Đặt Tên Cho Bóng Đêm
-
Chương 40: Chương Lẻ Thứ Nhất
Lại mất ngủ.
Trằn trọc mấy giờ cũng chưa ngủ được, đơn giản tán gẫu một chút với mọi người cái gì đó đi.
Đây là chương lẻ thứ nhất của Đặt tên cho bóng đên.
Loại câu chuyện thế này cũng là lần đầu tiên tôi thử, viết loại nhân vật chính bắt đầu từ gia đình như vậy.
Khi phỏng vấn tôi có nói thật ra cũng đã có những trải qua như vậy, nhưng thật ra tôi không bằng Khánh Trần.
Hiện tại những chuyện mà Khánh Trần làm, đa phần là tôi muốn làm những không dám làm.
Cho nên, tôi thường thường sẽ nói, thời điểm mọi người xem tiểu thuyết, không cần liên hệ tác giả cùng một chỗ với tiểu thuyết.
Tiểu thuyết là tiểu thuyết, tác giả là tác giả.
Ví dụ kiểu như tôi, bất quá là tránh ở sau computer kể chuyện cho mọi người nghe mà thôi.
...
Sở dĩ viết quyển sách này, viết đề tài này.
Là vì tôi cảm thấy rất thú vị.
Một đám người xuyên qua tậm thể, thân phận mỗi người đều xảy ra thay đổi, người bạn nhỏ biến thành công chúa nhỏ, công tử phú gia biến thành tầng dưới chót xã hội, loại biến hóa nhân tính mang đến độ co dãn của kịch tình, khi tôi nghĩ sẽ viết cái gì đó, sẽ cảm thấy vui vẻ.
Tôi đối với câu chuyện này quả thật là có rất nhiều điều để tâm sự, tôi thích Khánh Trần, cũng thích câu chuyện này.
Cho nên, so với gọi nó là cyberpunk, tôi thật ra thích gọi nó là xuyên qua tập thể hơn.
Cyberpunk chỉ là một hình thức tự chịu tải chính nó, trung tâm chân chính là câu chuyện giữa người với người.
Một người tâm sự cũng là có hạn, tôi nhận thấy được mình bắt đầu có xúc động muốn rời khỏi ngành này.
Gõ phím thời gian dài đã mang đến một thân bệnh, một ngày nào đó sẽ không chống đỡ nổi.
Trong lúc gõ phím, nhắm mắt lại chính là kịch tình, nghĩ đến kịch tình là sẽ đứng dậy sửa chữa nội dung, bằng không căn bản là không ngủ được.
Tôi cũng không xác định mình sẽ viết được bao nhiêu chuyện, cũng có khả năng viết vài câu chuyện, sẽ nghỉ ngơi một thời gian, rồi sẽ trở lại.
Ai mà biết được.
Quan trọng nhất là quý trọng hiện tại.
...
Đệ nhất danh sách hàm ngư cả quyển sách, cũng không ra mới cho tốt với mọi người, đã xin nghỉ phép vài lần. (đương nhiên, mặc dù xin phép, cũng không chậm trễ đệ nhất danh sách là một câu chuyện cực kỳ trâu bò. )
Quyển sách này sẽ không như vậy, trừ khi sinh bệnh, bằng không sẽ kiên trì.
Hiện tại tôi có hứng thú gõ phím, như là về lại thời kì đại vương, mỗi phút đều có thể tự kϊƈɦ thích bản thân.
Đương nhiên, vẫn phải có dự phòng, tới khi gần kết thúc khẳng định sẽ chậm tốc độ ra mới lại, bởi vì khi đó quá khó khăn.
...
Quyển sách này sẽ không xuất hiện chính quyền.
Bởi vì quan hệ tới tâm huyết, tôi thực không hy vọng mỗi ngày tỉnh dậy, ở trêи tiểu thuyết xuất hiện chữ 404.
Không hy vọng nó bị khóa lại một cách bất khả kháng.
Cho nên, nhắc lại, quyển sách này sẽ không xuất hiện chính quyền, sẽ không xuất hiện chính quyền.
Nhiều nhất xuất hiện tổ chức như Côn Luân, bạn cảm thấy nó là gì, thì nó là cái đó.
Bạn cảm thấy nó không phải, thì nó sẽ không phải.
Không cần nghi hoặc nhiều, chỉ là tôi vẫn muốn sinh sống mà thôi...
Cho nên, nếu mọi người có thể lý giải mà nói, sau có người nghi ngờ, thì làm phiền giúp tôi giải thích một chút.
...
Thật ra quyển sách này mới viết 90.000 chữ, tôi đã có chút cảm khái.
Khó hiểu vào bảng vé tháng, sau đó rất nhiều bạn cũ đột nhiên quay lại.
Khi những người bạn cũ này xuất hiện, bạn sẽ cảm giác bản thân nhớ lại tới những ngày cùng mọi người sóng vai chiến đấu, tranh chấp trêи bảng.
Thực sự là nhiệt huyết.
Đã nói nhiều như vậy.
Tôi sẽ dốc hết toàn lực viết một câu chuyện hay.
Còn lại.
Thời gian sẽ cho tôi đáp án.
...
Cảm tạ mọi người đã ủng hộ.
Lại cảm tạ.
Trằn trọc mấy giờ cũng chưa ngủ được, đơn giản tán gẫu một chút với mọi người cái gì đó đi.
Đây là chương lẻ thứ nhất của Đặt tên cho bóng đên.
Loại câu chuyện thế này cũng là lần đầu tiên tôi thử, viết loại nhân vật chính bắt đầu từ gia đình như vậy.
Khi phỏng vấn tôi có nói thật ra cũng đã có những trải qua như vậy, nhưng thật ra tôi không bằng Khánh Trần.
Hiện tại những chuyện mà Khánh Trần làm, đa phần là tôi muốn làm những không dám làm.
Cho nên, tôi thường thường sẽ nói, thời điểm mọi người xem tiểu thuyết, không cần liên hệ tác giả cùng một chỗ với tiểu thuyết.
Tiểu thuyết là tiểu thuyết, tác giả là tác giả.
Ví dụ kiểu như tôi, bất quá là tránh ở sau computer kể chuyện cho mọi người nghe mà thôi.
...
Sở dĩ viết quyển sách này, viết đề tài này.
Là vì tôi cảm thấy rất thú vị.
Một đám người xuyên qua tậm thể, thân phận mỗi người đều xảy ra thay đổi, người bạn nhỏ biến thành công chúa nhỏ, công tử phú gia biến thành tầng dưới chót xã hội, loại biến hóa nhân tính mang đến độ co dãn của kịch tình, khi tôi nghĩ sẽ viết cái gì đó, sẽ cảm thấy vui vẻ.
Tôi đối với câu chuyện này quả thật là có rất nhiều điều để tâm sự, tôi thích Khánh Trần, cũng thích câu chuyện này.
Cho nên, so với gọi nó là cyberpunk, tôi thật ra thích gọi nó là xuyên qua tập thể hơn.
Cyberpunk chỉ là một hình thức tự chịu tải chính nó, trung tâm chân chính là câu chuyện giữa người với người.
Một người tâm sự cũng là có hạn, tôi nhận thấy được mình bắt đầu có xúc động muốn rời khỏi ngành này.
Gõ phím thời gian dài đã mang đến một thân bệnh, một ngày nào đó sẽ không chống đỡ nổi.
Trong lúc gõ phím, nhắm mắt lại chính là kịch tình, nghĩ đến kịch tình là sẽ đứng dậy sửa chữa nội dung, bằng không căn bản là không ngủ được.
Tôi cũng không xác định mình sẽ viết được bao nhiêu chuyện, cũng có khả năng viết vài câu chuyện, sẽ nghỉ ngơi một thời gian, rồi sẽ trở lại.
Ai mà biết được.
Quan trọng nhất là quý trọng hiện tại.
...
Đệ nhất danh sách hàm ngư cả quyển sách, cũng không ra mới cho tốt với mọi người, đã xin nghỉ phép vài lần. (đương nhiên, mặc dù xin phép, cũng không chậm trễ đệ nhất danh sách là một câu chuyện cực kỳ trâu bò. )
Quyển sách này sẽ không như vậy, trừ khi sinh bệnh, bằng không sẽ kiên trì.
Hiện tại tôi có hứng thú gõ phím, như là về lại thời kì đại vương, mỗi phút đều có thể tự kϊƈɦ thích bản thân.
Đương nhiên, vẫn phải có dự phòng, tới khi gần kết thúc khẳng định sẽ chậm tốc độ ra mới lại, bởi vì khi đó quá khó khăn.
...
Quyển sách này sẽ không xuất hiện chính quyền.
Bởi vì quan hệ tới tâm huyết, tôi thực không hy vọng mỗi ngày tỉnh dậy, ở trêи tiểu thuyết xuất hiện chữ 404.
Không hy vọng nó bị khóa lại một cách bất khả kháng.
Cho nên, nhắc lại, quyển sách này sẽ không xuất hiện chính quyền, sẽ không xuất hiện chính quyền.
Nhiều nhất xuất hiện tổ chức như Côn Luân, bạn cảm thấy nó là gì, thì nó là cái đó.
Bạn cảm thấy nó không phải, thì nó sẽ không phải.
Không cần nghi hoặc nhiều, chỉ là tôi vẫn muốn sinh sống mà thôi...
Cho nên, nếu mọi người có thể lý giải mà nói, sau có người nghi ngờ, thì làm phiền giúp tôi giải thích một chút.
...
Thật ra quyển sách này mới viết 90.000 chữ, tôi đã có chút cảm khái.
Khó hiểu vào bảng vé tháng, sau đó rất nhiều bạn cũ đột nhiên quay lại.
Khi những người bạn cũ này xuất hiện, bạn sẽ cảm giác bản thân nhớ lại tới những ngày cùng mọi người sóng vai chiến đấu, tranh chấp trêи bảng.
Thực sự là nhiệt huyết.
Đã nói nhiều như vậy.
Tôi sẽ dốc hết toàn lực viết một câu chuyện hay.
Còn lại.
Thời gian sẽ cho tôi đáp án.
...
Cảm tạ mọi người đã ủng hộ.
Lại cảm tạ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook