Di Châu
Chương 6:

Tuân Du nhổm người dậy phủ lên người nàng, một tay vuốt ve chồi non nơi hoa huyệt, một tay xoa nắn bầu ngực mềm mại. Hắn dùng lưỡi khơi mở đôi môi đỏ mọng, đưa mật dịch còn sót lại trong miệng mình đến miệng nàng. Chiếc lưỡi linh hoạt càn quét ở trong miệng Ân Ly, khi thì cùng chiếc lưỡi nhỏ nhắn đùa nghịch, khi thì liếm mút hàm răng trắng ngần. Mãi cho đến khi miệng nàng tràn đầy mùi hương của mật dịch hắn mới thỏa mãn lui ra ngoài.

Bàn tay đang vuốt ve tiểu chồi non bỗng dưng tăng thêm sức lực, nhanh chóng xoa nắn đỉnh nhòn nhọn nơi hoa huyệt. Ân Ly cảm thấy thân dưới có một luồng tê dại. Dưới tốc độ di chuyển ngày càng nhanh của hắn, khoái cảm dường như xông thẳng vào tâm trí nàng. "...aaa..." Ân Ly thở ngày càng gấp gáp theo động tác của hắn. Động tác dưới tay không ngừng di chuyển, hắn ghé sát tai nàng nói: "A Di, sướng không..."

Trong cơn khoái cảm không ngừng được tích tụ, Ân Ly chẳng mấy chốc liền cao trào, ưỡn cái eo lên, cả người run rẩy, hai chân gắt gao kẹp chặt lấy eo Tuân Du, hoa huyệt phun ra một trận dâm thủy làm cho bàn tay và tấm chăn dưới hạ thân của Tuân Du đều ướt đẫm một mảng, thậm chí ngay cả côn thịt cắm trên mật huyệt của nàng cũng không thể tránh được

Dâm thủy ẩm nóng phun lên trụ thịt, tác động đến thị giác và cảm quan của hắn thực sự không nhỏ. Khi Ân Ly cao trào, cơ thể không ngừng run rẩy, nâng cao mông lên, làm cho côn thịt vốn đang để nơi cúc hoa càng bị chọc sâu vào trong hoa huyệt, ướt át, ấm nóng, trơn trượt, thật làm người ta tiêu hồn lạc phách.

Dưới thân Tuân Du trướng đau khó chịu, khóe miệng nhếch lên cười khổ. Hắn biết nàng chính là một tiểu yêu tinh, bản thân nhịn không được muốn trêu chọc nàng.

Hắn nhổm người lên, quỳ gối giữa hai chân Ân Ly, nâng một chân nàng vòng ở trên eo, một chân còn lại đưa lên trên vai khiến hai chân mở rộng hết cỡ. Hắn dùng một tay đỡ trụ thịt cọ sát trước cúc huyệt, quy đầu không ngừng cọ vào tiểu chồi non, hoa huyệt vừa mới cao trào làm sao có thể chịu nổi được sự tra tấn lúc này. Hang động nhỏ trong hoa huyệt bắt đầu hé mở, Tuân Du đợi thời điểm nàng cao trào liền đẩy côn thịt vào trong.



“...Ôi..!” Tuân Du kêu lên một tiếng, cảm giác dưới thân không biết là khoái cảm nhiều hơn hay thống khổ nhiều hơn. Hoa huyệt nhỏ chặt như vậy, côn thịt của hắn lại thô to như thế, trong lúc Ân Ly cao trào, thịt trụ vẫn rất khó đi vào được. Tuân Du cũng chưa muốn đi vào, dù sao hiện tại hai người vẫn chưa có môi chước chi ngôn(*), hắn cũng không nghĩ dưới loại tình huống này thật sự chiếm hữu nàng, chỉ là muốn đưa một chút vào trong tận hưởng sự ngọt ngào, thỏa mãn cơn ghiền.

(*) Môi chước chi ngôn: ý chỉ bà mối giới thiệu. Ở Trung Quốc cổ đại khi nam nữ thành hôn cần phải có người trung gian (bà mối).

Dưới tình cảnh này làm cho Tuân Du chỉ biết cười khổ không thôi, hắn muốn đem toàn bộ quy đầu nhét vào bên trong e là không được rồi, dù gì nam căn hơn người của hắn vẫn lớn hơn trứng ngỗng một vòng. Hiện tại, quy đầu khó khăn lắm mới tiến vào chưa được một nửa, muốn rút ra nhưng lại bị nàng gắt gao ngậm lấy. Lại thêm việc vừa cao trào nên toàn bộ hoa huyệt đều co rút không ngừng, côn thịt lại càng bị trói chặt, dâm dịch chảy ra đều bị côn thịt chặn ở cửa huyệt. Quy đầu cũng bị bao phủ bởi lớp mật dịch ấy, vừa khoái cảm vừa thống khổ.

Một tay hắn vuốt lấy gậy thịt đang lộ ra bên ngoài của mình, kiên nhẫn đợi nàng an tĩnh lại rồi mới có thể rút ra, toàn thân mồ hôi đầm đìa. Khi hắn rút khỏi cơ thể nàng, hoa huyệt phát ra một tiếng "phụt" giống như âm thanh mở nút chai rượu. Mật dịch giống như rượu theo đó chảy ra ngoài, không gian lúc này đều phảng phất mùi hương thoang thoảng của rượu.

Tuân Du thở hổn hển, để hai chân Ân Ly duỗi thẳng, đưa côn thịt đến giữa hai chân nàng, đẩy hai mép thịt, mở ra không gian giữa chúng, sau đó đưa hai chân nàng chéo lên nhau kẹp chặt lấy trụ thịt. Phần thịt nộn của hoa huyệt giữa hai chân nàng theo đó cũng bị đưa đẩy lên.

"...A..." Nam căn thô dài mạnh mẽ, gân bên trong đều lộ ra, chỗ cắm quy đầu vào hoa huyệt cọ sát vào hai mép thịt, đẩy tiểu chồi non nhô lên. Trên bụng Ân Ly xuất hiện một vật đầu tím đen, sượt qua tiểu chồi non đặt lại cửa mật huyệt. Động tác của Tuân Du càng ngày càng nhanh, eo bụng dùng sức ngày càng mạnh, chiếc giường bằng gỗ gụ do sức thân dưới hắn mà phát ra tiếng cót két. Mật huyệt của Ân Ly trắng trẻo, mịn màng, còn hắn lại là một nam nhân thực thụ, lông dưới bụng vừa thô vừa cứng. Lúc đầu chậm một chút còn được nhưng khi động tác nhanh hơn khiến cho Ân Ly có chút khó chịu, những sợi lông thô cứng thi thoảng cọ vào mật huyệt khiến cho nơi yếu ớt ấy không bao lâu liền bị sưng đỏ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương