Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương
Chương 83: Sắc quỷ vậy mà trốn việc?

“Hoa nhi, nàng không phải là muốn hẹn hò sao?”

Sắc quỷ nhẹ nhàng ôm tôi, con mắt bốn phía, mở miệng nói: “Nơi này nàng hài lòng không?”

So với đi dạo phố, ăn cơm, xem phim, tới biển Bỉ Ngạn Hoa này hoàn toàn ở ngoài dự liệu của tôi, càng nhiều hơn chính là kinh ngạc cùng vui sướng.

Tôi khẽ gật đầu, anh thỏa mãn ôm sát tôi vào, trong giọng nói mang theo một tia bất đắc dĩ:” Hai ngày này âm phủ rất nhiều việc không chút rảnh rỗi đến tìm nàng được”.

Áy náy tràn ngập nơi đáy mắt, lời nói khiến tôi vội vàng khoát tay:” Không cần cảm thấy áy náy, anh có chức trách của anh, muốn quản lý âm phủ, em cũng có sự tình hiện tại nên làm, chính là lên lớp học tập, em sẽ không tùy hứng muốn anh luôn luôn phải đến chỗ em”.

Tôi vội vàng nói xong những này, cúi đầu nhìn về phía bụi Hoa Bỉ Ngạn, từng đoá từng đoá hoa diễm lệ màu đỏ nở đầy toàn bộ ruộng đồng, xích đu bị gió thổi đến lắc lư.

Tôi rất vui vẻ, có thể đến nơi đây, tôi còn không có nghĩ tới, âm phủ sẽ có thể là chốn xinh đẹp như vậy.

Sắc quỷ lôi kéo tay của tôi, hướng phía chỗ đại thụ bước nhanh tới, hai tay nhấn một cái, để cho tôi ngồi tại bên trên xích đu.

Tôi cảm nhận được anh đẩy phía sau lưng của tôi, bởi vì động tác đu dây của anh trước sau lắc lư lên cao, thanh âm ôn nhu từ phía sau truyền đến.

“ Lần tiếp theo, tại dương gian, ta sẽ cùng nàng đi bất kỳ chỗ nào nàng muốn đi”.

Tôi gật gật đầu, kỳ thật lấn cấn trong lòng đã biến mất, sắc quỷ hôm nay dẫn tôi tới bên này, tôi liền an tâm về tất cả bất mãn, tất cả những gì không thoải mái trong lòng.

Trên thực tế, miễn là trái tim được thỏa mãn, tôi không phải là kiểu người thích hẹn hò và xem trọng chuyện đó.

Thế nhưng, đặt mình ở lúc nhìn thấy những tình lữ khác tay nắm tay, trong lòng lại không khỏi cảm thấy có chút buồn bã mất mát, rất có thể là nội tâm của mình quấy phá, đây là bản tính của con người mà. người khác có, mình không có, sẽ sinh lòng ghen tị.

Rất bình thường, nhưng sắc quỷ lại nhanh chóng nhận ra tâm tư này của tôi, đem tôi dẫn tới nơi này.

Muốn tôi nói lời nói thật thì tôi đang rất cao hứng.

Khi xích đu ở điểm cao nhất, tôi cảm thấy chân mình đưa lên cao, nhắm mắt lại, cảm nhận bầu không khí yên tĩnh và hương hoa lan tỏa thoang thoảng vào mũi tôi..

Sắc quỷ dùng tâm, anh lại phát hiện ý nghĩ của tôi, nhưng anh dụng phương thức rất qua loa mà đối đãi mình.

Bỉ Ngạn Hoa tại âm phủ đại biểu cho cái gì, trong lòng tôi hết sức rõ ràng, ngay cả bên trên vòng tay hồng ngọc của tôi đều có điêu khắc hoa này, bởi vậy có thể thấy được nó đối với âm phủ, đối với sắc quỷ tới nói, có ý nghĩa như thế nào.

Hiện tại, anh mang mình tới đây, nhưng thật ra đối với tôi là sự công nhận lớn nhất rồi.

Hôm đó tôi không về nhà. Tôi đã gửi tin nhắn cho bố mẹ tôi, báo cho An Bình, liền cùng sắc quỷ ở tại biểnBỉ Ngạn Hoa.

“Xem ra hôm nay anh đã đem công sự xử lý xong”.

Tôi ôm đầu gối, ngồi phía dưới đại thụ, lóe ra con mắt, nhìn sắc quỷ nói, ai ngờ, anh lắc đầu, co lại hai cái đùi, thân thể tựa bên trên thân cây.

“Còn có rất nhiều việc, mỗi ngày đều công sự chồng chất như núi, xử lý xong cái này, lại sẽ có một kiện khác xuất hiện, nhất là gần đây, cấp trên còn ra một mệnh lệnh rất trọng yếu, ta không thể làm gì khác hơn là trắng đêm xử lý, vẫn như cũ không dứt.

Cho nên……”

Hắn đột nhiên dừng lại, hướng phía tôi yêu mị nháy mắt, trong ánh mắt mang theo nghịch ngợm: “Ta hôm nay trốn việc.”

Hả.

Tôi còn đang suy nghĩ, mấy ngày trước mỗi khi ban đêm anh trở lại bên cạnh mình, cơ hồ đều là trực tiếp chìm vào giấc ngủ, nghiễm nhiên một bộ dáng mỏi mệt muốn chết, xem ra chính là một ngày xử lý làm việc, không phải thì làm sao lại mệt nhọc như thế này.

Hôm nay đột nhiên dẫn tôi tới biển Bỉ Ngạn Hoa, tôi còn tưởng rằng chỗ anh làm việc.

Xong sự tình, không phải sẽ không vứt xuống một đống công việc đến cùng mình du ngoạn, nghĩ không ra anh lại sẽ nói ra hai cái từ trốn việc này.

Bất quá, so với trốn việc mà nói, càng làm cho tôi để ý chính là hai chữ cấp trên trong miệng anh là có ý gì.

Sắc quỷ có vẻ như nhìn ra nghi vấn của tôi, đặt bàn tay ở trên đỉnh đầu tôi, vuốt vuốt, thẳng thắn nói:” Ta là chưởng quản âm phủ, nhưng sự tồn tại của ta, cũng giống như các vị thần.

“Dương gian nàng, cho rằng trên đời không có thần minh, bởi vì bọn họ tin tưởng những cái được gọi là khoa học, nhưng kỳ thật không phải.”

Anh đem tôi ôm vào trong ngực, chậm rãi nói: “Thế gian tồn tại thần minh, mỗi một thần minh đều chưởng quản lấy khu vực khác nhau, có trình độ sức mạnh khác biệt, trách nhiệm khác biệt”.

“Nhưng minh thần tồn tại, cũng là vì quản lý tốt thế giới này,bất luận là âm phủ hay là dương gian, thực tế cũng là vì lợi ích nhân gian ”.

Thần minh, cái này đích xác là cái từ rất huyền huyễn.

Nếu tôi không có gặp được sắc quỷ, tôi cũng tuyệt đối sẽ không tin tưởng trên đời có quỷ tồn tại, chớ nói chi là thần, loại này sẽ chỉ xuất hiện tại tông giáo và trong truyền thuyết nhân vật thần thoại, đổi lại là ai cũng sẽ không tin đó là thật.

Chỉ là bây giờ nghe những lời này từ bên trong miệng sắc quỷ nói ra, tôi tự nhiên trăm phần trăm tin tưởng, không cần lí do.

“Nói như vậy, là còn có thần minh bao trùm ở trên người của anh”?

Sắc quỷ gật gật đầu, tiếp tục nói:” Không sai, thần cũng sẽ phân giai cấp và đẳng cấp, phía trên ta, có những vị thần có sức mạnh, khả năng lớn hơn ta tồn tại, lần này những này phá sự cũng đều là hắn ném cho ta”.

Ngữ khí anh có chút oán trách khiến tôi buồn cười, tôi còn chưa từng nghĩ tới, anh lại có một mặt như vậy.

Tôi dựa vào trên vai của anh, có chút nghi ngờ nói: “ anh đã nói trên đời có thần minh, vậy vì cái gì em chưa từng nhìn thấy qua, mà chỉ gặp anh”.

“Nha đầu ngốc, cho nên nói đây là định mệnh của chúng ta”.

Tôi vỗ xuống bắp đùi của anh, buồn cười nói: “Đừng làm em buồn nôn, nói chính sự đi”.

Sắc quỷ ở trên trán của tôi ấn xuống một cái hôn, vuốt lấy tóc của tôi, nói:” truyền thuyết nhân gian cùng thần thoại đều không có xuất hiện ghi chép thần minh, ngàn năm trước đó, mọi người không có nhiều khoa học tri thức như vậy, vì có thể sống sót, bọn họ liền đem nguyện vọng cùng tín ngưỡng ký thác vào tồn tại của thần, lúc ấy, thần minh trong miệng bọn họ, bất quá chính là của tinh thần bọn họ ký thác vào”.

“Nàng còn nhớ rõ cái hoạ sĩ huyền học kia không”?

Anh nhắc đến Roman • Drizzt, tôi nhẹ gật đầu.

Anh liền nói tiếp: “Khi đó, phần lớn người sinh ra giống như ký thác tinh thần, loại sức mạnh này hết sức lợi hại, mỗi người đều có tín ngưỡng, đều hi vọng thần tới bảo vệ mình, cũng vào lúc đó, các loại thần minh xuất hiện”.

Tôi cảm giác phi thường thần kỳ, đột nhiên, giống như là hiểu ra cái gì, nói: “ em đã biết! Hiện tại chúng ta không nhìn thấy những thần minh kia, là bởi vì mọi người càng muốn tin tưởng khoa học, không muốn thư loại thần hư vô mờ mịt này tồn tại, cho nên những chuyện thật kia đã từng xuất hiện liền biến thành truyền thuyết và thần thoại, đúng không!”

Sắc quỷ sờ lấy đầu của tôi, khen ngợi đạo:” Hoa nhi rất thông minh, một chút liền thông hết rồi.”

“Mà nguyên nhân em có thể nhìn thấy anh, hơn phân nửa là bởi vì minh hôn “.

“ Thật ra không phải”.

Anh chậm rãi nói, tôi nhìn hướng trên đỉnh đầu bầu trời, quang mang mỹ lệ đang không ngừng dũng động, bất luận mình nhìn bao lâu, tôi cũng sẽ không cảm thấy ghét, sẽ không cảm thấy buồn tẻ.

“Hiện tại rất nhiều người tin tưởng y nguyên rằng, người đã chết về sau sẽ xuống Địa ngục, người xấu sẽ tiến tới mười tám tầng Địa Ngục, ác nhân vĩnh viễn không được siêu sinh. Sự tồn tại của ta ổn định hơn một số vị thần khác,khả năng có lẽ là do tiềm thức của họ vẫn còn Công nhận sự tồn tại của ta, sự tồn tại của địa ngục. “

Tôi tán thành gật gật đầu.

Câu nói này rất có đạo lý, hoàn toàn chính xác, rất nhiều người sẽ có ý nghĩ như vậy, dù cho rằng trên đời không có thần, nhưng lại tin Địa Ngục tồn tại.

Tôi ngoẹo đầu, cẩn thận nhìn chằm chằm sắc quỷ, hai mắt thậm chí đều híp lại, sắc quỷ lúc đầu một mực nhìn biển hoa, có lẽ thật bị tôi nhìn chằm chằm đến không được tự nhiên, buồn cười mà quay đầu, thâm tình ngóng nhìn lại tôi: “Hoa nhi”.

Tôi mở to hai mắt, nhìn về phía anh chậm rãi hướng phía mình đè thấp mặt, cũng không biết mình sai cái j không mà thốt ra: “Những thần minh kia dáng dấp có đẹp giống như anh không”?

Hai mắt anh bỗng nhiên nhíu lại, trong mắt lóe lên một tia long lanh, giống như là vì trừng phạt tôi, bờ môi hung hăng cướp đoạt cánh môi tôi, lập tức, cảm giác ngạt thở quen thuộc đánh tới, lửa nóng ướt át không ngừng mà xâm lược mỗi một tấc điểm mẫn cảm trong miệng tôi.

Tôi bị anh áp đảo trên mặt đất, những Bỉ Ngạn Hoa kia mọc rất tốt bị tôi đè ở dưới thân, thời điểm nằm dưới đất, hương hoa vị trong nháy mắt nồng nặc gấp mấy lần, bay vào trong lỗ mũi của tôi.

Bờ môi Sắc quỷ chậm rãi dời xuống, dán tại trên cổ của tôi, mỗi một cái đều tại trên cổ trắng nõn của tôi lưu lại từng đoá từng đoá hoa mai nở rộ.

“ Hoa nhi, nàng đã có phu quân tốt như ta, lại vẫn nghĩ đến nam nhân khác”.

“Em …… Nào có”. Tôi thở phì phò, phản kháng.

Giọng Anh cười gằn bàn tay không ngừng mà đùa bỡn lấy phần thân thể mềm mại nhất của tôi, bờ môi ánh mắt đẹp dán bên tai của tôi, ** Nói: Nàng ảo tưởng tướng mạo những tên khốn kiếp kia”.

Cà chớn mà?

Đầu óc của tôi choáng váng, hoàn toàn không phản ứng được.

“Không cho nàng chút trừng phạt sao được”

Sắc quỷ hoàn toàn liền hóa thân trở thành sói đói, thời điểm để cho tôi trần truồng nằm trong bụi hoa, cảm thụ được từ dưới thân truyền đến kịch liệt va chạm cùng làm da đầu chính mình cảm giác thoải mái tê dại, trong đầu tôi trống rỗng, thừa nhận lần lượt liên tiếp không ngừng vui thích, con mắt chảy xuống nước mắt vui sướng.

Tôi hoàn toàn đắm chìm trong bên trong thế giới hai người, sắc quỷ hoàn toàn chính xác thật lâu không có đụng đến tôi, nhưng tôi hoàn toàn không nghĩ tới, lần này chúng tôi lại ở chỗ này làm chuyện ấy.

Sau đó, tôi cảm giác trên người mình ướt sũng, xương sống thắt lưng, chân cũng chua, té nằm bên trong bụi Bỉ Ngạn Hoa, thở phì phò, một câu đều nói không hết cả.

Chậm rất lâu, tôi mới tường giả tức giận, mở miệng nói:” em chỉ là hiếu kì mà, hiếu kì tướng mạo những thần minh này “.

“Nàng có biết Diêm Vương tướng mạo là như thế nào tại trong mắt nàng hay không “.

Tôi từ dưới đất ngồi dậy đến, mười phần nghiêm túc trên mặt của mình khoa tay.

“Quả thực chính là lão đầu tử tướng mạo hung thần ác sát, sắc quỷ, anh biết không? Nhưng dung mạo anh đẹp như thế, em đương nhiên đối với những đồng liêu khác của anh cũng rất tò mò thôi”.

“Ngày nào, anh dẫn am đi gặp bọn hắn một chút thôi”?

Sắc quỷ đã đều gọi bọn họ hỗn đản, có thể thấy được bí mật quan hệ vẫn tương đối gần, cũng không phải là rất xa lánh.

Anh một mặt vui vẻ ngắm nhìn tôi, con mắt một mực không hề rời đi qua mặt của tôi, tôi nói đến thẳng thắn như vậy, nhìn thấy anh một mực thẳng tắp nhìn qua tôi, khiến tôi lập tức cúi đầu, đỏ mặt, có chút ngượng ngùng.

“Bọn hắn coi như xong, lần này ta liền dẫn nàng đi nhìn Hắc Bạch Vô Thường một chút đi, vừa vặn lần này cùng nàng tới bên cạnh đây, bọn hắn vẫn muốn gặp nàng rất lâu rồi”.

Đúng nha, Hắc Bạch Vô Thường!

Chuyện này rất sớm trước đó đã cùng sắc quỷ đề cập qua, lần này tôi rốt cục có cơ hội cùng bọn họ gặp nhau.

Nghe sắc quỷ nói, bọn hắn là hai người huynh muội, không khỏi có chút hiếu kỳ, càng nhiều hơn chính là chờ mong.

Nghĩ đến nhân gian hư cấu ra Hắc Bạch Vô Thường, lại có đầu lưỡi đỏ dài, liền không khỏi run một cái.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương