Đế Quốc Đệ Nhất Dược Sư
-
Chương 15
Từng dòng nước ấm rất nhỏ theo đồ ăn tiến vào dạ dày, nhanh chóng chảy qua khắp người, làm dịu đi đau đớn sau khi bị thương.
Tiêu Thần tỉ mỉ cảm thụ được biến hoá bên trong cơ thể, động tác ăn càng thêm mau lẹ, ngay cả chút vụn thịt trên phiến lá kia cũng bị hắn ăn đến không còn một mảnh.
Sớm từ ngàn năm trước, viện nghiên cứu đế quốc đã nghiên cứu cho thấy, khi dùng thịt dị thú trong một thời gian dài có thể nâng cao thể chết của thú nhân, nhưng mà thịt dị thú có nhiễm tạp chất, lượng chất độc này tích lũy tới một giới hạn nào đó, sẽ khiến cho tinh thần lực của thú nhân bị ô nhiễm, tạo nên chứng bệnh tinh thần cuồng loạn, cuối cùng sẽ không có biện pháp nào điều động tinh lực để hóa thành hình thú, thậm chí còn sẽ vì chứng bệnh cuồng loạn này phát tác mà trở nên táo bạo muốn thấy máu.
Bởi vậy, mọi người bất luận là thức tỉnh hay không thức tỉnh, khi mỗi lần dùng thịt dị thú, đều sẽ sử dụng thuốc tinh lọc, hạ thấp xác suất bản thân mắc chứng tinh thần cuồng loạn.
Độ tinh khiết của thịt dị thú càng cao, thì tỉ lệ hấp thu vào cơ thể cũng lại càng lớn, càng nhanh chóng.
Cùng với tác dụng an toàn hơn, tránh khỏi chứng bệnh kia, còn có hương vị của thịt dị thú sẽ mỹ vị mê người hơn xa thịt dã thú bình thường, hơn nữa loại này vừa nuốt vào trong bụng, nháy mắt liền bắt đầu cảm giác được mình đang hấp thu năng lượng hết sức thoải mái, thật sự là quá làm người hưởng thụ.
Đôi mắt tròn xoe của con đen hơi híp híp lại, thật khó trách ở đế quốc, vẫn có một bộ phận quý tộc thuộc trường phái hưởng lạc, tình nguyện làm chậm tốc độ tu luyện của mình, mỗi ngày thà ăn thịt dị thú cấp thấp nhưng có độ tinh khiết cao, cũng không muốn ăn những loại thịt dị thú cao cấp để nhanh chóng tăng thực lực của mình lên, vì nước phục vụ.
Ở một quốc gia mà người người xem giá trị võ lực là tối thượng, là báo hiệu cho sự phồn vinh như đế quốc mà nói, loại hành vi theo trường phái hưởng lạc của đám quý tộc này, cơ hồ có thể nói là mỗi người đều khinh thường.
Mèo đen liếm liếm môi, ngồi xổm dưới đất, móng vuốt không tự giác xoa xoa mặt, gương mặt mèo tràn đầy nghiêm túc.
Tuy rằng hắn không rõ ràng lắm vì sao Diệp Văn Nhã lại có thiên phú Y Dược nhìn qua như vậy mà lúc trước vẫn luôn che giấu, nhưng thuốc tinh lọc cao cấp tốt như vậy, lãng phí xài cho một con dị thú trung cấp tứ giai thì thật sự có chút đáng tiếc.
Chờ quay về tới hành tinh Đế Đô rồi, hắn nhất định phải nhắc nhở cô ấy, không thể lại có hành vi diễn xuất hay tác phong hưởng lạc như vậy được.
Còn hiện tại.........
Mèo đen cảm thụ được trước ngực mình đang có từng trận gió phong phanh thổi đến mang theo hơi lạnh rờn rợn, nó bực bội lắc lắc cái đuôi, yên lặng mím miệng, nửa quỳ rạp trên mặt đất, che lại cái chỗ phía trước ngực bị cạo lông trần trụi, sắc mặt lại đen thêm hai phần.
Hoàn toàn không biết tâm trạng sâu xa của em mèo đen nhà mình, Diệp Văn Nhã lúc này đang nghiêm túc lắng nghe Bạch Hạ tự đề cử mình.
Gương mặt Bạch Hạ hưng phấn đến đỏ bừng, đôi mắt đen to tròn lúng liếng mở càng to, đầy mặt kích động nói: "Bạn học Diệp, trường học có quy định về số lượng thành viên ít nhất của tổ, tôi cùng lão Phan vừa vặn cũng muốn tìm thêm đồng đội, không bằng ba người chúng ta hợp thành một đội, đến lúc đó thì trong cái trường thi này chúng ta khẳng định có thể đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi! Giết những con dị thú đó đến da lông không còn! Nói không chừng đến lúc đó chúng ta còn có thể giành được vị trí nhất trường chứ đừng nói!"
Tưởng tượng đến hai giờ trước, Diệp Văn Nhã một tay lạnh lùng rải thuốc, trong nháy mắt ba con dị thú cấp bốn lập tức đổ rạp xuống, trước mắt Bạch Hạ như đang có những bông tuyết ghi điểm đang phất phơ bay xuống! Còn có vị trí của cả đội không ngừng cọ cọ tiến lên trên bản xếp hạng!
"Chỉ cần bạn học Diệp nguyện ý cùng một tổ với chúng tôi, cô bảo chúng tôi làm gì, chúng tôi liền làm đó! Tuyệt đối sẽ không có nửa câu oán hận!" Bạch Hạ nói đến nước miếng bay tứ tung, chỉ kém nhấc tay lên thề, chứng minh mình thành tâm.
Tống Giai Nhạc có chút hâm mộ nhìn Bạch Hạ, trên thực tế cô cũng rất muốn bảo Diệp Văn Nhã vào cùng một đội với mình, chỉ là ngẫm lại thái độ của mọi người trong đội ngũ ban nãy, thật sự chẳng còn mặt mũi nào mà đề cập cái chuyện này. Đặc biệt là trong đội ngũ của bọn họ, sớm đã có một học sinh hệ Dược rồi.
"Động đội của mọi người đâu? Sao lại không ở cạnh hai người vậy?" Diệp Văn Nhã cong cong mày, cũng không trực tiếp trả lời, vừa mới quen biết không bao lâu, cô cũng cảm thấy tính cách hai người Bạch Hạ không tồi, nhưng có một số việc cần phải hỏi cho rõ ràng.
"Hắc hắc hắc......"
Bạch Hạ có chút xấu hổ gãi gãi đầu, cào cào mái tóc ngắn màu trắng đến thành cái ổ gà, hắn đầy mặt ngượng ngùng nói: "Tôi với lão Phan đều là thú nhân thể chất cấp B, theo lý mà nói thì sức chiến đấu cũng tính như không tồi. Nhưng hình thú thức tỉnh của tôi là hamster, căn bản không có bao nhiêu sức chiến đấu, hình thú thức tỉnh của Phan Mục tuy nói là chó chăn cừu, nhưng trước khi khảo thí hắn vì cứu người mà bị thương, trong khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào biến thành hình thú."
"Cho nên ba đồng đội vốn đã hẹn trước với chúng tôi đã trực tiếp tìm những người khác để tổ chức đội rồi......"
Lời này vừa nói ra liền thấy có hơi khó mở miệng, nhưng Bạch Hạ cũng trực tiếp nói thẳng luôn. Nhưng mà ánh mắt vốn đang ngập tràn hy vọng của Bạch Hạ liền gục xuống dưới, ủ rũ như ánh mắt con chó nhỏ bị người bỏ rơi, tối sầm không chút ánh sáng.
Ai, thực lực của bạn học Diệp mạnh mẽ như vậy, nghe thấy thực lực hai người bọn họ kém cỏi thế này, khẳng định sẽ không muốn chọn hai người bọn họ làm đồng đội.
Không có cách nào, thú nhân không thể dùng hình thú để chiến đấu, thực lực cũng chả khác bao nhiêu so với người thường.
Chuyện này đối với người đang tham gia khảo hạch thực chiến cuối kỳ mà nói, quả thực chính là đả kích trí mạng. Vạn nhất bị liên lụy, kết quả khảo thí không đạt tiêu chuẩn, quay về còn phải bị lưu ban.
Suy nghĩ một chút như vậy, Bạch Hạ cảm thấy xác suất Diệp Văn Nhã muốn tổ chức thành đội với bọn hắn càng thấp, nhưng mà liền ngay lúc này, giọng nói ôn hòa của cô gái lại đúng lúc vang lên, nháy mắt làm ánh mắt Bạch Hạ đang ảm đạm chợt bừng sáng lên!
"Được, vậy chúng ta cùng làm một đội đi." Diệp Văn Nhã gật gật đầu, so với cái đội bốn người thực lực không tính là tồi kia của Tống Giai Nhạc, thì hai người với thực lực yếu ớt đến trực tiếp bị đồng đội ghét bỏ như Bạch Hạ càng phù hợp với đội ngũ mà cô mong muốn.
Khi phát hiện ra mình bị ba kẻ ngày thường thực lực không bằng gót chân mình, thậm chí còn bị người ghét bỏ, giờ lại đè trên đỉnh đầu mình, biểu cảm của đám người Phương Thiệu Nguyên nhất định rất là xuất sắc!
......
Cùng lúc đó, một nơi khác của trường thi.
Trong một căn phòng chứa đầy các video theo dõi đủ màu, vài huấn luyện viên không hề chớp mắt nhìn chằm chằm video theo dõi trước mặt, một huấn luyện viên đầu trọc thân mặc bộ đồng phục quân đội đế quốc màu đen, trên vai mang theo huân chương, nhìn qua có vẻ quân hàm khá cao, lúc này đang đầy mặt nghiêm túc.
Áp suất thấp lan tràn trong toàn bộ căn phòng, mọi người nín thở ngưng thần, ngay cả thở mạnh ra cũng không dám ra.
"Đô đô đô, đô đô đô......"
Tín hiệu truyền âm dồn dập vang lên trong căn phòng an tĩnh, phá lệ chói tai, huấn luyện viên đầu trọc lập tức click mở máy truyền tin, màn hình ảo ánh sáng to tướng bỗng nhiên xuất hiện trong không khí, một người đàn ông trẻ tuổi với mái tóc ngắn màu vàng kim, ngũ quan tuấn lãng, đôi mắt xanh thẳm như bầu trời, ăn mặc cực kỳ xa hoa xuất hiện ở trong màn hình.
"Huấn luyện viên Mục, tìm ta có chuyện gì vậy? Nghe hiệu trưởng Bùi nói, ngươi có việc muốn báo cáo trực tiếp với ta." Người đàn ông tóc vàng thanh âm ôn hòa, ngữ khí lại mang theo khí thế uy nghiêm của bậc bề trên.
"Hoàng Thái Tử điện hạ tôn kính, thuộc hạ đích xác có việc cần bẩm báo!"
Huấn luyện viên đầu trọc tiến lên hai bước, cúi đầu, hướng về phía người đàn ông trẻ tuổi tóc vàng làm quân lễ thật sâu, "Đêm qua quân bộ khẩn cấp thông báo nhiệm vụ cứu viện có liên quan đến Tiêu nguyên soái, địa điểm thực hiện nhiệm vụ là ở hành tinh Wallen xa xôi, nội dung là nguyên soái người mang cơ giáp, thân chìm vào trong đại quân Trùng tộc, sinh tử không biết...... Nhưng buổi sáng hôm nay, đội tuần tra chúng ta trên tinh cầu K-0218 lại phát hiện dấu vết của lốc xoáy không gian, cùng với mấy mảnh trong bộ cơ giáp được đặc chế riêng cho Tiêu nguyên soái, và không ít tung tích Trùng tộc......"
"Cho nên chúng ta nghi ngờ sau khi nguyên soái rơi vào đại quân Trùng tộc, lại gặp phải lốc xoáy không gian, có lẽ lúc ấy đám Trùng tộc đang chiến đấu với nguyên soái cũng đi theo tới nơi này...... Cho nên thần hy vọng có thể xin lệnh thượng cấp, hủy bỏ kế hoạch khảo thí của học viện quân sự lần này, hơn nữa điều quân đội đến chuẩn bị nghênh chiến!"
Tiêu Thần tỉ mỉ cảm thụ được biến hoá bên trong cơ thể, động tác ăn càng thêm mau lẹ, ngay cả chút vụn thịt trên phiến lá kia cũng bị hắn ăn đến không còn một mảnh.
Sớm từ ngàn năm trước, viện nghiên cứu đế quốc đã nghiên cứu cho thấy, khi dùng thịt dị thú trong một thời gian dài có thể nâng cao thể chết của thú nhân, nhưng mà thịt dị thú có nhiễm tạp chất, lượng chất độc này tích lũy tới một giới hạn nào đó, sẽ khiến cho tinh thần lực của thú nhân bị ô nhiễm, tạo nên chứng bệnh tinh thần cuồng loạn, cuối cùng sẽ không có biện pháp nào điều động tinh lực để hóa thành hình thú, thậm chí còn sẽ vì chứng bệnh cuồng loạn này phát tác mà trở nên táo bạo muốn thấy máu.
Bởi vậy, mọi người bất luận là thức tỉnh hay không thức tỉnh, khi mỗi lần dùng thịt dị thú, đều sẽ sử dụng thuốc tinh lọc, hạ thấp xác suất bản thân mắc chứng tinh thần cuồng loạn.
Độ tinh khiết của thịt dị thú càng cao, thì tỉ lệ hấp thu vào cơ thể cũng lại càng lớn, càng nhanh chóng.
Cùng với tác dụng an toàn hơn, tránh khỏi chứng bệnh kia, còn có hương vị của thịt dị thú sẽ mỹ vị mê người hơn xa thịt dã thú bình thường, hơn nữa loại này vừa nuốt vào trong bụng, nháy mắt liền bắt đầu cảm giác được mình đang hấp thu năng lượng hết sức thoải mái, thật sự là quá làm người hưởng thụ.
Đôi mắt tròn xoe của con đen hơi híp híp lại, thật khó trách ở đế quốc, vẫn có một bộ phận quý tộc thuộc trường phái hưởng lạc, tình nguyện làm chậm tốc độ tu luyện của mình, mỗi ngày thà ăn thịt dị thú cấp thấp nhưng có độ tinh khiết cao, cũng không muốn ăn những loại thịt dị thú cao cấp để nhanh chóng tăng thực lực của mình lên, vì nước phục vụ.
Ở một quốc gia mà người người xem giá trị võ lực là tối thượng, là báo hiệu cho sự phồn vinh như đế quốc mà nói, loại hành vi theo trường phái hưởng lạc của đám quý tộc này, cơ hồ có thể nói là mỗi người đều khinh thường.
Mèo đen liếm liếm môi, ngồi xổm dưới đất, móng vuốt không tự giác xoa xoa mặt, gương mặt mèo tràn đầy nghiêm túc.
Tuy rằng hắn không rõ ràng lắm vì sao Diệp Văn Nhã lại có thiên phú Y Dược nhìn qua như vậy mà lúc trước vẫn luôn che giấu, nhưng thuốc tinh lọc cao cấp tốt như vậy, lãng phí xài cho một con dị thú trung cấp tứ giai thì thật sự có chút đáng tiếc.
Chờ quay về tới hành tinh Đế Đô rồi, hắn nhất định phải nhắc nhở cô ấy, không thể lại có hành vi diễn xuất hay tác phong hưởng lạc như vậy được.
Còn hiện tại.........
Mèo đen cảm thụ được trước ngực mình đang có từng trận gió phong phanh thổi đến mang theo hơi lạnh rờn rợn, nó bực bội lắc lắc cái đuôi, yên lặng mím miệng, nửa quỳ rạp trên mặt đất, che lại cái chỗ phía trước ngực bị cạo lông trần trụi, sắc mặt lại đen thêm hai phần.
Hoàn toàn không biết tâm trạng sâu xa của em mèo đen nhà mình, Diệp Văn Nhã lúc này đang nghiêm túc lắng nghe Bạch Hạ tự đề cử mình.
Gương mặt Bạch Hạ hưng phấn đến đỏ bừng, đôi mắt đen to tròn lúng liếng mở càng to, đầy mặt kích động nói: "Bạn học Diệp, trường học có quy định về số lượng thành viên ít nhất của tổ, tôi cùng lão Phan vừa vặn cũng muốn tìm thêm đồng đội, không bằng ba người chúng ta hợp thành một đội, đến lúc đó thì trong cái trường thi này chúng ta khẳng định có thể đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi! Giết những con dị thú đó đến da lông không còn! Nói không chừng đến lúc đó chúng ta còn có thể giành được vị trí nhất trường chứ đừng nói!"
Tưởng tượng đến hai giờ trước, Diệp Văn Nhã một tay lạnh lùng rải thuốc, trong nháy mắt ba con dị thú cấp bốn lập tức đổ rạp xuống, trước mắt Bạch Hạ như đang có những bông tuyết ghi điểm đang phất phơ bay xuống! Còn có vị trí của cả đội không ngừng cọ cọ tiến lên trên bản xếp hạng!
"Chỉ cần bạn học Diệp nguyện ý cùng một tổ với chúng tôi, cô bảo chúng tôi làm gì, chúng tôi liền làm đó! Tuyệt đối sẽ không có nửa câu oán hận!" Bạch Hạ nói đến nước miếng bay tứ tung, chỉ kém nhấc tay lên thề, chứng minh mình thành tâm.
Tống Giai Nhạc có chút hâm mộ nhìn Bạch Hạ, trên thực tế cô cũng rất muốn bảo Diệp Văn Nhã vào cùng một đội với mình, chỉ là ngẫm lại thái độ của mọi người trong đội ngũ ban nãy, thật sự chẳng còn mặt mũi nào mà đề cập cái chuyện này. Đặc biệt là trong đội ngũ của bọn họ, sớm đã có một học sinh hệ Dược rồi.
"Động đội của mọi người đâu? Sao lại không ở cạnh hai người vậy?" Diệp Văn Nhã cong cong mày, cũng không trực tiếp trả lời, vừa mới quen biết không bao lâu, cô cũng cảm thấy tính cách hai người Bạch Hạ không tồi, nhưng có một số việc cần phải hỏi cho rõ ràng.
"Hắc hắc hắc......"
Bạch Hạ có chút xấu hổ gãi gãi đầu, cào cào mái tóc ngắn màu trắng đến thành cái ổ gà, hắn đầy mặt ngượng ngùng nói: "Tôi với lão Phan đều là thú nhân thể chất cấp B, theo lý mà nói thì sức chiến đấu cũng tính như không tồi. Nhưng hình thú thức tỉnh của tôi là hamster, căn bản không có bao nhiêu sức chiến đấu, hình thú thức tỉnh của Phan Mục tuy nói là chó chăn cừu, nhưng trước khi khảo thí hắn vì cứu người mà bị thương, trong khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào biến thành hình thú."
"Cho nên ba đồng đội vốn đã hẹn trước với chúng tôi đã trực tiếp tìm những người khác để tổ chức đội rồi......"
Lời này vừa nói ra liền thấy có hơi khó mở miệng, nhưng Bạch Hạ cũng trực tiếp nói thẳng luôn. Nhưng mà ánh mắt vốn đang ngập tràn hy vọng của Bạch Hạ liền gục xuống dưới, ủ rũ như ánh mắt con chó nhỏ bị người bỏ rơi, tối sầm không chút ánh sáng.
Ai, thực lực của bạn học Diệp mạnh mẽ như vậy, nghe thấy thực lực hai người bọn họ kém cỏi thế này, khẳng định sẽ không muốn chọn hai người bọn họ làm đồng đội.
Không có cách nào, thú nhân không thể dùng hình thú để chiến đấu, thực lực cũng chả khác bao nhiêu so với người thường.
Chuyện này đối với người đang tham gia khảo hạch thực chiến cuối kỳ mà nói, quả thực chính là đả kích trí mạng. Vạn nhất bị liên lụy, kết quả khảo thí không đạt tiêu chuẩn, quay về còn phải bị lưu ban.
Suy nghĩ một chút như vậy, Bạch Hạ cảm thấy xác suất Diệp Văn Nhã muốn tổ chức thành đội với bọn hắn càng thấp, nhưng mà liền ngay lúc này, giọng nói ôn hòa của cô gái lại đúng lúc vang lên, nháy mắt làm ánh mắt Bạch Hạ đang ảm đạm chợt bừng sáng lên!
"Được, vậy chúng ta cùng làm một đội đi." Diệp Văn Nhã gật gật đầu, so với cái đội bốn người thực lực không tính là tồi kia của Tống Giai Nhạc, thì hai người với thực lực yếu ớt đến trực tiếp bị đồng đội ghét bỏ như Bạch Hạ càng phù hợp với đội ngũ mà cô mong muốn.
Khi phát hiện ra mình bị ba kẻ ngày thường thực lực không bằng gót chân mình, thậm chí còn bị người ghét bỏ, giờ lại đè trên đỉnh đầu mình, biểu cảm của đám người Phương Thiệu Nguyên nhất định rất là xuất sắc!
......
Cùng lúc đó, một nơi khác của trường thi.
Trong một căn phòng chứa đầy các video theo dõi đủ màu, vài huấn luyện viên không hề chớp mắt nhìn chằm chằm video theo dõi trước mặt, một huấn luyện viên đầu trọc thân mặc bộ đồng phục quân đội đế quốc màu đen, trên vai mang theo huân chương, nhìn qua có vẻ quân hàm khá cao, lúc này đang đầy mặt nghiêm túc.
Áp suất thấp lan tràn trong toàn bộ căn phòng, mọi người nín thở ngưng thần, ngay cả thở mạnh ra cũng không dám ra.
"Đô đô đô, đô đô đô......"
Tín hiệu truyền âm dồn dập vang lên trong căn phòng an tĩnh, phá lệ chói tai, huấn luyện viên đầu trọc lập tức click mở máy truyền tin, màn hình ảo ánh sáng to tướng bỗng nhiên xuất hiện trong không khí, một người đàn ông trẻ tuổi với mái tóc ngắn màu vàng kim, ngũ quan tuấn lãng, đôi mắt xanh thẳm như bầu trời, ăn mặc cực kỳ xa hoa xuất hiện ở trong màn hình.
"Huấn luyện viên Mục, tìm ta có chuyện gì vậy? Nghe hiệu trưởng Bùi nói, ngươi có việc muốn báo cáo trực tiếp với ta." Người đàn ông tóc vàng thanh âm ôn hòa, ngữ khí lại mang theo khí thế uy nghiêm của bậc bề trên.
"Hoàng Thái Tử điện hạ tôn kính, thuộc hạ đích xác có việc cần bẩm báo!"
Huấn luyện viên đầu trọc tiến lên hai bước, cúi đầu, hướng về phía người đàn ông trẻ tuổi tóc vàng làm quân lễ thật sâu, "Đêm qua quân bộ khẩn cấp thông báo nhiệm vụ cứu viện có liên quan đến Tiêu nguyên soái, địa điểm thực hiện nhiệm vụ là ở hành tinh Wallen xa xôi, nội dung là nguyên soái người mang cơ giáp, thân chìm vào trong đại quân Trùng tộc, sinh tử không biết...... Nhưng buổi sáng hôm nay, đội tuần tra chúng ta trên tinh cầu K-0218 lại phát hiện dấu vết của lốc xoáy không gian, cùng với mấy mảnh trong bộ cơ giáp được đặc chế riêng cho Tiêu nguyên soái, và không ít tung tích Trùng tộc......"
"Cho nên chúng ta nghi ngờ sau khi nguyên soái rơi vào đại quân Trùng tộc, lại gặp phải lốc xoáy không gian, có lẽ lúc ấy đám Trùng tộc đang chiến đấu với nguyên soái cũng đi theo tới nơi này...... Cho nên thần hy vọng có thể xin lệnh thượng cấp, hủy bỏ kế hoạch khảo thí của học viện quân sự lần này, hơn nữa điều quân đội đến chuẩn bị nghênh chiến!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook