Đạo
Quyển 4 - Chương 75: Huyền sát giới

Không gian của Cơ gia, non xanh nước biếc kéo dài, nơi đây trên bình nguyên, núi sông đều có những thôn xóm lớn nhỏ của thường nhân, hoàng hôn và bình minh đều đặn, hài hòa bình yên giống như thế gian. Tất cả những người phàm tại Cơ gia là do lượng người không lồ tích lũy theo năm tháng dài dằng dặc, sinh sống qua những người ở đây, e rằng cũng hơn trăm vạn! Đây có thể là một trong những nguyên nhân Huyền Sát Giới được Cơ gia coi trọng, nếu không một khi Huyến Sát giới bùng nổ, tu sĩ Cơ gia có lẽ sẽ bình yên thoát khỏi đây, nhưng e rằng toàn thể phàm nhân sẽ táng thân ở trong đó. Tuy rằng bình thường không để phàm nhân vào mắt, nhưng đó lại là căn cơ của bọn họ, bởi vì bọn họ tồn tại mới có thể liên tục bổ xung không ngừng các tu sĩ mới tiến vào gia tộc, nếu tùy tiện hủy diệt bọn họ, Cơ gia tất nhiên sẽ nhanh chóng bị suy tàn.

Mấy trăm tu sĩ khống chế độn quang, xé rách tầng mây phía trước, trong đó người yếu nhất tu vi ũng đạt đến Nguyên Anh trung kỳ, tốc độ tự nhiên rất nhanh, chỉ một lát đã rời xa khỏi Cơ gia, tiến sâu vào trong núi. Người ở đây rất thưa thớt nên cổ mộc phát triển xanh tươi, lộ ra một khí tức nguyên thủy, hiển nhiên đây là rừng cây hoang sơ chưa được khai phá.

- Chư vị đạo hữu, bay qua ngọn núi phía trước là đến được cửa vào của Huyền Sát giới, lần này vị trí của Huyền Sát Giới có thay đổi, đã dịch về phía trước bên phải tầm trăm dặm.

Cơ Thiện nói xong, mọi người khẽ gật đầu, trên mặt tất cả đều thấy vẻ kính nể.

Hưu!

Độn quang xuyên qua ngọn núi thu liễm lại, lộ ra thân ảnh của mấy trăm tu sĩ, đông nghịt chiếm một khoảng không lớn trên bầu trời.

Ánh mắt Tiêu Thân nhìn về phía trước, không nhịn được mím môi lại. Chỉ thấy phía trước trăm dặm, phía chân trời có huyết sắc quỷ dị, những đám huyết vụ ẩn lờ mờ quanh phía chân trời đen kịt, lộ ra khí tức hung tàn mãnh liệt. Tại nơi huyết vụ bao phủ, cỏ cây đều héo hết, toàn bộ sinh cơ bị đoạn thuyệt, giống như tử địa mênh mông, lộ ra khí tức thê lương lạnh lẽo.

Xung quanh tử địa đó có nhiều lều trại san sát nhau, không ít tu sĩ Cơ gia đóng trú tại đó, lúc này đang có một số tu sĩ ở trên hư không cẩn thận canh gác giám thị chặt chẽ để ngăn ngừa biến cố xuất hiện. Cơ Thiện cùng tu sĩ của khắp nơi đến, nhất thời khiến tu sĩ Cơ gia phát hiện. Vài đạo độn quang từ mặt đất bay lên, thắng đến nơi đó, chỉ qua một nhịp thở đã đến nơi, độn quang thu liễm ra tu sĩ Cơ gia, kính cẩn thi lễ:

- Ra mắt gia chủ.

Đứng đầu mấy người này là một lão già, cũng là một tu sĩ Bất Trụy sơ kỳ.

Cơ Thiện xua tay nói:

- Thời gian này cực cho các trưởng lão rồi, hôm nay tu sĩ từ khắp các nơi từ Trung Châu đã tới, tất nhiên có thể chặn Huyền Sát giới bùng nổ lại, trưởng lão hãy quay lại chỗ tộc nhân chúng ta đóng quân, nơi này để đám người lão phu là được rồi.

- Vâng, gia chủ!

Lão già đứng đầu kính cẩn thi lễ, lập tức dẫn những tu sĩ phía sau bay xuống mặt đất, hợp lại với các tu sĩ Cơ gia tập trung, sau đó độn quang lóe lên gào thét rời đi.

Sắc mặt Cơ Thiện nghiêm nghị, đưa tay về phía huyết sắc nói:

- Đây là cửa vào Huyền Sát giới, lần này Huyền Sát giới bùng nổ quỷ dị, phải nhớ kỹ lời lão phu nói, xin chư vị đạo hữu hãy thật cẩn thận, đừng vì chủ quan mà mất mạng.

Nói đến đây, lão cũng thoáng dừng lại:

- Chư vị đạo hữu, mời tiến lên, cùng lão phu ra tay mở Huyền Sát giới.

Nói xong, Mục Động Huyền của Mục gia, Vô Cực Tử của Cấm Thiên tông, Vô Tinh đạo nhân của Ám Nguyệt tông, Bách Quỷ đạo nhân của Bắc Mang tông cùng nữ tu Bách Chiến Minh đều tiến lên một bước, đứng cùng với Cơ Thiện. Khí tức sáu người bắt đầu lay động, uy áp Bất Trụy bùng nổ, đại thế lành lạnh phát ra làm méo mó cả không gian, khí thế chấn áp của sáu người dường như đọng lại.

Bá!

Ngay sau đó, sáu người đồng thời ra tay, tất cả đều xuất ra một lệnh phù bằng gỗ hình vuông từ trữ vật giới, dùng tay ném ra ngoài. Sáu lệnh phù bề ngoài giống nhau, chỉ có ký hiệu trên đó là khác nhau, ngụ ý khác nhau. Lúc này sáu lệnh phù tạo thành vòng tròn giữa hư không, sau đó linh quang sáng rực lên. Sáu đạo linh quang màu sắc khác nhau bắn ra, dung hợp vào hư không sau đó bắn vào huyết sắc phía chân trời kia.

Ầm ầm ầm!

Linh quang dung nhập, phía chân trời nhất thời bùng nổ, huyết sắc quay cuồng như dung nham nóng chảy. Giữa đó, một thứ huyền ảo chậm rãi hiện lên, đem phạm vi ngàn dặm bao phủ, dường như đang mạnh mẽ đem hư không trấn áp, phong tỏa! Đại trận này, là do Cấm Thiên tông ra tay bày ra cấm đoạn đại trận thượng cổ - Trấn Long, dùng để ngăn cản Huyền Sát giới bùng nổ, nếu không gia cố không gian này, e rằng lúc này Huyền Sát giới đã phủ xuống. Lúc này khi sáu người ra tay, trong Trấn Long đoạn trận nhất thời xuất hiện một cái khe, lớn gần mười trượng, Huyền sát khí nồng đậm từ đó trào ra.

- Tu sĩ các tông mau chóng tiến vào, chớ để trì hoãn, phải thật cẩn thận!

Cơ Thiện khẽ quát, ba mươi hai danh tu sĩ Cơ gia nháy mắt bước khỏi hàng, kính cẩn thi lễ với người này, rồi xoay người bay thắng đến cái khe của Trấn Long đại trận. Ba mươi hai danh tu sĩ Cơ gia này, người đứng đầu là một nữ tu, bờ vai như được gọt thành, thắt lưng nhỏ gọn, mi như lông chim trả (*), da trắng nõn nà. Thân mặc váy dài màu ánh trăng, đầu vai là dải lụa mỏng, cơn gió nhẹ thổi qua làm lụa mỏng bay lên, cả người tản ra khí tức phiêu linh nhàn nhạt. Mái tóc đen buông xuống bên hông, nơi gió thổi qua càng thêm xuất thần. Một cỗ khí tức tôn quý từ trong cơ thể cô gái phát tán ra, nó có trong cả huyết mạch toàn cơ thể nàng, ánh mắt người khác đảo qua tuy rằng kinh ngạc, nhưng không dám sinh ra chút khinh nhờn. Sắc mặt cô gái này lạnh lùng, dung nhan hoàn mỹ giông như được tạc từ băng, không chút ấm áp nào.

Ánh mắt Tiêu Thần nhìn lên người cô gái này, chẳng biết tại sao trong lòng đột nhiên run lên mạnh mẽ, cũng không thể rời ánh mắt đi được! Quen thuộc, thân thiết, vui mừng, một loại cảm xúc nháy mắt bùng lên trong lòng, dường như cô gái này đã sớm nhận ra hắn, hơn nữa còn nhìn chằm chằm. Ngay sau đó, Tiêu Thần, khóe miệng lộ ý cười khổ. Cô gái này tuy có thể nói là tuyệt mỹ trên thế gian, nhưng bộ dạng, dáng người, khí tức lại khác hoàn toàn một hình bóng xinh đẹp không bao giờ mất trong trí nhớ hắn.

- Quả nhiên là hồ đồ, cô gái này làm sao có thể là Nguyệt Vũ, chớ suy nghĩ nhiều quá.

Tiêu Thần lắc đầu, nhưng chẳng biết làm sao thân ảnh nàng cứ in dấu sâu đậm vào trong nội tâm hắn, không ngừng hiện lên. Theo tu sĩ Cơ gia cất bước tiến vào Huyền Sát giới, những người đứng đầu thế lực các nơi bắt đầu hành động theo thứ tự, thế lực như Huyền Không môn xuất phát cuối cùng.

Tiêu Thần đem ý niệm đó áp chế lại trong lòng, lúc này ngẩng đầu, vừa đúng lúc Tường Vân lão tổ nhìn lại, truyền âm nói:

- Tiêu Thần đạo hữu tiến vào trong đó, xin hãy chiếu cố tu sĩ Huyền Không môn ta. Ngoài ra việc đạo hữu nhắc nhở lão phu tất sẽ ghi nhớ ở trong lòng, tất nhiên sẽ tìm hiểu hiểu rõ ràng cho đạo hữu trong khoảng thời gian này.

Tiêu Thần khẽ gật đầu:

- Tường Vân đạo hữu yên tâm, có Tiêu Thần trong Huyền Sát giới, tất nhiên sẽ ra tay bảo vệ đệ tử Huyền Không môn.

Tường Vân lão tổ gật đầu, trong lòng thở phào.

Tu sĩ tiến vào Huyền Sát giới, truyền tống sẽ bị Huyền Sát khí quấy nhiễu, khiến tu sĩ vào trong đó sẽ tùy cơ mà tản ra. Nhưng qua mấy ngàn năm từ thủ đoạn của thế lực khắp nơi, đã tìm ra được cách phá giải đó là luyện chế ra Tử Mẫu phù. Đem Mẫu phù giao cho người đứng đầu môn nhân, đệ tử còn lại của môn nhân sẽ căn cứ vào Tử phù mà nhanh chóng tập hợp lại.

- Huyền Không môn, nhanh chóng vào Huyền Sát giới!

Tiếng quát truyền đến, ánh mắt Tiêu Thần ngưng lại, sau đó không nói một lời mà độn quang lóe lên dẫn năm tu sĩ Huyền Không môn thẳng tiến vào cấm đoạn đại trận, thân ảnh nhanh chóng biến mất.

. . . . .

Nơi nào đó trong không gian âm u, vô số huyền sát khí màu sắc đen sì, bốc lên trong đó, lộ ra sát khí vô tận.

Nơi này đúng là Huyền Sát giới.

Đúng lúc này, khoảng không cách đó không xa đột nhiên chấn động, sinh ra những gợn sóng, trong gợn sóng đó, một thân ảnh tu sĩ chậm rãi hiện lên. Thân ảnh người này ngưng lại nháy mắt, bên ngoài cơ thể được bao bọc bới một vòng bảo hộ, đồng thời ánh mắt cẩn thận nhìn về bốn hướng. Nhận thấy Huyền Sát khí nồng đậm trong không gian này, tu sĩ khẽ cau mày, đôi mắt đen hiện lên chút ngạc nhiên, miệng khẽ lầm bầm:

- Hung sát dày đặc, năng lượng nồng đậm, nơi này tuyện đối không đơn giản, trong này tất nhiên che dấu cái gì đó.

Tu sĩ này, tất nhiên là Tiêu Thần.

Nguyên thần phá thể mà ra, sắc mặt Tiêu Thần khẽ biến, sau đó đem nguyên thần nháy mắt thu hồi, nơi này Huyền Sát khí âm độc vô cùng, lại có thể ăn mòn thần thức của tu sĩ, nếu là tu sĩ Nguyên Anh kỳ sẽ không dám can đảm mà tản thần thức ra, e rằng ngyên thần bị thương nặng ngay. Trong Huyền Sát giới, tầm mắt cực ngắn, lại không có thần thức tương trợ, nguy hiểm hiển nhiên tăng lên rất nhiều.

Bá!

Vào thời khắc này, một đạo ô quang nháy mắt xẹt qua phía sau Tiêu Thần, Huyền Sát khí nháy mắt bị quấy quay cuồng. Một con gì đó màu đen âm thầm ẩn núp, đã phát hiện tu sĩ nhân tộc xâm hập lãnh địa, thời cơ phát động đánh lén, tốc độ nhanh như tia chớp, móng sắc như dao, đánh thẳng đến đầu.

Sắc mặt Tiêu Thần trầm xuống, trong miệng phát ra một tiếng hừ lạnh, lúc này xoay một cánh tay nháy mắt đem chế ngự nó đánh lén, tùy ý để nó điên cuông gào rít nhưng không cách nào đào thoát được. Cả người nó màu đen, bên ngoài nhìn rất giống dã báo, hiện tại tuy bị chế trụ, nhưng vẫn gầm nhẹ liên tục không chút sợ hãi, đôi mắt đỏ lòm tràn ngập sát khí.

- Đây cũng là Hắc Sát sao?

Trong lòng Tiêu Thần kinh ngạc, con vật này có thực lực không kém gì một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, tuy rằng linh trí thấp không có thần thông, chỉ dựa vào nanh vuốt mà công kích, nhưng ẩn trong Huyền Sát khí này rất khó phát hiện, tấn công người quả thật cũng khó đối phó.

Bàn tay Tiêu Thần hơi dùng sức, hắc sát liền ngừng gào rít, cổ bị mạnh mẽ chặt đứt, thân thể nhanh chóng hóa thành Huyền Sát khí tiêu tán, sau một nhịp thở, nó chỉ lưu lại một hắc sắc Huyền châu lớn bằng nắm đấm trẻ con cùng với ít mai tinh hóa thành nanh vuốt. Ánh mắt Tiêu Thần chớp lên, đem nó thu vào trong tay, Huyền châu này chính là do Huyền Sát khí tinh thuần ngưng tụ mà thành, trong đó năng lượng tuy sung túc, nhưng cuồng bạo vô cùng, rất khó bị hấp thu. Còn nanh vuốt kia, nó cực kỳ rắn, cũng có thể coi là một pháp bảo tầm thường, coi như một loại nguyên liệu luyện khí, Tiêu Thần đưa tay cho các vật đó vào trữ vật giới, trên mặt nhất thời lộ vẻ trầm tư.

- Lần này ta tới Cơ gia, vẻn vẹn chỉ để tìm kiếm tin tức của Cơ Nguyệt Vũ, nhất định không thể để lộ thân phận để tránh chọc vào phiền toái. Một khi đã vậy, ta không ngại ở đây tu luyện một lát, đợi khi việc của Huyền Sát giới chấm dứt, như vậy đến lúc đó Tường Vân lão tổ sẽ giúp ta tìm hiểu rõ ràng.

Ánh mắt Tiêu Thần ngưng lại, trong lòng nhất thời có tính toán, nơi này tuy rằng Huyền Sát khí cuồng bạo khó có thể hấp thu, nhưng Tiêu Thần cũng không úy kỵ, hắn dùng tâm niệm kiên định thì sao Huyền Sát khí có thể xâm nhập. Hơn nữa năng lượng trong Huyền Sát giới xung túc, mặc dù kém xa Nhân Nguyên Đạo quả, nhưng cũng là chỗ tu luyện tốt. Dù sao lúc này Tiêu Thần bất quá cũng là cảnh giới Song Anh trung kỳ, nếu có thể đột phá đến Song Anh hậu kỳ, e rằng bản thân có thể tự thân đối chiến với tu sĩ Bất Trụy hậu kỳ.

(*) Chim trả: lông nó rất đẹp, dùng làm đồ trang sức ở trên đầu gọi là Điểm Thúy

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương