Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh
Chương 15: Lỡ thành tiêu điểm

Huấn luyện trường làm bằng đá xanh thật lớn, trong đó tập trung khoảng hơn một trăm thiếu niên thiếu nữ, trận trận ồn ào âm thanh, phóng lên cao.

Giữa huấn luyện trường, dựng một tấm bia đá đen dùng để trắc nghiệm rất lớn, loại bia đá trắc nghiệm này, cũng chỉ có một ít gia tộc có thực lực mới có tư cách trang bị, giá trị xa xỉ,bên cạnh bia đá đen, như cũ vẫn là vị trắc thí viên lạnh lùng của một năm trước đây.

Trên đài cao bên trái huấn luyện trường, đang ngồi là một ít nhân sĩ nội bộ trong gia tộc, tại chính giữa, là tộc trưởng Tiêu Chiến cùng ba vị trưởng lão.

Bên trong quảng trường, là các thiếu niên thiếu nữ đang sớm chờ được kiểm tra, đang bồn chồn đứng thẳng, một ít người ưu tú biểu hiện bình thường, trên mặt vẫn chưa có nhiều ít khẩn trương gì, một ít người thiên phú bình thường hoặc quá thấp, lại là vẻ mặt bàng hoàng cùng rối loạn.......

Cơ Huyền tiến đến một nơi yên tĩnh ít người để ý của nơi này rồi ngồi xuống..... ngủ mất.

Cá nhân Cơ Huyền không hứng thú gì với vụ này, chỉ muốn kết thú xong vụ này để đi về thôi, với quả hôm qua tu luyện quá đà nên ngủ bù vào hôm nay.

.............

Nhìn Huân Nhi đang đi tới chỗ Tiêu Viêm, nhóm thiếu niên trong sân đều toát ra ánh mắt ghen tị, trong Tiêu Gia, có khả năng thân cận cùng Huân Nhi như vậy chỉ có duy nhất một người, chỉ có điều người này nổi danh là phế vật...

Tiêu Viêm lúc này mang bộ dáng thoải mái, trên đài cao nhân sĩ cao tầng của gia tộc không khỏi có chút kinh dị, người nầy chẳng lẽ không biết sau thí nghiệm hôm nay, về sau sẽ không còn cơ hội sao?

Tiêu Chiến khẽ gật đầu đứng dậy, huấn luyện trường chìm trong im lặng, ngưng thanh quát:

- Các ngươi đều là tộc nhân mới của gia tộc, nên biết hôm nay trắc nghiệm đối với các ngươi mà nói là cực kỳ trọng yếu, quy củ trắc nghiệm là phải đạt được đấu khí cấp bảy thì mới đủ tư cách, nếu không đạt đương nhiên không đủ tư cách, tiếp theo, dựa theo quy định của gia tộc, sau khi trắc nghiệm xong, người nào đấu khí dưới cấp 7, có quyền lợi hướng người có đấu khí từ cấp 7 trở lên phát ra một lần khiêu chiến, nếu khiêu chiến thắng lợi cũng được coi là đủ tư cách!

- Một khi tất cả mọi người đã rõ ràng, như vậy, trắc nghiệm bắt đầu!

Theo Tiêu Chiến trầm giọng, huấn luyện trường phía trên các thiếu niên thiếu nữ, nhất thời khẩn trương cực độ.

Hướng đến Tấm bia Đá màu đen, trắc nghiệm viên lạnh lùng tiến lên trước một bước, từ trong lòng lấy ra danh sách, thanh âm lạnh như băng, làm nhiều người phát lạnh toàn thân.

Khoanh chân ngồi phía trên tảng đá sạch sẽ, Tiêu Viêm bình tĩnh nhìn bạn cùng lứa bởi vì đấu khí không hợp cách mà ảm đạm khóc, đạm mạc liếm liếm miệng, cũng không bởi vậy mà động lòng, không cười nhạo cũng không an ủi.

Bọn họ tại so với chính mình càng là tộc nhân cấp thấp, tìm kiếm khoái cảm trên người họ có lẽ chưa bao giờ Tiêu Viêm nghĩ đến, chính mình có thể cũng sẽ có một ngày này.

Ngồi ở bên cạnh Tiêu Viêm, Huân Nhi khuôn mặt nhỏ nhắn thanh nhã, vân quyển vân thư bộ dáng lạnh nhạt, giống như một đóa Sen không nhiễm bụi trần, tay thì vân vê bím tóc, ánh mắt nhìn vào đôi mắt của thiếu niên bên cạnh, cùng giống Tiêu Viêm, hắn cũng không có chú ý nhiều quá đối với thiếu niên ảm đạm này.

" Tiêu Mị!"

Trắc nghiệm viên thanh âm lạnh như băng, làm Tiêu Viêm nhíu mắt, hai bên mí mắt cau lại.

Không thèm chú ý đến Tiêu Viêm, Huân Nhi, bộ dáng Tiêu Mị lúc này không khỏi đắc ý cười chế nhạo.

Huân Nhi chớp chớp đôi mắt to, nghiêng đầu nhìn Tiêu Viêm khóe miệng kia ẩn ẩn trào phúng, mỉm cười nói:

- Ta không đoán được sau ngày hôm nay, hắn sẽ dùng loại thái độ nào đối với Tiêu Viêm ca ca?

Tiêu Viêm khẽ nhún vai, nhẹ giọng nói:

- Một số thứ đã mất đi, chính là mất đi, mặc kệ như thế nào bù lại cũng không thể lấy lại được, trong gia tộc này, có khả năng được ta coi là bạn cũng không nhiều lắm, chỉ có mấy người mà thôi.

........

- Tiêu Mị: Đấu lực, 8 cấp, cao cấp!

Trắc nghiệm viên liếc mắt Tấm bia Đá màu đen lạnh lùng khẽ gật đầu, trầm giọng công bố....

- Tiêu Huân Nhi!

Ngọc thủ nhẹ nhàng tiếp xúc với bia đá, Huân Nhi đôi mắt chậm rãi nhắm lại, đấu lực trong cơ thể, cấp tốc bắt đầu khởi động.

Theo đấu lực đưa vào, Tấm bia đá vẫn yên lặng khoảnh khắc sau, cường quang xạ phóng...

Đấu giả: Nhất tinh!

Nhìn Tấm bia đá phía trên kia kim quang lóe lên bốn chữ to, huấn luyện giữa sân, thoáng yên lặng, mọi người sững sờ, rồi thanh âm lớn dần lớn dần.

- Huân Nhi tiểu thư, một tinh đấu giả!

Có chút rung động trước bốn chữ to kim quang phát sáng, trắc nghiệm viên nhịn không được sợ hãi lắc lắc đầu than, quát lớn.

Huân nhi rời tay khỏi tấm bia đá, tựa hồ không chú ý, bất đắc dĩ cau mày, sau đó xoay người trở lại đám người phía dưới nhìn thấy Tiêu Viêm đang mang vẻ mặt sợ hãi than cười khẽ kiều kiều cái miệng nhỏ nhắn.......

.........

- Tiêu viêm: Đấu khí, đệ thất đoạn, cao cấp!

Thầm thở ra một hơi, tựa hồ vẫn không tưởng tượng được, trong lòng vẫn rung động, trắc nghiệm viên cố gắng duy trì thanh âm trấn định.

Nghe trắc nghiệm viên công bố, huấn luyện trường trước đó vốn đã yên tĩnh, nay lại càng thêm tĩnh lặng.

.........

- Phanh!

Bị Tiêu Viêm đánh trúng sắc mặt hồng nhuận của Tiêu Khắc nhất thời trở nên tái nhợt.Kêu rên nên một tiếng, cước bộ lảo đảo lui về phía sau, rốt cục cuối cùng cũng không đứng vững, ngã xuống đất

Một chưởng đánh bại đối thủ, Tiêu Viêm có chút nhàm chán lắc đầu, đối thủ loại này,thực sự không có tính khiêu chiến, đừng nói vận dụng để bài, chính mình chân thật thực lực cũng không có vận dụng một nửa.

Lúc này tại ngoại trường, mọi người chậm rãi thu lại ánh mắt, một khi Tiêu Viêm có thể dễ dàng đả bại một gã lục đoạn đấu khí, như vậy thực lực của hắn phải trên thất đoạn.

...........

Đối với những gì vừa xảy ra Cơ Huyền một chút cũng không để ý, cậu vẫn nằm ngủ một cách ngon lành.

- Tiêu Huyền.

Thanh âm Trắc nghiệm viên lạnh lùng đọc tên. Nhưng một lúc không thấy ai xuất hiện.

- TIÊU HUYỀN.

Thanh âm của trắc nghiệm viên trầm hơn, lần này còn vận dụng đấu khí.

Cơ Huyền đang trong giấc mơ bỗng giật mình nhảy cẫng lên hét:

- Tên nào làm phiền lão tử ngủ vậy hả?

Mọi người vừa bị Tiêu Viêm là sợ hãi xong nay bị sự to gan của Cơ Huyền làm sợ tập hai. Họ nhìn Cơ Huyền với ánh mắt kính nể.

Cơ Huyền thấy mọi người nhìn mình thấy lạ, bỗng nhìn thấy ánh mắt sắc như dao của ai đó làm cậu tỉnh khỏi cơn ngái ngủ.

- Hắc hắc, tại hạ ngủ quên, ngài đại nhân không chấp kẻ nhỏ.

Cơ Huyền thấy vậy vội tiến lên, cười lấy lòng trắc nghiệm viên.

- Khanh khách.

Cơ Huyền nghe thấy tiếng cười liền truy tìm kẻ làm cố làm xấu mặt mình, kết quả thấy Huân Nhi đang ở bên Tiêu Viêm nhìn cậu che miệng cười.

- Nữ nhân độc ác, cười tới rung người vậy.

Cơ Huyền hung hăng mắng Huân Nhi trong lòng vài lần.

Tiến lên bia đá Cơ Huyền tuỳ tiện chạm vào rồi vận đấu lực. Nhưng rồi cậu nhanh chóng hối hận vì quên mất việc phải áp chế thực lực.

Nhìn Tấm bia đá phía trên kia kim quang lóe lên bốn chữ to, huấn luyện giữa sân, thoáng yên lặng, mọi người sững sờ, rồi thanh âm lớn dần lớn dần.

- Tiê... Tiêu Huyền Nhị tinh đấu giả.

Nếu như vừa rồi Huân Nhi đạt đấu giả được mọi người thán phục, Tiêu Viêm đạt bảy đoạn đấu khí khiến mọi người kinh hãi thì Cơ Huyền đại hai tinh đấu giả liền làm mọi người chính thức điên rồi, sợ hãi + hâm hộ + thán phục mọi thứ đều có.

Mấy vị trưởng lão trên lầu mắt cũng lồi ra rồi, đồng loại rơi hết cốc nước. Vẫn trong trạng thái chưa tiêu hoá được

......

Tiêu Viêm nhìn Cơ Huyền trở thành tiêu điểm với hào quang thiên tài, ánh mắt hắn bỗng trở nên âm trầm. Cứ nghĩ lấy lại được vinh quang không ngờ cuối cùng vẫn bị một kẻ khác áp chế.

Huân Nhi thì nhìn người thiếu niên ngũ quan bình thường nhưng sở hữu làn da trắng ngần kia, ánh mắt trở nên sâu xa hơn.

.......

Còn Cơ Huyền biết gây lên rắc rối rồi nên trước khi mọi người bình tĩnh lại liền lượn trước.

- Tinh. Ngưu bức + 1, ngưu bức +1...... ngư bức + n. Tổng điểm 92.

Hệ thống thông báo số điểm ngưu bức Cơ Huyền vừa đạt được, nhưng lúc này cậu làm gì có tâm trạng để ý.

Phòng của Huân Nhi.

- Lăng thúc, hãy theo dõi người tên Tiêu Huyền này cho ta, nếu có gì bất thường thì báo cáo lại.

- Rõ, thưa tiểu thư.

Huân Nhi nói với hắc ảnh đằng sau lưng. Nói xong hắc ảnh đằng sau lưng biến mất một cách quỷ dị.

- Tiêu Huyền, cậu rốt cuộc là ai, có bí mật gì.

Huân Nhi đứng trước cửa sổ khẽ nói. Ánh trăng nương nhờ cửa sổ chiếu rọi lên nàng, kiến nàng càng giống như tiên tử hạ phàm. Khoé môi nàng cong lên, nụ cười tuyệt mỹ được ánh trăng tô điểm làm say lòng người. Tựa như bức tranh tuyệt mỹ nhưng không có ai vinh hạnh ngắm được.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương