Đạo
Quyển 4 - Chương 73: Cơ gia

Phía đông biên giới Trung Châu có một cái hồ, rộng đến mấy ngàn dặm, quanh năm bị mây mù lượn lờ bao phủ cực kỳ thần bí. Bất kể tu sĩ nào, tiến vào trong đó liền bị mất phương hướng, bị bao vây một thời gian, cuối cùng cũng không hiểu tại sao từ giữa đi ra được. Nhưng nếu có can đảm tiến vào lần nữa tuyệt đối không có cơ hội sống sót mà đi ra. Lâu ngày, nơi này không có mấy tu sĩ dám lại gần, cộng thêm xung quanh thân núi bị trùng điệp cây cối rậm rạp giăng đầy, bao phủ lấy, khung cảnh lộ ra vẻ cực kỳ u tĩnh.

Nhưng hôm nay dường như có chút khác thường, xung quanh những cây cổ thụ ven hồ lại đang xuất hiện bóng dáng những tu sĩ đang đứng hoặc ngồi lộn xộn. Theo cảm ứng có thể nhận thấy, khí tức phát ra từ trong cơ thể rất mạnh mẽ, những tu sĩ này tu vi yếu nhất cũng đạt cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ. Nhưng điều đáng sợ nhất ở nơi này là chỉ cần nhìn sơ qua cũng không dưới hai mươi người đạt cảnh giới Bất Trụy, sợ rằng những người đứng đầu nhân giới đã xuất hiện gần một nửa tại đây.

Mặc dù số lượng người đông đảo nhưng nơi này lại cực kỳ an tĩnh, không có một ai mở miệng nói một lời.

Vào tời khắc này, tất cả tu sĩ đều mở to mắt hướng về phía chân trời hướng Tây Nam mà quan sát.

Mấy đạo độn quang gào ghét mà đến, sau khi thu lại độn quang liền lộ ra bảy vị tu sĩ. Cầm đầu là một lão giả sắc mặt lạnh lùng, khi xuất hiện không một tiếng động, ôm quyền dẫn mọi người vào một gốc cây cổ thụ cao lớn, lặng im không hề lên tiếng. Phía sau người này có một tu sĩ trẻ tuổi, sắc mặt lạnh nhạt, đôi mắt đen nhánh ôn nhuận nội liễm. Giờ phút này ánh mắt quét quanh một lượt, sau đó khẽ cau mày, đáy mắt lộ ra mấy phần kinh ngạc.

Người đến chính là Huyền Không Môn Tường Vân Lão Tổ. Người trẻ tuổi đã thu liễm khí tức ngụy trang thành Huyền Không Môn đệ tử này chính là Tiêu Thần. Lúc này ánh mắt quét qua một vòng, nhận thấy được mấy người quen, Mục gia Đại trưởng lão, Cấm Thiên Tông Vô Cực Tử, Ám Nguyệt Tông Vô Tinh Đạo Nhân đều đang ở bên trong. Tiêu Thần đã biến đổi dung mạo, ẩn tàng khí tức, nếu không sợ rằng lúc này, chưa tiến vào bên trong Cơ gia cũng đã gặp đủ loại phiền toái.

Ngồi bên bờ hồ chờ đợi liên tục một canh giờ, lần lượt có ba phương nhân mã tiến đến. Số tu sĩ bên hồ đã đạt tới con số hơn hai trăm. Khắp không gian tràn ngập vô số đạo khí tức mạnh mẽ. Khí thế của các tu sĩ khắp nơi giao phong với nhau, mặc dù chỉ là vô tình giao phong nhưng khí thế cũng mơ hồ chống lại, không ai muốn rơi xuống thế hạ phong.

Xoạt! Xoạt!

Vào thời khắc này, mặt hồ không gió mà dậy song, nhất thời hấp dẫn sự chú ý của toàn bộ tu sĩ quanh hồ, tất cả sắc mặt ngưng trọng mà quan sát.

Nước trong hồ chấn động mãnh liệt, cuối cùng hóa thành tình huống cực kỳ nghiêm trọng, khí thế ầm ầm làm cho người ta kinh hãi. Sóng nước dường như vô tận, lại bị một cỗ lực lượng tác động hướng về hai phía tách ra. Lộ ra dưới đáy hồ một khối cự thạch màu xanh. (tảng đá lớn màu xanh)

Chính vào thời khắc này, linh quang chợt lóe lên ở cự thạch, theo sau đó đi ra ba lão giả. Ba người này tất cả râu tóc đều bạc trắng, pháp bào bồng bềnh, khí phách trong người toát ra mấy phần vẻ thần tiên. Ánh mắt quét ngang một lượt, ôm quyền thi lễ, cất tiếng nói:

- Để chư vị đạo hữu đợi lâu, lão phu Cơ Thương, Cơ Cách, Cơ Mặc, đặc biệt tới đón tiếp các vị đạo hữu tiến vào Cơ gia.

Ba người khẽ mở miệng cười, sắc mặt ôn hòa.

Giờ phút này, các tu sĩ xung quanh bờ hồ đều đứng dậy, nghe vậy liền ôm quền đáp lễ. Dù chưa nhiều lời nhưng trong lòng âm thầm khiếp sợ không thôi. Ba lão giả này đều đã đạt tới cảnh giới Bất Trụy, hơn nữa lại lộ ra thuần sắc tu sĩ Bất Trụy trung kỳ. Cơ gia quả thật không hổ danh là thượng cổ gia tộc, tùy ý xuất ra ba người đều là Bất Trụy cảnh giới. Trong nháy mắt khiến toàn trường kinh sợ.

Mục Động Huyền khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, trong đôi mắt lộ ra thần sắc bình tĩnh, hiển nhiên chưa từng đem ba người này để ở trong mắt.

Vô Cực Tử thân là Cấm Thiên Tông tông chủ, tông môn sâu không lường được, giờ phút này trên mặt đầy vẻ lạnh nhạt, cũng không có biểu hiện gì.

Vô Tinh Đạo Nhân mặt không chút thay đổi, đôi mắt híp lại, làm người ta đoán không ra suy nghĩ trong lòng.

Về phần Bách Chiến Minh, cũng không có quyết liệt ra mặt mà lại làm một nữ tử kiều diễm. Dáng người nàng cực kỳ bốc lửa, mặc dù mặc khôi giáp nhưng cũng không che dấu hết được dáng người, mà có khi lại còn làm người khác chú ý. Nhưng sắc mặt cũng hết sức lạnh lùng, trong đôi mắt lại lộ ra hàn quang không có chút nào ấm áp.

Bắc Mang Tông ngày hôm nay đến đây là một lão giả gầy gò, toàn thân được phủ trong hắc bào, phát ra khí tức lạnh lẽo. Ô Cốt Đạo Nhân ngã xuống, đối với Bắc Mang Tông đương nhiên là đả kích trầm trọng. Lão giả này ngoài việc đến Cơ gia, cũng có tìm kiếm hung thủ để diệt sát báo thù, nhưng không tìm được nửa điểm đầu mối.

Về phần những thế lực khác ở Trung châu, dưới vẻ ngoài thì cực kỳ kính cẩn, nhưng tột cùng trong lòng suy nghĩ như thế nào, chỉ có chính bọn hắn mới biết.

- Chư vị đạo hữu, mời vào Truyện Tống Trận,tiến vào Cơ gia.

Ba lão giả chắp tay mở miệng.

Cấm Thiên Tông, Mục gia, Ám Nguyệt Tông, Bách Chiến Minh, Bắc Mang Tông là những thế lực đứng đầu đại lục. Phía sau còn có không dưới ba mươi tu sĩ, lúc này dẫn đầu tiến vào. Những thân ảnh dừng lại trước tảng đá , chợt lóe lên rồi biến mất không thấy gì nữa. Trong chốc lát ngắn ngủi, số lượng tu sĩ ở đây đã giảm bớt một nửa.

Thế lực Huyền Không Môn tại Trung Châu thuộc về thế lực gần cuối. Đợi đến lượt tiến lên, nơi này chỉ còn thưa thớt hơn mười nhân ảnh. Tường Vân Lão Tổ hướng tới ba người Cơ gia trưởng lão ôm quyền, tiện đà dẫn môn nhân tiến lên, thân ảnh dung nhập vào bên trong tảng đá xanh.

Một lát sau, đợi cho thân ảnh tu sĩ cuối cùng dung nhập vào, ba người Cơ gia trưởng lão mới đồng loạt cất bước, thân ảnh trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

Oanh!

Nước trong hồ đã chảy trở về, đem cự thạch màu xanh che dấu bên trong, nơi này lại một lần nữa quay về yên tĩnh. Không người nào biết được, cửa vào của thần bí của Cơ gia tại Trung Châu lại nằm bên trong hồ.

.....

Tiêu Thần nhíu mày, không gian truyền tống trận có khoảng cách không phải là gần, qua mười mấy tức thời gian mới hoàn thành, có thể thấy được Cơ gia cách hồ nước rất xa.

Bá!

Truyền tống kết thúc, ánh sáng khôi phục, Tiêu Thần xoay chuyển ánh mắt. Giờ phút này thân ảnh mọi người đã ở trong một đại điện cực kỳ nguy nga tại một nơi nào đó, sớm có một gã tu sĩ Cơ gia kính cẩn đứng ngoài Truyền tống trận. Lúc này đi trước dẫn Huyền Không Môn tu sĩ hướng về tiệc rượu bên kia đại điện đi tới.

Chỗ ở của Cơ gia cũng giống như Cấm Thiên Tông. chính là bên trong một không gian độc lập. Dõi mắt nhìn thấy núi non liên miên không dứt, không biết bao nhiêu vạn dặm. Mà chỗ ở Cơ gia hiện tại đang ở trên một ngọn núi cao nhất. Cung điện, đình lâu, cầu nhỏ, nước chảy, xây dựng xa hoa, kết hợp với thiết kế thanh nhã, hợp với cảnh sắc thanh u làm cho lòng người không nhịn được mà sinh ra tâm trạng bình tĩnh, làm giảm đi rất nhiều ý niệm tranh phong. Cất bước tiến vào bữa tiệc bên trong đại điện, đến vị trí của Huyền Không Môn ngồi xuống. Tường Vân Lão Tổ ngồi ở vị trí đầu, đám Tiêu Thần chỉ có thể ngồi ở phía sau. Sau một lúc lâu, đợi tu sĩ các phương đều đã được sắp xếp thỏa đáng, ngoài điện lúc này mới truyền đến tiếng tu sĩ của Cơ gia hô lớn:

- Gia chủ đến!

Dứt tiếng, một trung niên nam tử long hành hổ bộ( đi đứng rất có dáng vẻ người đứng đầu như vua chúa thời phong kiến) mà đến. Người này vóc người khôi ngô, mặt mũi cương nghị, không giận mà uy. Hơn nữa, từ cảm ứng khí tức trong cơ thể, tu vi đã đạt tới cấp độ Bất Trụy cảnh giới sơ kỳ. Người này chính là Cơ gia gia chủ Cơ Thiện.

- Haha, chư vị đạo hữu không quản đường xa mà đến, Cơ gia hết sức vinh hạnh! Người đâu, dâng rượu khoản đãi chư vị đạo hữu.

Cơ Thiện sảng khoái cười to, sau đó vỗ tay ba tiếng.

Ngoài điện, những nữ tu sĩ mặc quần áo hoa mỹ, tay bưng các loại linh quả, linh cầm được chế biến thành thức ăn, như lưu thủy hành vân đi tới. Mỗi bàn lưu lại một người hầu hạ, còn các nữ tu đều xoay người rút đi.

- Chư vị, mời cạn một ly mỹ tửu, dùng qua ít ượu và thức ăn rồi chúng ta thương nghị đại sự.

Cơ thiện nói xong, mọi người đều nâng chén theo, tất cả đều một hơi cạn sạch.

Rượu là rượu ngon, thức ăn cũng cực kỳ không tệ, nhưng mọi người tất cả đều không phải là kẻ ham ăn tục uống, phần lớn đều lướt qua, rồi thả đũa xuống.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương