Trấn trưởng như có điều suy nghĩ mà nhíu nhíu mày, nói: "Tốt. Đem hắn giao cho ta, ngươi đi nghỉ trước đi. Vất vả rồi! Chuyện lần này so với chúng ta dự kiến còn phiền toái hơn một chút, Phong Lang tổ ốc bên kia có động tĩnh không nhỏ. Ngươi đi phối hợp với Trịnh Mạnh Kỳ, điều tra sự tình rõ ràng."

"Vâng." Trương Thiên Khiếu cung kính hướng trấn trưởng hành lễ, sau đó quay người đi ra khỏi nhà gỗ. Hắn vừa đi, trong nhà gỗ chỉ còn lại hai người, Đường Tam và trấn trưởng.

Trấn trưởng ánh mắt vẫn bình tĩnh nhìn Đường Tam, Đường Tam cũng đồng dạng nhìn hắn.

"Ngươi muốn chết hay muốn sống?" Trấn trưởng đột nhiên mở miệng nói.

Đường Tam sững sờ, lập tức có cảm giác dựng tóc gáy. Một cỗ sát khí cường đại từ người trấn trưởng bắn ra, sát khí kinh khủng làm không khí xung quanh đều trở nên lạnh như băng, ánh sáng trong nhà gỗ chớp mắt trở nên mờ đi, tựa hồ trong tích tắc, bọn họ dường như đã đến một nơi khác.

Đường Tam vô thức mà lui về phía sau nửa bước, Huyền Thiên Công trong cơ thể vận chuyển nhanh. Tuy rằng hắn không biết vì cái gì đối phương lại sinh ra sát khí với mình, nhưng bây giờ, bảo vệ mình mới là chuyện quan trọng nhất. Trong nháy mắt tiếp theo, trấn trưởng động đậy, tay phải của hắn nắm chặt trên không trung.

Cùng lúc đó, một tiếng gào thét trầm thấp bỗng vang lên bên tai Đường Tam.

Tiếng gào thét kia quả là đột nhiên, Đường Tam chỉ cảm thấy trong tiềng gào đó, bản thân đã bị choáng.

Nhưng cũng lúc đó, Linh Tê Tâm Nhãn của hắn làm ra phản ứng, trong hai tròng mắt liền đổi thành màu vàng nhạt. Hắn miễn cưỡng thanh tỉnh vài phần, Huyền Thiên Công vận chuyển tốc độ cao, Trọng Giáp Thuật bỗng nhiên phóng thích. Đối mặt với nguy cơ sinh tử, Đường Tam căn bản không có nửa phần giữ lại.

Hoàn toàn dựa vào cảm giác của mình, hai tay phía trước vẽ một vòng, Huyền Thiên Công nhu hoà phát đông, đem khí tức kinh khủng dẫn sang một bên. Cùng lúc đó, thân thể của hắn di động như thiểm điện, Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ thi triển ra, thẳng đến cửa sổ đánh tới.

Đường Tam sở dĩ lựa chọn cửa sổ mà không phải cửa chính, bởi vì cửa sổ gần hắn hơn.

Trấn trưởng phát ra một tiếng "ồ", trong nháy mắt tiếp theo, Đường Tam chỉ cảm thấy không khí xung quanh trở nên nóng bỏng. Linh Tê Tâm Nhãn nhìn chăm chú, hắn hoảng sợ phát hiện, bên trong nhà gỗ tràn đầy Hoả nguyên tố. Hoả nguyên tố cường đại trục xuất tất cả các nguyên tố khác, khí tức vô cùng mạnh mẽ hướng về thân thể hắn bao trùm, không khí nóng bỏng kia lập tức đem y phục của hắn nướng cháy.

Huyền Thiên Công vận chuyển hộ thể, cùng Trọng Giáp Thuật điệp gia, bên ngoài Đường Tam hiện ra một tầng áo giáp bạch quang, ngăn cản năng lượng nóng bỏng kia. Cùng lúc đó, thân thể Đường Tam loé lên, Báo Thiểm thi triển, cơ hồ là ngay lập tức hắn đã đến bên cửa sổ.

"Ngươi không được đi." Thanh âm trầm thấp vang lên bên tai Đường Tam.

Đột nhiên Hoả nguyên tố biến mất, cảm giác nóng rực cũng theo đó biến mất, thay vào đó là một cỗ hấp lực vô cùng mãnh liệt, cứng rắn mà hấp xả lấy thân thể hắn, hướng về phía sau bắn ra. Vừa lúc đó, Đường Tam bỏ quên chống cự, trên mặt tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.

Không có cách nào chống cự, cái này hoàn toàn là bị nghiền ép vì chênh lệch tầng cấp, cho dù hắn có muôn vàn kỹ xảo, dưới sự chênh lệch như này cũng không có bất cứ tác dụng gì.

Trấn trưởng đã đứng dậy, trong lòng bàn tay phải của hắn có một đoàn hào quang màu đỏ sậm. Cỗ hấp lực cường đại kia là từ ánh sáng màu đỏ này phát ra, nó hấp xả lấy thân thể Đường Tam, làm hắn căn bản không cách nào giãy giụa.

"Ở đâu ra Tứ giai? Khá lắm, đây là mới vào Ngũ giai rồi! Thật là ngoài ý định!" Trấn trưởng kinh ngạc mà nhìn đứa bé này.

Một hài tử chín tuổi, đạt đến Tứ giai đã là cực kì kinh người rồi, huống chi đây không còn là Tứ giai, mà là cấp độ cao hơn.

Trấn trưởng thu hồi tay phải, Đường Tam đứng ở trước mặt hắn, nhìn qua sắc mặt có chút tái nhợt, trong ánh mắt còn mang theo vài phần hoảng sợ.

Loại hoảng sợ này đương nhiên là giả vờ. Khi biết không chống cự được, Đường Tam trong lòng đã có chút suy đoán, hơn nữa có chút ảo não.

Bởi vì nếu như suy đoán của hắn chính xác, như vậy, lúc này hắn không nên ứng đối như vậy, thật sự là bại lộ nhiều lắm. Giờ khắc này, hắn đang suy nghĩ nên xử lí tình huống trước mắt như thế nào.

"Ngươi thật sự không đơn giản." Trấn trưởng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Đường Tam, sâu bên trong lúc này đã đầy khiếp sợ. Đúng vậy, suy đoán của Đường Tam là chính xác, trấn trưởng đột nhiên ra tay với hắn là vì muốn thăm dò hắn. Với tu vi của trấn trưởng, lần đầu tiên nhìn thấy Đường Tam đã đoán được tu vi của hắn. Tuy rằng Đường Tam đã cố gắng áp chế, nhưng dưới sự chênh lệch cực lớn, thêm khí huyết chấn động thì rất khó che dấu. Ít nhất bây giờ Đường Tam chưa làm được. Cho nên trấn trưởng mới phóng thích sát khí, ra tay thăm dò. Nhưng lần dò xét này, dưới tình huống sinh tử, Đường Tam bộc phát ra thực lực cùng tiềm năng lại làm cho vị trấn trưởng này chấn động.

Đường Tam dứt khoát cúi đầu không nói lời nào.

Trong lòng hắn thầm than, sau khi trọng sinh, chính mình bị cỗ thân thể này ảnh hưởng, sức phán đoán yếu đi. Nếu là trước kia, làm sao mình không cảm giác được đối phương chẳng qua là đang thăm dò mà thôi.

Trọng Giáp Thuật bại lộ, Báo Thiểm bại lộ, Linh Tê Tâm Nhãn không biết có bại lộ hay không. Những năng lực này đồng thời xuất hiện trên một người, là hoàn toàn vi phạm nguyên lí Yêu Thần biến!

Đôi mắt vốn bình tĩnh của trấn trưởng rõ ràng có vài phần khác thường, cái khác thường này từ đâu mà có là rất rõ ràng.

"Nói chuyện, đã có chuyện gì xảy ra?" Trấn trưởng nhàn nhạt nói, "Vì cái gì ngươi có đồng thời năng lực của mấy tộc?"

Đường Tam vẫn cúi đầu, không có mở miệng.

Trấn trưởng lần nữa ngồi xuống, như vậy là hắn có thể nhìn thấy khuôn mặt của Đường Tam.

"Ta mới chỉ cảm nhận được tu vi của ngươi đã đến Ngũ giai mới ra tay thăm dò, không có ý tứ gì khác. Ngươi là nhân loại, điểm này rất rõ ràng. Xuất thân lai lịch của ngươi chúng ta đã điều tra qua, rất sạch sẽ. Nhưng năng lực của ngươi hoàn toàn không nằm trong kết quả điều tra của chúng ta." Đường Tam chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía trấn trưởng, lúc này trong lòng hắn đã có ý định.

Kết quả xấu nhất là đối phương bởi vì ham muốn tu vi Huyền Thiên Công của mình mà nghiêm hình tra tấn.

Một chiêu cuối cùng của hắn dĩ nhiên là dẫn động một điểm thần thức của mình, toàn lực bộc phát, không nói có huỷ diệt được chỗ này không, ít nhất đào tẩu vẫn không có vấn đề gì.

Nhưng nếu làm như vậy, hắn muốn chân chính đặt chân ở thành Gia Lý khó càng thêm khó, đây là tình huống xấu nhất. Nhưng bây giờ, năng lực của hắn đã bị phát hiện rồi, chuyện phiền toái này, có nhiều thứ chỉ có thể nói ra.

"Trấn trưởng, ta không phải giấu giếm. Chỉ là ... Năng lực của ta không giống Yêu Thần biến bình thường, ta ..." Đường Tam có chút do dự nói, lúc này không thể không đóng kịch.

Trấn trưởng trầm giọng nói: "Chuyện này Vương Duyên Phong có biết hay không?"

Đường Tam vội vàng lắc đầu: "Ngươi là người đầu tiên biết."

Trấn trưởng tựa hồ thoáng buông lỏng vài phần: "Tốt, ngươi nói một chút, năng lực của ngươi là như thế nào?"

Đường Tam nói: "Lúc còn nhỏ, có một ngày chơi ở trong rừng cây, ta gặp một nhân loại bị trọng thương, người kia bị Phong Lang Yêu Quái đuổi gϊếŧ. Lúc chứng kiến bọn họ giao thủ, ta sợ tới mức trốn ở phía sau cây. Lúc sau, ta liền thấy hắn ra sức gϊếŧ chết mấy Phong Lang đuổi gϊếŧ hắn, nhưng hắn cũng bị trọng thương không dậy được."

Trấn trưởng gật gật đầu, về chuyện Đường Tam lúc nhỏ đã từng được cao nhân chỉ điểm, hắn đã nghe Trương Thiên Khiếu báo cáo qua, tin tức là từ chỗ Vương Duyên Phong truyền tới.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương