Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân
-
Chương 34: Tới Thiên Đấu Hoàng Gia học viện
Kết thúc trận đấu với Hoàng Đấu chiến đội, Sử Lai Khắc mọi người đều đã nâng huy chương hồn sư lên ngân đấu hồn, Đường Tam không có chiến bại ở cả ba mục đấu đơn, đấu đôi và đoàn đội nên đạt huy chương kim đấu hồn, biến Sử Lai Khắc Thất Quái đội lên kim đấu hồn duy nhất ở cấp bậc hồn tôn. Đại sư không tiếp tục bắt họ luyện tập gì cả mà là nghỉ ngơi dọn dẹp chuẩn bị tới Thiên Đấu Hoàng Gia học viện vào hai tháng sau.
Trong thời gian này, Nana luôn rất đau đầu nghĩ cách làm thế nào nói dối mọi người về tăng cấp hồn lực, lúc mới vào học viện cô nói hồn lực chỉ ở cấp 25, bây giờ rất hối hận. Thất Quái đều là thiên tài tu luyện, chẳng bao lâu nữa tất cả sẽ là hồn tôn, theo như bây giờ Nana chính là người có cấp bậc thấp nhất, vì thế Nana quyết định sẽ đóng cửa tu luyện hết hai tháng không ra ngoài.
Trước sân học viện, ba nữ đang ngồi nói chuyện với nhau, nhìn vào một căn phòng đóng kín cửa.
Tiểu Vũ: "Nana không sao chứ? Tự nhiên nói muốn tu luyện là tu luyện."
Vinh Vinh: "Đúng vậy đấy, trước đây không phải rất thích chơi sao!"
Trúc Thanh: "Từ hôm ở Tước Thác thành về đã thấy có vấn đề."
Vinh Vinh: "Sẽ không bị đói chứ?"
Trúc Thanh lắc đầu: "Không đâu, cô ấy có Thiện Linh đan."
Tiểu Vũ: "Chăm chỉ tu luyện cũng tốt, nhưng cũng khiến người khác lo lắng."
Sự thật là.
"A, hối hận quá đi, tự nhiên nhốt mình chi vậy trời. Muốn đi ra ngoài quá!"
Lăn đi lăn lại trên giường, Nana hết ôm gối rồi lại đập đầu vào gối, nhảy xuống sàn rồi lại bật lên giường, không có gì làm thì đi đếm tất cả những đồ có trong phòng rồi lại nói chuyện một mình.
Thiên thần Nana: "Bình tĩnh, qua hai tháng là ngươi có thể thoải mái tăng cấp rồi."
Ác quỷ Nana: "Mặc kệ, nói dối kiểu gì cũng thế, ta muốn đi ra ngoài."
Thiên thần Nana: "Không được, ngươi không thể làm mọi người nghi ngờ."
Ác quỷ Nana: " Ta đâu có quan tâm đến chúng. Ra ngoài."
"Không được! Ra ngoài! Không được! Ra ngoài! Không..."
Và, cho dù là thiên thần hay ác quỷ cũng không chiến thắng được cơn buồn ngủ.
Cứ thế, rất nhanh, đã tới lúc phải xuất phát đi Thiên Đấu thành.
"Nana sao còn chưa ra, không phải có chuyện gì chứ?" Gọi mãi không thấy trả lời, Tiểu Vũ lo lắng.
Đúng lúc ấy cánh cửa phòng đã mở bung ra kèm theo một tiếng thét chói tai, mọi người hốt hoảng chạy lại gần, Đới Mộc Bạch lên tiếng hỏi:
"Nana, chuyện gì xảy ra?"
Hai tay đang bưng kín mặt, Nana từ từ bỏ xuống để lộ ra một đôi mắt nhắm tịt nói:
"Chói, chói mắt quá!"
Thì ra Nana hai tháng không ra ngoài đột nhiên mở cửa mắt không kịp thích nghi với ánh sáng nên mới giật mình hét lên. Trên trán mọi người là hắc tuyến, mỗi người đều cốc đầu cô một cái thật đau rồi đi ra giữa sân tập hợp, Nana xị mặt theo sau.
Đường Tam đưa ra một đống các thứ kim loại lỉnh kỉnh, hắn chia ra cho mỗi người một bộ nhiều món, dặn dò công dụng cách dùng, Nana biết Đường Tam làm ám khí nhưng không ngờ hắn lại giỏi đến như vậy, nhìn những thứ ám khí này không khác vũ khí trong game là mấy, thậm chí còn tinh xảo hơn, hai mắt như tỏa ra ánh sáng lấp lánh.
Từ Sử Lai Khắc tới Thiên Đấu thành, viện trưởng quyết đi vòng qua một nơi khác gọi là Tây Nhĩ Vi Sư thành, nhằm để Thất Quái đấu hồn trường kiếm thêm ít tiền cược. Nhân cơ hội đó, đại sư cũng đã dạy cho họ nhân tâm của một hồn sư, biết bảo vệ mình, bảo vệ đồng đội nhưng cũng phải tôn trọng tính mạng người khác, tất nhiên những điều đó vốn đã khắc sâu trong lòng mọi người rồi, đại sư rất yên tâm.
Tất cả lại cùng nhau hướng về Thiên Đấu thành, tới Thiên Đấu Hoàng Gia học viện.
"Vinh Vinh, ngươi không đi nhầm chứ? Đã lâu như vậy." Mã Hồng Tuấn vừa thở vừa nặng nhọc nói.
Ở đây chỉ có Vinh Vinh đã từng tới học viện kia nên mọi người để cô ấy dẫn đường, nhưng đi trong rừng hơn nửa ngày rồi cũng không thấy bóng dáng đâu, Vinh Vinh rất thản nhiên giới thiệu:
"Đúng mà, khu rừng này là một phần, cả ngọn núi và hồ nước kia nữa, đều là của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện. Chỉ là ta chưa tìm thấy cửa ở đâu thôi."
Mọi người đều rất kinh ngạc, không ngờ học viện này giàu có như vậy, nhưng nghĩ lại thì cũng đúng vì đây là thuộc quyền quản lý của hoàng gia Thiên Đấu mà.
"Thật đặc biệt, vũ hồn Lam Ngân Thảo của ta rất hợp với hoàn cảnh nơi này, nếu tu luyện ở đây chắc sẽ tăng cấp rất nhanh."
Nghe Đường Tam, Nana cũng vui mừng phát hiện:
"Đúng nha, Linh Lan Hoa của ta cũng thế."
Đại sư mỉm cười: "Hoàn cảnh này thích hợp cho hệ thực vật tu luyện, như ngọn núi lửa kia cũng thích hợp cho Hồng Tuấn, ở đây có phong phú tài nguyên thích hợp cho tất cả hồn sư. Thật tốt."
Đang chăm chú ngắm nhìn xung quanh thì từ đâu xuất hiện một đám người áo quần lòe loẹt, cầm đầu là một tên thanh niên công tử bột, hắn khinh thường mọi người nhà quê làm mọi người đã rất khó chịu rồi lại còn buông lời chọc ghẹo Trúc Thanh và tất nhiên là cả đám ăn nắm đấm của Đới Mộc Bạch. Nana chỉ biết lắc đầu tặc lưỡi, tại sao mấy tên này cứ thích chọc Trúc Thanh làm gì để lão đại phải ra tay nhỉ.
Cũng may là có người quen xuất hiện, Tần Minh tư thái phóng khoáng bước đến cho đám người kia đi, sau đó cúi người với các lão sư:
"Tần Minh đến trễ, xin các vị thứ lỗi, ba vị Giáo Úy của học viện đang đợi đón tiếp mọi người, xin mời theo ta."
Hắn nói xong còn nhìn lướt qua tất cả một lượt rồi dừng lại gật đầu với Nana, Nana giật mình một cái nhất quyết quay mặt không nhìn hắn. Tiểu Vũ trông có vẻ lo lắng, Nana biết cô suy nghĩ gì, tiến đến nắm tay cô nói nhỏ:
"Tiểu Vũ, đi cùng ta, không sao đâu."
Tiểu Vũ ánh mắt khó hiểu nhìn Nana nhưng cũng không từ chối, hai người đi cạnh nhau cùng mọi người vào học viện.
Trong một căn phòng ở lầu cao phía sâu trong, ba vị Giáo Úy đang ngồi, nghe đâu họ đều là bát hoàn hồn đấu la, thực lực trên 80 cấp. Bọn họ cũng rất thân thiện nhưng có vẻ không tin vào thực lực của Sử Lai Khắc lắm, chỉ vào một người, bọn họ muốn kiểm tra.
"Ta?" Nana ngơ ngác, ngón tay đang tự chỉ vào mặt mình. Sao lại là ta, không nên là Đường Tam sao?
Một trong ba người, có tướng mạo cao gầy - hồn đấu la Trí Lâm, vuốt bộ râu dài đã bạc mà nói:
"Đúng vậy, tiểu cô nương. Ta xem ngươi rất đặc biệt, ta rất thích, nào lại đây."
"Ta, ta..." Nana đang định nói gì đó thì bị Phất Lan Đức kéo lại.
"Giáo Úy đại nhân, con bé là cháu gái của ta, chỉ đi theo chúng ta đến đây chơi thôi. Ngài xem, con bé chỉ là một nhóc con bình thường."
Không biết nghĩ gì, Tần Minh cũng lập tức đứng ra chỉ vào Thất Quái giới thiệu:
"Trí Lâm đại nhân, đây là những người đã đấu với Hoàng Đấu chiến đội, người này là Đường Tam, hắn đã đánh với Thiên Hằng đến cuối cùng."
Trí Lâm nhíu mày một chút cũng theo tay Tần Minh nhìn Đường Tam, quả nhiên khí chất bất phàm, hắn nói:
"Ừm, Đường Tam!"
Cùng lúc là phóng ra hồn lực chế áp, không báo trước mà bắt đầu thử thực lực của hắn.
Nana thầm thở phào nhẹ nhõm: Lần này đối Đường Tam là có chỗ lợi, nếu như cô thay thế sẽ lại làm thay đổi cơ duyên của nhân vật chính, không khỏi lo lắng. Cũng may, không biết viện trưởng nghĩ gì nhưng kết quả hợp ý mình.
Trong thời gian này, Nana luôn rất đau đầu nghĩ cách làm thế nào nói dối mọi người về tăng cấp hồn lực, lúc mới vào học viện cô nói hồn lực chỉ ở cấp 25, bây giờ rất hối hận. Thất Quái đều là thiên tài tu luyện, chẳng bao lâu nữa tất cả sẽ là hồn tôn, theo như bây giờ Nana chính là người có cấp bậc thấp nhất, vì thế Nana quyết định sẽ đóng cửa tu luyện hết hai tháng không ra ngoài.
Trước sân học viện, ba nữ đang ngồi nói chuyện với nhau, nhìn vào một căn phòng đóng kín cửa.
Tiểu Vũ: "Nana không sao chứ? Tự nhiên nói muốn tu luyện là tu luyện."
Vinh Vinh: "Đúng vậy đấy, trước đây không phải rất thích chơi sao!"
Trúc Thanh: "Từ hôm ở Tước Thác thành về đã thấy có vấn đề."
Vinh Vinh: "Sẽ không bị đói chứ?"
Trúc Thanh lắc đầu: "Không đâu, cô ấy có Thiện Linh đan."
Tiểu Vũ: "Chăm chỉ tu luyện cũng tốt, nhưng cũng khiến người khác lo lắng."
Sự thật là.
"A, hối hận quá đi, tự nhiên nhốt mình chi vậy trời. Muốn đi ra ngoài quá!"
Lăn đi lăn lại trên giường, Nana hết ôm gối rồi lại đập đầu vào gối, nhảy xuống sàn rồi lại bật lên giường, không có gì làm thì đi đếm tất cả những đồ có trong phòng rồi lại nói chuyện một mình.
Thiên thần Nana: "Bình tĩnh, qua hai tháng là ngươi có thể thoải mái tăng cấp rồi."
Ác quỷ Nana: "Mặc kệ, nói dối kiểu gì cũng thế, ta muốn đi ra ngoài."
Thiên thần Nana: "Không được, ngươi không thể làm mọi người nghi ngờ."
Ác quỷ Nana: " Ta đâu có quan tâm đến chúng. Ra ngoài."
"Không được! Ra ngoài! Không được! Ra ngoài! Không..."
Và, cho dù là thiên thần hay ác quỷ cũng không chiến thắng được cơn buồn ngủ.
Cứ thế, rất nhanh, đã tới lúc phải xuất phát đi Thiên Đấu thành.
"Nana sao còn chưa ra, không phải có chuyện gì chứ?" Gọi mãi không thấy trả lời, Tiểu Vũ lo lắng.
Đúng lúc ấy cánh cửa phòng đã mở bung ra kèm theo một tiếng thét chói tai, mọi người hốt hoảng chạy lại gần, Đới Mộc Bạch lên tiếng hỏi:
"Nana, chuyện gì xảy ra?"
Hai tay đang bưng kín mặt, Nana từ từ bỏ xuống để lộ ra một đôi mắt nhắm tịt nói:
"Chói, chói mắt quá!"
Thì ra Nana hai tháng không ra ngoài đột nhiên mở cửa mắt không kịp thích nghi với ánh sáng nên mới giật mình hét lên. Trên trán mọi người là hắc tuyến, mỗi người đều cốc đầu cô một cái thật đau rồi đi ra giữa sân tập hợp, Nana xị mặt theo sau.
Đường Tam đưa ra một đống các thứ kim loại lỉnh kỉnh, hắn chia ra cho mỗi người một bộ nhiều món, dặn dò công dụng cách dùng, Nana biết Đường Tam làm ám khí nhưng không ngờ hắn lại giỏi đến như vậy, nhìn những thứ ám khí này không khác vũ khí trong game là mấy, thậm chí còn tinh xảo hơn, hai mắt như tỏa ra ánh sáng lấp lánh.
Từ Sử Lai Khắc tới Thiên Đấu thành, viện trưởng quyết đi vòng qua một nơi khác gọi là Tây Nhĩ Vi Sư thành, nhằm để Thất Quái đấu hồn trường kiếm thêm ít tiền cược. Nhân cơ hội đó, đại sư cũng đã dạy cho họ nhân tâm của một hồn sư, biết bảo vệ mình, bảo vệ đồng đội nhưng cũng phải tôn trọng tính mạng người khác, tất nhiên những điều đó vốn đã khắc sâu trong lòng mọi người rồi, đại sư rất yên tâm.
Tất cả lại cùng nhau hướng về Thiên Đấu thành, tới Thiên Đấu Hoàng Gia học viện.
"Vinh Vinh, ngươi không đi nhầm chứ? Đã lâu như vậy." Mã Hồng Tuấn vừa thở vừa nặng nhọc nói.
Ở đây chỉ có Vinh Vinh đã từng tới học viện kia nên mọi người để cô ấy dẫn đường, nhưng đi trong rừng hơn nửa ngày rồi cũng không thấy bóng dáng đâu, Vinh Vinh rất thản nhiên giới thiệu:
"Đúng mà, khu rừng này là một phần, cả ngọn núi và hồ nước kia nữa, đều là của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện. Chỉ là ta chưa tìm thấy cửa ở đâu thôi."
Mọi người đều rất kinh ngạc, không ngờ học viện này giàu có như vậy, nhưng nghĩ lại thì cũng đúng vì đây là thuộc quyền quản lý của hoàng gia Thiên Đấu mà.
"Thật đặc biệt, vũ hồn Lam Ngân Thảo của ta rất hợp với hoàn cảnh nơi này, nếu tu luyện ở đây chắc sẽ tăng cấp rất nhanh."
Nghe Đường Tam, Nana cũng vui mừng phát hiện:
"Đúng nha, Linh Lan Hoa của ta cũng thế."
Đại sư mỉm cười: "Hoàn cảnh này thích hợp cho hệ thực vật tu luyện, như ngọn núi lửa kia cũng thích hợp cho Hồng Tuấn, ở đây có phong phú tài nguyên thích hợp cho tất cả hồn sư. Thật tốt."
Đang chăm chú ngắm nhìn xung quanh thì từ đâu xuất hiện một đám người áo quần lòe loẹt, cầm đầu là một tên thanh niên công tử bột, hắn khinh thường mọi người nhà quê làm mọi người đã rất khó chịu rồi lại còn buông lời chọc ghẹo Trúc Thanh và tất nhiên là cả đám ăn nắm đấm của Đới Mộc Bạch. Nana chỉ biết lắc đầu tặc lưỡi, tại sao mấy tên này cứ thích chọc Trúc Thanh làm gì để lão đại phải ra tay nhỉ.
Cũng may là có người quen xuất hiện, Tần Minh tư thái phóng khoáng bước đến cho đám người kia đi, sau đó cúi người với các lão sư:
"Tần Minh đến trễ, xin các vị thứ lỗi, ba vị Giáo Úy của học viện đang đợi đón tiếp mọi người, xin mời theo ta."
Hắn nói xong còn nhìn lướt qua tất cả một lượt rồi dừng lại gật đầu với Nana, Nana giật mình một cái nhất quyết quay mặt không nhìn hắn. Tiểu Vũ trông có vẻ lo lắng, Nana biết cô suy nghĩ gì, tiến đến nắm tay cô nói nhỏ:
"Tiểu Vũ, đi cùng ta, không sao đâu."
Tiểu Vũ ánh mắt khó hiểu nhìn Nana nhưng cũng không từ chối, hai người đi cạnh nhau cùng mọi người vào học viện.
Trong một căn phòng ở lầu cao phía sâu trong, ba vị Giáo Úy đang ngồi, nghe đâu họ đều là bát hoàn hồn đấu la, thực lực trên 80 cấp. Bọn họ cũng rất thân thiện nhưng có vẻ không tin vào thực lực của Sử Lai Khắc lắm, chỉ vào một người, bọn họ muốn kiểm tra.
"Ta?" Nana ngơ ngác, ngón tay đang tự chỉ vào mặt mình. Sao lại là ta, không nên là Đường Tam sao?
Một trong ba người, có tướng mạo cao gầy - hồn đấu la Trí Lâm, vuốt bộ râu dài đã bạc mà nói:
"Đúng vậy, tiểu cô nương. Ta xem ngươi rất đặc biệt, ta rất thích, nào lại đây."
"Ta, ta..." Nana đang định nói gì đó thì bị Phất Lan Đức kéo lại.
"Giáo Úy đại nhân, con bé là cháu gái của ta, chỉ đi theo chúng ta đến đây chơi thôi. Ngài xem, con bé chỉ là một nhóc con bình thường."
Không biết nghĩ gì, Tần Minh cũng lập tức đứng ra chỉ vào Thất Quái giới thiệu:
"Trí Lâm đại nhân, đây là những người đã đấu với Hoàng Đấu chiến đội, người này là Đường Tam, hắn đã đánh với Thiên Hằng đến cuối cùng."
Trí Lâm nhíu mày một chút cũng theo tay Tần Minh nhìn Đường Tam, quả nhiên khí chất bất phàm, hắn nói:
"Ừm, Đường Tam!"
Cùng lúc là phóng ra hồn lực chế áp, không báo trước mà bắt đầu thử thực lực của hắn.
Nana thầm thở phào nhẹ nhõm: Lần này đối Đường Tam là có chỗ lợi, nếu như cô thay thế sẽ lại làm thay đổi cơ duyên của nhân vật chính, không khỏi lo lắng. Cũng may, không biết viện trưởng nghĩ gì nhưng kết quả hợp ý mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook