Đấu Phá Chi Dịch Bảo Hệ Thống
-
Chương 22: Tiêu Viêm Càng Ngày Càng Tự Cô Lập
Dịch: Lap Tran
-----
Sáng sớm hôm sau.
Ánh nắng ấm áp xuyên thấu qua lỗ thông gió, chiếu vào mặt Tiêu Sắt.
Tiêu Sắt chậm rãi mở mắt, khóe miệng cong lên...
Đêm hôm qua, Tiêu Sắt mơ giấc mộng, một giấc mộng tốt đẹp, hắn mơ thấy những nữ thân mình yêu thích kiếp trước như Vân Vận, Medusa, Bỉ Bỉ Đông... Sau đó.....
Từ từ...
Không quá thích hợp...
Hình như có thứ gì đó đè lên mình....
“Mẹ nó!” Cúi đầu nhìn, Tiêu Sắt suýt hô to.
Chỉ thấy Long Quỳ dựa vào ngực Tiêu Sắt, hai tay Tiêu Sắt ôm lấy vòng eo của nàng....
Là Hồng Quỳ...
Trong đầu cẩn thận nhớ lại chuyện xảy ra vào ngày hôm qua:
Cùng Hồng Quỳ tiến hành thực chiến, mỗi ngày đều bị đánh, nhưng hình như hôm qua hơi xúc động chút, lấy tu vi Đấu Giả tứ tinh, không đủ đấu khí mà thi triển đấu kỹ đấu kỹ Xích viêm kiếm —Phá cực.
Sau đó đấu khí tiêu hao sạch, lại chịu dư chấn từ đấu kỹ nên té xỉu....
Hẳn là Long Quỳ đưa mình về thạch thất, chẳng lẽ đêm qua mình...
Tiêu Sắt đổ mồ hôi, hắn không dám nghĩ tiếp nữa.
Buông Hồng Quỳ ra, hai đặt trên vai nàng, Tiêu Sắt đẩy đẩy, nhẹ nhàng nói: “Long Quỳ.. Long Quỳ....”
Nghe Tiêu Sắt gọi, Hồng Quỳ xoa xoa hai mắt mông lung, chậm rãi mở ra, nhìn thấy mình vẫn nằm trong thùng tắm, nhanh chóng nhớ lại chuyện xảy ra hôm qua, mặt đẹp đỏ ửng.
“Ca ca, ta...” Mặt Hồng Quỳ đỏ bừng, ánh mắt trốn tránh, không dám quay đầu nhìn Tiêu Sắt.
Nhìn Hồng Quỳ đỏ mặt, Tiêu Sắt cười khổ nói, “Tối hôm qua chúng ta không làm chuyện gì đi.”
“Không… Không có gì…” Lần đầu Hồng Quỳ ngượng ngùng xoắn quýt thế này.
Nghe vậy, Tiêu Sắt thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy may mắn nói: “Vậy là tốt rồi.... Bằng không thật sự không biết đối mặt với Lam Quỳ như thế nào, tuy rằng nhân cách khác nhau nhưng lại cùng một thân thể.”
Nhưng câu kế tiếp của Hồng Quỳ làm Tiêu Sắt suýt hộc máu.
“Ca ca cũng liền sấn tới Long Quỳ, thời điểm chà lưng cho ca ca, sau đó....”
“.....”
Tiêu Sắt muốn tử vong tại chỗ...
........
Mặc quần áo vào, Tiêu Sắt dùng một giọt Bồi nguyên linh dịch, bắt đầu tu luyện 《 Phần quyết 》 cùng 《 Quy nguyên hồn quyết 》.
Sau một canh giờ, tu vi đột phá tới Đấu Giả ngũ tinh.
Nhưng Tiêu Sắt không vui mừng nổi.
Tuy rằng không tới một bước cuối cùng nhưng từ trong miệng Hồng Quỳ hắn biết được giữa hai bên đã xảy ra một ít quan hệ vượt qua tình thân tình.
Mặc quần áo xong, Hồng Quỳ nhanh chóng tiến vào hình ma kiếm trên tay Tiêu Sắt.
Trong lòng cả hai đều hiểu rõ lại không nói ra, không có nhắc tới chuyện tối qua, nhưng tình cảm “Huynh muội” như đang lặng yên biến chất... ( ps: Chú thích đặc biệt, Long Quỳ là nữ chủ nhưng không phải muội muội ruột của vai chính)
Rời khỏi sơn động, Tiêu Sắt lập tức đi hướng nhà đấu giá Mễ Đặc Nhĩ.
Bởi vì chìm đắm trong tu luyện, còn chưa đi lấy tiền bán mười bình Bồi nguyên linh dịch đã uỷ thác bán đấu giá.
Đi ngang qua Tiêu gia, Tiêu Sắt lựa chọn điệu thấp như cũ.
Bước chậm trên đường nhỏ, hắn thấy hôm nay Tiêu gia có vẻ quạnh quẽ lạ thường, hằng ngày luôn có nhiều thiếu niên Tiêu gia luyện công ở quảng trường nhưng giờ đầy lại không có một bóng người.
“Tiêu Sắt, Tiêu Sắt....” Chợt có tiếng gọi quen thuộc vang lên từ phía sau Tiêu Sắt.
Tiêu Sắt nghe thấy nên quay đầu, nhìn từ xa đã thấy rõ người tới, trong mắt hắn có chút kinh ngạc, “Tiêu Trữ?”
Sau một lát, rốt cuộc Tiêu Trữ cũng chạy đến trước mặt Tiêu Sắt, tay phải vịn vai Tiêu Sắt, thở hồng hộc nói: “Hô hô... Rốt cuộc tìm được ngươi, ngươi mà không xuất hiện là ta sẽ ra sau núi tìm ngươi.”
“Tìm ta có chuyện gì sao?” Tiêu Sắt hơi sửng sốt, khó hiểu hỏi.
Bởi vì quan hệ với Tiêu Ngọc, Tiêu Trữ cũng là một người thân quen với hắn ở Tiêu gia.
Hơn nữa Tiêu Sắt còn chưa từng tỏ vẻ ái mộ Tiêu Huân Nhi, cộng thêm biết Tiêu Sắt có thực lực mạnh mẽ, thái độ của Tiêu Trữ đối với hắn vẫn tương đối tốt.
“Hắc hắc, mỗi ngày ngươi đều ở sau núi tu luyện, có khả năng chưa biết đi, sau khi kết thúc khảo nghiệm đấu khí lần trước, trong hai tháng này xảy ra không ít chuyện lớn.” Tiêu Trữ cười hắc hắc nói.
“Chuyện lớn? Chuyện gì mà lớn?” Tuy rằng biết hơn phân nửa chuyện lớn chính là đấu khí của Tiêu Viêm biến mất nhưng Tiêu Sắt vẫn giả vờ không biết.
“Hắc hắc, đợi lát nữa ngươi sẽ biết, đi theo ta trước, hôm nay gia chủ cùng ba đại trưởng lão mở hội nghị gia tộc, các đệ tử đều phải tham gia.” Tiêu Trữ nở nụ cười bí ẩn, vỗ vai Tiêu Sắt, lập tức đi hướng tới đại sảnh Tiêu gia.
........
Đi theo Tiêu Trữ xuyên qua quảng trường, cuối cùng dừng lại bên ngoài đại sảnh trang nghiêm.
Tiêu Trữ đảm nhận nhiệm vụ gõ cửa, “Gia gia, gia chủ, hai vị trưởng lão, ta đưa Tiêu Sắt đến rồi.”
“Vào đi Trữ nhi.” Bên trong truyền ra một giọng nói già nua hiền hoà.
“Đi thôi, gia gia của ta kêu chúng ta đi.” Tiêu Trữ đắc ý vỗ vỗ vai Tiêu Sắt.
“Ừ.” Tiêu Sắt gật đầu, đối với loại triệu tập đột ngột này, hắn chẳng thèm quan tâm gì nhiều.
Đẩy cửa vào, đại sảnh rất rộng, khi Tiêu Sắt cùng Tiêu Trữ tiến vào, trong đại sảnh đã có nhiều người ngồi.
Ngồi vị trí cao nhất chính là gia chủ Tiêu Chiến cùng ba vị trưởng lão.
Ngồi thấp hơn bốn người là một ít trưởng bối Tiêu gia có tu vi đạt tới Đấu Sư, bên cạnh bọn họ còn có Tiêu Mị cùng một ít thiếu niên đồng lứa.
Một bên cũng có vài vị trưởng bối tu vi Đấu Sư cùng một ít tiểu bối kiệt xuất, nhưng vị trí thủ tọa lại trống không.
Nơi đó chuẩn bị cho thiên tài đệ nhất Tiêu gia, Tiêu Viêm.
Ánh mắt mịt mờ nhìn quanh, Tiêu Sắt thấy được bóng dáng cô đơn của Tiêu Viêm ở một góc.
Giờ phút này, hắn không còn hăng hái khí phách như trước, toàn thân tản ra hơi thở u ám, suy sụp.
Cách Tiêu Viêm còn một vị trí trống không, ghế bên cạnh có Tiêu Huân Nhi đang ngồi, mắt đẹp thường nhìn về phía Tiêu Viêm.
Đáng tiếc, Tiêu Viêm hoàn toàn không để ý tới Huân Nhi, cúi người, mười ngón tay đan xen che mặt, khuỷu tay chống đầu gối, bộ dạng người sống chớ tới gần.
Nhìn thấy Tiêu Trữ cùng Tiêu Sắt tiến vào, đại trưởng lão mở miệng, chỉ tay phải vào một vị trí trống bên phải mình, cười ha hả nói: “Trữ nhi, ngươi ngồi cạnh gia gia đi”
“Này....” Tiêu Trữ nhìn chỗ trống cạnh Huân Nhi rồi lại liếc mắt nhìn Tiêu Sắt, do dự một lúc mới gian nan gật gật đầu, nói: “Dạ, gia gia.”
Từ sau khi đấu khí của Tiêu Viêm biến mất, Tiêu Trữ liền biết gia gia cố ý nâng đỡ hắn thay thế địa vị của Tiêu Viêm, nhưng nếu ngồi trên vị trí kia thì không cách nào ngồi cạnh Tiêu Huân Nhi.
Đối mặt “Tình yêu” cùng “Hiếu tâm”, cuối cùng hắn vẫn lựa chọn vế sau.
-----
Sáng sớm hôm sau.
Ánh nắng ấm áp xuyên thấu qua lỗ thông gió, chiếu vào mặt Tiêu Sắt.
Tiêu Sắt chậm rãi mở mắt, khóe miệng cong lên...
Đêm hôm qua, Tiêu Sắt mơ giấc mộng, một giấc mộng tốt đẹp, hắn mơ thấy những nữ thân mình yêu thích kiếp trước như Vân Vận, Medusa, Bỉ Bỉ Đông... Sau đó.....
Từ từ...
Không quá thích hợp...
Hình như có thứ gì đó đè lên mình....
“Mẹ nó!” Cúi đầu nhìn, Tiêu Sắt suýt hô to.
Chỉ thấy Long Quỳ dựa vào ngực Tiêu Sắt, hai tay Tiêu Sắt ôm lấy vòng eo của nàng....
Là Hồng Quỳ...
Trong đầu cẩn thận nhớ lại chuyện xảy ra vào ngày hôm qua:
Cùng Hồng Quỳ tiến hành thực chiến, mỗi ngày đều bị đánh, nhưng hình như hôm qua hơi xúc động chút, lấy tu vi Đấu Giả tứ tinh, không đủ đấu khí mà thi triển đấu kỹ đấu kỹ Xích viêm kiếm —Phá cực.
Sau đó đấu khí tiêu hao sạch, lại chịu dư chấn từ đấu kỹ nên té xỉu....
Hẳn là Long Quỳ đưa mình về thạch thất, chẳng lẽ đêm qua mình...
Tiêu Sắt đổ mồ hôi, hắn không dám nghĩ tiếp nữa.
Buông Hồng Quỳ ra, hai đặt trên vai nàng, Tiêu Sắt đẩy đẩy, nhẹ nhàng nói: “Long Quỳ.. Long Quỳ....”
Nghe Tiêu Sắt gọi, Hồng Quỳ xoa xoa hai mắt mông lung, chậm rãi mở ra, nhìn thấy mình vẫn nằm trong thùng tắm, nhanh chóng nhớ lại chuyện xảy ra hôm qua, mặt đẹp đỏ ửng.
“Ca ca, ta...” Mặt Hồng Quỳ đỏ bừng, ánh mắt trốn tránh, không dám quay đầu nhìn Tiêu Sắt.
Nhìn Hồng Quỳ đỏ mặt, Tiêu Sắt cười khổ nói, “Tối hôm qua chúng ta không làm chuyện gì đi.”
“Không… Không có gì…” Lần đầu Hồng Quỳ ngượng ngùng xoắn quýt thế này.
Nghe vậy, Tiêu Sắt thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy may mắn nói: “Vậy là tốt rồi.... Bằng không thật sự không biết đối mặt với Lam Quỳ như thế nào, tuy rằng nhân cách khác nhau nhưng lại cùng một thân thể.”
Nhưng câu kế tiếp của Hồng Quỳ làm Tiêu Sắt suýt hộc máu.
“Ca ca cũng liền sấn tới Long Quỳ, thời điểm chà lưng cho ca ca, sau đó....”
“.....”
Tiêu Sắt muốn tử vong tại chỗ...
........
Mặc quần áo vào, Tiêu Sắt dùng một giọt Bồi nguyên linh dịch, bắt đầu tu luyện 《 Phần quyết 》 cùng 《 Quy nguyên hồn quyết 》.
Sau một canh giờ, tu vi đột phá tới Đấu Giả ngũ tinh.
Nhưng Tiêu Sắt không vui mừng nổi.
Tuy rằng không tới một bước cuối cùng nhưng từ trong miệng Hồng Quỳ hắn biết được giữa hai bên đã xảy ra một ít quan hệ vượt qua tình thân tình.
Mặc quần áo xong, Hồng Quỳ nhanh chóng tiến vào hình ma kiếm trên tay Tiêu Sắt.
Trong lòng cả hai đều hiểu rõ lại không nói ra, không có nhắc tới chuyện tối qua, nhưng tình cảm “Huynh muội” như đang lặng yên biến chất... ( ps: Chú thích đặc biệt, Long Quỳ là nữ chủ nhưng không phải muội muội ruột của vai chính)
Rời khỏi sơn động, Tiêu Sắt lập tức đi hướng nhà đấu giá Mễ Đặc Nhĩ.
Bởi vì chìm đắm trong tu luyện, còn chưa đi lấy tiền bán mười bình Bồi nguyên linh dịch đã uỷ thác bán đấu giá.
Đi ngang qua Tiêu gia, Tiêu Sắt lựa chọn điệu thấp như cũ.
Bước chậm trên đường nhỏ, hắn thấy hôm nay Tiêu gia có vẻ quạnh quẽ lạ thường, hằng ngày luôn có nhiều thiếu niên Tiêu gia luyện công ở quảng trường nhưng giờ đầy lại không có một bóng người.
“Tiêu Sắt, Tiêu Sắt....” Chợt có tiếng gọi quen thuộc vang lên từ phía sau Tiêu Sắt.
Tiêu Sắt nghe thấy nên quay đầu, nhìn từ xa đã thấy rõ người tới, trong mắt hắn có chút kinh ngạc, “Tiêu Trữ?”
Sau một lát, rốt cuộc Tiêu Trữ cũng chạy đến trước mặt Tiêu Sắt, tay phải vịn vai Tiêu Sắt, thở hồng hộc nói: “Hô hô... Rốt cuộc tìm được ngươi, ngươi mà không xuất hiện là ta sẽ ra sau núi tìm ngươi.”
“Tìm ta có chuyện gì sao?” Tiêu Sắt hơi sửng sốt, khó hiểu hỏi.
Bởi vì quan hệ với Tiêu Ngọc, Tiêu Trữ cũng là một người thân quen với hắn ở Tiêu gia.
Hơn nữa Tiêu Sắt còn chưa từng tỏ vẻ ái mộ Tiêu Huân Nhi, cộng thêm biết Tiêu Sắt có thực lực mạnh mẽ, thái độ của Tiêu Trữ đối với hắn vẫn tương đối tốt.
“Hắc hắc, mỗi ngày ngươi đều ở sau núi tu luyện, có khả năng chưa biết đi, sau khi kết thúc khảo nghiệm đấu khí lần trước, trong hai tháng này xảy ra không ít chuyện lớn.” Tiêu Trữ cười hắc hắc nói.
“Chuyện lớn? Chuyện gì mà lớn?” Tuy rằng biết hơn phân nửa chuyện lớn chính là đấu khí của Tiêu Viêm biến mất nhưng Tiêu Sắt vẫn giả vờ không biết.
“Hắc hắc, đợi lát nữa ngươi sẽ biết, đi theo ta trước, hôm nay gia chủ cùng ba đại trưởng lão mở hội nghị gia tộc, các đệ tử đều phải tham gia.” Tiêu Trữ nở nụ cười bí ẩn, vỗ vai Tiêu Sắt, lập tức đi hướng tới đại sảnh Tiêu gia.
........
Đi theo Tiêu Trữ xuyên qua quảng trường, cuối cùng dừng lại bên ngoài đại sảnh trang nghiêm.
Tiêu Trữ đảm nhận nhiệm vụ gõ cửa, “Gia gia, gia chủ, hai vị trưởng lão, ta đưa Tiêu Sắt đến rồi.”
“Vào đi Trữ nhi.” Bên trong truyền ra một giọng nói già nua hiền hoà.
“Đi thôi, gia gia của ta kêu chúng ta đi.” Tiêu Trữ đắc ý vỗ vỗ vai Tiêu Sắt.
“Ừ.” Tiêu Sắt gật đầu, đối với loại triệu tập đột ngột này, hắn chẳng thèm quan tâm gì nhiều.
Đẩy cửa vào, đại sảnh rất rộng, khi Tiêu Sắt cùng Tiêu Trữ tiến vào, trong đại sảnh đã có nhiều người ngồi.
Ngồi vị trí cao nhất chính là gia chủ Tiêu Chiến cùng ba vị trưởng lão.
Ngồi thấp hơn bốn người là một ít trưởng bối Tiêu gia có tu vi đạt tới Đấu Sư, bên cạnh bọn họ còn có Tiêu Mị cùng một ít thiếu niên đồng lứa.
Một bên cũng có vài vị trưởng bối tu vi Đấu Sư cùng một ít tiểu bối kiệt xuất, nhưng vị trí thủ tọa lại trống không.
Nơi đó chuẩn bị cho thiên tài đệ nhất Tiêu gia, Tiêu Viêm.
Ánh mắt mịt mờ nhìn quanh, Tiêu Sắt thấy được bóng dáng cô đơn của Tiêu Viêm ở một góc.
Giờ phút này, hắn không còn hăng hái khí phách như trước, toàn thân tản ra hơi thở u ám, suy sụp.
Cách Tiêu Viêm còn một vị trí trống không, ghế bên cạnh có Tiêu Huân Nhi đang ngồi, mắt đẹp thường nhìn về phía Tiêu Viêm.
Đáng tiếc, Tiêu Viêm hoàn toàn không để ý tới Huân Nhi, cúi người, mười ngón tay đan xen che mặt, khuỷu tay chống đầu gối, bộ dạng người sống chớ tới gần.
Nhìn thấy Tiêu Trữ cùng Tiêu Sắt tiến vào, đại trưởng lão mở miệng, chỉ tay phải vào một vị trí trống bên phải mình, cười ha hả nói: “Trữ nhi, ngươi ngồi cạnh gia gia đi”
“Này....” Tiêu Trữ nhìn chỗ trống cạnh Huân Nhi rồi lại liếc mắt nhìn Tiêu Sắt, do dự một lúc mới gian nan gật gật đầu, nói: “Dạ, gia gia.”
Từ sau khi đấu khí của Tiêu Viêm biến mất, Tiêu Trữ liền biết gia gia cố ý nâng đỡ hắn thay thế địa vị của Tiêu Viêm, nhưng nếu ngồi trên vị trí kia thì không cách nào ngồi cạnh Tiêu Huân Nhi.
Đối mặt “Tình yêu” cùng “Hiếu tâm”, cuối cùng hắn vẫn lựa chọn vế sau.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook