Dạy Bảo Đại Tiểu Thư
-
Chương 1
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi sáng, nắng vàng nhẹ nhàng chiếu khắp gian phòng lộng lẫy xa hoa...
Gian phòng dành riêng cho công chúa với cái giường lớn thiết kế theo kiểu Châu Âu, bốn phía được che bởi tấm lụa trắng mỏng manh. Xung quanh còn có bộ salon dài, trên bộ salon còn có rất nhiều gấu bông đáng yêu, thoạt nhìn đây là phòng dành riêng cho một thiên thần bé nhỏ nào đó. Nhưng không...
"Đại tiểu thư. Dậy mau! Dậy mau lên! Hôm nay lão gia về nhà " giọng Nhu quản gia gọi có phần gấp gáp.
Gọi đến mấy lần. Nhưng sau tấm màn kia không có chút động tĩnh. Con sâu lười đang ngủ say như chết. Nó chỉ khẽ xoay người gác chân kẹp ngang con gấu bông đáng thương. Nhu quản gia sắp bó tay rồi.
"Tiểu thư! Tiểu thư nhanh lên! Phu nhân sắp..." lời còn chưa dứt bỗng cánh cửa bị mở ra. Một người phụ nữ trung niên xinh đẹp kiều diễm bước vào. Thế nhưng hành động sau đó quả là không chừa tý hình tượng nào cho bà.
"Tiểu quỷ đáng ghét. Dậy mau. Cha ngươi về rồi" vừa nói bà vừa tiến tới giường. Xuyên qua bức màn kia. Kéo tấm chăn đang che mặt con sâu lười đáng ghét, tiện tay vỗ liên hoàn cước vào cái mông bé bỏng của sâu lười.
"Áaaaa biếи ŧɦái sàm sỡ bạo lực aaaaaa" bị đánh đến đau điếng. Cô gái nhỏ vừa bật dậy vừa hét.
"Biếи ŧɦái cái mông nhà ngươi" người phụ nữ trừng mắt.
"Á Giang Lợi Tôoooo"
"Tiểu quỷ nhà ngươi dám gọi cả tên mẫu thân. Ngươi mau mau chuẩn bị. Cha ngươi về rồi. Có chuyện muốn gặp ngươi"
"Được rồi được rồi. Con xuống ngay"
Bất đắt dĩ con sâu lười mắt nhắm mắt mở đi với tốc độ ốc sên vào tolet.
Đánh răng rửa mặt xong nàng nhìn vào gương chảy chuốt lại đầu tóc.
Trước gương là cô gái xinh đẹp làn da trắng trẻo có chút hồng hồng nhìn rất đáng yêu. Đôi mắt to long lanh nhìn có vẻ hoạt bát lanh lợi cùng với cái mũi nhỏ nhắn cao thon, đôi môi cong quyến rũ làm say động lòng người. Còn có mái tóc màu hạt dẻ nhẹ xoăn làm tô điểm thêm nét đẹp trẻ trung xinh xắn có phần nghịch ngợm của nàng.
Nàng là Hạ Minh Lam con gái của Hạ Minh Thiên chủ tịch tập đoàn thương mại Thiên Kỳ. Cha nàng quản lí chuỗi hệ thống trung tâm thương mại và khách sạn lớn nhất nhì Trung Quốc. Mẹ nàng Giang Lợi Tô là một nhà thiết kế nổi tiếng Châu Á. Tuy gia cảnh hiểm hách nhưng danh tính của nàng chưa bao giờ được công khai. Người ta chỉ biết Hạ gia có một đứa con trai hiện làm tổng giám đốc của Thiên Kỳ cùng một đứa con gái du học ở nước ngoài....
Chuẩn bị xong nàng thay một chiếc váy voan mỏng màu trắng. Dưới ánh nắng nhạt khẽ chiếu vào mặt. Nàng như một thiên thần tươi tắn vui vẻ bước xuống nhà ăn.
Hạ Minh Thiên trong tay cầm tờ báo kinh tế chăm chú đọc. Thấy con gái tới liền đặt tờ báo sang một bên. Với lấy ly cà phê nhấp một ngụm. Thanh âm có phần trầm thấp "Ngồi đi. Ta có chuyện muốn nói"
Kéo ghế ngồi xuống Minh Lam thở ra. Không khí có phần âm u. Nàng đột nhiên "Phộc" bật cười:
"Ha ha. Đại ca à. Hôm nay có gì mà nghiêm túc vậy. Bình thường không phải miệng hay nói "con gái yêu của ta, con cưng, tiểu bảo bối... hay sao" haha" nàng mở miệng. Không khí như bị sụp đổ hoàn toàn. Hết thuốc chữa với đứa nhỏ này.
Trên đầu Hạ Minh Thiên nổi ba vạch đen. Nhíu mày. "Được rồi tiểu quỷ. Đừng nghịch. Con vừa đi du học về. Bằng quản trị của Úc cũng lấy được rồi. Mau mau đến công ty làm cho ta"
"Người muốn con đến Thiên Kỳ làm?"
"Phải. Ta giao cho ngươi một chức phó tổng. Hảo hảo làm việc cho tốt"
"Không được. Con không muốn làm phó tổng vì con là tiểu thư nhà họ Hạ" giọng nói Hạ Minh Lam có phần quả quyết.
"Con là con của ta không làm phó tổng chả nhẽ làm phụ tá chạy tới chạy lui bị sai vặt" Hạ Minh Thiên nhẫn nại dụ dỗ con gái.
"Con sẽ đi làm. Nhưng con muốn tự năng lực của mình leo lên. Cha đừng ngăn cản con. Con muốn mọi người nhìn con bằng ánh mắt khâm phục"
"Thôi được rồi. Chịu đi làm là được. Đừng quậy phá" Hạ Minh Thiên bất đắt dĩ đồng ý. Ai bảo đây là đứa con gái ông chiều chuộng nhất. Tiểu tổ tông nhà họ Hạ.
Nói thì quả quyết vậy thôi chứ tiểu tổ tông này trời sinh nghịch ngợm. Lúc nào cũng quậy phá. Trước giờ đi đâu cũng có tài xế đưa đón. Không Mercedes thì cũng BMW. Chưa bao giờ làm gì tới nơi tới chốn. Lấy được bằng quản trị ở Úc cũng nhờ tư chất thông minh bẩm sinh. Nhưng nếu muốn nàng ngoan ngoãn đi làm thì đây là vấn đề phức tạp a~.
Hình này khá giống Hạ Minh Lam trong tưởng tượng của mình nên post lên cho mọi người xem.
Buổi sáng, nắng vàng nhẹ nhàng chiếu khắp gian phòng lộng lẫy xa hoa...
Gian phòng dành riêng cho công chúa với cái giường lớn thiết kế theo kiểu Châu Âu, bốn phía được che bởi tấm lụa trắng mỏng manh. Xung quanh còn có bộ salon dài, trên bộ salon còn có rất nhiều gấu bông đáng yêu, thoạt nhìn đây là phòng dành riêng cho một thiên thần bé nhỏ nào đó. Nhưng không...
"Đại tiểu thư. Dậy mau! Dậy mau lên! Hôm nay lão gia về nhà " giọng Nhu quản gia gọi có phần gấp gáp.
Gọi đến mấy lần. Nhưng sau tấm màn kia không có chút động tĩnh. Con sâu lười đang ngủ say như chết. Nó chỉ khẽ xoay người gác chân kẹp ngang con gấu bông đáng thương. Nhu quản gia sắp bó tay rồi.
"Tiểu thư! Tiểu thư nhanh lên! Phu nhân sắp..." lời còn chưa dứt bỗng cánh cửa bị mở ra. Một người phụ nữ trung niên xinh đẹp kiều diễm bước vào. Thế nhưng hành động sau đó quả là không chừa tý hình tượng nào cho bà.
"Tiểu quỷ đáng ghét. Dậy mau. Cha ngươi về rồi" vừa nói bà vừa tiến tới giường. Xuyên qua bức màn kia. Kéo tấm chăn đang che mặt con sâu lười đáng ghét, tiện tay vỗ liên hoàn cước vào cái mông bé bỏng của sâu lười.
"Áaaaa biếи ŧɦái sàm sỡ bạo lực aaaaaa" bị đánh đến đau điếng. Cô gái nhỏ vừa bật dậy vừa hét.
"Biếи ŧɦái cái mông nhà ngươi" người phụ nữ trừng mắt.
"Á Giang Lợi Tôoooo"
"Tiểu quỷ nhà ngươi dám gọi cả tên mẫu thân. Ngươi mau mau chuẩn bị. Cha ngươi về rồi. Có chuyện muốn gặp ngươi"
"Được rồi được rồi. Con xuống ngay"
Bất đắt dĩ con sâu lười mắt nhắm mắt mở đi với tốc độ ốc sên vào tolet.
Đánh răng rửa mặt xong nàng nhìn vào gương chảy chuốt lại đầu tóc.
Trước gương là cô gái xinh đẹp làn da trắng trẻo có chút hồng hồng nhìn rất đáng yêu. Đôi mắt to long lanh nhìn có vẻ hoạt bát lanh lợi cùng với cái mũi nhỏ nhắn cao thon, đôi môi cong quyến rũ làm say động lòng người. Còn có mái tóc màu hạt dẻ nhẹ xoăn làm tô điểm thêm nét đẹp trẻ trung xinh xắn có phần nghịch ngợm của nàng.
Nàng là Hạ Minh Lam con gái của Hạ Minh Thiên chủ tịch tập đoàn thương mại Thiên Kỳ. Cha nàng quản lí chuỗi hệ thống trung tâm thương mại và khách sạn lớn nhất nhì Trung Quốc. Mẹ nàng Giang Lợi Tô là một nhà thiết kế nổi tiếng Châu Á. Tuy gia cảnh hiểm hách nhưng danh tính của nàng chưa bao giờ được công khai. Người ta chỉ biết Hạ gia có một đứa con trai hiện làm tổng giám đốc của Thiên Kỳ cùng một đứa con gái du học ở nước ngoài....
Chuẩn bị xong nàng thay một chiếc váy voan mỏng màu trắng. Dưới ánh nắng nhạt khẽ chiếu vào mặt. Nàng như một thiên thần tươi tắn vui vẻ bước xuống nhà ăn.
Hạ Minh Thiên trong tay cầm tờ báo kinh tế chăm chú đọc. Thấy con gái tới liền đặt tờ báo sang một bên. Với lấy ly cà phê nhấp một ngụm. Thanh âm có phần trầm thấp "Ngồi đi. Ta có chuyện muốn nói"
Kéo ghế ngồi xuống Minh Lam thở ra. Không khí có phần âm u. Nàng đột nhiên "Phộc" bật cười:
"Ha ha. Đại ca à. Hôm nay có gì mà nghiêm túc vậy. Bình thường không phải miệng hay nói "con gái yêu của ta, con cưng, tiểu bảo bối... hay sao" haha" nàng mở miệng. Không khí như bị sụp đổ hoàn toàn. Hết thuốc chữa với đứa nhỏ này.
Trên đầu Hạ Minh Thiên nổi ba vạch đen. Nhíu mày. "Được rồi tiểu quỷ. Đừng nghịch. Con vừa đi du học về. Bằng quản trị của Úc cũng lấy được rồi. Mau mau đến công ty làm cho ta"
"Người muốn con đến Thiên Kỳ làm?"
"Phải. Ta giao cho ngươi một chức phó tổng. Hảo hảo làm việc cho tốt"
"Không được. Con không muốn làm phó tổng vì con là tiểu thư nhà họ Hạ" giọng nói Hạ Minh Lam có phần quả quyết.
"Con là con của ta không làm phó tổng chả nhẽ làm phụ tá chạy tới chạy lui bị sai vặt" Hạ Minh Thiên nhẫn nại dụ dỗ con gái.
"Con sẽ đi làm. Nhưng con muốn tự năng lực của mình leo lên. Cha đừng ngăn cản con. Con muốn mọi người nhìn con bằng ánh mắt khâm phục"
"Thôi được rồi. Chịu đi làm là được. Đừng quậy phá" Hạ Minh Thiên bất đắt dĩ đồng ý. Ai bảo đây là đứa con gái ông chiều chuộng nhất. Tiểu tổ tông nhà họ Hạ.
Nói thì quả quyết vậy thôi chứ tiểu tổ tông này trời sinh nghịch ngợm. Lúc nào cũng quậy phá. Trước giờ đi đâu cũng có tài xế đưa đón. Không Mercedes thì cũng BMW. Chưa bao giờ làm gì tới nơi tới chốn. Lấy được bằng quản trị ở Úc cũng nhờ tư chất thông minh bẩm sinh. Nhưng nếu muốn nàng ngoan ngoãn đi làm thì đây là vấn đề phức tạp a~.
Hình này khá giống Hạ Minh Lam trong tưởng tượng của mình nên post lên cho mọi người xem.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook