Trong Hoàng thành Đại Ngụy chiến đấu kịch liệt, thậm chí ngay cả thiên tài trẻ tuổi đang ở Tử Phủ sơ kỳ cũng có không ít.
 
Tất cả những tu sĩ này đều đã được tuyển chọn kỹ lưỡng, là nhân tài được chọn để tham gia Bách Triều Đại Chiến.
 
Hiện tại phải đối đầu với Mục Vô Song, cũng xem như là phân thắng bại trước.
 
Chỉ có điều, nếu thua thì phải để mạng lại nơi này. Mà ở trong cuộc chiến nhỏ này thì thực lực khủng bố nhất chính là Mục Nguyệt Dao.
 
Chiến khí hừng hực, Nguyệt Hoa như nước, mỗi một tấc trên da thịt đều đang phát sáng. Dùng toàn lực thôi thúc Hạo Nguyệt Thần Thể tiến về phía trước, tu vi của nàng phảng phất như đã đạt đến Tử Phủ tầng bảy.
 
Những thiên tài trẻ tuổi bình thường của Đại Ngụy Vương Triều mà gặp phải nàng, thường thảm bại trong một hiệp, khó mà chống đỡ được lâu. Muốn đánh bại nàng thì chỉ có thể nhờ đến các cường giả lão luyện mà thôi.
 
Một bên khác. Mục Vô Song cùng Cổ Kiếm Ca cũng không hề yếu thế.
 
Hai người bộc lộ toàn bộ tu vi, cả hai đều đã đạt đến Tử Phủ tầng năm!
 
Thực lực siêu phàm trác tuyệt, thậm chí còn có thể khiêu chiến kẻ địch có tu vi cao hơn mình!
 
Cùng lúc đó, Quận Thủ của Yến Quốc đã xuất hiện trong Hoàng thành.
 
Mà Quận Thủ của Ngụy quốc cũng đã nhận được bí thuật Triệu Quốc Lệnh, gấp rút chạy đến tiếp viện hoàng đô Ngụy quốc, vô cùng khí thế.
 
Tại Mục Gia, toàn bộ các trưởng lão tập trung lại mở hội nghị, đưa ra quyết định tiến đến trợ giúp tộc trưởng.
 
Không lâu sau, tám con Thiên Yêu Linh Thứu đồng loạt bay vút lên trời, điều động toàn bộ hơn mười vị tu sĩ cảnh giới Tử Phủ, ngay cả Mục Lãng mới vừa từ Kinh Đô Học Phủ trở về cũng có mặt.
 
Điểm đến đã xác định, nhắm thẳng về hướng Thân Đồ thế gia.
 
. . .
 
Trên bầu trời, đại chiến giữa các cường giả Chân Quân vẫn đang tiếp tục, đã tiến vào giai đoạn gay cấn.
 
Đặc biệt là Vân Trung Chân Quân, hắn đã dần dần lộ ra vẻ mệt mỏi.
 
Hắn càng tấn công thì càng hãi hùng khiếp vía, tu vi của hắn là Động Thiên tầng năm, pháp lực đã gần như khô cạn.
 
Mà Mục Thần Xuyên chỉ là tu sĩ Động Thiên tầng một, lại vẫn dồi dào tinh lực, pháp lực trùng trùng điệp điệp không dứt, tựa như cái động không đáy.
 
Bỗng nhiên, từ phía chân trời không xa lại truyền đến uy áp của Động Thiên Chân Quân.
 
Đại Ngụy Vương như nhận ra điều gì đó, ánh mắt đột nhiên rực sáng, quát lên.
 
"Xích Viêm, mau cùng ta hợp lực giết hắn!"
 
Xích Viêm Chân Quân vừa liếc mắt qua đã hiểu rõ tình hình, bay đến tung chiêu về phía Đại Yến Vương .
 
"Ha ha, Xích Viêm, nhiều năm không gặp, ngươi vẫn không tiến bộ chút nào! Có điều đúng là ngươi dũng cảm hơn rồi, chỉ mới Động Thiên tầng một mà cũng dám khiêu chiến với ta.”
 
Đại Yến Vương cũng không bất ngờ vì Xích Viêm Chân Quân đến, sắc mặt hắn vẫn không đổi, cười ngạo nghễ.


Hắn đã sớm biết được Hoàng thất Đại Ngụy có đến hai tên Chân Quân, thế nhưng tu vi lại thua hắn đến mấy bậc, chẳng thể gây ra sóng gió gì!
 
Nếu không có Thân Đồ Vân Trung trấn giữ, hắn đã sớm xuất binh tiêu diệt Vương Triều Đại Ngụy.
 
Hiện tại có Mục Thần Xuyên ở đây khống chế Thân Đồ, tỷ lệ chiến thắng của Đại Yến là vô cùng lớn!
 
"Cổ Thiên Nguyên."
 
Kẻ cuồng vọng không coi ai ra gì này, mau nộp mạng đi!
 
Sắc mặt Xích Viêm Chân Quân cực kỳ khó nhìn, lập tức tạo ra một cái động thiên, tung ra từng chiêu ánh hồng, tràn ngập sát ý!
 
"Ầm ầm!"
 
"Ầm ầm!"
 
Vẻ mặt Mục Thần Xuyên lạnh lùng, hơi nghiêng người, đánh ra một đòn, huyết khí xuyên qua từng chiêu hồng nhạt, nhắm thẳng đến Thân Đồ Vân Trung.
 
Thân Đồ Vân Trung nhận thức được đòn tấn công này mang theo lực lượng không hề tầm thường, sắc mặt lập tức thay đổi, phong chi ý cảnh bao phủ lấy mấy chục trượng xung quanh, hắn muốn lấy nơi này làm điểm tựa để tránh thoát.
 
Không nghĩ đến một giây sau, hắn trừng mắt kinh hãi nhìn xung quanh.
 
Phong chi ý cảng bao phủ lấy mấy chục trượng xung quanh không chỉ không hề phản ứng, ngược lại còn vây lấy hắn, mà cơ thể hắn tựa như trâu nặng rơi xuống hồ, cử động vô cùng chậm chạp.
 
"Sao có thể! !"
 
Vân Trung Chân Quân hét lên một tiếng, không thể tin nhìn sự việc xảy ra trước mắt.
 
Ý cảnh của hắn vậy mà lại quay qua phản phệ lại hắn? Chuyện gì đã xảy ra! !
 
"Sắp chết mà còn hỏi nhiều sẽ thành quỷ ngu ngốc đấy!"
 
Mục Thần Xuyên nở một nụ cười mỉa mai.
 
Chiêu thức vàng nhạt khi nãy mang theo huyết khí ngập trời đã phủ xuống người Vân Trung Chân Quân, hung hăng tàn nhẫn xuyên qua ngực của hắn, ngay cả ngũ tạng lục phủ đều bị nghiền ép vỡ nát, máu tươi phun trào như suối.
 
"Tại… Tại sao?"
 
Ánh sáng trong mắt Vân Trung Chân Quân nhanh chóng ảm đạm, không cam lòng truy hỏi.
 
Thế nhưng hắn thậm chí còn chưa kịp dứt lời đã mất mạng ngay tại chỗ.
 
Một đời tổ tông của gia tộc Thân Đồ, cuối cùng lại bỏ mạng tại đây!
 
Mục Thần Xuyên lãnh đạm nhìn thi thể rơi xuống, thở phào nhẹ nhõm.
 
Hắn đã giao chiến suốt mấy canh giờ, cuối cùng dùng Hỗn Độn Bản Nguyên tạo ra trận pháp nhờ ý cảnh của bản thân, bố trí sát trận.
 
Phong chi ý cảnh khi nãy bao phủ lấy Thân Đồ Vân Trung chính là do hắn dùng hỗn độn pháp tạo ra, tất nhiên Thân Đồ Vân Trung không thể sử dụng.
 
Đến khi chết hắn vẫn không thể hiểu được, đạt được lợi ích thì cũng phải chấp nhận hiểm họa nó mang lại!
 
Việc Thân Đồ Vân Trung chết rất nhanh đã làm ba người bên kia chú ý.
 
Giờ phút này, tất cả bọn họ đều chấn động, kính ngạc đến không thể tin nổi.
 
"Sao có thể?"
 
"Thân Đồ Vân Trung vậy mà chết rồi? ?"
 
"Bị một tên tu sĩ Động Thiên tầng một giết chết? ?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương