_KHÔNG, ĐỪNG ĐẨY EM ẤY ĐI, ĐỪNG ĐẨY EM ẤY ĐI, ĐỪNG BỎ ANH EM AH! ĐỪNG BỎ ANH LẠI EM AH!!!!!!!

_Yunho ah!

_ĐỪNG BỎ ANH EM ƠI! LÀM ƠN TỈNH LẠI, NHÌN ANH NÀY, NHÌN ANH- Yunho lật tấm khăn trắng- NHÌ…..đây không phải là Joonggie- anh ngơ ngác

_Yunho ah!

Tiếng của Joonggie, tiếng của Joonggie

Yunho vội quay lại

Jaejoong nằm trên chiếc băng ca trắng và nhìn anh, môi cậu vẽ thành một nụ cười mãn nguyện khi nhìn vào gương mặt đang đơ ra của anh

_JOONGGIE!- anh kinh ngạc nhìn cậu- JOONGGIE! JOONGGIE AH!- Yunho vui mừng chạy lại ôm cậu nhưng bác sĩ đã ngăn lại

_Xin lỗi, bệnh nhân vừa mới qua cơn phẫu thuật, anh không được chạm vào cậu ấy

_tôi…tôi xin lỗi

_lau nước mắt đi anh- Jaejoong cười dịu dàng

_anh lau anh lau- Yunho vội lau nước mắt và mỉm cười với cậu

_anh ah! Anh là chồng của cô Kim Jaejoong ah?- cô ý tá đi lại hỏi

_không, tôi là chồng của cậu Kim Jaejoong- Yunho mỉm cười nhìn cô

_ah! Vậy không phiền anh

_ai vậy anh?- Jaejoong hỏi

_một người trùng tên với em- anh xoa đầu cậ dịu dàng

Qua cuộc trò chuyện với bác sĩ, Yunho nhảy cẩn lên sung sướng khi được biết Jaejoong đã sinh cho anh 2 cô công chúa và 7 chàng hoàng tử, các con anh đều mạnh khỏe ra đời nhưng do thiếu tháng nên các bé sẽ được nuôi trong ***g kính đến khi đầy đủ tháng mới được bế về nhà. Yunho cùng cả nhà đã đến và nhìn ngắm những thiên thần nhỏ đang ngủ mà không kềm nổi nước mắt. Cuối cùng anh cũng được làm cha và cả nhà được đoàn tụ

Con ah! Cuối cùng bố cũng được tận mắt nhìn thấy các con chào đời, ngủ ngoan nhé, con yêu của bố

3 tuần sau, Jaejoong được đón về nhà, mọi chuyện hiểu lầm đều đã được giải quyết khiến cho cậu cảm thấy rất nhẹ nhỏm

_cưng ah! Khi em xa anh, anh thật sự không biết làm gì cả, anh nhớ em, anh nhớ mùi hương của em, anh nhớ những gì thuộc về em, anh nhớ lắm Joonggie ah- Yunho ôm cứng lấy Jaejoong khi cả hai nằm trên giường

_em xin lỗi anh Yun ah, em nhớ anh lắm, em chẳng biết tại sao mình có thể sống qua tận 4 tháng mà không có anh, trong 4 tháng đó có quá nhiều chuyện xảy ra anh ah, sao Mike lại yêu Taehee? Sao Selina lại đánh em, cô ấy là bạn em cơ mà?- Jaejoong vừa nói vừa mân mê bàn tay anh

_họ gặp nhau khi đi tìm em, anh cũng chẳng biết là họ quen và yêu nhau khi nào nữa, còn về Selina, nó giống như một bài học cho em vậy, đừng tin tưởng ai một cách tuyệt đối, hôm nay họ bạn em nhưng chưa chắc ngày mai họ cũng thế- anh hôn lên môi cậu- nhớ quá, đã 4 tháng nay anh chẳng được ôm em, được gần em như thế này, mọi chuyện giống như một cơn ác mộng vậy và anh chẳng bao giờ muốn nó quay trở lại đâu- anh dụi đầu vào cổ cậu

_em cũng thế

_em đã làm gì ở đó?

_em may áo cho gấu bông, mỗi ngày mai 100 cái áo thì cũng đủ cho ba bữa cơm- Jaejoong cười mỉm

_và…em ngồi suốt sao?- Yunho thấy nghèn nghẹn ở cổ

_uh, em chỉ ăn được cơm trắng thôi, không có anh, không ai thương em cả- Jaejoong quay đầu lại ôm anh

_anh xin lỗi cưng ah, anh thật không phải là một người chồng tốt, anh xin lỗi- Yunho vừa nói vừa ôm cậu

_vậy thì anh phải chuộc lỗi, bằng cả cuộc đời anh nhé

_vậy, em tha thứ cho anh nha, đừng giận anh, ngay cả khi anh là một mafia

_ngốc, em chưa bao giờ giận anh cả lấy gì mà tha thứ chứ, còn việc anh là mafia …..- cậu mỉm cười- chỉ cần với em và con, anh là một người chồng, người cha tốt là được, anh có chịu làm không đây?

_anh tình nguyện đấy cưng ah, nào, ngủ thôi, đã khuya rồi, ngày mai chúng ta đi thăm con nhé, anh đã đặt tên cho con rồi đấy

_tên gì?

_công chúa của chúng là sẽ là Jaeyoon và Jaehye

_còn con trai?

_HoJoong, Homin, Hoki, Hojae, Hohee và Howan đẹp không?

_đẹp, anh đặt tên mà, tên nào cũng đẹp cả

_ngủ đi cưng ah

Họ chìm vào giấc ngủ không mộng mị, vì bây giờ họ đã có nhau….mãi mãi…..

Các đó khá xa

Trại tâm thần

_Mike ah! Ngày mai mình làm đám cưới nhé, chúng ta sẽ hạnh phúc bên nhau suốt đời anh nhé

1 tháng sau

_woa! Cho ông nội bồng tý nào, ngoan quá, Hojae là ngoan nhất nhà, ông nội thương Hojae nhất nhà nhé, Hojae ngoan quá, không khóc nè, không tè dầm nè, ngoan quá đi, sau này con lớn, ông nội cho con hết ha

_hứ, Hojae đáng ghét nhỉ, chỉ có Homin của bà là ngoan thôi, Homin giống bà nhất nhỉ, ôi chu choa, dễ thương quá đi- bà sẽ cho con quản lý hết mấy cái sòng bài bên mĩ luôn, ha ha ha

_anh nhìn xem Jaehye dễ thương chưa?- Junsu ríu rít

_anh thấy Hohee cưng hơn

_hứ

_được mà được mà, Jaehye dễ thương nhất

_Jaeyoon ngoan nhé, bố là bố thương Jaeyoon nhất đấy, vì Jaeyoon là út nên Jaeyoon sẽ ngoan nhất đúng không?- Yunho tắt lưỡi nhìn con

_Hohee mới cưng nhé, mẹ là mẹ cưng Hohee nhất đấy

_này, tôi có thể bắt thằng Hoki về không? Mai mốt tôi giao cho thằng bé nguyên băng xã hội đen của tôi luôn, nó giống tôi quá

_em thì biết cái gì, cho tôi xin thằng Howan luôn nhé, dễ thương quá

_mà cùng hên là tụi nhóc này giống mẹ nó đấy, chứ giống bố là chết chắc, mắt bố nó có 1 mí, cười lên là không thấy tổ quốc đâu cả- bà Jung cười

_không, ba nhìn kỹ đi, ngoại trừ đôi mắt ra, cái gì nó cũng giống Yunho, miệng, mũi này, ha ha ha, đứa nào cũng tròn vo y như bố nó hồi nhỏ đấy

_con của con, không giống con chứ giống ai chứ?- Yunho cười- được rồi, tới giờ đi ngủ rồi, ngủ nhé

Đồng loạt, các bé được đặt vào nôi và 9 cô giúp việc sẽ làm công việc của mình

_cưng ah! Đã lâu rồi, vợ chồng mình không….- anh ôm eo cậu

_không được, bác sĩ bảo không được quan hệ ít nhất là 6 tháng tiếp theo sau khi sanh đấy- Jaejoong hôn nhẹ lên mũi anh

_nhưng mà anh nhớ mà….- anh nũng nịu lắc lư người cậu

_không là không mà, đợi đi, 6 tháng nữa tính

_em là người độc ác

_nhớ nhé, nhớ là anh nói nhé

_anh quên rồi, hì hì, cưng ah, anh yêu em

_em cũng yêu anh, cưng ah!

6 tháng sau

_thích không? Bố đóng cho các con đấy, mai mốt các con lớn lên, bố sẽ trở thành một thợ mộc giỏi luôn- Yunho hí hửng đem thành quả của mình cho các con

_anh khéo tay quá nhỉ, làm được cả những con này ah?- Jaejoong cầm những con thứ bằng gỗ mà Yunho đã làm lên ngắm nghía

_bây giờ người ta sản xuất toàn mấy thứ đồ chơi vô bổ, con anh, để anh làm, phải không mấy cưng?

Bọn trẻ sau khi thấy anh cười với chúng thì chúng cũng toe toét cười theo

_trời ơi! Sao mà dễ thương quá vậy nè?- Yunho nhìn những thiên thần của mình đang cười thì không chịu nổi nên ôm hôn mỗi đứa một cái

5 năm sau

_bố ah! Con có chuyện muốn hỏi

_gì vậy Hojoong?

_tại sao nhà mình có 2 đứa con gái và 9 tên con trai, à không, 8 đứa thôi, không tính omma vào, mà sao không để con gái rửa bát mà bắt bố con mình rửa bát thế?- đứa bé tròn trịa phụng phịu

_đúng đó bố, sao Hojae phải lau bàn?

_còn Hohee nữa, Hohee phải lau bát này

_còn Hoki nữa, Hoki phải lau ghế này

_………

_oh! Các con sai rồi đấy- Yunho nhìn các con của mình- nhà mình có 8 người đàn ông và 3 đứa con nít, đàn ông thì phải làm chuyện nặng nhọc còn con nít thì không- anh xoa đầu Hojoong

_vậy mẹ cũng là con nít hả bố?

_uh! Mẹ là con nít, con nít thôi- vì vậy, chúng ta phải ngoan để làm gương cho 3 đứa con nít kia nhé

_oh!- 7 đứa bé đồng thanh- con hiểu rồi

_giỏi lắm, nào, những người đàn ông chân chính, giúp bố phơi đồ nào

_yeah!!!!!!!!!!

_Howan chẳng có hứng thú đâu, sau này con sẽ làm giống như ba nuôi vậy đó- Howan ngồi xổm trên ghế với cây kẹo trong tay nhìn mấy anh và bố của mình làm việc

_huh? Con muốn giống ba nuôi ah? Tốt lắm, cứ phát huy nhé- Yunho đi lại xoa đầu con mình- nhưng nhớ, không được giành mẹ với bố nữa nhé

L ah! Cậu có người nối nghiệp rồi đấy- Yunho mỉm cười nhìn lên trời

hôm naytrời trong quá………

End fic

__________________

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương