Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng
Chương 163: Đã Không Làm Thì Thôi, Đã Làm Thì Phải Làm Đến Cùng

Tay Hàn Thi Dư cầm điện thoại tức giận đến run rẩy, nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng làm cho cô như mềm nhũn ra, lập tức ngã ngồi ở trên lan can bằng đá.

Làm thế nào ? Làm sao bây giờ?

Đám người ngu xuẩn kia cư nhiên dám bắt người trước mặt Trạch Vũ, lần này Trạch Vũ nhất định sẽ điều tra ra người đứng sau chuyện này!

Làm thế nào đây?

Ngộ nhỡ bị anh ấy phát hiện ra tất cả những việc này đều tự mình giở trò quỷ, như vậy tình cảm những năm gần đây đối với mình tất cả mất sạch sao?

Không? Không thể để cho anh ấy biết?

Còn có hai ngày nữa là đến bữa tiệc đính hôn mình mong đợi, bất luận như thế nào cũng không thể để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Lãnh Tiếu Tiếu, tất cả đều tại chị?

Trong con ngươi đen nhánh của Hàn Thi Dư tràn ngập sự thù hận. Đột nhiên, ánh mắt của cô trở nên vô cùng tàn nhẫn, nét cười trên mặt lạnh lùng khát máu.

Giống như cô đã đưa ra quyết định, nên lấy điện thoại di động ra lần nữa.

"Tôi đổi ý rồi, để tôi xử lý cô ta xong, nhất định các anh phải giải quyết sao để không có kẻ khác tìm được, nếu không, tôi xong đời, mà các anh cũng đừng nghĩ nhận được một phần nào."

Hàn Thi Dư lạnh lùng phân phó .

Cả người cô bất giác run rẩy? Thật ra thì, trong lòng cô cũng là hết sức sợ hãi, nhưng mà tất cả đều như một mũi tên đã phóng đi, không thể quay đầu lại rồi?

———- tử tiết thu phân cắt ——————–

Tới một trạm phát điện cũ, hai người đàn ông dừng xe lại, khiêng Lãnh Tiếu Tiếu đi vào bên trong.

"Ưmh. . . . . . Ưmh. . . . . ." Bị bịt miệng, Lãnh Tiếu Tiếu ra sức đấm đá lên lưng người đàn ông đang cõng mình.

"Đàng hoàng lại cho tao, nếu không một lúc nữa lão đây sẽ khiến ày muốn khóc cũng khóc không được." Người đàn ông cõng Tiếu Tiếu lên tiếng cảnh cáo khi thấy cô ra sức giãy giụa không ngừng.

Lãnh Tiếu Tiếu kinh hãi nhìn vào không gian hoang vu ở đây, trong lòng chợt lạnh?

Chỗ này cỏ dại mọc thành bụi, nhìn một cái cũng biết là đã lâu không có người đến đây rồi, lần này chết chắc?

Nơi này gọi là gà không ỉa phân chim không đẻ trứng địa phương, hôm nay coi như mình có la rách cổ họng cũng sẽ không có người nghe được ?

Ai tới cứu tôi đi?

Tên đàn ông cõng cô, sau khi đi loạn khắp nơi cuối cùng cũng dừng lại ở một căn phòng nhỏ rách nát, trên mặt đất bẩn thỉu có một chiếc giường cùng vài cái ghế rách thiếu chân, ngoài ra chẳng có cái gì cả.

Hình như trước kia căn phòng này là phòng trực ban, trên mặt đất có mấy vỏ chai rượu, một ít đồ vật thối nát không biết là gì nằm ở góc tường, cả phòng tỏa ra mùi mục nát thối rửa.

Người đàn ông ném Lãnh Tiếu Tiếu một cách thô bạo lên trên giường, ván giường thô sáp khiến cô bị đau, nên không nhịn được rên lên một tiếng.

"Á . . . . ."

Người đàn ông bỏ lại Tiếu Tiếu nằm ở trên giường, đi ra ngoài đốt một điếu thuốc, hút một hơi, hắn liếc nhìn cô một cái, có hơi mất mác lắc đầu.

"Này, tao thấy cô nhóc này dáng vẻ rất linh hoạt? Giết chết đi thì thật là đáng tiếc, huynh đệ, mày nghĩ sao?"

"Việc này cũng hết cách rồi, đối phương đã nói rồi, không xử lý được thì không thể lấy tiền, muốn trách thì phải trách cô ta đắc tội với người ta thôi.Nhưng mà giết như vậy, quả thật cũng có hơi đáng tiếc." Một người đàn ông khác đi tới, nhìn chằm chằm Lãnh Tiếu Tiếu nở nụ cười xấu xa.

Cuộc đối thoại của hai người đàn ông này, khiến Lãnh Tiếu Tiếu cực kỳ sợ hãi, cô không biết bọn họ là ai, tại sao muốn bắt cô, hơn nữa còn có suy ngĩ tàn nhẫn là muốn mình chết.

Cô thật sự không nghĩ ra được, mình đã đắc tội với ai, mà tại sao người đó lại hận mình đến như vậy. Cô rất muốn mở miệng hỏi bọn họ, nhưng khổ nỗi miệng bị băng dính ngăn lại, không phát ra được âm thanh nào.

"Người anh em, mày cũng cảm thấy như vậy à? Ha ha, vậy trước tiên chúng ta tận lực hưởng thụ một chút nào, lão đây còn chưa từng chơi đùa một cô nàng nào như vậy đấy." Ánh mắt hèn hạ của lũ đàn ông nhìn chằm chằm vào trước ngực Tiếu Tiếu, nước miếng dường như muốn chảy xuống.

"Dĩ nhiên, những thứ rao bán ở ngoài kia làm thế nào mà hơn được cô em trong sáng dễ thương nằm đây? Đại ca, anh lên trước hay sao?"

Nghe cuộc đối thoại của hai người đàn ông này, Tiếu Tiếu điên cuồng lắc đầu, lúc bây giờ cô cảm thấy mình vô dụng cực kỳ.

Nước mắt tràn đầy trong khóe mắt, cô chỉ mơ hồ nhìn thấy được hai bóng dáng cao lớn kia từ từ đến gần mình.

Không cần? Trạch Vũ, cứu em? Trạch Vũ. . . . . .

Trong lòng Tiếu Tiếu la lên trăm ngàn lần, cô hối hận muốn chết, nếu không phải mình giận dỗi với Trạch Vũ, thì làm sao phải lên chiếc taxi này, rơi vào tay của hai người này ?

Nếu như lúc đó, mình lý trí một chút, làm sao không phát hiện được, tên tài xế kia chính là một trong hai người tối hôm qua tới bắt mình?

Đều là do khinh thường, cho nên hôm nay, mới lọt vào tay của hai kẻ này vạn kiếp bất phục( muôn đời muôn kiếp không trở lại).

Ở dưới cái nhìn soi mói của hai gã đàn ông, cả người Tiếu Tiếu rét run, lần này cô đã hiểu rồi tai vạ này không thể tránh khỏi.

Cảm giác sợ hãi xông khiến toàn thân run rẩy.

Cô muốn lập tức chết đi cho xong, còn tốt hơn bị hai tên này lăng nhục đến chết.

Xoẹt một tiếng?

Quần áo của cô bị xé ra?

Tên đàn ông dùng sức lôi kéo, khiến Tiếu Tiếu cảm giác giống như là bị kéo một lớp da ra vậy, đau đớn đến tan lòng nát dạ?

"Ưmh. . . . . . Ưmh. . . . . ."

Lãnh Tiếu Tiếu bất lực lắc đầu, cô cố gắng sử dụng ánh mắt cầu khẩn nhìn hai người này, nhưng cô càng không biết, khi cô sử dụng ánh mắt tinh khiết của một chú thỏ nhỏ đang hoảng hốt nhìn họ lại càng khơi dậy thú tính của hai gã đàn ông này.

"Ha ha, không phải sợ, một lúc nữa cô sẽ cực khoái thôi ?"

Đầu ngón tay tiếp xúc với bộ ngực mềm mại trước mặt, xúc cảm kia làm cho gã kích động hốc mắt hắn lập tức đỏ bừng.

Lãnh Tiếu Tiếu bị đè ở góc tường, không có đường lui, chỉ có thể dùng ánh mắt tuyệt vọng nhìn chằm chằm tên đàn ông ghê tởm kia, nhỏ giọng nức nở nghẹn ngào.

Tên đàn ông dùng sức nắm bộ ngực tròn đầy của cô, trên làn da tuyết trắng lập tức hiện ra mấy dấu tay màu đỏ. Tiếng cười tà tứ của gã vang vọng trong không gian hoang vu đổ nát, giống như một âm thanh quỷ dị vang vọng quanh quẩn ở đâu, làm cho người ta không rét mà run.

"Mẹ nó, đúng là không phải mặt hàng bình thường.Mới chỉ vuốt ve thôi mà đã làm cho lão đây không chịu nổi, người anh em, vậy tao cũng không khách khí nữa, tao lên trước nữa đây!"

Hạ thân của gã đàn ông kia đã sớm giơ cao, lại nhìn thấy thân thể trơn bóng của Tiếu Tiếu, thì dục hỏa trong người hắn càng thêm dâng cao, làm cho hắn gấp đến độ không thể chờ cởi quần ra, liền lập tức xông phía Lãnh Tiếu Tiếu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương