Đấu Phá Thương Khung Vô Thương Cảnh Giới- Hậu Truyện 2
Chương 28: Luyện Chế Đế Phẩm Đan Dược 1

“Việc này... Lục địa ta ở không có Đế chi nguyên khí, cũng không có phương thuốc.” Đế phẩm đan dược, cho nên...

Tiêu Viêm có chút bất đắc dĩ. “Ồ? Chỗ này ta có một số dược liệu cùng với một phương thuốc, muốn thử không?” Tiêu Long nhìn Tiêu Viêm đối với đan dược cực kì khát vọng, khóe miệng nhếch lên một vệt quỷ dị.

Tiêu Viêm nghe vậy, lập tức gật đầu. “Ha ha, tốt, tiểu tử, can đảm lắm, cùng lắm luyện chế Đế phẩm đan dược, cũng không phải như ngươi tưởng tượng đơn giản như vậy.”

Nhìn thấy Tiêu Viêm thần sắc kiên định, Tiêu Long ngửa đầu cười to, cong ngón búng ra, một phương thuốc bắn về phía Tiêu Viêm, tiếp nhận phương thuốc, Vạn Cổ đan ba chữ cổ xưa khắc trên phương thuốc đã có chút vàng ố.

“Dược liệu bên trong cửa đá, đi thôi.” Tiêu Long ngửa đầu, nói với Tiêu Viêm. Đối với kỹ thuật luyện đan của Tiêu Viêm, Tiêu Long vô cùng hiếu kỳ.

Lúc trước, Tiêu Long liền bí mật quan sát Tiêu Viêm thật lâu, hắn biết Tiêu Viêm có được Hỗn Độn Thánh Diễm, linh hồn Đế cảnh của Tiêu Viêm lại mạnh hơn luyện dược sư bình thường đến mấy phần, hơn nữa Tiêu Viêm còn là tuyệt thế thiên tài trên phương diện tu luyện, hắn muốn biết đến tột cùng Tiêu Viêm có thiên phú thế nào trong luyện đan hay không.

“Đa tạ tiên tổ, Tiêu Viêm cầm phương thuốc liền tiến vào bên trong, cửa đá chậm rãi đóng lại.

Tại bên ngoài cửa đá Tiêu Long cùng Tiêu Lập, trên mặt đều hiện lên vẻ hài lòng.

Tiêu Lập quay đầu nhìn về phía Tiêu Long: “Ngươi cảm thấy tiểu tử này mới cửu phẩm luyện dược sư liền có thể luyện chế ra Đế phẩm Vạn Cổ đan sao? Ngươi thực sự tin tưởng Tiêu Viêm? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy hắn trên phương diện luyện đan cũng là thiên tài?”

Liên quan tới chuyện Tiêu Viêm là một luyện dược sư, Tiêu Long đã hướng Tiêu Lập báo cáo.

Tiêu Long nghe vậy cười, quan sát lâu như thế, theo hắn đoán chừng, cho Tiêu Viêm phương thuốc Đế phẩm phổ thông Vạn Cổ đan, Tiêu Viêm có được Đế cảnh linh hồn chi lực cùng thể nội có được Hỗn Độn Thánh Diễm, muốn luyện chế thành công, cũng phi thường khó khăn, nhưng cũng không phải tuyệt đối không có khả năng.

“Chờ xem đi, chỉ mong tiểu tử này sẽ không khiến cho chúng ta thất vọng.” Tiêu Long mang theo vẻ thần bí.



Cùng lắm hắn không có nói cho Tiêu Lập biết, gian phòng bên trong cửa đá, dược liệu để luyện chế Vạn Cổ đan cũng không phải nhiều, có hay không luyện chế thành công, liền nhìn thiên phú của Tiêu Viêm, đây cũng một lần khảo nghiệm của Tiêu Long đối với Tiêu Viêm.

Trong cửa đá, không gian so với tưởng tượng còn lớn hơn, bên trong bày biện một ngàn loại dược liệu, mỗi một gốc dược liệu tựa hồ cũng có linh tính, mặt ngoài lóe ra từng tia sáng kỳ dị. Tại vị trí trung tâm, thì trưng bày một dược đỉnh cực lớn.

Đối với luyện chế Đế phẩm đan dược, Tiêu Viêm cực kì khát vọng, cũng rất hiếu kỳ, hắn xem xét cẩn thận phương thuốc một lần, sau đó kiểm tra lại dược liệu, chỉ đủ cho ba phần dược liệu để luyện chế Vạn Cổ đan, vậy thì chính mình chỉ có ba lần cơ hội.

Hít sâu một hơi, gật đầu, lúc này Tiêu Viêm mới chậm rãi ổn định lại tinh thần, ngồi ở trước dược đỉnh.

"Hô –– Tiêu Viêm chậm rãi thở ra một hơi, hai tay thon dài nhanh chóng đặt ở hỏa khẩu của dược đỉnh."

“Phốc!”

Tiếng động nhỏ xíu vang lên, một ngọn lửa màu vàng nhạt từ đầu ngón tay Tiêu Viêm thoát ra, chợt đầu ngón tay bắn ra, hỏa diễm liền hóa thành một đạo lưu quang, nhanh như thiểm điện bay vào trong dược đỉnh.

Một tia Hỗn Độn Thánh Diễm màu vàng nhạt vừa mới tiến vào dược đỉnh, thể tích đột nhiên bành trướng, trong nháy mắt, từ một hỏa diễm nhỏ bé liền bùng lên thành liệt hỏa, trong dược đỉnh điên cuồng bốc cháy. Theo màu vàng nhạt bốc lên, mặt ngoài của dược đỉnh, hiện ra màu hồng sắc càng khiến cho nó thêm thần bí cùng bắt mắt, nhìn qua giống như những ngọn lửa xinh đẹp đang nhảy múa .

“Dược đỉnh của Đấu Đế đại lục, quả nhiên không phải vật tầm thường. Dược đỉnh của Đấu Khí đại lục, căn bản không có cách cùng nó so sánh.” Nhìn qua dược đỉnh đang tỏa ra màu hồng sắc, Tiêu Viêm trong mắt lướt qua một tia hài lòng.

Đợi đến khi nhiệt độ bên trong dược đỉnh ổn định, Tiêu Viêm vẫy tay một cái, một gốc dược liệu tản ra một chút khí tức cổ xưa, liền bị hút vào trong tay. Mặc dù gốc dược liệu này có ngoại hình khó coi, nhưng từ thể nội của nó, tỏa ra mùi thuốc nồng đậm, chỉ cần nhìn liền biết, nó cũng không phải vật tầm thường.

Căn cứ vào phương thuốc nhận được, thì vật này tên Cổ linh chi, có bên trong thâm sơn, trải qua vô số năm tháng, ngưng tụ năng lượng tinh thuần hình thành. Nếu như người tu luyện đem luyện hóa hấp thu, sẽ khiến đấu khí càng tăng mạnh hơn, cho dù Đấu Đế đại lục thì nó phi thường hi hữu. Mà đối với Vạn Cổ đan thì nó là một dược liệu vô cùng trọng yếu.

Hai ngón tay mang theo Cổ linh chi, một cỗ hương vị tang thương cấp tốc theo đầu ngón tay thẩm thấu ra, không khí xung quanh tựa hồ tràn ngập khí tức cổ xưa. Cổ linh chi nhẹ nhàng bị ném đi, cực kì chuẩn xác vào trong dược đỉnh. Ngọn lửa màu vàng nhạt đột nhiên phun trào, tựa như một miệng lớn dữ tợn trực tiếp nuốt chửng nó. Đối mặt với việc bị hỏa diễm thiêu đốt, Cổ linh chi cũng không có nằm im chờ chết, ngược lại liên tục không ngừng tản mát ra, một cỗ khí tức cổ xưa dưới dạng sương mù chống cự lại, ý đồ ngăn cản lại việc bị nhiệt độ cao ăn mòn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương