm nhi ly nước cam ở dưới phòng khách thấy bà ấy mặc dù không muốn cô cũng phải lễ phép thưa
- Dạ thưa dì! Con xin phép dì cho con qua nhà chị Dương thâm gia tiệc giáng sinh với chị ấy ạ
Bà Hà đặt cốc nước cam trên tay xuống nhìn cô từ đầu đến chân mà nói
- Cô cũng hay thật đấy! Muốn đi thì phải xin phép trước chứ cô như vậy là thông báo chứ xin phép cái gì?
- Dạ thưa dì con nghĩ là chị Dương cũng đã điện thoại xin phép dì trước rồi ạ! Sao dì lại nói là không nói trước ạ
Bà Hà không bắt bẻ được gì rồi lại nhìn trang phục của cô mà nói
- Con gái ra đường thì cũng ăn mặc kín đáo một chút ăn mặc hở hang thế kia có chuyện gì xảy ra thì lại xấu mặt ba cô với tôi ra
Cô một lần nữa nhìn xuống trang phục của mình và nói
- Con thấy con mặc thế này có hở hang chỗ nào đâu ạ! Váy cũng qua gối chứ không quá ngắn nhưng nếu dì thấy thế này là hở hang thì đồ mà con gái dì hay mặc là đến cái gì rồi ạ
Nà Hà nghe cô nói thế thì tức giận đập bàn chỉ vào mặt cô mà nói
- Cô ăn nói với người lớn như thế đó à
- Con thấy mình không hề hỗn láo nếu dì không có chuyện gì nữa thì con đi trước
Nói rồi mặc cho bà Hà đang tức giận ngồi đó mà cô quay lưng bỏ đi trước
Bà Hà ngồi trong nhà tức giận lắm liền lấy điện thoại gọi cho một người đầu giây bên kia vừa bốc máy thì bà ấy đã nói luôn
- Thiên Vĩ đấy hả cháu? Dì nghe nói tối nay nhà cháu tổ chức tiệc giáng sinh đúng không
- Dạ đúng rồi dì!
- Thế tối nay con Nguyệt có qua không?
- Dạ có chứ ạ! Con nghe Ánh Dương nói là có rỉ em.
Nguyệt qua
- Ừ dì hỏi vậy để chi con biết mà để ý dì thấy tụi nó hay thậm thụt trong điện thoại chuyện gì đó trong mờ ám lắm hay nói xúi con Dương bỏ con
Thiên Vĩ nghe đến đây gương mặt đã có hơi biến sắc nhưng vẫn cố gắng giữ giọng bình tĩnh mà đáp
- Chắc không đâu dì Ánh Nguyệt chắc không làm thế đâu ạ
- Ừ dì cũng nghĩ thế nhưng tại dì thương con nên dì mới nhắc nhở con như thế con không nhớ trước nó phản đối đám cưới của con với Ánh Dương như thế nào à? Mà con Ánh Dương thì nghe lời em nó lắm nên con cứ cẩn thận không thừa đâu
Thiên Vĩ nghe vậy có hơi giận rồi cũng lịch sự chào hỏi bà ấy mà vội cúp máy.
Bà Hà ở bên này thì lại nở một nụ cười đắc ý cầm ly nước cam lên nhìn ngắm mà lẩm bẩm nói
- Để tao xem tụi mày có cha vui vẻ được không
Thấy bà ta như vậy dì Năm trong bếp chỉ biết lắc đầu thấy thương cho hai chị em nhà họ mà cảm thán
- Người gì mà ác vậy không biết! Không biết ông chủ kiếm đâu con rắn độc như thế chứ
Đang mải suy nghĩ thì dì Năm nghe thấy tiếng của bà Hà gọi vọng vào kêu ra dọn ly nước mà bà ấy đã uống xong.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook