Dạt Dào
Chương 14: Có chết cũng chết trong tao huyệt của bệ hạ

Đầu bị tay chân của hắn giữ lại không thể nhúc nhích, hơn nữa còn khó thở, tay kéo cẳng chân ở trên cổ xuống, để Thiệu Duẫn Kỳ ôm lấy mình, đem cái mông trắng nõn lộ ra toàn bộ, vỗ mạnh hai cái đem bờ mông đầy đặn hiện ra dấu tay rõ ràng, đánh đến nổi Thiệu Duẫn Kỳ kêu gào thảm thiết, Lạc Ảnh mới mắng: “Tiểu tao hóa, quấn chặt thế này là muốn mưu sát phu quân sao? Cái kia nếu như bị cắt làm ba khúc thì lấy gì cho hai cái tao huyệt của ngươi ăn no hả!”

Cái mông bị đánh làm dâm huyệt khao khát chấn động, cảm giác đau đớn xen ngang cùng khoái cảm, còn có cảm giác bị kích thích bí ẩn, tất cả những thứ này đều khiến cho Thiệu Duẫn Kỳ muốn lớn tiếng kêu gào, hắn sau đó quả thật lớn tiếng la hét, âm thanh như quanh quẩn trong đại điện trống trải, vô cùng vang dội: “Ha… Không có, ta không có mưu sát… Mưu sát phu quân… Ưm a… Tao huyệt muốn ăn nhục bổng… A a…”

Ngắm nhìn hai đóa hoa nhỏ xinh đẹp kia, tiểu Lạc tử bắt đầu vô bữa chính, bắt chước hoàng đế vén vạt áo, cởi quần lấy tính khí ra đặt vào tiểu hoa đang phun ra đầy d*m thủy, hai tay vịn bắp đùi của hắn: “Có chết cũng phải bị hai cái tao huyệt của bệ hạ cắn chết, nhục bổng này cho ngươi, thao huyệt của ngươi!”

Nói xong liền cười hì một cái, tính khí thô to đâm vào miệng huyệt đỏ tươi, phát ra tiếng nước dính dáp, d*m thủy bên trong tiểu huyệt bị côn th*t ép ra ngoài, cái mông trắng mịn dính đầy nước trong hoa huy*t chảy ra đầy lấp lánh.

dương v*t cứng rắn chen vào hết toàn bộ, khoái cảm lên đỉnh khiến Thiệu Duẫn Kỳ như cá bị vớt khỏi nước mà cong người lại, ôm lấy bắp đùi của mình để lại trên đó mấy vết hồng hồng, hắn há to miệng, la hét không thành lời.

côn th*t khuấy đảo sâu trong từng lớp thịt, Lạc Ảnh cầm lấy mắt cá chân của hắn liền bắt đầu kịch liệt tiến công, nhục bổng tím đỏ đem hoa huy*t kia mở lớn, cả cây rút ra lưu lại quy đầu như trứng gà lớn bên trong, từng luồng d*m thủy bắn ra bốn phía, động tác mạnh mẽ nguyên thủy như thế làm Thiệu Duẫn Kỳ thở không ra hơi, long căn cũng không ngừng kích động đung đưa phun ra chất lỏng trắng.

“Ha… Sâu quá… A… Nhanh quá… Thao chết trẫm đi… A a… Thích quá… Thoải mái quá đi… Ưm a… Tao huyệt gần bị thao hư rồi…. A… Nóng quá lớn quá…”

hoa huy*t bị làm đến ướt đẫm, bên trong vừa ướt vừa nóng, miệng huyệt ra sức cắn nuốt côn th*t, Thiệu Duẫn Kỳ cảm thấy mình gần như sắp nhũn thành vũng nước tan ra trong lồng ngực tiểu Lạc tử.

Bị tao huyệt cắn đến thoải mái, Lạc Ảnh ôm hai chân hắn kéo cao lên đánh thẳng vào trong hoa tâm, đụng vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, đầu mấy lần bị đụng vào lưng long ỷ, cảm giác đau đớn kia bị hắn tạm thời quên đi, chỉ biết mình bị làm đến phát ngứa, d*m thủy trong cơ thể không giữ được chảy ra ngoài, long căn run rẩy phun ra, đột nhiên bị đụng trúng mấy lần khiến hắn không chịu được phun ra long tinh: “Ưm a… Bắn… Bị thao bắn… Chảy thật nhiều nước… A a… Thật thoải mái…Tao huyệt bị nhục bổng thao hỏng rồi… A…”

Hoàng đế bệ hạ bị đắm chìm trong tình dục điều gì cũng có thể nói ra, khát khao như thú cái, không ngừng dùng lời dâm đãng kích thích Lạc Ảnh, muốn y làm mạnh hơn, hoa huy*t dù chảy ra nhiều nước vẫn cắn chặt lấy cự long thô to.

Tiểu Lạc công công nhịn xuống ý nghĩ muốn bắn, ôm lấy hoàng đế bệ hạ đang ngồi trên long ỷ, không để ý hoa huy*t đang cực lực giữ lấy côn th*t đang rút ra, xoay người Thiệu Duẫn Kỳ lại để hắn dựa vào người mình, côn th*t không báo trước đâm vào trong hậu huyệt chưa chuẩn bị, bên trong căng mịn làm Lạc Ảnh thoải mái thở dài: “Ừm… Hậu huyệt của bệ hạ càng chặt, cắn cự long của nô tài thật thoải mái.”

Thiệu Duẫn Kỳ đột nhiên bị đâm vào mà sợ hết hồn, lại không cảm thấy đau đớn chút nào, trái lại còn cảm thấy thỏa mãn, côn th*t nóng nổi kia bên trong hậu huyệt trống rỗng của hắn, bên trên còn có gân xanh giật giật, hai tay không biết làm gì đưa về sau ôm lấy cổ Lạc Ảnh, không khống chế được kêu lên: “Ừm… Được đấy… A…”

Lần này Lạc Ảnh cũng không vội chuyển động, cảm thấy thịt mềm bên trong đang ôm lấy côn th*t của mình, y hôn lỗ tai của bệ hạ, ngón tay đùa giỡn huyệt nhỏ đang chảy nước mới được y ghé thăm, nhẹ giọng nói: “Bệ hạ, hiện tại đang lâm triều đấy, ngươi xem, phía dưới văn võ bá quan đứng đầy, Lý lão tướng quân, Dương thượng thư, Triệu lão thừa tướng, Vương đại nhân, bọn họ đều nhìn cái mông trống trơn cùng đóa hoa ướt đẫm của bệ hạ, còn có hậu huyệt đang bị nô tài thao nữa, bệ hạ mở mắt ra xem vẻ mặt của bọn họ, thú vị lắm!”

Thiệu Duẫn Kỳ híp mắt lại tránh ra sương mù từ hai con mắt cúi đầu nhìn về phía dưới, nơi đó giống như xuất hiện vài vị văn võ bá quan mới vừa lui ra, Lạc Ảnh nói tới đều là những vị trọng thần bảo thủ cứng nhắc, nhìn thấy tư thế dâm đãng này của đế vương, bên trong huyệt còn cắm dương v*t của một tên thái giám, mỗi người đều quá đỗi sợ hãi, nhếch miệng trừng mắt nhìn, quả thật rất thú vị. Khoái cảm cấm kỵ như vậy khiến hoa huy*t bị thao qua phun nước lên tay Lạc Ảnh, nhỏ xuống cái thảm giá trị không nhỏ.

“A… Bị, bị thấy được… Ưm a… Tiểu Lạc tử… Cẩu nô tài… Cái mông dâm đãng của trẫm bị thấy rồi… Thật là thoải mái quá… A…. Di chuyển… Thao huyệt của ta… A…”

Cảm giác hưng phấn kích thích khiến thân thể như muốn nổ tung, tình cảnh dâm mỹ này làm Thiệu Duẫn Kỳ khát khao, côn th*t sau khi tiết ra chỉ nằm trong hậu huyệt khiến hắn không hài lòng, giãy dụa mông muốn Lạc Ảnh cho hắn vui vẻ.

Lạc Ảnh nghe theo động tác của hắn, tiểu huyệt kia ra sức cắn nuốt dương v*t khiến y run rẩy bởi khoái cảm: “Bị thấy được không phải không tốt sao? Nô tài sao lại cảm thấy bệ hạ càng thêm sảng khoái, tiểu huyệt như muốn cắn chặt nô tài rồi!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương