Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân
-
Chương 28: Thiên địch
Mấy ngày sau đó, các trận chiến diễn ra đối thủ đều quá đơn giản, không có gây trở ngại gì đến chiến thắng của Sử Lai Khắc Thất Quái. Mọi người của Sử Lai Khắc vẫn siêng năng tham gia đấu riêng mỗi ngày và như đã nói lần trước, hôm nay đối thủ của Nana là vị này đây.
"Là một tên béo và con nhóc con. Ca ca, trận này có cần thiết đánh không vậy?" Y Sa nhìn đối thủ trên sàn đấu không khỏi khinh thường.
Ca ca của Y Sa là Trương Thiên, so với Y Sa hắn trầm tĩnh hơn nhiều, hắn nói:
"Chớ coi thường, nếu nhớ không nhầm thì tên mập đó trong đội đấu với Cuồng Chiến trước kia, đi với hắn con nhỏ đó muội không cảm thấy rất quen sao?"
"A?" Y Sa vẫn chưa hiểu.
"Lúc trước gần chúng ta chỉ có nó la hét cổ vũ cho đội quái dị kia, bây giờ dù có đeo mặt nạ nghĩ một chút là nhận ra ngay, không phải sao?"
Y Sa giờ mới nghĩ đến, tức dậm chân:
"Là con tiện nhân đó, trời cũng giúp muội." Nói rồi chỉ tay vào Nana lớn tiếng.
"Tiện nhân, cho dù ngươi có che mặt ta cũng nhận ra ngươi, ta phải báo thù."
Nana làm như không để ý đến cô ta, một bộ ngây thơ đối Mã Hồng Tuấn nói:
"Tứ ca, ngươi có nghe thấy tiếng con gì sủa trông rất tức giận không?"
Mã Hồng Tuấn cũng không phải dạng người gì đứng đắn:
"Nha, ta nhìn xem. A, giống như có cẩu vậy đó bát muội."
"Hahaha!" Hai người nhìn nhau rồi ôm bụng cười ha hả.
Trọng tài trên trán đều là hắc tuyến, có ý nhắc nhở:
"Các vị, trận đấu đã bắt đầu rồi."
"Thì bọn ta đang đấu mà, đấu võ mồm. Ngươi từng nghe qua?" Nana tinh nghịch.
Trọng tài lần này cũng mặc kệ bọn họ, ở xa quan chiến. Y Sa tức hộc máu, bộ dáng càng hung hăng:
"Ngươi tiện nhân có ngon bước ra đấu với ta, đừng tưởng ta không biết ngươi chuyên nấp sau lưng đồng đội. Hèn hạ."
"Ngứa tai quá đi. Tứ ca, ta sợ quá à!"
Nana làm bộ mếu máo chạy đến sau lưng Mã Hồng Tuấn, thò cái đầu ra chọc tức Y Sa.
Mã Hồng Tuấn cũng giả vờ vuốt vuốt hai tay nói:
"Tứ ca cũng sợ bị chó cắn quá đi, nổi hết da gà da vịt đây nè."
Trên khán đài, người của Sử Lai Khắc cười như được mùa, Đới Mộc Bạch vừa cười vừa nói:
"Ta thật không ngờ, Nana cũng là cái dạng này haha."
"Phải phải, cùng Mã Hồng Tuấn rất hợp nhau, phối hợp rất ăn ý đó nha." Áo Tư Ca đã là quỳ trên mặt đất mà cười.
Tiểu Vũ đứng người lên hướng sàn đấu la lớn:
"Bát muội, đánh chó phải nhìn mặt. Mặt xấu càng phải đánh mạnh nha!"
Lại được một tràng cười lớn, các lão sư cũng là không nhịn nổi.
Y Sa không thể chịu đựng thêm nữa, mặc kệ Trương Thiên dặn dò tránh bị kế khích tướng, phóng xuất vũ hồn hét lên:
"Ta phải giết chết ngươi!"
Nhưng vũ hồn của cô ta càng làm cho mọi người ngỡ ngàng hơn, im lặng rồi lại đột nhiên cả trường đấu cười vang.
Nana vừa chạy vừa la:
"Đúng thật là chó này, là chó lớn đó nha haha. Chó rượt, nè đến bắt ta đi."
Thật là, vũ hồn cô ta cũng không phải chó mà là lang, Ma Lang - một loại vũ hồn thuộc tính khống chế kèm mẫn công. Nên giờ cô ta là đang dùng tốc độ đuổi theo Nana đang chạy trên sàn đấu đây. Thấy muội muội bị dắt mũi, Trương Thiên cũng động, vũ hồn của hắn là Hỏa Lang. Hắn vòng lại định chặn đánh Nana nhưng Mã Hồng Tuấn đã lao đến:
"Đối thủ của ngươi, là ta."
Nói rồi Mã Hồng Tuấn cũng phóng thích vũ hồn Hỏa Phượng Hoàng bắt đầu tham chiến.
Hai người trước tiên là phun lửa, lửa của Trương Thiên cũng lớn nhưng không sánh bằng Hồng Tuấn, dần dần bị đẩy lui, hắn nhảy sang một bên tránh né rồi dùng chân bật nhảy đến đánh tay đôi với Hồng Tuấn, tốc độ cũng cực nhanh.
Bên này, Nana không chạy nữa vì Y Sa đã dừng lại, có vẻ cô ta đã lấy lại lý tính, lại chỉ tay vào Nana nói:
"Tiện nhân, có giỏi đừng chạy, đến đấu với ta."
Nana cũng không sợ, đáp:
"Được thôi, nhào vô đây."
Lại là hai bên cùng dùng tay mà đánh bất phân thắng bại, đánh được một lúc Nana cảm thấy rất mỏi tay, cơ thể vẫn chưa theo kịp tốc độ, nhanh chóng nhảy ra nói:
"Có tuyệt chiêu gì lấy ra nhanh đi, ta còn về ăn cơm."
Thấy Nana có vẻ mệt, Y Sa đắc ý cười to, sau đó nhếch miệng, trên thân sáng lên hồn hoàn thứ hai chuẩn bị thi triển Ma Chướng.
Ma Chướng là một loại quần thể kĩ năng, phun sương đen bao quanh phạm vi toàn sàn đấu, sương chứa độc gây mê, cũng có thể coi là mạnh mẽ.
Nana thấy vậy, cũng không ngay lập tức sử dụng trị liệu, cô còn muốn dấu thực lực sau này, không thể lộ quá nhiều về năng lực của quyền trượng. Gọi Mã Hồng Tuấn đang ở xa, Mã Hồng Tuấn dù sao cũng là thông minh, nhanh chóng tránh ra Trương Thiên, dùng đệ nhị hồn kĩ Phượng Dực Thiên Tường hóa cánh kéo Nana bay lên không ra khỏi phạm vi sương độc.
"Là một tên béo và con nhóc con. Ca ca, trận này có cần thiết đánh không vậy?" Y Sa nhìn đối thủ trên sàn đấu không khỏi khinh thường.
Ca ca của Y Sa là Trương Thiên, so với Y Sa hắn trầm tĩnh hơn nhiều, hắn nói:
"Chớ coi thường, nếu nhớ không nhầm thì tên mập đó trong đội đấu với Cuồng Chiến trước kia, đi với hắn con nhỏ đó muội không cảm thấy rất quen sao?"
"A?" Y Sa vẫn chưa hiểu.
"Lúc trước gần chúng ta chỉ có nó la hét cổ vũ cho đội quái dị kia, bây giờ dù có đeo mặt nạ nghĩ một chút là nhận ra ngay, không phải sao?"
Y Sa giờ mới nghĩ đến, tức dậm chân:
"Là con tiện nhân đó, trời cũng giúp muội." Nói rồi chỉ tay vào Nana lớn tiếng.
"Tiện nhân, cho dù ngươi có che mặt ta cũng nhận ra ngươi, ta phải báo thù."
Nana làm như không để ý đến cô ta, một bộ ngây thơ đối Mã Hồng Tuấn nói:
"Tứ ca, ngươi có nghe thấy tiếng con gì sủa trông rất tức giận không?"
Mã Hồng Tuấn cũng không phải dạng người gì đứng đắn:
"Nha, ta nhìn xem. A, giống như có cẩu vậy đó bát muội."
"Hahaha!" Hai người nhìn nhau rồi ôm bụng cười ha hả.
Trọng tài trên trán đều là hắc tuyến, có ý nhắc nhở:
"Các vị, trận đấu đã bắt đầu rồi."
"Thì bọn ta đang đấu mà, đấu võ mồm. Ngươi từng nghe qua?" Nana tinh nghịch.
Trọng tài lần này cũng mặc kệ bọn họ, ở xa quan chiến. Y Sa tức hộc máu, bộ dáng càng hung hăng:
"Ngươi tiện nhân có ngon bước ra đấu với ta, đừng tưởng ta không biết ngươi chuyên nấp sau lưng đồng đội. Hèn hạ."
"Ngứa tai quá đi. Tứ ca, ta sợ quá à!"
Nana làm bộ mếu máo chạy đến sau lưng Mã Hồng Tuấn, thò cái đầu ra chọc tức Y Sa.
Mã Hồng Tuấn cũng giả vờ vuốt vuốt hai tay nói:
"Tứ ca cũng sợ bị chó cắn quá đi, nổi hết da gà da vịt đây nè."
Trên khán đài, người của Sử Lai Khắc cười như được mùa, Đới Mộc Bạch vừa cười vừa nói:
"Ta thật không ngờ, Nana cũng là cái dạng này haha."
"Phải phải, cùng Mã Hồng Tuấn rất hợp nhau, phối hợp rất ăn ý đó nha." Áo Tư Ca đã là quỳ trên mặt đất mà cười.
Tiểu Vũ đứng người lên hướng sàn đấu la lớn:
"Bát muội, đánh chó phải nhìn mặt. Mặt xấu càng phải đánh mạnh nha!"
Lại được một tràng cười lớn, các lão sư cũng là không nhịn nổi.
Y Sa không thể chịu đựng thêm nữa, mặc kệ Trương Thiên dặn dò tránh bị kế khích tướng, phóng xuất vũ hồn hét lên:
"Ta phải giết chết ngươi!"
Nhưng vũ hồn của cô ta càng làm cho mọi người ngỡ ngàng hơn, im lặng rồi lại đột nhiên cả trường đấu cười vang.
Nana vừa chạy vừa la:
"Đúng thật là chó này, là chó lớn đó nha haha. Chó rượt, nè đến bắt ta đi."
Thật là, vũ hồn cô ta cũng không phải chó mà là lang, Ma Lang - một loại vũ hồn thuộc tính khống chế kèm mẫn công. Nên giờ cô ta là đang dùng tốc độ đuổi theo Nana đang chạy trên sàn đấu đây. Thấy muội muội bị dắt mũi, Trương Thiên cũng động, vũ hồn của hắn là Hỏa Lang. Hắn vòng lại định chặn đánh Nana nhưng Mã Hồng Tuấn đã lao đến:
"Đối thủ của ngươi, là ta."
Nói rồi Mã Hồng Tuấn cũng phóng thích vũ hồn Hỏa Phượng Hoàng bắt đầu tham chiến.
Hai người trước tiên là phun lửa, lửa của Trương Thiên cũng lớn nhưng không sánh bằng Hồng Tuấn, dần dần bị đẩy lui, hắn nhảy sang một bên tránh né rồi dùng chân bật nhảy đến đánh tay đôi với Hồng Tuấn, tốc độ cũng cực nhanh.
Bên này, Nana không chạy nữa vì Y Sa đã dừng lại, có vẻ cô ta đã lấy lại lý tính, lại chỉ tay vào Nana nói:
"Tiện nhân, có giỏi đừng chạy, đến đấu với ta."
Nana cũng không sợ, đáp:
"Được thôi, nhào vô đây."
Lại là hai bên cùng dùng tay mà đánh bất phân thắng bại, đánh được một lúc Nana cảm thấy rất mỏi tay, cơ thể vẫn chưa theo kịp tốc độ, nhanh chóng nhảy ra nói:
"Có tuyệt chiêu gì lấy ra nhanh đi, ta còn về ăn cơm."
Thấy Nana có vẻ mệt, Y Sa đắc ý cười to, sau đó nhếch miệng, trên thân sáng lên hồn hoàn thứ hai chuẩn bị thi triển Ma Chướng.
Ma Chướng là một loại quần thể kĩ năng, phun sương đen bao quanh phạm vi toàn sàn đấu, sương chứa độc gây mê, cũng có thể coi là mạnh mẽ.
Nana thấy vậy, cũng không ngay lập tức sử dụng trị liệu, cô còn muốn dấu thực lực sau này, không thể lộ quá nhiều về năng lực của quyền trượng. Gọi Mã Hồng Tuấn đang ở xa, Mã Hồng Tuấn dù sao cũng là thông minh, nhanh chóng tránh ra Trương Thiên, dùng đệ nhị hồn kĩ Phượng Dực Thiên Tường hóa cánh kéo Nana bay lên không ra khỏi phạm vi sương độc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook