Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân
-
Chương 104: Tự sáng hồn kĩ cùng Bí Tịch Kiếm Pháp
Nana không phải là ngu ngốc, cô biết chắc việc này sẽ gây đến bao nhiêu chú ý cùng nguy hiểm, Vũ Hồn Điện âm mưu phá đi sức mạnh của Đới Mộc Bạch, chẳng bao lâu nữa Đường Tam cũng sẽ để lộ việc hắn là song sinh vũ hồn mà vũ hồn của hắn còn mang đến chấn động cho giới hồn sư hơn Nana. Sớm muộn gì Vũ Hồn Điện cũng tới, vậy Nana rất hân hạnh bồi thêm cho chúng một lí do. Đến lúc ấy, nếu tên phong hào đấu la nào đó muốn giết Nana thì cô có thể... "tự vệ".
Khóe môi khẽ cong lên nụ cười nửa miệng, Linh Lan Hoa luôn làm khí chất Nana biến đổi thành chân chính ma nữ, đã lâu lắm cô không sử dụng đến nó, có chút cảm giác rất, thích thú. Nana nhìn Thiểm Điện ánh mắt kiêu ngạo lạnh giọng nói: "Thiểm Điện, ta trọng ngươi là người đàng hoàng đứng đắn. Ngươi cũng thấy vũ hồn thứ hai của ta, tin tưởng ngươi biết nó là gì."
Thiểm Điện lần đầu nhìn thấy song sinh vũ hồn, còn là Linh Lan Hoa, trong lòng không tránh khỏi run rẩy một chút, nhưng chỉ một chút hắn liền đã khôi phục bình thường, khàn giọng: "Ngươi thật mạnh, tuy vậy ta sẽ không thua."
Trên thân sáng lên hồn hoàn thứ tư, Thiểm Điện trên tay mọc ra hai chiếc lưới điện lớn màu xám đầy hung lệ, hồn kĩ thứ tư - Lôi Võng Linh Động. Kết hợp cường công khống chế cùng sát thương, Thiểm Điện chiêu này vận dụng là toàn bộ kĩ thuật hắn đang có, trúng một chụp tay của hắn, có là hệ phòng ngự Thái Long cũng dễ bị giật đến tắc thở. Cơ thể to lớn ầm ầm lao về phía Nana, một tay Thiểm Điện đã thủ thế đánh ra phía trước.
Nana khuôn mặt vô cảm, tóc cùng váy áo tự nhiên tùy ý tung bay, hồn lực truyền vào trong mười căn dây leo biến thành mười chỉ roi linh hoạt trên đầu ngón tay uốn lượn, dây leo hoan hỉ phát ra ánh sáng màu bạc tựa hồ chính nó đang sống, Linh Lan Hoa tự sáng hồn kĩ - Linh Lan Thương Trảo.
Áo Tư Ca mắt không rời sàn đấu kích động hỏi đại sư: "Đại sư, hồn kĩ đó là gì? Trông thật khủng khiếp."
Đại sư gật đầu hài lòng nhìn Nana, trước đây Nana khống chế hồn lực phải nói là hỏng bét, nhưng bây giờ chắc chắn không giống thế nữa: "Là tự sáng hồn kĩ, ta nghĩ nó đây là lấy ý tưởng từ trận đấu với học viện Hoa Tư. Hồn kĩ Linh Lan Trảo của Hoa Dạ Vũ kết hợp Linh Lan Thập Thương Trận mới có một màn này, linh động lại vừa đủ cứng rắn, rất tốt."
Sử Lai Khắc mọi người nghe đại sư ánh mắt phát sáng lấp lánh, tự sáng hồn kĩ kết hợp, quay về họ cần thử luyện tập một chút.
Đòn đánh của Thiểm Điện đã tới trước mặt, Nana quất một tay xuống đất dựa thế năm chỉ dây leo lộn vòng ra phía sau Thiểm Điện cho hắn một lúc năm phát đánh vào lưng. Roi dây vốn đã đủ dẻo dai nay lại thêm hồn lực, hung hăng bỏ qua phòng ngự của Thiểm Điện mà xé ra trên lưng hắn năm vết máu mờ.
Thiểm Điện đau đớn ho một tiếng, chống chân phía trước ngăn lại cú đánh trượt, hắn nặng nề quay người đấm ra một phát khác ở Nana phía trên. Nana không tránh vì căn bản cô đang ở trên không không thể tránh thoát, tung dây cuốn lấy lôi võng của Thiểm Điện, Nana tạo một thế giằng co giữa hai người.
Lôi võng đấu Linh Lan Thương Trảo, một bên xám khí hung lệ, bên kia mảnh mai kiêu kì. Lôi điện giật trên dây leo bò về phía tay Nana, tất nhiên nó chẳng có ảnh hưởng, Nana thu dây đá vào nắm đấm của Thiểm Điện bật ra kéo dãn khoảng cách với hắn.
Nana lạnh lùng đứng nhìn Thiểm Điện khuôn mặt trầm tĩnh đã biến giận giữ, đột nhiên bật cười: "Không ngờ ta có thể thấy đến biểu cảm này của ngươi, vinh dự a. Kết thúc đi thôi."
Thủ thế, Nana ánh mắt sắc lạnh phóng ra Linh Lan Thương Trảo, lần này không uốn lượn mà là cứng rắn thẳng tắp, mười chỉ dây leo chiều dài chỉ bằng một thanh đoản đao, Nana dùng ra là kiếm pháp. Nana nhanh nhẹn kiếm pháp biến hóa bất thường, lần này Thiểm Điện không thể tránh khỏi thua thiệt, hắn chặn nhưng dây leo hung hăng bỏ qua tất cả phòng ngự của bản thân hắn cũng như lôi điện, áo ngoài Thiểm Điện sớm đã vị trảo ra nhiều vết cắt kèm theo đường máu. Thiểm Điện cơ thể to lớn không thể phản kháng mà giật lùi, không để ý hắn đã tới bên ngoài mép sàn đấu nát bét, tùy ý sẽ rơi xuống. Nana một tay năm chỉ dây leo sắc nhọn đã dừng cách cổ Thiểm Điện một đường nhỏ đến không thể nhìn thấy. Khán giả cùng người của học viện Lôi Đình hoảng hốt đứng dậy, họ đến thở cũng không dám thở mạnh, sợ rằng chút ba động không khí sẽ khiến năm thanh "đoản đao" kia rung động.
Thiểm Điện khuôn mặt sau thoáng ngỡ ngàng trở nên mỉm cười, hắn nhắm mắt thở dài nói: "Ta thua rồi, không oan uổng."
Nana thu lại vũ hồn, bộ dáng liền trở nên tinh nghịch, nhẹ cúi người bái phỏng vui vẻ: "Đa tạ, ngươi thật mạnh, ta rất thích đánh nhau với ngươi."
Thiểm Điện gật đầu đi xuống đài, trọng tài chạy tới tuyên bố: "... Tuyển thủ Sở Phượng Na chiến thắng. Tiếp theo xin mời đội trưởng đội học viện Lôi Đình, Ngọc Thiên Tâm. Đây đã là thành viên cuối cùng của học viện Lôi Đình, tuyển thủ Ngọc Thiên Tâm đang ở tình thế một đối bảy, liệu rằng với sức mạnh nghiền ép trong các trận đấu trước đây, Ngọc Thiên Tâm có thể lật ngược tình thế và đem lại chiến thắng huy hoàng cho học viện Lôi Đình hay không? Chúng ta hãy cùng mỏi mắt mong chờ."
Nana phấn khích chạy về chỗ của mình đứng vẫy tay đáp trả lại cổ vũ của khán giả dành cho cô: Thành công, haha, chuẩn bị ngất thôi.
Ngọc Thiên Tâm khí thế bước lên võ đài, hắn khoác trên người bộ áo màu đen dày nặng, ẩn ẩn có lôi điện màu lam giật trong đó, ánh mắt bình tĩnh mà hung dữ, khuôn mặt tuấn tú vô cảm nhìn đối thủ nhỏ bé trước mặt, hắn cho tới giờ chưa coi ai là đối thủ, cả người có song sinh vũ hồn này cũng vậy. Hắn kiêu ngạo, người duy nhất hắn muốn đánh là Đường Tam.
Ngọc Thiên Tâm lạnh nhạt đối Nana nói: "Ngươi không tồi nhưng không phải đối thủ của ta, mau trực tiếp để Đường Tam tới đây."
Nana không do dự đáp trả: "Ta chưa đánh sao ngươi biết ta không phải, nhưng mà ngoài Tam ca, có người ngươi cũng không thể nào thắng nổi."
"Ha, ngươi lời này là khích tướng?"
"Ngọc Thiên Tâm, vũ hồn Lam Điện Bá Vương Long là thú vũ hồn mạnh nhất trong lòng mọi người nhưng ta thấy, không phải. Ngươi cho rằng sau trận đấu này ngươi có thể giữ vững danh hiệu đó sao, ngươi quên rằng từ lâu danh hiệu này vốn là của Tà Mâu Bạch Hổ."
Ngọc Thiên Tâm không nghe lọt tai nhưng hắn không có phản ứng, Nana cười nói nhỏ vừa đủ để Ngọc Thiên Tâm nghe được: "Người đánh bại ngươi không phải ta, mà là người tiếp sau ta đây. Hãy cố mà chống trả đi, Ngọc Thiên Tâm."
Nana phải khích hắn, nếu hắn cố chấp đòi Đường Tam lên thì tất cả sẽ thành công cốc. Nana nói xong liền suy yếu lùi một bước sau đó nhẹ nhàng nằm xuống sàn đấu nát bé mà "hôn mê". Tần Minh kinh hoàng tức khắc tới trên sàn ôm Nana lên, hắn thấy Nana không thương tích, hẳn là hôn mê do hao kiệt hồn lực thì thoáng an tâm đưa cô về khán đài bên Sử Lai Khắc mọi người.
Trọng tài chưa tuyên bố bắt đầu nhưng tuyển thủ đã ngất nên hắn ngay lập tức cho gọi tuyển thủ tiếp theo: "Tuyển thủ Sở Phượng Na không thể tham gia chiến đấu, phán thua cuộc. Sau đây xin mời thành viên thứ hai của đội học viện Sử Lai Khắc, đội trưởng Đới Mộc Bạch..."
Khóe môi khẽ cong lên nụ cười nửa miệng, Linh Lan Hoa luôn làm khí chất Nana biến đổi thành chân chính ma nữ, đã lâu lắm cô không sử dụng đến nó, có chút cảm giác rất, thích thú. Nana nhìn Thiểm Điện ánh mắt kiêu ngạo lạnh giọng nói: "Thiểm Điện, ta trọng ngươi là người đàng hoàng đứng đắn. Ngươi cũng thấy vũ hồn thứ hai của ta, tin tưởng ngươi biết nó là gì."
Thiểm Điện lần đầu nhìn thấy song sinh vũ hồn, còn là Linh Lan Hoa, trong lòng không tránh khỏi run rẩy một chút, nhưng chỉ một chút hắn liền đã khôi phục bình thường, khàn giọng: "Ngươi thật mạnh, tuy vậy ta sẽ không thua."
Trên thân sáng lên hồn hoàn thứ tư, Thiểm Điện trên tay mọc ra hai chiếc lưới điện lớn màu xám đầy hung lệ, hồn kĩ thứ tư - Lôi Võng Linh Động. Kết hợp cường công khống chế cùng sát thương, Thiểm Điện chiêu này vận dụng là toàn bộ kĩ thuật hắn đang có, trúng một chụp tay của hắn, có là hệ phòng ngự Thái Long cũng dễ bị giật đến tắc thở. Cơ thể to lớn ầm ầm lao về phía Nana, một tay Thiểm Điện đã thủ thế đánh ra phía trước.
Nana khuôn mặt vô cảm, tóc cùng váy áo tự nhiên tùy ý tung bay, hồn lực truyền vào trong mười căn dây leo biến thành mười chỉ roi linh hoạt trên đầu ngón tay uốn lượn, dây leo hoan hỉ phát ra ánh sáng màu bạc tựa hồ chính nó đang sống, Linh Lan Hoa tự sáng hồn kĩ - Linh Lan Thương Trảo.
Áo Tư Ca mắt không rời sàn đấu kích động hỏi đại sư: "Đại sư, hồn kĩ đó là gì? Trông thật khủng khiếp."
Đại sư gật đầu hài lòng nhìn Nana, trước đây Nana khống chế hồn lực phải nói là hỏng bét, nhưng bây giờ chắc chắn không giống thế nữa: "Là tự sáng hồn kĩ, ta nghĩ nó đây là lấy ý tưởng từ trận đấu với học viện Hoa Tư. Hồn kĩ Linh Lan Trảo của Hoa Dạ Vũ kết hợp Linh Lan Thập Thương Trận mới có một màn này, linh động lại vừa đủ cứng rắn, rất tốt."
Sử Lai Khắc mọi người nghe đại sư ánh mắt phát sáng lấp lánh, tự sáng hồn kĩ kết hợp, quay về họ cần thử luyện tập một chút.
Đòn đánh của Thiểm Điện đã tới trước mặt, Nana quất một tay xuống đất dựa thế năm chỉ dây leo lộn vòng ra phía sau Thiểm Điện cho hắn một lúc năm phát đánh vào lưng. Roi dây vốn đã đủ dẻo dai nay lại thêm hồn lực, hung hăng bỏ qua phòng ngự của Thiểm Điện mà xé ra trên lưng hắn năm vết máu mờ.
Thiểm Điện đau đớn ho một tiếng, chống chân phía trước ngăn lại cú đánh trượt, hắn nặng nề quay người đấm ra một phát khác ở Nana phía trên. Nana không tránh vì căn bản cô đang ở trên không không thể tránh thoát, tung dây cuốn lấy lôi võng của Thiểm Điện, Nana tạo một thế giằng co giữa hai người.
Lôi võng đấu Linh Lan Thương Trảo, một bên xám khí hung lệ, bên kia mảnh mai kiêu kì. Lôi điện giật trên dây leo bò về phía tay Nana, tất nhiên nó chẳng có ảnh hưởng, Nana thu dây đá vào nắm đấm của Thiểm Điện bật ra kéo dãn khoảng cách với hắn.
Nana lạnh lùng đứng nhìn Thiểm Điện khuôn mặt trầm tĩnh đã biến giận giữ, đột nhiên bật cười: "Không ngờ ta có thể thấy đến biểu cảm này của ngươi, vinh dự a. Kết thúc đi thôi."
Thủ thế, Nana ánh mắt sắc lạnh phóng ra Linh Lan Thương Trảo, lần này không uốn lượn mà là cứng rắn thẳng tắp, mười chỉ dây leo chiều dài chỉ bằng một thanh đoản đao, Nana dùng ra là kiếm pháp. Nana nhanh nhẹn kiếm pháp biến hóa bất thường, lần này Thiểm Điện không thể tránh khỏi thua thiệt, hắn chặn nhưng dây leo hung hăng bỏ qua tất cả phòng ngự của bản thân hắn cũng như lôi điện, áo ngoài Thiểm Điện sớm đã vị trảo ra nhiều vết cắt kèm theo đường máu. Thiểm Điện cơ thể to lớn không thể phản kháng mà giật lùi, không để ý hắn đã tới bên ngoài mép sàn đấu nát bét, tùy ý sẽ rơi xuống. Nana một tay năm chỉ dây leo sắc nhọn đã dừng cách cổ Thiểm Điện một đường nhỏ đến không thể nhìn thấy. Khán giả cùng người của học viện Lôi Đình hoảng hốt đứng dậy, họ đến thở cũng không dám thở mạnh, sợ rằng chút ba động không khí sẽ khiến năm thanh "đoản đao" kia rung động.
Thiểm Điện khuôn mặt sau thoáng ngỡ ngàng trở nên mỉm cười, hắn nhắm mắt thở dài nói: "Ta thua rồi, không oan uổng."
Nana thu lại vũ hồn, bộ dáng liền trở nên tinh nghịch, nhẹ cúi người bái phỏng vui vẻ: "Đa tạ, ngươi thật mạnh, ta rất thích đánh nhau với ngươi."
Thiểm Điện gật đầu đi xuống đài, trọng tài chạy tới tuyên bố: "... Tuyển thủ Sở Phượng Na chiến thắng. Tiếp theo xin mời đội trưởng đội học viện Lôi Đình, Ngọc Thiên Tâm. Đây đã là thành viên cuối cùng của học viện Lôi Đình, tuyển thủ Ngọc Thiên Tâm đang ở tình thế một đối bảy, liệu rằng với sức mạnh nghiền ép trong các trận đấu trước đây, Ngọc Thiên Tâm có thể lật ngược tình thế và đem lại chiến thắng huy hoàng cho học viện Lôi Đình hay không? Chúng ta hãy cùng mỏi mắt mong chờ."
Nana phấn khích chạy về chỗ của mình đứng vẫy tay đáp trả lại cổ vũ của khán giả dành cho cô: Thành công, haha, chuẩn bị ngất thôi.
Ngọc Thiên Tâm khí thế bước lên võ đài, hắn khoác trên người bộ áo màu đen dày nặng, ẩn ẩn có lôi điện màu lam giật trong đó, ánh mắt bình tĩnh mà hung dữ, khuôn mặt tuấn tú vô cảm nhìn đối thủ nhỏ bé trước mặt, hắn cho tới giờ chưa coi ai là đối thủ, cả người có song sinh vũ hồn này cũng vậy. Hắn kiêu ngạo, người duy nhất hắn muốn đánh là Đường Tam.
Ngọc Thiên Tâm lạnh nhạt đối Nana nói: "Ngươi không tồi nhưng không phải đối thủ của ta, mau trực tiếp để Đường Tam tới đây."
Nana không do dự đáp trả: "Ta chưa đánh sao ngươi biết ta không phải, nhưng mà ngoài Tam ca, có người ngươi cũng không thể nào thắng nổi."
"Ha, ngươi lời này là khích tướng?"
"Ngọc Thiên Tâm, vũ hồn Lam Điện Bá Vương Long là thú vũ hồn mạnh nhất trong lòng mọi người nhưng ta thấy, không phải. Ngươi cho rằng sau trận đấu này ngươi có thể giữ vững danh hiệu đó sao, ngươi quên rằng từ lâu danh hiệu này vốn là của Tà Mâu Bạch Hổ."
Ngọc Thiên Tâm không nghe lọt tai nhưng hắn không có phản ứng, Nana cười nói nhỏ vừa đủ để Ngọc Thiên Tâm nghe được: "Người đánh bại ngươi không phải ta, mà là người tiếp sau ta đây. Hãy cố mà chống trả đi, Ngọc Thiên Tâm."
Nana phải khích hắn, nếu hắn cố chấp đòi Đường Tam lên thì tất cả sẽ thành công cốc. Nana nói xong liền suy yếu lùi một bước sau đó nhẹ nhàng nằm xuống sàn đấu nát bé mà "hôn mê". Tần Minh kinh hoàng tức khắc tới trên sàn ôm Nana lên, hắn thấy Nana không thương tích, hẳn là hôn mê do hao kiệt hồn lực thì thoáng an tâm đưa cô về khán đài bên Sử Lai Khắc mọi người.
Trọng tài chưa tuyên bố bắt đầu nhưng tuyển thủ đã ngất nên hắn ngay lập tức cho gọi tuyển thủ tiếp theo: "Tuyển thủ Sở Phượng Na không thể tham gia chiến đấu, phán thua cuộc. Sau đây xin mời thành viên thứ hai của đội học viện Sử Lai Khắc, đội trưởng Đới Mộc Bạch..."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook