Dây Dưa Với Đêm Xuân - Mang Li
-
Chương 24
Đêm đầu tiên mấy khách mời ghi hình ở Thái Lan, tài khoản chính thức của “Tối Nay Hẹn Hò Không” bắt đầu tung ra video ngoài lề có liên quan đến lần ghi hình trước.
Nội dung của buổi ghi hình lần trước đã được gấp rút cắt ghép biên tập lại, cách ngày phát sóng càng ngày càng gần.
Đăng liên tiếp ba video, chẳng mấy chốc đã thu hút không ít sự quan tâm.
Không nói về chuyện khác, chỉ bẳng việc hai người Văn Yến và Lương Âm Dạ cùng tham gia gameshow này cũng đủ làm nó được quan tâm hơn không ít. Người hâm mộ sốt ruột chờ đợi rất lâu, cuối cùng vất vả lắm mới đợi được đến khi phía tài khoản chính thức tung ra chút thịt vụn.
Không thể ăn thịt đầy một mồm nhưng nếm một chút mùi vị trước cũng còn tạm được!
Mà bên phía chương trình cũng không hề khách sáo, trong ba video ngoài lề được tung ra, trực tiếp lấy Văn Yến và Lương Âm Dạ đi đầu.
Video thứ nhất là cảnh tượng các khách mời lần đầu gặp mặt, lúc Văn Yến đến hiện trường, có thể nhìn ra được Lương Âm Dạ ngây người.
Cho dù phía chương trình không nói gì, còn thêm biểu cảm và filter đáng yêu. Nhưng điều này cũng không gây trở ngại cư dân mạng thông qua lớp filter nhìn thấy chân tướng chân thật nhất.
Khu bình luận tạm thời chất đầy tiếng cười.
[Nói đi, có phải cô Lương bị các anh lừa tới không? Tôi đã nói rồi, sao bọn họ có thể tham gia một chương trình giải trí được! Nhất định là các anh dối trên lừa dưới! Nào! Ra nhận tội đi!]
[Biểu cảm của tiểu Dạ như thể đang nói: Sao trước đó cũng không nói với tôi là anh ấy sẽ đến?]
[Tiểu Lương: Trong phút chốc, trái tim lạnh giá.]
[Lần đầu nhìn thấy vẻ khiếp sợ sinh động như vậy trên mặt một người ha ha ha.]
[Tôi không phải người hâm mộ của bọn họ, trước giờ cũng không xem chương trình giải trí, xem chương trình này là vì nhìn thấy cảnh này!! (Bạn hiểu không?)]
Nghe Văn Yến tự giới thiệu xong, cư dân mạng nhanh chóng chụp màn hình phản ứng của Lương Âm Dạ rồi làm thành meme, phối hợp với dòng chữ: [Lòng như tro tàn].
Giữa một đám bình luận náo nhiệt, xuất hiện không ít bóng dáng người hâm mộ CP cảm thấy hài lòng: [Chiêu trò của đôi tình nhân nhỏ thôi ~]
Đối với người hâm mộ CP, chương trình giải trí lần này là sự tái hợp của bọn họ sau thời gian khá dài. Trong lòng bọn họ ngứa ngáy đã lâu, bình thường đành xem đủ loại ảnh ngoài lề cho đỡ thèm. Lần này, vất vả lắm bên phía chương trình mới đăng mấy video này, dĩ nhiên bọn họ không thể nào không phản ứng được. Bọn họ đã nhanh chóng cắt lấy tất cả đoạn phim chỉ có riêng Văn Yến và Lương Âm Dạ rồi cắt ghép, sau đó đăng lên Super Topic.
Gần đây, trong Super Topic của CP Dạ Yến náo nhiệt đến mức không tưởng tượng nổi. Khu vực đã yên lặng mấy năm, lại lần nữa như nắng hạn gặp mưa rào.
Video thứ hai là mấy khách mời cùng nhau xuống bếp. Nhìn thấy Lương Âm Dạ nhắm mắt theo đuôi đi sau lưng Văn Yến vào nhà bếp, người hâm mộ của cặp đôi gào khóc thét chói tai.
Đã bao nhiêu năm không nhìn thấy hình ảnh này rồi!
Khoảng cách gần như vậy! Hai người có tiếp xúc! Thậm chí còn tiếp xúc nhiều như vậy!
Anh thấy cô không biết làm gì, cố tình đi ra dẫn cô đi vào nhà bếp, bảo cô giúp đỡ mình, màn này quả thực vô cùng hài hòa.
Trong video, nhìn xung quanh thì còn có khách mời khác, nhưng trong mắt bọn họ đã không nhìn thấy những người khác, chỉ mở riêng ra một thế giới nhỏ cho hai người này.
[Hãy để cho tình nhân nhỏ mọc rễ trong phòng bếp này đi qaq.]
[Có giống cuộc sống sau khi cưới không?]
[Đạo diễn Văn có cảm giác chồng người ta rồi đấy. [ngón cái]]
Video thứ ba quăng ra một chút thấp thỏm chờ mong, trong video là cảnh ê kíp chương trình công bố tình huống chia nhóm, lấy phản ứng không thể tưởng tượng nổi của Lương Âm Dạ làm hồi kết.
Rồi hết.
Cư dân mạng tức giận đập bàn:
[Không phải chứ, ai dạy anh cắt ghép như vậy hả?!]
[Sao có thể ngừng ở đây được!!! Khuyên anh mau giao ra video kế tiếp!]
[Mau nói với tôi đi, Dạ Yến là một nhóm có đúng không, đừng ép tôi cầu xin anh.]
[Dạ Yến là thật á, tôi mặc kệ! Bọn họ chính là một nhóm!]
[A a a gặm chết người rồi! Gặm chết tôi rồi!!!]
Trong thời gian ngắn, khu bình luận đã bị không ít người hâm mộ của cặp đôi đánh chiếm. Trong lúc đó, người hâm mộ của cặp đôi “Lưỡng Tình Tương Duyệt” cũng rối rít gia nhập, đăng meme của Kiều Việt trong khu bình luận, nhưng nhanh chóng bị người hâm mộ cặp đôi Dạ Yến đánh lui. Sức chiến đấu của Dạ Yến đã từng làm cho người ta xuýt xoa, chưa kể đây là lúc bọn họ ăn mừng khắp nơi.
Chờ năm năm, rốt cuộc cũng chờ được một chút ngọt ngào, rốt cuộc cũng chờ được hai người này cùng tham gia chương trình giải trí như vậy! Bọn họ dễ dàng không? Hôm nay bọn họ canh gác ở đây, xem ai dám tới quấy rối?!
Động tĩnh trên mạng càng quậy càng lớn, có lẽ là lần hợp tác này của hai người quả thực là không dễ dàng. Người hâm mộ Dạ Yến đã đến mức thần cản giết thần, phật cản giết phật, tàn sát bừa bãi ở trên mạng. Đến rạng sáng, khu bình luận đã bị bọn họ cưỡng ép đánh chiếm, cho dù là người chỉ hâm mộ một bên của song phương đứng ra chống lại dù chỉ là một chút, thì cũng bị giết cho bại trận rồi thoái lui, không thèm tính toán với đám điên này.
Có người sụp đổ mà đánh giá: [Quả thực là điên mất rồi!]
Ê kíp chương trình mới tung ba video ngoài lề đã có thể khiến bọn họ điên cuồng như vậy, đến khi chương trình phát sóng thì còn phải thế nào nữa?
Mà trong Super Topic [Dạ Yến], tiểu thuyết hư cấu đã bắt đầu được chuẩn bị. Bọn họ muốn sử dụng một cái mở đầu giống như vậy để gìn giữ tổng thể, còn về nội dung phía sau, có thể giao cho mất bà tác giả tự do phát huy.
Lúc Đào Đào nói mấy tin tức này với Lương Âm Dạ, lấy ra một đoạn bình luận.
Lương Âm Dạ đọc từng bình luận.
Cô lẩm bẩm, đoán không sai, cô quả thật là bị lừa gạt mà tới. Trước tiên bị ê kíp chương trình lừa gạt, sau đó lại bị Văn Yến lừa gạt.
Cô trả lời Đào Đào: [Chị muốn meme tâm như tro tàn đó...]
Đào Đào: [...]
Đây là trọng điểm?
Nghệ sĩ nhà cô vô tư thật, cô ấy nghẹn lại, cam chịu số phận đi tìm cho cô.
Lương Âm Dạ biết Đào Đào nhất định sẽ tìm cho cô, tiếp tục xem tấm ảnh kế tiếp.
Tầm mắt dần dần bị cố định bởi một chữ ở trên đó...
Chồng người ta...?
Cô đọc qua loa một lần tất cả ảnh Đào Đào gửi tới.
Đọc hoài đọc mãi, trong lòng tự động nảy sinh cảm thán: tình cảnh Dạ Yến náo nhiệt như vậy, đã rất lâu rồi cô chưa nhìn thấy.
Vô cùng náo nhiệt, toàn bộ quảng trường đều là của bọn họ. Cục diện như thế này trước đây chính là vào năm năm trước.
Lúc Bối Y tắm xong đi ra, hỏi một câu: “Xem gì thế? Sao vẻ mặt đầy cưng chiều vậy?”
Lương Âm Dạ sờ sờ mặt mình, có à?
Tiếp theo, Đào Đào gửi meme cho cô. Cô cúi đầu xem, thỏa mãn lưu lại.
Có thể cô không để tâm nên không thấy... người bên cạnh cô đều sẽ vô thức cố ý nuông chiều nhu cầu của cô.
Nhất là mấy người cô đã quen biết nhiều năm trong đoàn đội của cô, cho dù có người nhỏ hơn cô một hai tuổi, cũng đều rất chăm sóc cô. Không phải là bị yêu cầu, chẳng qua là không nhịn được.
Giống như không dằn lòng được mà rất muốn đối xử với cô tốt, muốn nhìn thấy cô vui vẻ.
Sau khi tắt đèn xong, Lương Âm Dạ chuẩn bị để điện thoại di động xuống rồi đi ngủ, WeChat reo vang, có tin nhắn mới.
Một cái tên WeChat đập vào mắt.
“Y “
Một cái tên WeChat cô rất quen thuộc.
Đầu ngón tay Lương Âm Dạ cuộn tròn.
Vừa rồi thêm quá nhiều bạn tốt, có người cô còn chưa đặt ghi chú.
Ví dụ như Văn Yến.
Mà cái tên WeChat này của anh đã được sử dụng rất nhiều năm, cho dù cô chưa đặt ghi chú, cũng có thể vừa nhìn đã nhận ra.
Cô bấm vào khung trò chuyện.
Y: “Ngủ chưa?”
Cô cụp mắt, bấm vào màn hình: “Chưa.”
Bọn họ giống như quay lại thời kỳ trưởng thành, giống thiếu nam thiếu nữ lén lút trò chuyện vào ban đêm, mắc một chút hội chứng hoang tưởng tuổi dậy thì, có chút không được tự nhiên.
Y: “Không có gì, anh chỉ thăm dò thôi”
Y: “Xem có bị xóa hay không?”
Lương Âm Dạ mím chặt môi.
Cô biết ý anh... Sở dĩ bọn họ chưa kết bạn trên WeChat, là bởi vì lần trước anh bị cô xóa.
Cô do dự một lát, cuối cùng vẫn quyết định đối mặt với vấn đề này: “Xin lỗi. Khi đó em cảm thấy, không cần liên lạc lắm.”
Bối Y đã ngủ, trong đêm tối, tiếng hít thở lâu dài truyền đến.
Anh trả lời rất nhanh.
Câu trả lời cũng làm cô bất ngờ.
Y: “Cần.”
Cô gảy đầu ngón tay.
Y: “Cho dù em muốn xóa sạch mấy chuyện ấy, không muốn nhắc đến một số chuyện, giữa chúng ta cũng cần liên lạc với nhau.”
Y: “Tứ Tứ, cho dù vứt bỏ mọi chuyện, không đề cập tới nữa, em cũng không thể không cần “anh ấy”, hoàn toàn vạch rõ giới hạn với “anh ấy”.”
Bất luận như thế nào, bọn họ cũng không thể hoàn toàn tách ra, cả đời không liên lạc nhau nữa.
Văn Yến ở trên sân thượng, một tay chống lan can nhìn lên bầu trời.
... Đêm tối vô biên.
Anh lặng lẽ thở dài, Tứ Tứ của anh, sao có thể nhẫn tâm như vậy chứ.
Thật sự nhẫn tâm đến mức quyết tâm cắt đứt.
Năm năm qua, anh bị quá nhiều chuyện ràng buộc. Cuối cùng cho đến năm năm sau, mới có thể gửi tin nhắn này để “tra hỏi” cô.
Lương Âm Dạ cụp mắt. Cô trống rỗng, khổ sở khi nhìn thấy hàng chữ này. Cô trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng cũng chỉ có thể gửi tin nhắn một câu: “Xin lỗi.”
Hình như cô chỉ có thể xin lỗi.
Lúc ấy cô quá hốt hoảng, luống cuống. Hơn nữa, cô căn bản không biết anh nghĩ gì, không biết thì ra anh không hề muốn xóa liên lạc.
Nhưng quả thật cô cũng không biết nên nói sao với anh, trong tình huống lúc đó, dường như chỉ có xóa liên lạc mới là lựa chọn tốt nhất, mới có thể để lại cho cô một nơi nhỏ bé để thở dốc.
Mà bây giờ bị anh tra hỏi đến trước mặt, cô mới cảm thấy hành động của mình không tốt.
Văn Yến buông tiếng thở dài.
Trước nay anh không cần câu xin lỗi của cô.
Mặc kệ cô làm gì anh, cho dù tổn thương anh ngàn vạn lần, thì cũng không cần.
Anh gõ một hàng chữ nhưng lại do dự. Lúc chuẩn bị gửi đi, anh lại vẫn xóa bỏ.
Lương Âm Dạ nhìn dòng nhắc nhở tin nhắn đang được nhập, chờ đợi rất lâu, suy đoán chắc hẳn anh đang nhập rồi xóa, xóa rồi nhập.
Cô cắn môi. Là cô không tốt, cô lại khiến cho tình huống trở nên xa lạ lúng túng rồi.
Một lúc sau, cô mới chờ được tin nhắn tiếp theo của anh. Nhưng anh đánh chữ lâu như vậy, thứ gửi tới không phải là chữ viết gì mà là một tấm ảnh.
Giữa đêm tối mênh mông, trăng sáng treo trên cao.
Nó sáng rực, cưỡng chế kéo cả thế giới đang chìm trong bóng tối ra ngoài, chiếu sáng mọi nơi.
Một vầng trăng sáng vằng vặc, ánh sáng lạnh lẽo vạn dặm.
Là sự tồn tại giống chúa cứu thế trong đêm đen.
Sáng ngời khiến người ta xúc động.
Ban đầu cô còn đang tò mò anh muốn nói gì, lại không đọc được gì, chỉ nhìn thấy tấm ảnh này.
Có lẽ là tất cả lời nói và tình cảm mà anh muốn truyền đạt đều hòa vào hình ảnh này rồi.
Lương Âm Dạ bấm lưu tấm ảnh, tắt điện thoại di động.
Cô bước nhẹ đi đến vali, lấy một lọ thuốc, uống nước và thuốc vào bụng.
Gần đây giấc ngủ càng ngày càng không tốt, cô đã không thể chìm vào giấc ngủ một cách tự nhiên nữa, mà phải nhờ vào thuốc.
Uống thuốc xong, cô lại nằm trở lại giường, kéo chăn đắp kín, động tác nhẹ nhàng nhất có thể, Bối Y ngủ rất ngon, dường như không bị quấy rầy.
Dưới tác dụng của thuốc, cơn buồn ngủ của cô mơ hồ kéo đến.
Lúc tinh thần đang mơ hồ, cô nghĩ đến đề tài tối nay.
Ừ, cô nói dối.
Nhưng cô không ngờ anh sẽ... thành thực như vậy?
Khi một con nhóc lừa đảo gặp phải một người hết sức chân thành, thì cú va chạm có hơi kịch liệt.
Lúc ấy thật ra cô khá bất ngờ, nhưng dưới ống kính, trước mặt mọi người, cô cũng không dám suy nghĩ nhiều, lo lắng ý nghĩ của mình sẽ tiết lộ ở trên biểu cảm hoặc là trong hành động.
Hiện tại mới dám nghĩ kỹ câu trả lời kia của anh...
Thời học sinh, anh “có” người anh yêu thầm?
Cô quả thật không ngờ, lúc ấy cô cho rằng anh sẽ cho ra một câu trả lời giống cô. Cô nói ra đáp án này, cũng có một phần nguyên nhân, cô cho rằng câu trả lời của anh cũng là “không có”.
Cơn buồn ngủ đột nhiên vây lấy cô, Bối Y đã ngủ nửa tiếng, rốt cuộc cô cũng ngủ được rồi.
Văn Yến chờ không thấy tin nhắn của cô nữa mới tắt điện thoại di động. Âm thanh tắt màn hình vang lên, hòa lẫn với đôi mắt sâu nặng của người đàn ông, cùng nhau tan vào đêm khuya này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook