Dạy Dỗ Vợ Yêu
-
Chương 5
“Trưởng phòng, cô ấy chính là cô gái có quyết định điều động nội bộ kia sao?” Có một nữ đồng sự tóc ngắn khoảng chừng ba mươi tuổi khinh thường nói.
Trưởng phòng Lưu cười cười không nói gì, là cấp trên quyết định, cô nào dám có ý kiến, loại sự tình này ở trong công ty có thấy cũng không thể nói được.
Cố tình bạn nữ đồng nghiệp tóc ngắn không quen nhìn loại tình huống này, ý đồ đập phá. “Thực hâm mộ a, hiện tại có thể dễ dàng kiếm việc như vậy, có thể không thông qua phỏng vấn mà có việc làm thật tốt! Ta có một người bạn rất có năng lực vẫn muốn vào công ty, phỏng vấn nhiều lần rồi, nhưng chính là vào không được, ai đó lại có thể nhờ quen biết bên trong mà tiến vào, thật đúng là có mạng tốt a!”
Lời này vừa nói ra, vài người đồng nghiệp làm cùng cô đều ngẩng đầu, không nói gì mà trợn mắt nhìn Lục Tâm Đồng.
Lục Tâm Đồng dựng thẳng lông tơ, đột nhiên cảm thấy chính mình thành cái bia đầy mũi
tên.
Ngẫm lại là, Giang Thánh Tu giúp cô sắp xếp công việc sẵn, trong mắt người khác đương nhiên có mùi vị không phải rồi, chẳng qua là cô không nghĩ tới, lần đầu tiên đi làm liền không suôn sẻ như vậy, cùng cô tưởng tượng hoàn toàn bất đồng.
“Ta sẽ cố gắng học tập, có công việc nào ta đều có thể giúp làm.” Trước tiên cô chỉ có thể tỏ thái độ thật tốt, cùng mọi người gìn giữ cảm xúc tốt đẹp lẫn nhau.
Dẫn đầu là đồng nghiệp nữ tóc ngắn đã chỉ trích kia đem tất cả số liệu trên bàn đưa cho cô. “Những tài liệu này phiền toái cô sắp xếp lại”. Cô cười quá mức ngọt ngào dối trá, rất rõ ràng là muốn chỉnh Lục Tâm Đồng.
Những người khác nghe được cô nói như vậy, cũng nghe mà làm theo.
“Vậy những cái này cũng thuận tiện làm luôn đi!”
“Của ta cũng làm phiền cô.”
“Tâm Đồng, cô không cần giúp đám người này làm nhiều việc như vậy.” Trưởng phòng
Lưu mắt lạnh lùng đứng ngoài quan sát, cho dù muốn ngăn chặn, nhưng bản thân cô không có chủ kiến cũng vô dụng.
Lục Tâm Đồng cười cười nói: “Không sao, tôi cái gì cũng đều chưa hiểu, muốn học hỏi cũng hơn nhiều”.
“Giả nhân giả nghĩa”.
Nụ cười của cô cứng đờ, cảm giác được bốn phía địch ý như bài sơn đảo hải vọt tới. Không được, cô muốn cải thiện cục diện này, cô muốn cùng mọi người ở chung với nhau thật tốt, cố lấy dũng khí rất lớn nói: “Buổi trưa có thể cùng nhau ăn cơm không?”
“Cô cho rằng đi làm là tới giao du bạn bè sao?” Trong đó có người liếc con mắt xem thường cô.
“Này, các cô đừng có quá đáng!” Lưu chủ nhiệm nhắc nhở các cô đừng đùa quá đáng, người ta nhưng mà thực sự có chỗ dựa.
Tâm Lục Tâm Đồng rùng mình, cảm giác bị xa lánh thật tệ.
Liên tục mấy ngày, Lục Tâm Đồng nghiễm nhiên trở thành nàng hầu văn phòng, có việc vặt gì đều làm, một người mà bị ba người dùng, còn có thể bị những người làm trước gây khó dễ, khiến cho không khí rất bế tắc.
Trưởng phòng tuy rằng sẽ giúp cô nói, nhưng chuyện của mình đều vội vàng không xong rồi, sao lại có thể quá quan tâm cô, bình thường đều là cô một mình chịu đựng, muốn oán trách lại sợ bị chán ghét, không mở miệng được. (Anh Tu đâu rồi, vợ anh bị ăn hiếp kìa).
Vào thời gian ăn tối, cô rốt cuộc nhịn không được nói với Giang Thánh Tu chuyện này.
“Vậy không cần để ý tới công việc các cô ấy đưa cho, đem trách nhiệm của em làm tốt thì được rồi.” Giang Thánh Tu thản nhiên nói, người mới luôn bị người cũ ăn hiếp, chẳng qua là anh không ngờ tình huống của cô nghiêm trọng như vậy, giúp cô quyết định bên trong tựa hồ là quyết định sai lầm, nhưng, thực sự đã xảy ra, anh cũng không cho phép cô trốn tránh.
“Em không có khả năng không để ý đến các cô ấy, từ chối lại bị các cô ấy nói mình kiêu căng.....”
“Vậy cứ thẳng thắn mà nói với các cô ấy là em không thích bị đối xử như vậy, giải quyết thật tốt chuyện này.” Có vấn đề sẽ mau chóng giải quyết, không cần kéo dài dây dưa, đây là nguyên tắc của anh.
Giải quyết? Cô ngay cả buổi trưa mời các cô ấy cùng nhau ăn cơm đều bị giáo huấn một trận, giải quyết như thế nào? Lục Tâm Đồng rất uể oải, đây không phải là đáp án cô muốn.
“Đi làm cũng không phải là muốn đi kết giao bằng hữu.” Không cần cố kỵ tình cảm.
Sắc mặt Lục Tâm Đồng khẽ đổi, anh như thế nào cùng các cô ấy nói lời giống nhau như vậy? Cô chỉ là muốn được anh dỗ dành chút thôi, chỉ cần có anh an ủi, cô còn có dũng khí đối mặt, anh vì sao lại nhắc tới lời nói làm tổn thương cô? Giang Thánh Tu tự hiểu lời nói qua quá nặng, hận không thể lập tức cùng cô xin lỗi, đem cô kéo vào trong lòng an ủi, nhưng, sau khi an ủi cô làm sao đây? Buồn phiền của cô giống như không có cách nào giải quyết? An bài cô đến công ty anh đi làm, chính là hy vọng cô có thể một mình giải quyết công việc, nếu như anh lúc đó cũng bao dung sự yếu đuối của cô, tâm sức của anh liền uổng phí. Cho nên anh không thể giúp cô, phải khiến cho cô dựa vào năng lực của bản thân để hóa giải chuyện này.
Anh chỉ có thể làm người thôi thúc cô.
“Vậy em muốn làm như thế nào? Không dám tức giận với các cô ấy, cũng không có cách giải quyết vấn đề, em muốn tiếp tục bị các cô ấy ức hiếp nữa sao? Hay là em muốn công khai quan hệ của chúng ta, làm cho các cô ấy không dám đắc tội em?”
Sắc mặt Lục Tâm Đồng càng khó xem, nói không ra lời, cô chưa từng nghĩ tới muốn các
cô ấy phải sợ cô.
“Anh đây cũng không có cách nào khác nữa đâu.” Giang Thánh Tu ra vẻ lạnh nhạt ăn cơm của anh, cho dù đối diện với chuyện của cô không đành lòng đến cỡ nào, đều đươc kiềm nén xuống dưới. Nếu như anh không thèm chú ý đến có thể kích thích bản năng kiên trì của cô, anh nguyện ý bị cô chán ghét.
Không có cách khác? Lục Tâm Đồng tâm phát lạnh, anh thật sự không vì tình cảm vợ chồng mà muốn để ý cô, “Em chỉ muốn cùng các cô ấy ở chung với nhau thật tốt là sai lầm sao? Vì sao anh không thể hiểu một chút tâm tình của em?”
Giang Thánh Tu hạ đũa xuống, lạnh nhạt mà nhìn chăm chăm cô một lúc, giọng điệu khô khan nói: “Em đã đi làm trên sự thống khổ như vậy, vậy thì từ chức đi, như vậy không có gì phiền não nữa rồi.” Nói xong, anh rời khỏi bữa tối, lướt qua cô bước ra phòng ăn.
Lục Tâm Đồng tức giận mà trừng lớn con mắt, thực sự khó có thể tin a, anh là chồng cô, lại không ủng hộ cô, nhưng lại muốn cô từ chức, thực sự là tức chết cô rồi, anh căn bản không quan tâm cô! Cô thấy anh không có ăn hết cơm, đã không đói bụng, cô muốn đem đồ ăn ăn sạch hết. Còn có cô nhất định phải đem anh đuổi ra khỏi phòng, nhất định phải.....
A, cô làm sao đối với anh làm ra loại sự tình này nha, chỉ là muốn nghĩ mà thôi.
Lục Tâm Đồng tức giận, ban đêm đi ngủ thấy anh không để ý tới cô, đưa lưng về phía cô mà ngủ, cảm thấy rất cô đơn, không đúng a, cô không phải đang tức giận sao? Đúng, cô đang giận anh, cô muốn anh biết, cô cũng sẽ tức giận, không có dễ bị khi dễ như vậy đâu, anh chờ coi! Bữa tối của anh đều bị cô ăn hết rồi, nửa đêm khuya khoắt trông anh có thể đói bụng hay không, cái tên vô tâm không tim không phổi như anh, không đáng cô quan tâm.
Nhưng hai, ba giờ sau, Lục Tâm Đồng phát hiện mình vẫn thấp thỏm cho anh, sợ bữa tối anh chưa ăn no, nửa đêm sẽ đói tỉnh dậy. Cô khinh bỉ chính mình, thầm mắng mình thật sự vô dụng, nhưng ngẫm lại bởi vì lo anh nhịn đói mà ngủ không được, đôi mắt nhiều quầng thâm cũng không phải cô sao? Cô cần gì phải có chí khí như vậy? Thôi, cãi nhau thì cãi nhau, cô vẫn phải chăm sóc tốt dạ dày của anh.
Lục Tâm Đồng xuống giường, đến phòng bếp dùng cơm còn lại làm ít cơm nắm, để lên khay nhỏ, dùng màng che giữ tươi đậy lên, bưng vào phòng, đặt ở trên bàn thấp bên cạnh giường, muốn nói nếu anh đói bụng nửa đêm có cái gì đó để ăn.
Giang Thánh Tu nghe thấy cô mở cửa rồi đóng cửa, đi tới đi lui, căn bản ngủ không được, nghe thấy mùi hương rong biển cùng ruốc, chỉ biết cô làm món anh thích ăn. Nhất định là thấy anh buổi tối chưa ăn bao nhiêu, đặc biệt vì anh mà làm.
Giang Thánh Tu mở mắt ra, bắt đầu ngồi dậy, quả nhiên thấy trên cái bàn thấp đặt một mâm cơm nấm, mà cô, ngủ được không quá tự tại, lông mi nháy một cái giống như đang giả bộ ngủ, không khỏi cảm thấy buồn cười.
Kỳ lạ, bọn họ không phải đang cãi nhau sao? Như thế nào cô nguyện ý giúp anh bóp cơm nắm? Thật là không có chí khí!
Nhưng mà, cô nhớ anh chưa ăn bao nhiêu, sợ anh chịu đói, thật sự rất thân mật.
Cũng vì vậy, khiến hóa thân thành ác ma khi dễ cô của anh, tâm đau đớn co rút càng lợi hại.
Anh thật sự nhớ tới ngày xưa cũng như thế, bà xã dễ thương ôm anh đi vào giấc ngủ, rất muốn ở bên tai cô dịu dàng nói lời nhỏ nhẹ, anh sẽ vì cô giải quyết toàn bộ vấn đề, cô chỉ cần là bà xã vô ưu vô lo của anh, được anh bảo vệ là tốt rồi.
Chẳng qua là, vì để cô học được cách phản kháng những chuyện không hợp lý, cái gì anh cũng không thể làm, chỉ có thể lạnh nhạt mà chống đỡ, mặc dù trong lòng cô đau đến cỡ nào, anh cũng không thể cho đi một chút dịu dàng của anh.
Nhưng, cô sẽ hiểu được khổ tâm của anh sao?
Lục Tâm Đồng bị đồng sự xa lánh áp lực rất lớn, thật vất vả đợi cho đến thứ Bảy không cần đối mặt những người đó, rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm. Nhưng ở trong nhà không có nghĩa là có vẻ dễ chịu hơn, cơm nắm ngày đó Giang Thánh Tu có ăn, nhưng anh cũng không có thật tốt hướng cô xin lỗi, cho nên cô còn đang chiến tranh lạnh với anh, chỉ cần anh một ngày không áy náy, cô liền một ngày không để ý tới anh!
Cô không rõ, vì sao anh không đứng ở lập trường của cô mà suy nghĩ cho cô chứ? Là vì anh không có quan tâm đến cô như cô tưởng tượng sao? Anh lấy cô chẳng qua là ứng phó với cha mẹ anh mà thôi, cũng không phải cam tâm tình nguyện, mà cô cư nhiên lại chờ mong bọn họ trong lúc đó có tồn tại tình yêu, cô thật là một người ngu ngốc......
Ngay lúc Lục Tâm Đồng trốn ở trong phòng hối hận thì Giang Thánh Tu đẩy cửa ra, hướng cô nói một câu: “Đi, đi xem phim”.
Cô bị hù thật lớn giật mình nhìn anh, anh là người mà ngày nghỉ cũng tình nguyện ở trong thư phòng lại chủ động muốn đưa cô đi xem phim? Trời đổ mưa máu rồi sao? Cô rất muốn có cốt khí cự tuyệt anh, dù sao cô còn giận anh, sao có thể anh nói cái gì cô đều ngoan ngoãn giống cún con mà nghe theo, thế mà cô lại nghe chính mình đáp:
“Được!”
Cô thật hết thuốc chữa, tim cô như cô gái trẻ phút chốc lại nhảy nhót tung tăng vòng quanh anh, nghĩ rằng anh sẽ tìm cô đi xem phim rạp, khẳng định mình ở trong lòng anh còn có chút phân lượng đi, anh muốn cùng cô hòa thuận.
Trước khi cưới, bọn họ chưa từng hẹn hò qua, sau khi cưới mới hẹn hò cũng không muộn.....
Giang Thánh Tu thấy cô vui vẻ mà thay đổi quần áo như vậy, mang theo ví, anh chỉ có thể cười khổ, bọn họ còn đang chiến tranh lạnh, cô cũng bởi vì anh mời mà đầu hàng, thật sự không có chí khí a.
Chỉ là nếu để cho cô biết, hôm nay không phải hẹn hò mà kỳ thực là mưu kế của anh, không biết cô có thể còn cười được không a? Trời mới biết,trong lúc bọn họ mới chiến tranh lạnh, có vài ngày mà anh đã khó có thể chịu đựng, nhưng, đã thấy cô ủ rủ như vậy, không có thật tốt phấn khởi, liền quyết định không thể mềm lòng theo cô hòa thuận.
Đối với tính cách dịu dàng của cô, cô chỉ biết trốn trong sự yếu đuối của bản thân, cho nên anh quyết định trước mặt cô diễn một vở kịch, diễn thành không chăm sóc cô, không để ý tới suy nghĩ của cô, anh trở thành một người chồng chỉ biết ép buộc cô chấp nhận, sẽ kích thích được cơn giận của cô, khiến cho cô nói lên chính xác tâm tình của mình.
Đương nhiên anh biết, anh là chồng mà làm việc này sẽ tổn thương tới cô, tuyệt đối so với những đồng sự xa lánh cô càng làm cho cô đau khổ thêm, nhưng anh vẫn là nên quyết tâm tàn nhẫn đi.
Bởi vì anh hiểu rõ, cô cũng không có yếu đuối như vẻ bề ngoài, cô rất dũng cảm, vì bảo vệ anh, đối phó với tên côn đồ hung ác như vậy, cho nên anh tin tưởng nếu cô gặp được một chút chuyện không nên thì cô sẽ càng hạ xuống sự dũng cảm, toát ra chân thực suy nghĩ của cô.......
“Em muốn xem phim này”. Đến rạp chiếu phim, Lục Tâm Đồng cười meo meo chọn phim hài kịch tình yêu mới nhất trên bảng, là nữ diễn viên cô thích diễn.
“Anh có nói muốn xem bộ này sao?” Ánh mắt Giang Thánh Tu tập trung nhìn chính là bộ phim nói về ma giết người biến thái nhất, ngay trước vẻ mặt giật mình của cô đi mua vé.
Sau khi xem phim xong, dạ dày Lục Tâm Đồng cuồn cuộn một hồi, không có cách nào quên đi cảnh chặt đầu còn lại phần chân tay đã bị cụt, hình ảnh máu thịt bê bét ghê tởm, chạy đến WC đem hết món ăn Trung Quốc ói ra.
Sau khi về nhà, cô càng thêm nghi thần nghi quỷ đến tối phải che chăn bông đi ngủ.
Anh rất quá đáng, anh dám đối với cô như vậy! Còn tưởng rằng anh muốn hướng cô cầu hòa mới dẫn cô đi xem phim, kết quả sao, anh càng làm cho cô chán ghét anh!
Máu đỏ tươi kia, rất giống như nội tạng thật, làm hại cô bữa tối cũng ăn không vô, chỉ cần vừa nhắm mắt, cô sẽ nghĩ đến tên ma biến thái giết người kia, đêm dài đằng đẵng cô làm thế nào để vượt qua? Cốc cốc, cô nghe thấy tiếng gõ cửa, ngừng lại hơi thở xoay người, sau cửa phòng bị mở ra, cô không dám nhìn nhiều, chỉ sợ là tên biến thái giết người tìm đến cô.... ......... Ô, ô cô thật là sợ!
“Tâm Đồng, em ngủ rồi sao?” Giang Thánh Tu bước vào phòng ngủ, ngồi ở trên giường, nhìn thấy cô vùi đầu vào trên gối, cũng biết hôm nay xem phim rạp dọa cô đến cỡ nào.
Anh là cố ý chọn bộ phim này, căn bản là muốn nhìn thấy cô tức giận đối với anh nói, cô không thích xem phim ma giết người, nhưng, cô còn dễ dàng tha thứ để cùng anh xem xong, sau khi trở về lại yên lặng trốn đi, làm cho anh có cảm giác thất bại, cho nên anh càng phải làm thêm chút chuyện khiến cho cô chán ghét để kích thích cô.
Lục Tâm Đồng giả bộ ngủ, nghĩ rằng bên trong anh đau lòng làm việc ác, đặc biệt tới nói xin lỗi sao? Hừ, anh thật xấu, cô mới không tha thứ cho anh!
“Tâm Đồng, chúng ta hôm nay làm thôi.....” Anh nghiêng thân mình, thổi tới nhiệt khí trên tóc của cô, Không có người phụ nữ nào chịu đựng được khi bị đàn ông không tôn trọng xâm phạm, cô khẳng định cũng thế.
“Làm cái gì?” Lục Tâm Đồng bởi vì câu chữ mập mờ này mà thất kinh nhảy lên.
“Thì ra là em ở đây giả bộ ngủ”. Giang Thánh Tu nhíu mày.
“Em là bị anh ầm ĩ....” Cô rất muốn lớn tiếng nói, âm thanh lại yếu đuối giống như con
cừu nhỏ.
“Hôm nay bị dọa sợ đi, thật là một tiểu gia hỏa đáng thương.” Anh dùng tay khẽ vuốt ve khuôn mặt tái nhợt của cô.
“Anh...anh muốn làm cái gì....?” “Tiểu gia hỏa” ba chữ này làm cho trái tim cô bỗng đập lỡ một nhịp, anh, anh làm sao có thể trở nên không nghiêm túc như vậy? Là bị cái gì ám ảnh rồi, sao mà lạ thế? Cô đập tay anh, không muốn cho anh chạm vào.
“Anh không phải nói rồi sao, hôm nay làm thôi, chính là ân ái a....” Không cần lớn tiếng nói không với anh!
“Em không muốn.....” Lục Tâm Đồng sắc mặt xanh lét rồi lần lượt thay đổi sang hồng, anh cũng không phải muốn nói xin lỗi với cô, là bởi vì nghĩ “muốn” nên mới tìm đến cô.
Tiếng quá nhỏ rồi, Giang Thánh Tu làm như không nghe thấy. “Nhiều lần thất bại như vậy, anh nghĩ lần này chúng ta có thể thành công thẳng tới đích đi...”
Chạy thẳng tới đích!
“Em.....em hôm nay không tiện.....” Lục Tâm Đồng còn không có chuẩn bị tâm lý tốt, hơn nữa người nào đó còn trở nên kỳ quái như vậy, cô làm sao có biện pháp......
Giây tiếp theo, môi cô bị phong bế, bị áp đảo ở trên giường.
Cô kinh hãi mà mở to mắt, bị anh thô lỗ hôn, thậm chí bị anh cắn đau đớn, anh còn cởi hết quần áo nửa người trên của cô, dùng sức vuốt ve bộ ngực cô. (*Hít*..... *hít*.....)
“Không cần......Sẽ đau đớn.......” Hai mắt cô rưng rưng đẫm lệ, ở trên giường anh chưa bao giờ không dịu dàng như vậy, vì sao, vì sao......
“A” Cô hét lên thành tiếng, tay anh hướng giữa hai chân cô đánh tới, lột sạch vật che đập cuối cùng trên người cô, suồng sã bốn phía trêu chọc cô, cuồng dã đến khiến cô không chịu nổi, bụng ngưng tụ một cỗ lửa nóng không ngừng tăng lên, nhưng cô không muốn, vì cô một chút cũng không có được sự thương tiếc của anh......
Cô rốt cuộc không chịu nổi nữa liền lớn tiếng khóc, nước mắt tuôn ra như hồng thủy, cô giống một đứa bé lớn tiếng khóc, cô dùng tiếng khóc kháng nghị uất ức ở trên công việc cùng với uất ức khi bị anh khi dễ.
“Tâm Đồng.... ...... ...” Cô khóc đến lợi hại như vậy, Giang Thánh Tu có điểm bị hù dọa.
Lục Tâm Đồng dùng sức đẩy anh ra, bắt được chăn bông che kín lại thân thể.
Cô chịu đủ rồi, thật là chịu anh đủ rồi! “Giang Thánh Tu anh là người háo sắc, em đã nói là không cần mà anh cứ mạnh hơn, anh...... anh chỉ biết khi dễ em...... Biết rõ em rất buồn phiền, còn cố ý tới chọc em, đem em đi xem phim biến thái giết người, anh thật là biến thái! Em ghét anh!”
“Còn gì nữa không?” Giang Thánh Tu thấy cô vừa khóc lóc vừa cuồng loạn mắng anh, hồi hồn lại. Anh không có thẹn quá hóa giận, ngược lại còn nâng lên nụ cười, đang mong đợi cô nói ra nhiều bất mãn.
Nói đi, tận tình đem bất mãn đối với anh mà nói ra khỏi miệng đi!
Lục Tâm Đồng nhìn anh chằm chằm, khó có thể tin anh lại dám hỏi cô còn gì nói không?
“Anh quá tự cao! Số anh tốt, từ nhỏ ở trong một gia đình bình thường lớn lên, nên anh căn bản không hiểu tâm tình của một người con gái nuôi! Loại tình cảm không có quan hệ máu mủ thân tình đó, nếu như không có dụng tâm vào nó, sẽ rất nhanh sụp đổ! Bạn bè cũng thế, hàng xóm cũng vậy, đều là tình cảm em rất coi trọng, em không muốn mất đi, em không muốn cô đơn một mình nữa!”
Nói xong, cô lại lớn tiếng khóc to, đây là lần đầu tiên cô nói ra sợ hãi của mình, quản anh khỉ gió có nghe được hay không, có thể hay không hướng cô nói lời vô tình, cô đều muốn phát tiết ra ngoài, Lục Tâm Đồng cô cũng không phải dễ bị khi dễ!
Giang Thánh Tu lại theo thói quen sờ sờ đầu cô, Lục Tâm Đồng giận anh lại xem cô như cún con, nghĩ đẩy tay của anh, lại nhìn thấy ánh mắt trìu mến của anh thì kinh ngạc một hồi.
“Em nói rất tốt.”
“Rất tốt?” Cô có chút không kịp hiểu, có ý tứ gì? Anh không cảm thấy cô đang nổi giận sao? “Ghét xem phim giết người cứ nói thẳng, không thích anh chạm vào em cũng nói thẳng, em không nói ra, làm sao anh biết ý nghĩ của em?” Giang Thánh Tu mỉm cười nói, từ trong lòng vì cô thẳng thắn mà cảm thấy vui mừng.
Phẫn nộ của cô, cô gào thét, cô nói cô ghét anh, làm cho anh giống như ăn được trái cây tươi ngon nhất do chính mình trồng, không uổng phí anh dạy dỗ cô, khổ tâm để cho cô kiên cường hơn.
Lục Tâm Đồng ngẩn người, đối diện với ánh mắt dịu dàng của anh, rốt cuộc lĩnh ngộ được dụng ý của anh, thì ra anh là đang diễn kịch, cố ý diễn một hồi làm cho cô chán ghét anh đùa giỡn, để cho cô đem những cảm xúc kiềm nén nói hết ra.
“Anh thật là hư, sao anh có thể dùng phương pháp này để dò xét em, em....em sẽ tưởng là thật....” Hại cô thương tâm như vậy, cho là anh đối với cô hoàn toàn không có cảm tình. Cô dùng sức đánh anh, dù sao mắng cũng mắng rồi, đánh người tính là cái gì.
“Quá tuyệt vời, ngày mai em hãy dùng khí thế này đem những lời trong lòng nói ra hết đi!” Giang Thánh Tu khuyến khích cô nói, nếu cô bây giờ cũng dám thành thực ở trước mặt anh tỏ ra chính cô rồi, còn có cái gì làm không được? “Nếu như các cô ấy về sau cũng không để ý ta thì sao?” Cô rất sợ cô đơn.
“Các cô ấy hiện tại cũng không để ý em rồi, cùng về sau không để ý em có gì khác biệt? Ít nhất trong lòng em có thể vui vẻ hơn giờ.” Anh hi vọng cô hạnh phúc.
Lục Tâm Đồng nghe xong cảm thấy rất có đạo lý, nói ra trong lòng vui vẻ, cô vì sao còn muốn nhẫn nại chứ? Cô muốn là chính cô!
Có được dũng khí, cô tràn đầy cảm kích mà nhào vào lồng ngực của anh, thật sự cô rất cảm ơn anh, sau khi mất đi người thân, anh là người đầu tiên đối với cô tốt như vậy, bao dung mềm yếu của cô, mạo hiểm nguy cơ bị cô chán ghét, để dạy cô làm thế nào là chính cô.
Chồng của cô, là người đàn ông quan trọng nhất của cô...... Đời này cô đã được định cùng anh, cho anh tất cả rồi.
Lục Tâm Đồng cảm động mà ôm anh, đã quên mất cô đang trần truồng, cùng Giang Thánh Tu tiếp xúc thân mật, đúng là muốn mạng của anh mà! (Ha ha, chết anh Tu)
“Tâm Đồng, có thể tiếp tục chuyện vừa rồi sao?”
Ngày hôm sau, khí sắc Tâm Đồng đi làm vô cùng tốt, một chút cũng không có bị “ép khô” đến mệt mỏi.
Bởi vì tối hôm qua chuyện gì cũng không có xảy ra.
Cô thật thật rất xin lỗi Giang Thánh Tu a, cô vốn là nghĩ nhịn đau đến cuối cùng, nhưng bởi vì cô khóc quá lớn, mệt mỏi, khiến cho anh trước tiên để cô đi ngủ.... (Haha, anh lại tắm... nước lạnh.... Trời này mà anh lại tắm nước lạnh thì.... rét phải biết =)) )
Đi tới trước phòng làm việc, Lục Tâm Đồng nắm chặt hai tay, hít hơi thật sâu, mới bước vào cửa.
“Chào mọi người buổi sáng.” Cố gắng lên, dùng dũng cảm tối hôm qua có để nói ra lời trong lòng đi!
Trưởng phòng Lưu đang nói chuyện điện thoại, những người khác vừa nhìn thấy cô tới, đều không có lòng tốt đem công việc trên tay giao cho cô, ra lệnh cho cô.
“Này, giúp ta đi mua cà phê, ta muốn loại không đường.”
“Ta muốn một ly trà sữa lạnh”.
“Thuận tiện mua cho ta một ổ bánh mì trứng.....”
“Ta muốn một ly sữa đậu nành với bánh bao hấp....”
Lúc trước, Lục Tâm Đồng cũng sẽ thuận theo làm chân sai vặt cho các cô, nhưng đó là sai lầm, cô muốn hôm nay sửa chữa lại. “Thật xin lỗi, đây không phải là công việc của ta đi!” Cô mỉm cười cự tuyệt.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, như thế nào cô gái nhỏ lúc trước vui vẻ làm, lại dám nói không muốn? “Ngại quá, ta muốn đi làm công việc của ta rồi”. Lục Tâm Đồng vòng qua các cô ấy, nghĩ tới công việc hôm nay cô nên làm, bảng báo cáo của cô còn chưa có đánh xong.
Trong đó, một người đồng nghiệp dẫn đầu tìm cô hỏi, sao có thể buông tha cô dễ dàng như vậy. “Nói đùa à, chúng tôi là tiền bối của cô, muốn cô làm cái gì thì cô phải làm, đi mua cà phê cho ta.”
Trưởng phòng Lưu lắc đầu, phiền chết, vì sao cô lại luôn phụ trách giải quyết tranh chấp hả, chẳng qua nói thật cô rất ghét người không có chủ kiến. “Này, các cô--” mới bắt đầu nói đã bị người khác cắt đứt.
“Quen biết bên trong như vậy khiến cho các chị ghen tị sao?” Lục Tâm Đồng nói những lời này khiến mọi người hít hơi.
Nhìn các cô ấy sợ ngây người, Lục Tâm Đồng không đếm xỉa đến, cô cũng không phải là người đầu gỗ, bị khi dễ không thể nào không có cảm giác. Cô nổi giận, cô vỗ mặt bàn, khí thế vạn quân nói: “Ta biết công việc hiện tại rất khó tìm, cho nên ta cũng vậy, rất quý trọng công tác của ta, cho dù chỉ là người trợ lý nhỏ, ta cũng vậy rất hết mình, rất nghiêm túc, không có chút nào thua các chị! Chính các chị bình tĩnh mà xem xét, ngoại trừ việc ta là người có quen biết trước, ta và các chị có ân oán gì không?” Ta tại sao lại muốn bị các chị ra lệnh như vậy? Các chị hơn ta ở điểm nào, vào trước thì ngon sao? Chỉ biết đem công việc của bản thân giao cho người khác, không đáng tôn kính chút nào! Ta chịu đủ các chị rồi, từ nay về sau ta chỉ làm việc của ta, ta sẽ không vì cầu toàn mà uất ức nữa!”
Cô dùng một hơi nói xong, ai cũng hóa đá, chỉ còn dư lại những đôi mắt hoảng sợ trợn to, như là nhìn thấy sự kiện khủng bố gì, ngay cả người muốn khuyên giải là trưởng phòng Lưu cũng ngây người.
Chuyện gì xảy ra? Con cừu nhỏ biến thành sói rồi à? “Ta đi vệ sinh lập tức trở lại.” Lục Tâm Đồng chạy ra phòng làm việc, ở trong lòng vui mừng hô to: YA! Cô cuối cùng cũng nói ra.
Cô bước vào nhà vệ sinh, liên tục nhắn tin không ngừng, cô thật vui mừng, cô đã làm được, cô lập tức muốn cùng Giang Thánh Tu nói việc này!
Em làm được! Em mắng các cô ấy một trận, tất cả họ đều bị hù không dám động đậy! Mùi vị đó thật sảng khoái! Em rất vui vẻ!
Giang Thánh Tu nhận được tin nhắn của Lục Tâm Đồng gửi tới, hài lòng mỉm cười, vừa ăn bữa sáng vừa xem nội dung tin nhắn của cô.
Bươm bướm của anh rốt cuộc phá kén rồi.
Quá trình dạy dỗ vợ yêu của anh rốt cuộc có tiến triển tốt đẹp, chỉ vì sợ cô đau đớn, đến nay tiếc nuối của anh là chưa hoàn thành “Đêm động phòng hoa chúc” thôi....
“Giám đốc, có chuyện gì mà anh cao hứng vậy?” Diệp Cần đã làm thư kí của anh lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy anh lộ ra tươi cười, nhịn không được hỏi.
“Bươm bướm bay lên rồi.” Lời nói của anh làm người khác không hiểu được ý nghĩa.
“Bươm bướm?” Diệp Cần nhìn chung quanh, nơi nào có bươm bướm a.
Giám đốc gần đây thật là lạ, anh vốn là không ăn sáng, chỉ yêu cầu cô pha cà phê cho anh lấy lại tinh thần, nhưng từ sau khi anh kết hôn, anh có lúc sẽ mang theo bữa sáng đến công ty ăn.
Sắc mặt cô nặng nề nhìn về phía nhẫn cưới đeo trên ngón áp út của anh, trong lòng đầy ghen tị.
Cô cho là chỉ cần chịu được nỗi khổ cùng Giang Thánh Tu, sớm muộn có một ngày anh sẽ phát hiện ra cô dịu dàng chờ đợi, ngờ đâu anh không hề nói một lời trước mà kết hôn, làm cho tim cô rỉ máu đến bây giờ.
Anh lúc nào thì có đối tượng qua lại? Là thiên kim tiểu thư nhà ai? Đám cưới của anh làm rất nghiêm chỉnh, chỉ mời những người cấp cao trong công ty tham dự đám cưới, cho nên phân nửa nhân viên trong công ty không biết đối tượng kết hôn của anh là ai.
Căn cứ vào điều tra của cô, Giang Thánh Tu từng bị chủ biên tạp chí Ami Đàm Vũ Vi bỏ rơi, cũng bởi vì lần tình cảm đó, sau khiến anh không gần con gái, không có qua nửa bóng dáng bạn gái, điều này làm cho cô càng thêm tò mò, người con gái mà khiến anh cam tâm đeo nhẫn cưới là người nào, là dùng cách gì có được anh.....
Cô cần phải tra ra cô gái kia là ai, xem thử bản thân rốt cuộc có điểm nào thua kém cô gái kia!
Lục Tâm Đồng căn bản nghĩ sau khi cô ngay trước mặt đồng nghiệp nổi giận, cô nhất định sẽ càng bị châm chọc hơn, không nghĩ tới sau khi cô trở về phòng làm việc, các cô ấy cái gì cũng không biểu thị, thái độ đối với cô cũng hòa hoãn hơn chút, thoạt nhìn giống như là có kiểm điểm qua.
Càng ngoài ý muốn hơn là, bởi vì sự thể hiện của cô, trưởng phòng Lưu đối với cô thực rất thích, cho nên kể từ hôm đó, cô liền mạc danh kỳ diệu trở thành cấp dưới tốt của trưởng phòng Lưu, mọi việc có trưởng phòng Lưu bảo bọc.
Sau lại ngoài ý muốn mà biết họ rất giống nhau, đều là con gái nuôi, tình cảm liền tiến triển thành tình chị em, rất nhiều lần cùng đồng nghiệp va chạm, cô đều sẽ tìm trưởng phòng Lưu xin dạy bảo, họ còn cùng nhau ăn cơm mấy lần, thử hẹn những đồng nghiệp khác, quan hệ với đồng nghiệp phát triển rất tốt.
Chỉ có một chuyện cô không dám nói, chính là chồng của cô là người đàn ông được phái nữ ái mộ nhất công ty – Giang Thánh Tu.
Sau khi tới công ty đi làm, cô từ trong miệng đồng nghiệp mà biết Giang Thánh Tu được đồng nghiệp nữ hoan nghênh tới cỡ nào, một ngày nhận được rất nhiều thư tình, hơn nữa còn nghe nói từ sau khi anh chết tâm, tâm tình oán hận phụ nữ rất nhiều, người đối với anh bám sát càng thêm nguyền rủa,...... Thân phận của cô nếu ra ánh sáng, cô nghĩ, cô nhất định, khẳng định, xác định sẽ bị kéo vào toilet đánh.
May mắn là anh kiên trì không lộ ra quan hê, nếu không mạng nhỏ của cô liền xong rồi.
Lục Tâm Đồng vui mừng, đột nhiên thấy Giang Thánh Tu đứng ở phía trước cách đây không xa, đây là lần đầu tiên cô ở công ty gặp anh, nhưng anh không thấy cô, đang cùng một nhân viên nữ nói chuyện, hình ảnh hai người đứng chung một chỗ cực kỳ dễ coi, nhất thời trong lòng cô có chút buồn buồn, có loại vị chua không nói được.
“Trưởng phòng, vị nữ nhân viên bên cạnh giám đốc Giang là ai?” Cô giống như uống phải một vò dấm, chut xót hỏi.
“Đó là thư ký đắc lực của giám đốc Giang, Diệp Cần. Thư ký Diệp bàn về xinh đẹp, bàn về gia thế, bàn về trình độ học vấn đều là nhất đẳng, là nhân viên nữ hoàn mỹ được rất
nhiều nhân viên nam mơ ước đấy.” Tiếp đó, trưởng phòng Lưu nhỏ giọng kề tai cô nói nhỏ: “Nghe nói giám đốc Giang trước khi kết hôn có cùng thư ký Diệp lui tới.”
“Lui tới?” Lục Tâm Đồng giật mình nói, có loại cảm giác bị ai đó hung hăng đánh một quyền.
Trưởng phòng Lưu làm tư thế xua tay, muốn cô đừng lớn tiếng như vậy, cô vội vã che miệng lại.
“Nghe nói thôi, không có độ tin cậy, dù sao bề ngoài bọn họ rất xứng đôi, sẽ bị truyền thành một đôi cũng không có gì là lạ. Chỉ là giám đốc Giang rốt cuộc đối với thư ký Diệp có ý kiến gì, không ai biết, chỉ có thể xác định thư ký Diệp đối với giám đốc Giang là có ý, nếu không một người xinh đẹp như cô ấy, thế nào đến bây giờ cũng không có đối tượng đây? Hiện tại giám đốc Giang kết hôn nhanh như tia chớp, người đau lòng nhất chắc là cô ấy.....”
“Thật sao?” Lục Tâm Đồng thở dài nói, cũng đúng, điều kiện Giang Thánh Tu tốt như vậy, bạn gái lui tới trước hôn nhân nhất định cũng rất ưu tú, người con gái xinh đẹp giống như thư ký Diệp vậy, anh làm sao có thể tâm không động,..... Đợi chút, cô hiện tại đang than thở cái gì a, cô là vợ Giang Thánh Tu có cưới hỏi đàng hoàng mà, lo lắng cái gì!
Lục Tâm Đồng liều mạng lắc đầu, muốn mình chớ suy nghĩ lung tung, không chú ý tới phía trước có người.
“Tâm Đồng, cẩn thận một chút!”
Lục Tâm Đồng đi thẳng dẫn đến va chạm, đụng phải một lồng ngực ấm áp, sau đó trọng tâm không vững liền ngã về phía sau, ngã làm cái mông cô thật là đau, cũng khiến cô hoàn toàn tỉnh lại.
Cô ngẩng đầu lên, liền thấy Giang Thánh Tu đứng ở trước mặt cô, cho là anh sẽ dìu cô một lần, còn theo trực giác vươn tay ra, nhưng anh tuyệt nhiên không để ý đến cô.
“Tâm Đồng, em đụng phải giám đốc Giang, còn không mau nói tiếng xin lỗi!” Trưởng phòng Lưu vội vàng dìu cô, đè đầu cô xuống.
Trưởng phòng Lưu cười cười không nói gì, là cấp trên quyết định, cô nào dám có ý kiến, loại sự tình này ở trong công ty có thấy cũng không thể nói được.
Cố tình bạn nữ đồng nghiệp tóc ngắn không quen nhìn loại tình huống này, ý đồ đập phá. “Thực hâm mộ a, hiện tại có thể dễ dàng kiếm việc như vậy, có thể không thông qua phỏng vấn mà có việc làm thật tốt! Ta có một người bạn rất có năng lực vẫn muốn vào công ty, phỏng vấn nhiều lần rồi, nhưng chính là vào không được, ai đó lại có thể nhờ quen biết bên trong mà tiến vào, thật đúng là có mạng tốt a!”
Lời này vừa nói ra, vài người đồng nghiệp làm cùng cô đều ngẩng đầu, không nói gì mà trợn mắt nhìn Lục Tâm Đồng.
Lục Tâm Đồng dựng thẳng lông tơ, đột nhiên cảm thấy chính mình thành cái bia đầy mũi
tên.
Ngẫm lại là, Giang Thánh Tu giúp cô sắp xếp công việc sẵn, trong mắt người khác đương nhiên có mùi vị không phải rồi, chẳng qua là cô không nghĩ tới, lần đầu tiên đi làm liền không suôn sẻ như vậy, cùng cô tưởng tượng hoàn toàn bất đồng.
“Ta sẽ cố gắng học tập, có công việc nào ta đều có thể giúp làm.” Trước tiên cô chỉ có thể tỏ thái độ thật tốt, cùng mọi người gìn giữ cảm xúc tốt đẹp lẫn nhau.
Dẫn đầu là đồng nghiệp nữ tóc ngắn đã chỉ trích kia đem tất cả số liệu trên bàn đưa cho cô. “Những tài liệu này phiền toái cô sắp xếp lại”. Cô cười quá mức ngọt ngào dối trá, rất rõ ràng là muốn chỉnh Lục Tâm Đồng.
Những người khác nghe được cô nói như vậy, cũng nghe mà làm theo.
“Vậy những cái này cũng thuận tiện làm luôn đi!”
“Của ta cũng làm phiền cô.”
“Tâm Đồng, cô không cần giúp đám người này làm nhiều việc như vậy.” Trưởng phòng
Lưu mắt lạnh lùng đứng ngoài quan sát, cho dù muốn ngăn chặn, nhưng bản thân cô không có chủ kiến cũng vô dụng.
Lục Tâm Đồng cười cười nói: “Không sao, tôi cái gì cũng đều chưa hiểu, muốn học hỏi cũng hơn nhiều”.
“Giả nhân giả nghĩa”.
Nụ cười của cô cứng đờ, cảm giác được bốn phía địch ý như bài sơn đảo hải vọt tới. Không được, cô muốn cải thiện cục diện này, cô muốn cùng mọi người ở chung với nhau thật tốt, cố lấy dũng khí rất lớn nói: “Buổi trưa có thể cùng nhau ăn cơm không?”
“Cô cho rằng đi làm là tới giao du bạn bè sao?” Trong đó có người liếc con mắt xem thường cô.
“Này, các cô đừng có quá đáng!” Lưu chủ nhiệm nhắc nhở các cô đừng đùa quá đáng, người ta nhưng mà thực sự có chỗ dựa.
Tâm Lục Tâm Đồng rùng mình, cảm giác bị xa lánh thật tệ.
Liên tục mấy ngày, Lục Tâm Đồng nghiễm nhiên trở thành nàng hầu văn phòng, có việc vặt gì đều làm, một người mà bị ba người dùng, còn có thể bị những người làm trước gây khó dễ, khiến cho không khí rất bế tắc.
Trưởng phòng tuy rằng sẽ giúp cô nói, nhưng chuyện của mình đều vội vàng không xong rồi, sao lại có thể quá quan tâm cô, bình thường đều là cô một mình chịu đựng, muốn oán trách lại sợ bị chán ghét, không mở miệng được. (Anh Tu đâu rồi, vợ anh bị ăn hiếp kìa).
Vào thời gian ăn tối, cô rốt cuộc nhịn không được nói với Giang Thánh Tu chuyện này.
“Vậy không cần để ý tới công việc các cô ấy đưa cho, đem trách nhiệm của em làm tốt thì được rồi.” Giang Thánh Tu thản nhiên nói, người mới luôn bị người cũ ăn hiếp, chẳng qua là anh không ngờ tình huống của cô nghiêm trọng như vậy, giúp cô quyết định bên trong tựa hồ là quyết định sai lầm, nhưng, thực sự đã xảy ra, anh cũng không cho phép cô trốn tránh.
“Em không có khả năng không để ý đến các cô ấy, từ chối lại bị các cô ấy nói mình kiêu căng.....”
“Vậy cứ thẳng thắn mà nói với các cô ấy là em không thích bị đối xử như vậy, giải quyết thật tốt chuyện này.” Có vấn đề sẽ mau chóng giải quyết, không cần kéo dài dây dưa, đây là nguyên tắc của anh.
Giải quyết? Cô ngay cả buổi trưa mời các cô ấy cùng nhau ăn cơm đều bị giáo huấn một trận, giải quyết như thế nào? Lục Tâm Đồng rất uể oải, đây không phải là đáp án cô muốn.
“Đi làm cũng không phải là muốn đi kết giao bằng hữu.” Không cần cố kỵ tình cảm.
Sắc mặt Lục Tâm Đồng khẽ đổi, anh như thế nào cùng các cô ấy nói lời giống nhau như vậy? Cô chỉ là muốn được anh dỗ dành chút thôi, chỉ cần có anh an ủi, cô còn có dũng khí đối mặt, anh vì sao lại nhắc tới lời nói làm tổn thương cô? Giang Thánh Tu tự hiểu lời nói qua quá nặng, hận không thể lập tức cùng cô xin lỗi, đem cô kéo vào trong lòng an ủi, nhưng, sau khi an ủi cô làm sao đây? Buồn phiền của cô giống như không có cách nào giải quyết? An bài cô đến công ty anh đi làm, chính là hy vọng cô có thể một mình giải quyết công việc, nếu như anh lúc đó cũng bao dung sự yếu đuối của cô, tâm sức của anh liền uổng phí. Cho nên anh không thể giúp cô, phải khiến cho cô dựa vào năng lực của bản thân để hóa giải chuyện này.
Anh chỉ có thể làm người thôi thúc cô.
“Vậy em muốn làm như thế nào? Không dám tức giận với các cô ấy, cũng không có cách giải quyết vấn đề, em muốn tiếp tục bị các cô ấy ức hiếp nữa sao? Hay là em muốn công khai quan hệ của chúng ta, làm cho các cô ấy không dám đắc tội em?”
Sắc mặt Lục Tâm Đồng càng khó xem, nói không ra lời, cô chưa từng nghĩ tới muốn các
cô ấy phải sợ cô.
“Anh đây cũng không có cách nào khác nữa đâu.” Giang Thánh Tu ra vẻ lạnh nhạt ăn cơm của anh, cho dù đối diện với chuyện của cô không đành lòng đến cỡ nào, đều đươc kiềm nén xuống dưới. Nếu như anh không thèm chú ý đến có thể kích thích bản năng kiên trì của cô, anh nguyện ý bị cô chán ghét.
Không có cách khác? Lục Tâm Đồng tâm phát lạnh, anh thật sự không vì tình cảm vợ chồng mà muốn để ý cô, “Em chỉ muốn cùng các cô ấy ở chung với nhau thật tốt là sai lầm sao? Vì sao anh không thể hiểu một chút tâm tình của em?”
Giang Thánh Tu hạ đũa xuống, lạnh nhạt mà nhìn chăm chăm cô một lúc, giọng điệu khô khan nói: “Em đã đi làm trên sự thống khổ như vậy, vậy thì từ chức đi, như vậy không có gì phiền não nữa rồi.” Nói xong, anh rời khỏi bữa tối, lướt qua cô bước ra phòng ăn.
Lục Tâm Đồng tức giận mà trừng lớn con mắt, thực sự khó có thể tin a, anh là chồng cô, lại không ủng hộ cô, nhưng lại muốn cô từ chức, thực sự là tức chết cô rồi, anh căn bản không quan tâm cô! Cô thấy anh không có ăn hết cơm, đã không đói bụng, cô muốn đem đồ ăn ăn sạch hết. Còn có cô nhất định phải đem anh đuổi ra khỏi phòng, nhất định phải.....
A, cô làm sao đối với anh làm ra loại sự tình này nha, chỉ là muốn nghĩ mà thôi.
Lục Tâm Đồng tức giận, ban đêm đi ngủ thấy anh không để ý tới cô, đưa lưng về phía cô mà ngủ, cảm thấy rất cô đơn, không đúng a, cô không phải đang tức giận sao? Đúng, cô đang giận anh, cô muốn anh biết, cô cũng sẽ tức giận, không có dễ bị khi dễ như vậy đâu, anh chờ coi! Bữa tối của anh đều bị cô ăn hết rồi, nửa đêm khuya khoắt trông anh có thể đói bụng hay không, cái tên vô tâm không tim không phổi như anh, không đáng cô quan tâm.
Nhưng hai, ba giờ sau, Lục Tâm Đồng phát hiện mình vẫn thấp thỏm cho anh, sợ bữa tối anh chưa ăn no, nửa đêm sẽ đói tỉnh dậy. Cô khinh bỉ chính mình, thầm mắng mình thật sự vô dụng, nhưng ngẫm lại bởi vì lo anh nhịn đói mà ngủ không được, đôi mắt nhiều quầng thâm cũng không phải cô sao? Cô cần gì phải có chí khí như vậy? Thôi, cãi nhau thì cãi nhau, cô vẫn phải chăm sóc tốt dạ dày của anh.
Lục Tâm Đồng xuống giường, đến phòng bếp dùng cơm còn lại làm ít cơm nắm, để lên khay nhỏ, dùng màng che giữ tươi đậy lên, bưng vào phòng, đặt ở trên bàn thấp bên cạnh giường, muốn nói nếu anh đói bụng nửa đêm có cái gì đó để ăn.
Giang Thánh Tu nghe thấy cô mở cửa rồi đóng cửa, đi tới đi lui, căn bản ngủ không được, nghe thấy mùi hương rong biển cùng ruốc, chỉ biết cô làm món anh thích ăn. Nhất định là thấy anh buổi tối chưa ăn bao nhiêu, đặc biệt vì anh mà làm.
Giang Thánh Tu mở mắt ra, bắt đầu ngồi dậy, quả nhiên thấy trên cái bàn thấp đặt một mâm cơm nấm, mà cô, ngủ được không quá tự tại, lông mi nháy một cái giống như đang giả bộ ngủ, không khỏi cảm thấy buồn cười.
Kỳ lạ, bọn họ không phải đang cãi nhau sao? Như thế nào cô nguyện ý giúp anh bóp cơm nắm? Thật là không có chí khí!
Nhưng mà, cô nhớ anh chưa ăn bao nhiêu, sợ anh chịu đói, thật sự rất thân mật.
Cũng vì vậy, khiến hóa thân thành ác ma khi dễ cô của anh, tâm đau đớn co rút càng lợi hại.
Anh thật sự nhớ tới ngày xưa cũng như thế, bà xã dễ thương ôm anh đi vào giấc ngủ, rất muốn ở bên tai cô dịu dàng nói lời nhỏ nhẹ, anh sẽ vì cô giải quyết toàn bộ vấn đề, cô chỉ cần là bà xã vô ưu vô lo của anh, được anh bảo vệ là tốt rồi.
Chẳng qua là, vì để cô học được cách phản kháng những chuyện không hợp lý, cái gì anh cũng không thể làm, chỉ có thể lạnh nhạt mà chống đỡ, mặc dù trong lòng cô đau đến cỡ nào, anh cũng không thể cho đi một chút dịu dàng của anh.
Nhưng, cô sẽ hiểu được khổ tâm của anh sao?
Lục Tâm Đồng bị đồng sự xa lánh áp lực rất lớn, thật vất vả đợi cho đến thứ Bảy không cần đối mặt những người đó, rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm. Nhưng ở trong nhà không có nghĩa là có vẻ dễ chịu hơn, cơm nắm ngày đó Giang Thánh Tu có ăn, nhưng anh cũng không có thật tốt hướng cô xin lỗi, cho nên cô còn đang chiến tranh lạnh với anh, chỉ cần anh một ngày không áy náy, cô liền một ngày không để ý tới anh!
Cô không rõ, vì sao anh không đứng ở lập trường của cô mà suy nghĩ cho cô chứ? Là vì anh không có quan tâm đến cô như cô tưởng tượng sao? Anh lấy cô chẳng qua là ứng phó với cha mẹ anh mà thôi, cũng không phải cam tâm tình nguyện, mà cô cư nhiên lại chờ mong bọn họ trong lúc đó có tồn tại tình yêu, cô thật là một người ngu ngốc......
Ngay lúc Lục Tâm Đồng trốn ở trong phòng hối hận thì Giang Thánh Tu đẩy cửa ra, hướng cô nói một câu: “Đi, đi xem phim”.
Cô bị hù thật lớn giật mình nhìn anh, anh là người mà ngày nghỉ cũng tình nguyện ở trong thư phòng lại chủ động muốn đưa cô đi xem phim? Trời đổ mưa máu rồi sao? Cô rất muốn có cốt khí cự tuyệt anh, dù sao cô còn giận anh, sao có thể anh nói cái gì cô đều ngoan ngoãn giống cún con mà nghe theo, thế mà cô lại nghe chính mình đáp:
“Được!”
Cô thật hết thuốc chữa, tim cô như cô gái trẻ phút chốc lại nhảy nhót tung tăng vòng quanh anh, nghĩ rằng anh sẽ tìm cô đi xem phim rạp, khẳng định mình ở trong lòng anh còn có chút phân lượng đi, anh muốn cùng cô hòa thuận.
Trước khi cưới, bọn họ chưa từng hẹn hò qua, sau khi cưới mới hẹn hò cũng không muộn.....
Giang Thánh Tu thấy cô vui vẻ mà thay đổi quần áo như vậy, mang theo ví, anh chỉ có thể cười khổ, bọn họ còn đang chiến tranh lạnh, cô cũng bởi vì anh mời mà đầu hàng, thật sự không có chí khí a.
Chỉ là nếu để cho cô biết, hôm nay không phải hẹn hò mà kỳ thực là mưu kế của anh, không biết cô có thể còn cười được không a? Trời mới biết,trong lúc bọn họ mới chiến tranh lạnh, có vài ngày mà anh đã khó có thể chịu đựng, nhưng, đã thấy cô ủ rủ như vậy, không có thật tốt phấn khởi, liền quyết định không thể mềm lòng theo cô hòa thuận.
Đối với tính cách dịu dàng của cô, cô chỉ biết trốn trong sự yếu đuối của bản thân, cho nên anh quyết định trước mặt cô diễn một vở kịch, diễn thành không chăm sóc cô, không để ý tới suy nghĩ của cô, anh trở thành một người chồng chỉ biết ép buộc cô chấp nhận, sẽ kích thích được cơn giận của cô, khiến cho cô nói lên chính xác tâm tình của mình.
Đương nhiên anh biết, anh là chồng mà làm việc này sẽ tổn thương tới cô, tuyệt đối so với những đồng sự xa lánh cô càng làm cho cô đau khổ thêm, nhưng anh vẫn là nên quyết tâm tàn nhẫn đi.
Bởi vì anh hiểu rõ, cô cũng không có yếu đuối như vẻ bề ngoài, cô rất dũng cảm, vì bảo vệ anh, đối phó với tên côn đồ hung ác như vậy, cho nên anh tin tưởng nếu cô gặp được một chút chuyện không nên thì cô sẽ càng hạ xuống sự dũng cảm, toát ra chân thực suy nghĩ của cô.......
“Em muốn xem phim này”. Đến rạp chiếu phim, Lục Tâm Đồng cười meo meo chọn phim hài kịch tình yêu mới nhất trên bảng, là nữ diễn viên cô thích diễn.
“Anh có nói muốn xem bộ này sao?” Ánh mắt Giang Thánh Tu tập trung nhìn chính là bộ phim nói về ma giết người biến thái nhất, ngay trước vẻ mặt giật mình của cô đi mua vé.
Sau khi xem phim xong, dạ dày Lục Tâm Đồng cuồn cuộn một hồi, không có cách nào quên đi cảnh chặt đầu còn lại phần chân tay đã bị cụt, hình ảnh máu thịt bê bét ghê tởm, chạy đến WC đem hết món ăn Trung Quốc ói ra.
Sau khi về nhà, cô càng thêm nghi thần nghi quỷ đến tối phải che chăn bông đi ngủ.
Anh rất quá đáng, anh dám đối với cô như vậy! Còn tưởng rằng anh muốn hướng cô cầu hòa mới dẫn cô đi xem phim, kết quả sao, anh càng làm cho cô chán ghét anh!
Máu đỏ tươi kia, rất giống như nội tạng thật, làm hại cô bữa tối cũng ăn không vô, chỉ cần vừa nhắm mắt, cô sẽ nghĩ đến tên ma biến thái giết người kia, đêm dài đằng đẵng cô làm thế nào để vượt qua? Cốc cốc, cô nghe thấy tiếng gõ cửa, ngừng lại hơi thở xoay người, sau cửa phòng bị mở ra, cô không dám nhìn nhiều, chỉ sợ là tên biến thái giết người tìm đến cô.... ......... Ô, ô cô thật là sợ!
“Tâm Đồng, em ngủ rồi sao?” Giang Thánh Tu bước vào phòng ngủ, ngồi ở trên giường, nhìn thấy cô vùi đầu vào trên gối, cũng biết hôm nay xem phim rạp dọa cô đến cỡ nào.
Anh là cố ý chọn bộ phim này, căn bản là muốn nhìn thấy cô tức giận đối với anh nói, cô không thích xem phim ma giết người, nhưng, cô còn dễ dàng tha thứ để cùng anh xem xong, sau khi trở về lại yên lặng trốn đi, làm cho anh có cảm giác thất bại, cho nên anh càng phải làm thêm chút chuyện khiến cho cô chán ghét để kích thích cô.
Lục Tâm Đồng giả bộ ngủ, nghĩ rằng bên trong anh đau lòng làm việc ác, đặc biệt tới nói xin lỗi sao? Hừ, anh thật xấu, cô mới không tha thứ cho anh!
“Tâm Đồng, chúng ta hôm nay làm thôi.....” Anh nghiêng thân mình, thổi tới nhiệt khí trên tóc của cô, Không có người phụ nữ nào chịu đựng được khi bị đàn ông không tôn trọng xâm phạm, cô khẳng định cũng thế.
“Làm cái gì?” Lục Tâm Đồng bởi vì câu chữ mập mờ này mà thất kinh nhảy lên.
“Thì ra là em ở đây giả bộ ngủ”. Giang Thánh Tu nhíu mày.
“Em là bị anh ầm ĩ....” Cô rất muốn lớn tiếng nói, âm thanh lại yếu đuối giống như con
cừu nhỏ.
“Hôm nay bị dọa sợ đi, thật là một tiểu gia hỏa đáng thương.” Anh dùng tay khẽ vuốt ve khuôn mặt tái nhợt của cô.
“Anh...anh muốn làm cái gì....?” “Tiểu gia hỏa” ba chữ này làm cho trái tim cô bỗng đập lỡ một nhịp, anh, anh làm sao có thể trở nên không nghiêm túc như vậy? Là bị cái gì ám ảnh rồi, sao mà lạ thế? Cô đập tay anh, không muốn cho anh chạm vào.
“Anh không phải nói rồi sao, hôm nay làm thôi, chính là ân ái a....” Không cần lớn tiếng nói không với anh!
“Em không muốn.....” Lục Tâm Đồng sắc mặt xanh lét rồi lần lượt thay đổi sang hồng, anh cũng không phải muốn nói xin lỗi với cô, là bởi vì nghĩ “muốn” nên mới tìm đến cô.
Tiếng quá nhỏ rồi, Giang Thánh Tu làm như không nghe thấy. “Nhiều lần thất bại như vậy, anh nghĩ lần này chúng ta có thể thành công thẳng tới đích đi...”
Chạy thẳng tới đích!
“Em.....em hôm nay không tiện.....” Lục Tâm Đồng còn không có chuẩn bị tâm lý tốt, hơn nữa người nào đó còn trở nên kỳ quái như vậy, cô làm sao có biện pháp......
Giây tiếp theo, môi cô bị phong bế, bị áp đảo ở trên giường.
Cô kinh hãi mà mở to mắt, bị anh thô lỗ hôn, thậm chí bị anh cắn đau đớn, anh còn cởi hết quần áo nửa người trên của cô, dùng sức vuốt ve bộ ngực cô. (*Hít*..... *hít*.....)
“Không cần......Sẽ đau đớn.......” Hai mắt cô rưng rưng đẫm lệ, ở trên giường anh chưa bao giờ không dịu dàng như vậy, vì sao, vì sao......
“A” Cô hét lên thành tiếng, tay anh hướng giữa hai chân cô đánh tới, lột sạch vật che đập cuối cùng trên người cô, suồng sã bốn phía trêu chọc cô, cuồng dã đến khiến cô không chịu nổi, bụng ngưng tụ một cỗ lửa nóng không ngừng tăng lên, nhưng cô không muốn, vì cô một chút cũng không có được sự thương tiếc của anh......
Cô rốt cuộc không chịu nổi nữa liền lớn tiếng khóc, nước mắt tuôn ra như hồng thủy, cô giống một đứa bé lớn tiếng khóc, cô dùng tiếng khóc kháng nghị uất ức ở trên công việc cùng với uất ức khi bị anh khi dễ.
“Tâm Đồng.... ...... ...” Cô khóc đến lợi hại như vậy, Giang Thánh Tu có điểm bị hù dọa.
Lục Tâm Đồng dùng sức đẩy anh ra, bắt được chăn bông che kín lại thân thể.
Cô chịu đủ rồi, thật là chịu anh đủ rồi! “Giang Thánh Tu anh là người háo sắc, em đã nói là không cần mà anh cứ mạnh hơn, anh...... anh chỉ biết khi dễ em...... Biết rõ em rất buồn phiền, còn cố ý tới chọc em, đem em đi xem phim biến thái giết người, anh thật là biến thái! Em ghét anh!”
“Còn gì nữa không?” Giang Thánh Tu thấy cô vừa khóc lóc vừa cuồng loạn mắng anh, hồi hồn lại. Anh không có thẹn quá hóa giận, ngược lại còn nâng lên nụ cười, đang mong đợi cô nói ra nhiều bất mãn.
Nói đi, tận tình đem bất mãn đối với anh mà nói ra khỏi miệng đi!
Lục Tâm Đồng nhìn anh chằm chằm, khó có thể tin anh lại dám hỏi cô còn gì nói không?
“Anh quá tự cao! Số anh tốt, từ nhỏ ở trong một gia đình bình thường lớn lên, nên anh căn bản không hiểu tâm tình của một người con gái nuôi! Loại tình cảm không có quan hệ máu mủ thân tình đó, nếu như không có dụng tâm vào nó, sẽ rất nhanh sụp đổ! Bạn bè cũng thế, hàng xóm cũng vậy, đều là tình cảm em rất coi trọng, em không muốn mất đi, em không muốn cô đơn một mình nữa!”
Nói xong, cô lại lớn tiếng khóc to, đây là lần đầu tiên cô nói ra sợ hãi của mình, quản anh khỉ gió có nghe được hay không, có thể hay không hướng cô nói lời vô tình, cô đều muốn phát tiết ra ngoài, Lục Tâm Đồng cô cũng không phải dễ bị khi dễ!
Giang Thánh Tu lại theo thói quen sờ sờ đầu cô, Lục Tâm Đồng giận anh lại xem cô như cún con, nghĩ đẩy tay của anh, lại nhìn thấy ánh mắt trìu mến của anh thì kinh ngạc một hồi.
“Em nói rất tốt.”
“Rất tốt?” Cô có chút không kịp hiểu, có ý tứ gì? Anh không cảm thấy cô đang nổi giận sao? “Ghét xem phim giết người cứ nói thẳng, không thích anh chạm vào em cũng nói thẳng, em không nói ra, làm sao anh biết ý nghĩ của em?” Giang Thánh Tu mỉm cười nói, từ trong lòng vì cô thẳng thắn mà cảm thấy vui mừng.
Phẫn nộ của cô, cô gào thét, cô nói cô ghét anh, làm cho anh giống như ăn được trái cây tươi ngon nhất do chính mình trồng, không uổng phí anh dạy dỗ cô, khổ tâm để cho cô kiên cường hơn.
Lục Tâm Đồng ngẩn người, đối diện với ánh mắt dịu dàng của anh, rốt cuộc lĩnh ngộ được dụng ý của anh, thì ra anh là đang diễn kịch, cố ý diễn một hồi làm cho cô chán ghét anh đùa giỡn, để cho cô đem những cảm xúc kiềm nén nói hết ra.
“Anh thật là hư, sao anh có thể dùng phương pháp này để dò xét em, em....em sẽ tưởng là thật....” Hại cô thương tâm như vậy, cho là anh đối với cô hoàn toàn không có cảm tình. Cô dùng sức đánh anh, dù sao mắng cũng mắng rồi, đánh người tính là cái gì.
“Quá tuyệt vời, ngày mai em hãy dùng khí thế này đem những lời trong lòng nói ra hết đi!” Giang Thánh Tu khuyến khích cô nói, nếu cô bây giờ cũng dám thành thực ở trước mặt anh tỏ ra chính cô rồi, còn có cái gì làm không được? “Nếu như các cô ấy về sau cũng không để ý ta thì sao?” Cô rất sợ cô đơn.
“Các cô ấy hiện tại cũng không để ý em rồi, cùng về sau không để ý em có gì khác biệt? Ít nhất trong lòng em có thể vui vẻ hơn giờ.” Anh hi vọng cô hạnh phúc.
Lục Tâm Đồng nghe xong cảm thấy rất có đạo lý, nói ra trong lòng vui vẻ, cô vì sao còn muốn nhẫn nại chứ? Cô muốn là chính cô!
Có được dũng khí, cô tràn đầy cảm kích mà nhào vào lồng ngực của anh, thật sự cô rất cảm ơn anh, sau khi mất đi người thân, anh là người đầu tiên đối với cô tốt như vậy, bao dung mềm yếu của cô, mạo hiểm nguy cơ bị cô chán ghét, để dạy cô làm thế nào là chính cô.
Chồng của cô, là người đàn ông quan trọng nhất của cô...... Đời này cô đã được định cùng anh, cho anh tất cả rồi.
Lục Tâm Đồng cảm động mà ôm anh, đã quên mất cô đang trần truồng, cùng Giang Thánh Tu tiếp xúc thân mật, đúng là muốn mạng của anh mà! (Ha ha, chết anh Tu)
“Tâm Đồng, có thể tiếp tục chuyện vừa rồi sao?”
Ngày hôm sau, khí sắc Tâm Đồng đi làm vô cùng tốt, một chút cũng không có bị “ép khô” đến mệt mỏi.
Bởi vì tối hôm qua chuyện gì cũng không có xảy ra.
Cô thật thật rất xin lỗi Giang Thánh Tu a, cô vốn là nghĩ nhịn đau đến cuối cùng, nhưng bởi vì cô khóc quá lớn, mệt mỏi, khiến cho anh trước tiên để cô đi ngủ.... (Haha, anh lại tắm... nước lạnh.... Trời này mà anh lại tắm nước lạnh thì.... rét phải biết =)) )
Đi tới trước phòng làm việc, Lục Tâm Đồng nắm chặt hai tay, hít hơi thật sâu, mới bước vào cửa.
“Chào mọi người buổi sáng.” Cố gắng lên, dùng dũng cảm tối hôm qua có để nói ra lời trong lòng đi!
Trưởng phòng Lưu đang nói chuyện điện thoại, những người khác vừa nhìn thấy cô tới, đều không có lòng tốt đem công việc trên tay giao cho cô, ra lệnh cho cô.
“Này, giúp ta đi mua cà phê, ta muốn loại không đường.”
“Ta muốn một ly trà sữa lạnh”.
“Thuận tiện mua cho ta một ổ bánh mì trứng.....”
“Ta muốn một ly sữa đậu nành với bánh bao hấp....”
Lúc trước, Lục Tâm Đồng cũng sẽ thuận theo làm chân sai vặt cho các cô, nhưng đó là sai lầm, cô muốn hôm nay sửa chữa lại. “Thật xin lỗi, đây không phải là công việc của ta đi!” Cô mỉm cười cự tuyệt.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, như thế nào cô gái nhỏ lúc trước vui vẻ làm, lại dám nói không muốn? “Ngại quá, ta muốn đi làm công việc của ta rồi”. Lục Tâm Đồng vòng qua các cô ấy, nghĩ tới công việc hôm nay cô nên làm, bảng báo cáo của cô còn chưa có đánh xong.
Trong đó, một người đồng nghiệp dẫn đầu tìm cô hỏi, sao có thể buông tha cô dễ dàng như vậy. “Nói đùa à, chúng tôi là tiền bối của cô, muốn cô làm cái gì thì cô phải làm, đi mua cà phê cho ta.”
Trưởng phòng Lưu lắc đầu, phiền chết, vì sao cô lại luôn phụ trách giải quyết tranh chấp hả, chẳng qua nói thật cô rất ghét người không có chủ kiến. “Này, các cô--” mới bắt đầu nói đã bị người khác cắt đứt.
“Quen biết bên trong như vậy khiến cho các chị ghen tị sao?” Lục Tâm Đồng nói những lời này khiến mọi người hít hơi.
Nhìn các cô ấy sợ ngây người, Lục Tâm Đồng không đếm xỉa đến, cô cũng không phải là người đầu gỗ, bị khi dễ không thể nào không có cảm giác. Cô nổi giận, cô vỗ mặt bàn, khí thế vạn quân nói: “Ta biết công việc hiện tại rất khó tìm, cho nên ta cũng vậy, rất quý trọng công tác của ta, cho dù chỉ là người trợ lý nhỏ, ta cũng vậy rất hết mình, rất nghiêm túc, không có chút nào thua các chị! Chính các chị bình tĩnh mà xem xét, ngoại trừ việc ta là người có quen biết trước, ta và các chị có ân oán gì không?” Ta tại sao lại muốn bị các chị ra lệnh như vậy? Các chị hơn ta ở điểm nào, vào trước thì ngon sao? Chỉ biết đem công việc của bản thân giao cho người khác, không đáng tôn kính chút nào! Ta chịu đủ các chị rồi, từ nay về sau ta chỉ làm việc của ta, ta sẽ không vì cầu toàn mà uất ức nữa!”
Cô dùng một hơi nói xong, ai cũng hóa đá, chỉ còn dư lại những đôi mắt hoảng sợ trợn to, như là nhìn thấy sự kiện khủng bố gì, ngay cả người muốn khuyên giải là trưởng phòng Lưu cũng ngây người.
Chuyện gì xảy ra? Con cừu nhỏ biến thành sói rồi à? “Ta đi vệ sinh lập tức trở lại.” Lục Tâm Đồng chạy ra phòng làm việc, ở trong lòng vui mừng hô to: YA! Cô cuối cùng cũng nói ra.
Cô bước vào nhà vệ sinh, liên tục nhắn tin không ngừng, cô thật vui mừng, cô đã làm được, cô lập tức muốn cùng Giang Thánh Tu nói việc này!
Em làm được! Em mắng các cô ấy một trận, tất cả họ đều bị hù không dám động đậy! Mùi vị đó thật sảng khoái! Em rất vui vẻ!
Giang Thánh Tu nhận được tin nhắn của Lục Tâm Đồng gửi tới, hài lòng mỉm cười, vừa ăn bữa sáng vừa xem nội dung tin nhắn của cô.
Bươm bướm của anh rốt cuộc phá kén rồi.
Quá trình dạy dỗ vợ yêu của anh rốt cuộc có tiến triển tốt đẹp, chỉ vì sợ cô đau đớn, đến nay tiếc nuối của anh là chưa hoàn thành “Đêm động phòng hoa chúc” thôi....
“Giám đốc, có chuyện gì mà anh cao hứng vậy?” Diệp Cần đã làm thư kí của anh lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy anh lộ ra tươi cười, nhịn không được hỏi.
“Bươm bướm bay lên rồi.” Lời nói của anh làm người khác không hiểu được ý nghĩa.
“Bươm bướm?” Diệp Cần nhìn chung quanh, nơi nào có bươm bướm a.
Giám đốc gần đây thật là lạ, anh vốn là không ăn sáng, chỉ yêu cầu cô pha cà phê cho anh lấy lại tinh thần, nhưng từ sau khi anh kết hôn, anh có lúc sẽ mang theo bữa sáng đến công ty ăn.
Sắc mặt cô nặng nề nhìn về phía nhẫn cưới đeo trên ngón áp út của anh, trong lòng đầy ghen tị.
Cô cho là chỉ cần chịu được nỗi khổ cùng Giang Thánh Tu, sớm muộn có một ngày anh sẽ phát hiện ra cô dịu dàng chờ đợi, ngờ đâu anh không hề nói một lời trước mà kết hôn, làm cho tim cô rỉ máu đến bây giờ.
Anh lúc nào thì có đối tượng qua lại? Là thiên kim tiểu thư nhà ai? Đám cưới của anh làm rất nghiêm chỉnh, chỉ mời những người cấp cao trong công ty tham dự đám cưới, cho nên phân nửa nhân viên trong công ty không biết đối tượng kết hôn của anh là ai.
Căn cứ vào điều tra của cô, Giang Thánh Tu từng bị chủ biên tạp chí Ami Đàm Vũ Vi bỏ rơi, cũng bởi vì lần tình cảm đó, sau khiến anh không gần con gái, không có qua nửa bóng dáng bạn gái, điều này làm cho cô càng thêm tò mò, người con gái mà khiến anh cam tâm đeo nhẫn cưới là người nào, là dùng cách gì có được anh.....
Cô cần phải tra ra cô gái kia là ai, xem thử bản thân rốt cuộc có điểm nào thua kém cô gái kia!
Lục Tâm Đồng căn bản nghĩ sau khi cô ngay trước mặt đồng nghiệp nổi giận, cô nhất định sẽ càng bị châm chọc hơn, không nghĩ tới sau khi cô trở về phòng làm việc, các cô ấy cái gì cũng không biểu thị, thái độ đối với cô cũng hòa hoãn hơn chút, thoạt nhìn giống như là có kiểm điểm qua.
Càng ngoài ý muốn hơn là, bởi vì sự thể hiện của cô, trưởng phòng Lưu đối với cô thực rất thích, cho nên kể từ hôm đó, cô liền mạc danh kỳ diệu trở thành cấp dưới tốt của trưởng phòng Lưu, mọi việc có trưởng phòng Lưu bảo bọc.
Sau lại ngoài ý muốn mà biết họ rất giống nhau, đều là con gái nuôi, tình cảm liền tiến triển thành tình chị em, rất nhiều lần cùng đồng nghiệp va chạm, cô đều sẽ tìm trưởng phòng Lưu xin dạy bảo, họ còn cùng nhau ăn cơm mấy lần, thử hẹn những đồng nghiệp khác, quan hệ với đồng nghiệp phát triển rất tốt.
Chỉ có một chuyện cô không dám nói, chính là chồng của cô là người đàn ông được phái nữ ái mộ nhất công ty – Giang Thánh Tu.
Sau khi tới công ty đi làm, cô từ trong miệng đồng nghiệp mà biết Giang Thánh Tu được đồng nghiệp nữ hoan nghênh tới cỡ nào, một ngày nhận được rất nhiều thư tình, hơn nữa còn nghe nói từ sau khi anh chết tâm, tâm tình oán hận phụ nữ rất nhiều, người đối với anh bám sát càng thêm nguyền rủa,...... Thân phận của cô nếu ra ánh sáng, cô nghĩ, cô nhất định, khẳng định, xác định sẽ bị kéo vào toilet đánh.
May mắn là anh kiên trì không lộ ra quan hê, nếu không mạng nhỏ của cô liền xong rồi.
Lục Tâm Đồng vui mừng, đột nhiên thấy Giang Thánh Tu đứng ở phía trước cách đây không xa, đây là lần đầu tiên cô ở công ty gặp anh, nhưng anh không thấy cô, đang cùng một nhân viên nữ nói chuyện, hình ảnh hai người đứng chung một chỗ cực kỳ dễ coi, nhất thời trong lòng cô có chút buồn buồn, có loại vị chua không nói được.
“Trưởng phòng, vị nữ nhân viên bên cạnh giám đốc Giang là ai?” Cô giống như uống phải một vò dấm, chut xót hỏi.
“Đó là thư ký đắc lực của giám đốc Giang, Diệp Cần. Thư ký Diệp bàn về xinh đẹp, bàn về gia thế, bàn về trình độ học vấn đều là nhất đẳng, là nhân viên nữ hoàn mỹ được rất
nhiều nhân viên nam mơ ước đấy.” Tiếp đó, trưởng phòng Lưu nhỏ giọng kề tai cô nói nhỏ: “Nghe nói giám đốc Giang trước khi kết hôn có cùng thư ký Diệp lui tới.”
“Lui tới?” Lục Tâm Đồng giật mình nói, có loại cảm giác bị ai đó hung hăng đánh một quyền.
Trưởng phòng Lưu làm tư thế xua tay, muốn cô đừng lớn tiếng như vậy, cô vội vã che miệng lại.
“Nghe nói thôi, không có độ tin cậy, dù sao bề ngoài bọn họ rất xứng đôi, sẽ bị truyền thành một đôi cũng không có gì là lạ. Chỉ là giám đốc Giang rốt cuộc đối với thư ký Diệp có ý kiến gì, không ai biết, chỉ có thể xác định thư ký Diệp đối với giám đốc Giang là có ý, nếu không một người xinh đẹp như cô ấy, thế nào đến bây giờ cũng không có đối tượng đây? Hiện tại giám đốc Giang kết hôn nhanh như tia chớp, người đau lòng nhất chắc là cô ấy.....”
“Thật sao?” Lục Tâm Đồng thở dài nói, cũng đúng, điều kiện Giang Thánh Tu tốt như vậy, bạn gái lui tới trước hôn nhân nhất định cũng rất ưu tú, người con gái xinh đẹp giống như thư ký Diệp vậy, anh làm sao có thể tâm không động,..... Đợi chút, cô hiện tại đang than thở cái gì a, cô là vợ Giang Thánh Tu có cưới hỏi đàng hoàng mà, lo lắng cái gì!
Lục Tâm Đồng liều mạng lắc đầu, muốn mình chớ suy nghĩ lung tung, không chú ý tới phía trước có người.
“Tâm Đồng, cẩn thận một chút!”
Lục Tâm Đồng đi thẳng dẫn đến va chạm, đụng phải một lồng ngực ấm áp, sau đó trọng tâm không vững liền ngã về phía sau, ngã làm cái mông cô thật là đau, cũng khiến cô hoàn toàn tỉnh lại.
Cô ngẩng đầu lên, liền thấy Giang Thánh Tu đứng ở trước mặt cô, cho là anh sẽ dìu cô một lần, còn theo trực giác vươn tay ra, nhưng anh tuyệt nhiên không để ý đến cô.
“Tâm Đồng, em đụng phải giám đốc Giang, còn không mau nói tiếng xin lỗi!” Trưởng phòng Lưu vội vàng dìu cô, đè đầu cô xuống.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook