[Đấu La Đại Lục] Sakura Xuyên Không
Chương 4: C4: Triệu Vô Cực - Triệu Sư Phụ

"không hay" Đường Tam hô lên, ngay tại lúc Triệu Vô Cực phát động, hắn đã hiểu đối phương muốn làm gì.

Mà Đường Tam biết đối phương muốn làm gì, đương nhiên Sakura cũng biết.

Trữ Vinh Vinh là một phụ trợ, còn là thất bảo lưu ly tháp hệ phụ trợ.

Triệu Vô Cực cũng không phải thật tấn công Trữ Vinh Vinh, hắn là muốn cắt đứt phụ trợ của thất bảo lưu ly tháp.

Chưa đợi Đường Tam ra tay, Sakura nháy mắt tiến tới trước mặt Trữ Vinh Vinh, không gian vặn vẹo, nháy mắt ngăn cản công kích của Triệu Vô Cực.

Mọi người nhìn cô như nhìn quái vật, chặn đứng công kích của vị hồn thánh mà không chút tổn hao gì.

Sakura tỏ vẻ : học viện chỉ nhận quái vật có được hay không?!

Bọn người Đường Tam phản ứng rất nhanh, Tiểu Vũ nhảy lên phía trước, Chu Trúc Thanh từ mặt bên xuất động, Đường Tam cơ hồ là cùng Tiểu Vũ nhảy lên, ngay cả độ cao cũng không sai biệt lắm.

"Tiểu Vũ, lên" Đường Tam khẽ quát, hai tay đặt trước ngực ngửa lên.

Tiểu Vũ cũng không cần liếc nhìn, cũng biết tay Đường Tam tại vị trí nào, hai người dù sao cũng đã ở cùng nhau 6 năm, sớm đã đạt thành ăn ý. Hai mũi chân điểm một chút lòng bàn chân Đường Tam, dựa vào lực đẩy của Đường Tam mà giống như mũi tên vọt về phía Triệu Vô Cực.

Tấn công mới là cách phòng thủ tốt nhất, tại lúc này nếu như bị động phòng ngự, để cho hệ cường công Triệu Vô Cực phát huy hết toàn bộ thực lực, bọn họ cầm chắc không có cơ hội. Không bằng lấy công làm thủ, có lẽ còn có thể trì hoãn một chút thời gian.

Triệu Vô Cực bị người hóa giải công kích cũng là có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không tỏ vẻ gì nhiều, chỉ là có chút hứng thú với thí sinh có thể hóa giải nó mà thôi.

Mắt thấy Tiểu Vũ công kích cũng không tránh, ngược lại thu hai tay vào trong, một bộ tùy người công kích.

Tiểu Vũ cũng không bỏ qua cơ hội này, sử dụng vũ hồn phụ thể trên không, thân thể kịch liệt xoay tròn, hướng tới trên cổ Triệu Vô Cực mà phóng tới.

Hai chân nàng giống như là dính trên vai Triệu Vô Cực, mũi chân đột nhiên thu vào bên trong điểm lên hai đại động mạch trên vai Triệu Vô Cực, thân thể vặn vẹo một cái, chuyển động không ngừng trên không trung.

Nếu là lực lượng của một mình Tiểu Vũ, tựa hồ không cách nào lay động Triệu Vô Cực.


Trên thân Triệu Vô Cực xuất hiện tràn ngập mạn đằng đầy gai, nháy mắt quấn quanh thân hắn, bất kể là tay hay chân. Mạn đằng phóng thích độc tố gây mê, cũng là đưa thân thể Triệu Vô Cực lên cao, chân hắn cũng là nhanh chóng rời khỏi mặt đất.

Một người dù mạnh, nhưng nếu chân không có chỗ đặt thì cũng vô pháp ổn định thân thể.

Thân thể Triệu Vô Cực dưới sự điều động của Tiểu Vũ xoay tròn trên không. Có sự phụ trợ của thất bảo lưu ly tháp, bất kể là Đường Tam hay Tiểu Vũ đều là hồn lực ngoài 30 cấp.

Bồng - mạn đằng nháy mắt bị phá vỡ, thân thể Tiểu Vũ cũng là bay ngược lại phía sau.

Ngay lúc này, sắc mặt Triệu Vô Cực vô cùng tối, gầm nhẹ một tiếng, thân thể vốn đã kinh khủng nay còn bành trướng thêm, thân thể nháy mắt cao thêm một thước, cả người trở lên cực kì hùng tráng.

Bảy vòng hồn hoàn huyễn lệ đồng thời mọc lên. Hai vàng, hai tím, ba đen. Bảy hồn hoàn kinh khủng xuất hiện trên người hắn.

Đinh đinh đinh đinh đinh đinh.

Liên tiếp tiếng vang bén nhọn vang lên, là công kích của Chu Trúc Thanh, nàng luôn công kích vào nơi yếu hại nhất của Triệu Vô Cực, buộc hắn phải dùng đến vũ hồn.

Tru Chúc Thanh ra tay rất đúng thời cơ, ngay lúc Triệu Vô Cực chấn vỡ lam ngân thảo, nhưng cũng không tạo thành hiệu quả gì nhiều, chỉ là phá nát bộ đồ trên người hắn mà thôi.

Rốt cuộc, Triệu Vô Cực cũng là một hồn thánh, sẽ không dễ dàng để một đại hồn sư làm mình bị thương.

Công kích của Tiểu Vũ thất bại, bất luận nàng công kích như thế nào cũng không thể chuyển động thân thể Triệu Vô Cực.

Đường Tam phóng xuất lam ngân thảo, thừa dịp Triệu Vô Cực không có tránh thoát lam ngân thảo mà tiến tới. Một quyền giơ lên.

Triệu Vô Cực không có tránh thoát lam ngân thảo, hắn là muốn nhìn xem một quyền này của Đường Tam.

Đường Tam xuất chưởng, khiến cho thân thể hắn lảo đảo.

Đem Triệu Vô Cực nhấc lên, rốt cuộc hồn kỹ của Tiểu Vũ cũng có không gian phát huy.


Hai chân nháy mắt quấn quanh bên hông Triệu Vô Cực, hai tay nắm cổ hắn. Đệ nhất hồn hoàn lóe sáng, mang theo thân thể Triệu Vô Cực kịch liệt xoay tròn tại không trung ba vòng, hướng đầu hắn xuống đất.

Đường Tam phóng thích lam ngân thảo giữ chặt thân thể Tiểu Vũ, ngăn không cho thân thể nàng rơi xuống. Mà Triệu Vô Cực nện thẳng xuống dưới, cả đầu hoàn toàn ngập trong bùn đất.

Tiểu Vũ nhẹ nhàng hạ xuống trên vai Đường Tam, từng ngụm, từng ngụm hít thở.

Quả là phối hợp hoàn hảo, thực ăn ý đâu.

Liếc mắt nhìn cây nhang bên cạnh, dù phối hợp như vậy, nhang cũng chỉ mới cháy một phần ba mà thôi.

Âm thầm thở dài, Triệu Vô Cực còn chưa sử dụng toàn lực, vậy vẫn là để nàng tới ngăn đón thôi. Bọn Đường Tam cũng đã cố gắng hết sức, cũng tiêu hao không ít thể lực, hồn lực cùng với lực tinh thần.

Sakura ban đầu chỉ có ý định nhìn xem, không hề có ý định xen vào trận đấu, nhưng nếu không xen vào, khẳng định bọn họ sẽ bị thương.

Tuy chẳng phải loại tâm tính tốt lành gì, nhưng Sakura cũng là thực khâm phục bọn họ nha. Cũng không nghĩ làm bọn họ thụ thương.

Hơn nữa, khống chế hệ hồn sư, điều đầu tiên phải học tự nhiên lại là khống chế toàn trường.

Nếu không xuất một chút lực, làm sao ngẩng cao đầu mà tiến vào học viện đây?

Vì vậy, tiếp theo cứ để Sakura lo liệu đi, hai phần ba cây nhang chứ gì? Không thành vấn đề.

Trực tiếp kéo vào mộng cảnh, sau đó ngồi chờ hết hai phần ba cây nhang thì thả ra.

Nàng thông minh quá mà, hì hì.

Song chưởng Triệu Vô Cực chống lên mặt đất, đem đầu hắn kéo lên.


Lúc trước còn không có nhìn kĩ, lúc này mới nhìn rõ vũ hồn phụ thể của hắn.

Triệu Vô Cực toàn thân đều bao trùm một tầng lông mao dày đặc, thân cao hơn hai thước rưỡi, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, con ngươi màu vàng phóng thích ra khí tức bá đạo, bảy hồn hoàn không ngừng xoay chuyển quanh thân.

Triệu Vô Cực hai bàn tay đấm vào mặt đất, tức giận nói :"mẹ nó, xem ra phải cùng các ngươi đánh thật rồi, Tiểu Bạch, ngươi cười cái gì, ngày mai tìm ta thực chiến, nghe không?!"

"Á...." đang ở một bên nhìn Triệu Vô Cực đo đất, Đái Mộc Bạch vốn là cười trộm, lúc này nghe xong cũng không còn cười được nữa.

"bọn nhỏ, đến đây. Chúng ta tiếp tục đánh" Triệu Vô Cực đi nhanh tới phía bọn Đường Tam, Tiểu Vũ. Hai người này phối hợp ăn ý gây ấn tượng sâu sắc trong lòng hắn.

Sakura tiến nhanh tới trước mặt bọn họ, che chắn trước mặt bọn họ :"không được nha. Ngươi lúc nãy còn chưa ra hết toàn lực, bây giờ tiếp tục đánh, không phải muốn đánh chết bọn họ chứ?"

Bọn Đường Tam ngạc nhiên nhìn nàng. Triệu Vô Cực hứng thú nhìn nàng, dù sao lúc nãy, nàng chặn đứng đòn đánh của hắn mà không chút tổn hao gì, đã sớm gây ấn tượng, so với bọn Đường Tam, ấn tượng sâu sắc hơn nhiều.

Triệu Vô Cực nói :"vậy không lẽ các ngươi chịu thua sao?"

Sakura cười hì hì :"đương nhiên không phải, vẫn là ta đánh với ngươi đi"

Triệu Vô Cực nhíu mày :"một mình ngươi sao?"

Sakura đương nhiên :"đương nhiên rồi, thứ mà khống chế hệ hồn sư cần học đầu tiên, chính là khống chế toàn bộ cuộc chiến. Mà ta, cũng là một khống chế hệ hồn sư nha. Vốn dĩ muốn tìm ra cực hạn của ngươi, bất quá, không tồi"

Bọn Đường Tam cũng là lần nữa ngạc nhiên, họ cho rằng nàng là không muốn động thủ, để bọn hắn gánh hết chứ, không ngờ, là nghĩ sai cho nàng rồi. Còn lại hai phần ba cây nhang, thực muốn biết nàng sẽ làm như thế nào.

"không tồi, ta ngược lại muốn xem xem, ngươi sẽ làm như thế nào khi một mình chiến đấu với một hồn thánh như ta" Triệu Vô Cực cười ha hả, rất nhanh đã lùi về sau.

"hai người, cũng lùi về sau đi" Sakura nhắc nhở bọn Đường Tam.

Sau khi bọn Đường Tam lùi về sau rồi, Sakura cũng nhắc nhở Trữ Vinh Vinh :"không cần sử dụng phụ trợ cho ta, ta muốn đánh với hắn một trận"

Trữ Vinh Vinh ở phía sau âm thầm gật đầu, cũng lùi lại, tiến đến chỗ bọn Đường Tam đang đứng.

Sau khi sẵn sàng, Triệu Vô Cực nhanh chóng tiến lên, trực tiếp đấm xuống mặt đất, mặt đất nứt vỡ, hướng về phía Sakura.

Sakura nhảy lên, hai tay kết ấn phức tạp, một quả cầu lớn hiện ra, hướng về phía Triệu Vô Cực mà đến.


Nhưng chỗ quả cầu lửa đi qua, không gian cơ hồ là vặn vẹo, sức nóng đạt đến cực điểm.

Triệu Vô Cực nhìn thấy quả cầu lửa, sâu thẳm trong thâm tâm bắt đầu sinh ra cảm giác bài xích. Trực giác nói cho hắn biết, nếu không tránh ra, hắn sẽ bị đốt cháy thành tro.

Vì thế, Triệu Vô Cực cũng không còn khinh thường Sakura chiến đấu một mình. Trực tiếp tránh thoát khỏi quả cầu lửa.

Bên kia, Đới Mộc Bạch bắt đầu cảm thán.

"cư nhiên lại là hỏa nguyên tố, còn là không gian vặn vẹo, hồn lực cũng không hề giao động. Nếu mập mạp ở đây, nhất định hưng phấn cho xem"

"cái gì mập mạp?" Tiểu Vũ tò mò.

Đới Mộc Bạch lại giới thiệu qua về mập mạp trong miệng hắn.

Mà bên này, sau khi triệu Vô Cực tránh thoát quả cầu lửa, không gian xung quanh nơi quả cầu lửa tiếp xúc lập tức cháy thành tro, tạo thành cái hố khổng lồ.

Mà Triệu Vô Cực, tuy tránh thoát được nhưng ít nhiều vẫn là bị thương.

Sakura ban đầu muốn lôi kéo Triệu Vô Cực vào mộng cảnh bên trong, nhưng rốt cuộc, cô chưa từng thử sức trên con người, lỡ giết chết rồi sao?

Nhẹ nhàng tiếp đất, nhìn cây nhang đã cháy thành tro, Sakura cũng thật là ngoài ý muốn.

Nàng không cố ý có được hay không?!

Biết thế đã không dùng hỏa nguyên tố chakra rồi.

Triệu Vô Cực cũng nhìn tới chỗ cây nhang đã sớm không còn, khóe miệng co rút :"ngươi......có thật là khống chế hệ hồn sư không vậy?"

Sakura gật đầu :"đương nhiên, chẳng qua ta còn chưa có sử dụng tới sức mạnh khống chế hệ của mình, nhưng ta cũng khống chế quả cầu lửa được không tồi đi?"

Như nghĩ đến điều gì, Sakura lại nói :"hay thế này, chúng ta đấu lại từ đầu, lúc nãy là quả cầu lửa của ta đốt cháy cây nhang, không tính"

"được rồi" Triệu Vô Cực thở dài :"các ngươi đều đã đậu, dù sao, ta cũng không muốn thực sự làm khó các ngươi. Nếu không, lão quỷ Phất Lan Đức trừng mắt chết ta mất"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương