Di Châu
-
Chương 44:
Ân Ly hai mắt thất thần, vòng eo uốn éo, hô hấp dồn dập. Khi nàng còn đang chìm đắm nơi đỉnh cao dục vọng, một mảnh nóng rực để ở giữa hai chân nàng. Côn thịt dưới người Tuân Du lúc này đã là trướng đau không thôi, lỗ sáo vì tình dục mà phun ra từng vệt từng vệt chất lỏng trong suốt.
Hắn nửa quỳ ở giữa hai chân Ân Ly, một tay đỡ lấy côn thịt thô dài, chà xát mật huyệt ướt đẫm của nàng, côn thịt thô dài dường như sắp tiến vào bên trong mật thủy, thực nhanh chóng liền trở nên trơn trượt và ẩm ướt. Lúc hắn nghiền xoắn mật huyệt Ân Ly càng thêm mềm mại, đôi chân thon dài trắng nõn vô lực mở ra, mật huyệt căng tròn xinh đẹp không hề che lấp bại lộ ở trước mặt Tuân Du, tiểu hoa huyệt bởi vì mới vừa rồi cao trào nên còn chưa khép lại, dường như đang tương ứng với lời mời gọi êm dịu của hắn.
Hơi thở Tuân Du dần trở nên nặng nề, hắn đỡ lấy thân côn thịt cùng đầu nấm để ở mật huyệt, eo bụng hơi hơi dùng sức đẩy vào phía trước, đỉnh chóp của côn thịt chậm rãi tiến vào một đoạn, không bao lâu liền cạ ở nơi đó, hắn quá lớn, muốn đi vào thật sự có chút khó khăn. Hắn chậm rãi, hít một hơi thật sâu rồi dừng lại bất động.
Ân Ly còn không có phản ứng trở lại, mật huyệt của nàng vốn đang bại lộ ở trong không khí, chầm chầm cảm thấy sự mát lạnh trong hơi lạnh gió đêm, ngay khi côn thịt nóng rực cọ xát nơi mật huyệt của nàng, nàng vô ý thức mở rộng chân ra, để vật đó càng mang thêm hơi ấm cho chính nàng, khi côn thịt tiến vào mật huyệt, mật huyệt của nàng thậm chí không khống chế mà co rút lại, tựa hồ muốn đem kia vật hút vào trong cơ thể, hoàn toàn không ý thức được tính nguy hiểm.
“Ô…” Mã nhãn (1)mẫn cảm của Tuân Du nằm hoàn toàn trong mật huyệt của nàng, mỗi một cái động tác rất nhỏ của tiểu huyệt đều là kích thích thật mạnh đối với hắn. Mật huyệt của nàng dường như đang hút lấy lỗ nhỏ trên đỉnh bao của hắn, lực đạo mạnh khiến Tuân Du cảm thấy dịch đặc trong túi trứng của chính mình như bị nàng hút ra tới!
(1) Mắt ngựa: Trong cơ thể con người, nó nói chung là đường nối ở giữa quy đầu dương vật , tức là lỗ niệu đạo, là đường thoát chung cho nước tiểu và tinh dịch (baidu)
Hàm răng cấm của Tuân Du cơ hồ bị chính hắn cắn chặt, hắn thở hổn hển, một tay đỡ lấy eo nhỏ uốn éo của nàng, một tay đỡ lấy côn thịt to lớn thô dài nổi gân xanh, mạnh mẽ động thân một cái đem vật kia nhét vào mật huyệt nàng.
“A!” Ân Ly đau đớn kêu thảm một tiếng, một cơn đau đớn từ dưới thân người nàng truyền đến, dường như thân người nàng bị xé rách thành hai nửa, nùng tình mật ý (tình cảm sâu đậm) cùng ôn nhuyễn hương noãn (sự mềm ấm thơm ngát) khi nãy hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại duy nhất cảm giác đau đớn. Nàng thổn thức khóc, đôi tay liều mạng chống đẩy hắn, nước mắt châu ngọc giống như thoát khỏi ngăn trở mà cứ mãi tuôn rơi, cảm thấy từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng chịu qua cơn đau nào như thế này.
Tuân Du cũng không dễ chịu gì, nỗi đau lần đầu tiên giao hợp vốn là khó chịu, huống chi vật bẩm sinh của hắn thô to dị thường, tuổi nàng vẫn còn nhỏ phải nhận lấy vật đó của hắn xác thật miễn cưỡng. Hắn lúc này mới mới hơi tiến vào, đã bị nàng giữ lấy chặt chẽ, cơ hồ như sợi dây thun xoắn lấy khiến hắn nổi cơn đau. Hắn ngừng bất động ở nơi kia nửa ngày, trên lưng lại thấm đầy đổ mồ hôi, ướt đẫm chiếc áo hắn chưa kịp cởi ra.
Một thân đổ mồ hôi, dường như mang đi mùi rượu trong cơ thể Tuân Du, hắn nhìn Ân Ly dưới thân, sắc mặt trắng bệch, môi dưới cắn chặt, mắt nhắm chặt lại yên lặng rơi lệ, cả người đau run rẩy. Hắn tối nay xác thật uống rượu nhưng cũng không có say, chỉ là muốn tìm lý do chiếm hữu nàng. Hiện giờ hắn hối hận, hắn phát hiện chính mình kỳ thật là thương tổn nàng.
Hắn cắn chặt răng chậm rãi bứt ra, chống cánh tay nửa nằm ở trên người nàng, duỗi tay mềm nhẹ lau đi nước mắt trên mặt nàng, thở dài: “A Di, đừng sợ, ta sẽ không tiếp tục.”
Lông mi Ân Ly không ngừng run rẩy, cũng không mở mắt nhìn hắn, hắn ở phía trên nhìn nàng thật lâu, thở dài, từ trên người nàng xoay người xuống dưới, kéo lấy một bên đệm che lấy người nàng, đưa lưng về phía nàng ngồi ở cạnh giường, nửa ngày không nói.
Hắn nửa quỳ ở giữa hai chân Ân Ly, một tay đỡ lấy côn thịt thô dài, chà xát mật huyệt ướt đẫm của nàng, côn thịt thô dài dường như sắp tiến vào bên trong mật thủy, thực nhanh chóng liền trở nên trơn trượt và ẩm ướt. Lúc hắn nghiền xoắn mật huyệt Ân Ly càng thêm mềm mại, đôi chân thon dài trắng nõn vô lực mở ra, mật huyệt căng tròn xinh đẹp không hề che lấp bại lộ ở trước mặt Tuân Du, tiểu hoa huyệt bởi vì mới vừa rồi cao trào nên còn chưa khép lại, dường như đang tương ứng với lời mời gọi êm dịu của hắn.
Hơi thở Tuân Du dần trở nên nặng nề, hắn đỡ lấy thân côn thịt cùng đầu nấm để ở mật huyệt, eo bụng hơi hơi dùng sức đẩy vào phía trước, đỉnh chóp của côn thịt chậm rãi tiến vào một đoạn, không bao lâu liền cạ ở nơi đó, hắn quá lớn, muốn đi vào thật sự có chút khó khăn. Hắn chậm rãi, hít một hơi thật sâu rồi dừng lại bất động.
Ân Ly còn không có phản ứng trở lại, mật huyệt của nàng vốn đang bại lộ ở trong không khí, chầm chầm cảm thấy sự mát lạnh trong hơi lạnh gió đêm, ngay khi côn thịt nóng rực cọ xát nơi mật huyệt của nàng, nàng vô ý thức mở rộng chân ra, để vật đó càng mang thêm hơi ấm cho chính nàng, khi côn thịt tiến vào mật huyệt, mật huyệt của nàng thậm chí không khống chế mà co rút lại, tựa hồ muốn đem kia vật hút vào trong cơ thể, hoàn toàn không ý thức được tính nguy hiểm.
“Ô…” Mã nhãn (1)mẫn cảm của Tuân Du nằm hoàn toàn trong mật huyệt của nàng, mỗi một cái động tác rất nhỏ của tiểu huyệt đều là kích thích thật mạnh đối với hắn. Mật huyệt của nàng dường như đang hút lấy lỗ nhỏ trên đỉnh bao của hắn, lực đạo mạnh khiến Tuân Du cảm thấy dịch đặc trong túi trứng của chính mình như bị nàng hút ra tới!
(1) Mắt ngựa: Trong cơ thể con người, nó nói chung là đường nối ở giữa quy đầu dương vật , tức là lỗ niệu đạo, là đường thoát chung cho nước tiểu và tinh dịch (baidu)
Hàm răng cấm của Tuân Du cơ hồ bị chính hắn cắn chặt, hắn thở hổn hển, một tay đỡ lấy eo nhỏ uốn éo của nàng, một tay đỡ lấy côn thịt to lớn thô dài nổi gân xanh, mạnh mẽ động thân một cái đem vật kia nhét vào mật huyệt nàng.
“A!” Ân Ly đau đớn kêu thảm một tiếng, một cơn đau đớn từ dưới thân người nàng truyền đến, dường như thân người nàng bị xé rách thành hai nửa, nùng tình mật ý (tình cảm sâu đậm) cùng ôn nhuyễn hương noãn (sự mềm ấm thơm ngát) khi nãy hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại duy nhất cảm giác đau đớn. Nàng thổn thức khóc, đôi tay liều mạng chống đẩy hắn, nước mắt châu ngọc giống như thoát khỏi ngăn trở mà cứ mãi tuôn rơi, cảm thấy từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng chịu qua cơn đau nào như thế này.
Tuân Du cũng không dễ chịu gì, nỗi đau lần đầu tiên giao hợp vốn là khó chịu, huống chi vật bẩm sinh của hắn thô to dị thường, tuổi nàng vẫn còn nhỏ phải nhận lấy vật đó của hắn xác thật miễn cưỡng. Hắn lúc này mới mới hơi tiến vào, đã bị nàng giữ lấy chặt chẽ, cơ hồ như sợi dây thun xoắn lấy khiến hắn nổi cơn đau. Hắn ngừng bất động ở nơi kia nửa ngày, trên lưng lại thấm đầy đổ mồ hôi, ướt đẫm chiếc áo hắn chưa kịp cởi ra.
Một thân đổ mồ hôi, dường như mang đi mùi rượu trong cơ thể Tuân Du, hắn nhìn Ân Ly dưới thân, sắc mặt trắng bệch, môi dưới cắn chặt, mắt nhắm chặt lại yên lặng rơi lệ, cả người đau run rẩy. Hắn tối nay xác thật uống rượu nhưng cũng không có say, chỉ là muốn tìm lý do chiếm hữu nàng. Hiện giờ hắn hối hận, hắn phát hiện chính mình kỳ thật là thương tổn nàng.
Hắn cắn chặt răng chậm rãi bứt ra, chống cánh tay nửa nằm ở trên người nàng, duỗi tay mềm nhẹ lau đi nước mắt trên mặt nàng, thở dài: “A Di, đừng sợ, ta sẽ không tiếp tục.”
Lông mi Ân Ly không ngừng run rẩy, cũng không mở mắt nhìn hắn, hắn ở phía trên nhìn nàng thật lâu, thở dài, từ trên người nàng xoay người xuống dưới, kéo lấy một bên đệm che lấy người nàng, đưa lưng về phía nàng ngồi ở cạnh giường, nửa ngày không nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook