Chương Tuyết Lê quẹt thẻ, dẫn Tần Hoài vào ký túc xá.

Từ lúc cúp điện thoại đến bây giờ đã qua mười lăm phút rồi, Tần Hoài vẫn chưa đến, chắc không phải là đang đùa với cô chứ. Đào Yêu Yêu nhìn đồ đạc mình đã thu dọn xong, hơi sầu não.

Nhao nhao vài tiếng cười lạnh vọng tới, ý tứ trong đó không cần nhiều lời cũng biết, Đào Yêu Yêu cũng mặc kệ cô ta, dù sao đã trở mặt, cần gì phải để ý.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đột nhiên bên ngoài cửa náo nhiệt hẳn lên, xen lẫn tiếng bật thốt kinh ngạc.

Tiếp đó, vọng tới tiếng gõ cửa.

“Yêu Yêu, cô ở trong đó sao?”

Là Tần Hoài, anh ta đến thật rồi.

Đào Yêu Yêu kéo vali, từ từ mở hé cửa ra.

Tần Hoài đeo cái kính râm rất lớn, càng làm nổi bật gương mặt nhỏ gọn, sống mũi cao thẳng, đôi môi gợi cảm, đường cong khuôn mặt hoàn mỹ, lần thứ hai gặp nhau, vẫn làm cho người ta kinh diễm.

“Cậu Tần.” Đào Yêu Yêu kinh ngạc không thôi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tôi đến đón cô, ra đây đi.”

Cả đám người “ầm” một tiếng, nổ tung thêm lần nữa, vừa rồi bọn họ còn đang lớn tiếng đòi hỏi, bây giờ đi ra cửa thật, cả một đám người lại không ai dám tiến lên.


Tần Hoài chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, cũng không hỏi vì sao Đào Yêu Yêu lại cầm vali, một tay đón lấy, ôm lấy bả vai Đào Yêu Yêu.

Nước đã đến chân, Đào Yêu Yêu muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, cũng không thèm để ý chi tiết nho nhỏ này.

Mãi cho đến khi xe rời khỏi khuôn viên trường, Đào Yêu Yêu mới thở phào nhẹ nhõm.

Tần Hoài vừa lái xe vừa hỏi: “Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

Đào Yêu Yêu nói sơ qua chuyện này, đương nhiên về phần Cố Văn Chính cũng nói qua loa, không rõ ràng, cũng không hề nhắc tới tên anh.

“Cho nên, chuyện này từ một vai nữ thứ N mà gây ra trận huyết chiến kia?”

“Cũng có thể hiểu như vậy ....”

“Cho nên cô không có gì với người đàn ông kia chứ?”

Đào Yêu Yêu không ngờ tới trọng điểm của bạn học Tần Hoài vẫn đặt ở trên đó, lúc cô nói dùng từ rõ ràng là một người bạn.

“Đương nhiên, thật ra tôi không thân với anh ta, anh ta là bạn của chị tôi.” Đào Yêu Yêu bắt đầu nói dối, bởi vì quan hệ giữa Cố Văn Chính và cô thật sự không dễ nói.

Tần Hoài nhếch miệng cười, tràn ngập tà khí, không thân sao? Không thân đã chẳng phiền tới Cố Văn Chính đại giá tự mình đi đón người.

Chỉ tiếc, lúc này Đào Yêu Yêu không nhìn thấy vẻ mặt của anh ta.

“Không phải chỉ là một vai thôi à, bạn tôi sắp khai máy phim mới, cho cô vai nữ chính luôn, xem ai còn dèm pha nữa.”


Đào Yêu Yêu từ chối luôn: “Vẫn là đừng, bây giờ tôi nào có tư cách diễn nữ chính, anh cũng đừng hố bạn bè như vậy.”

Tần Hoài bật cười, lần này là thật lòng.

Vậy mà lại nói anh ta hố bạn bè.

Đào Yêu Yêu rất biết mình, bây giờ mở máy phim mới, hoặc là nam nữ đóng vai chính đang “hot”, hoặc là đại IP lớn, bằng không lấy đâu ra mức độ chú ý, quay cũng không bán được, còn phải nhét đáy hòm, vậy thì toi công rồi.

Cô như này mà đi diễn nữ chính, đây chẳng phải là một cái hố người chết người sao.

“Yên tâm đi, đừng lo bản thân làm hỏng chuyện, nam chính đã ấn định Lục Thanh Thành, không cần cô gánh rating. Hơn nữa, tôi chỉ giới thiệu cô, cô còn phải thử vai, chỉ cần không phải hết thuốc cứu chữa sẽ không có vấn đề gì. Nghe cô nói vai kia của cô cũng là từ thử vai, chắc là diễn xuất sẽ không quá kém nhỉ?”

Vốn tưởng rằng anh ta chỉ thuận miệng nói đùa, không ngờ lại nghiêm túc thật, còn nói cho cô biết cả về nam chính.

Nếu như nói Lý Hách Mạn đang nổi, vậy Lục Thanh Thành chắc chắn là sự tồn tại hoàn hảo không ai địch nổi trong lứa tiểu sinh. Anh ta đóng phim truyền hình không nhiều, nhưng mỗi một bộ phim đều tăng mạnh về độ đề tài và chỉ số rating, thậm chí về mặt điện ảnh còn giành được giải người mới xuất sắc nhất của Kim Quất. Trong mắt đồng nghiệp cùng trang lứa, anh ta luôn là một người đáng ngưỡng mộ.

Nếu như có thể hợp tác đóng phim với anh ta, mới nghĩ thôi, Đào Yêu Yêu cảm thấy mình sắp bay lên luôn rồi.

Chỉ là, trên đời không có bữa trưa nào miễn phí, cô còn chưa thân với Tần Hoài đến mức này, chẳng qua là bèo nước gặp nhau, nếu bởi vì dựa vào quan hệ với anh ta diễn nữ chính, vậy chỉ sợ sẽ không rõ ràng.

“Cám ơn anh nhá, cậu Tần, chỉ là tôi sợ không thể đảm nhiệm vai nữ chính, tôi vẫn nên bước từng bước một thì hơn.”

Lục Thanh Thành hấp dẫn lớn như thế vậy mà cũng không thể làm cho cô gái này đồng ý. Phải biết rằng, người trong giới giải trí muốn nổi, bám vào Lục Thanh Thành, e là đường tắt nhanh nhất rồi.


Vì một vai diễn nhỏ gây ra sóng gió lớn như vậy, quyết đoán từ chối đề nghị của anh ta, anh ta không biết nên vui mừng hay là mất hứng nữa.

“Được rồi, nếu cô kiên trì như vậy, tôi cũng không nhiều lời nữa, có điều đến lúc casting, cô có thể đi xem thử, dựa vào thực lực của cô thì cũng có thể đó .”

“Vậy thì cảm ơn cậu Tần, có điều hôm nay anh tìm tôi có chuyện gì sao?”

“Không có việc gì không thể tới tìm cô à, chúng ta không phải bạn bè sao, hôm nay dẫn cô đi chơi.”

“Đi đâu?”

“Đừng lo lắng, sẽ không bán cô đâu, đi theo tôi là được.”

Đào Yêu Yêu bật cười, thả lỏng tâm trạng. Tuy Tần Hoài giống như ngôi sao trên bầu trời, nhưng ở chung lại làm cho cô cảm thấy cũng không hề xa cách như vậy.

Chiếc xe chạy khoảng nửa giờ rồi dừng lại trước một tòa trung tâm mua sắm cao cấp.

“Đồ đạc để trên xe trước đi, đi theo tôi.”

Đào Yêu Yêu choáng váng cả đầu óc bị Tần Hoài dẫn vào một cửa hàng.

Trong này tất cả đều là lễ phục lộng lẫy, vừa đi vào, Đào Yêu Yêu hơi hốt hoảng, không có bất kỳ một cô gái nào có thể chống lại sức hấp dẫn của kiểu áo quần xinh đẹp này.

Hoa, sa, viền ren, lụa, hàng thêu, tất cả các loại phong cách, làm cho người ta lầm tưởng mở được tủ quần áo của tiên nữ, mỗi một chiếc thật sự là quá đẹp.

“Cậu Tần.”

Từ lúc nhìn thấy Tần Hoài nhân viên cửa hàng đã kính cẩn tiến lên.

“Đi, giúp cô ấy chọn một bộ lễ phục thích hợp, phải gợi cảm một chút.”


Tần Hoài đẩy tay, nhẹ nhàng đẩy Đào Yêu Yêu lên phía trước.

“Thưa cô, mời cô đi theo tôi ạ.”

Đào Yêu Yêu nghi hoặc nhìn Tần Hoài: “Cậu Tần, vì sao phải giúp tôi chọn lễ phục thế, quần áo chỗ này tôi cũng không mua nổi...”

“Hôm nay muốn cô giúp tôi một việc, không thể thiếu lễ phục được, mau đi đi.”

Nghe Tần Hoài nói như vậy, Đào Yêu Yêu đành phải bước theo nhân viên cửa hàng đi về phía trước.

Nói thật, quần áo xúng xính thì ai mà không động lòng, cô cũng chỉ là một cô gái bình thường, một khi không còn gánh nặng tâm lý, hai mắt nhìn lễ phục đều phát sáng.

Nhân viên cửa hàng đánh giá Đào Yêu Yêu từ trên xuống dưới, trong lòng coi cô là trò vui mới của Tần Hoài, cũng hơi khinh bỉ, có điều cũng cảm thán người này quả thật đúng kiểu chất lượng cao, còn xinh đẹp hơn so với người trước, dáng người cũng tốt.

Thoáng cái chọn ra hơn mười chiếc, có đủ loại phong cách, đều có điểm chung là mang nét gợi cảm.

Đào Yêu Yêu đi vào phòng thử quần áo, cầm lấy một bộ lễ phục tua rua màu bạc, cầm bộ váy trong tay cảm nhận thì biết luôn bộ này giá cả không hề rẻ.

Tần Hoài ngồi đợi trên sô pha.

Không lâu sau, thấy cửa phòng thử đồ mở ra.

Lễ phục màu bạc bên người phác họa đường cong hoàn mỹ, lồi lõm có đủ, eo nhỏ bó sát uyển chuyển, hai bầu ngực đứng thẳng, đôi chân thon dài lộ ra hơn phân nửa, tua rua màu bạc lấp lánh lắc lư qua lại, gợi cảm vô cùng.

Đào Yêu Yêu soi gương, đẹp! Quần áo cao cấp quả nhiên mang lại cảm giác khác hoàn toàn, đừng nói cô tự luyến, bộ váy này không quá hở hang, lại gợi cảm muốn chết, cả cô cũng bị mê hoặc.

“Cô đây mặc bộ này thật đẹp!” Nhân viên cửa hàng cũng chân thành tán thưởng, không phải cô ta nịnh nọt chứ người phụ nữ này thực sự là móc treo quần áo trời sinh.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương