Đạo Tình
Chương 61: Đối mặt với nguy hiểm (II)

*******

Ở trong chiếc quân hạm trên mặt biển, Jiaowen và Hoàng Ưng lặng lẽ theo dõi mấy con đầu đỗ gần nhau phía xa xa. Theo mệnh lệnh của Tề Mặc, bọn họ đã rời khỏi khu vực nguy hiểm mấy chục dặm.

Bùng, đột nhiên một tiếng nổ kinh thiên động địa vọng tới. Qua ống nhòm, Jiaowen và Tề Mặc nhìn thấy ba con tàu lớn bị một sức mạnh vô cùng to lớn làm nổ tung. Ngọn lửa bốc lên nhanh chóng nuốt chửng mấy chiếc quân hạm ngụy trang bên cạnh.

Mặt biển bị chấn động mạnh, cột nước dâng cao cả trăm mét dập tắt ngọn lửa điên cuồng. Cột nước lớn bị đẩy lên từ áp lực dưới mặt biển giống như bom nguyên tử sau khi phát nổ, dừng lại trên mặt nước trong giây lát rồi tung tóe về bốn phương tám hướng.

Dưới đáy biển truyền đến đến ùng ục, khiến Jiaowen và Hoàng Ưng ở trong phòng thuyền trưởng liền thay đổi sắc mặt.

"Rút lui, mau chóng tăng tốc rút đi". Jiaowen đập mạnh chiếc ống nhòm, giọng nói lặng lẽo như phát ra từ địa ngục.

Hoàng Ưng đứng bên cạnh không đợi Jiaowen dặn dò, lập tức kéo cần điều khiển. Chiếc quân hạm quay đầu, nhanh chóng lao về phía sau.

"Giỏi thật, giỏi thật đấy. Bọn chúng đúng là không tiếc tiền, sử dụng cả Uranium". Jiaowen tối sầm mặt, chăm chú theo dõi từng đợt sóng lớn cuộn đến. Dưới mặt biển, tiếng ùng ục ngày càng vang dội. Dù ở bọn họ ở bên trong phòng thuyền trưởng của quân hạm nhưing vẫn có cảm giác rõ ràng.

"Thuốc nổ thuộc tính kim loại gì chứ. Đây rõ ràng là...". Hoàng Ưng không thể nói hết câu. Ly Tâm đương nhiên không biết đến Uranium. Uranium sau khi được gia công, mức độ ô nhiễm nghiêm trọng miễn bàn, uy lực và năng lượng phát xạ tương đối đáng sợ. Nếu không phải là nhà sản xuất vũ khí, không ai có thể nhận ra đó là Uranium.

"Có lẽ Tề đã đoán ra. Nếu không đã không ra lệnh chúng ta rút lui". Jiaowen kết luận.

Hoàng Ưng gật đầu thừa nhận. Thuốc nổ thuộc tính kim loại tuy ghê gớm nhưng chiếc quân hạm của anh ta rất hiện đại, có thể phòng chống cháy nổ. Tề Mặc ra lệnh cho bọn họ rút lui, nhất định hắn từ lời nói của Ly Tâm phán đoán ra đó là thứ đã được gia công hóa học. Quân hạm của Hoàng Ưng lại không thể đọ tốc độ với chiếc tàu ngầm do Hồng Ưng và Lập Hộ điều khiển. Nếu không sớm rời khỏi, chắc chắn chiếc quân hạm sẽ không chịu nổi lực phát nổ.

"Liên lạc với Tề". Chứng kiến từng đợt sóng ngầm dội đến, Jiaowen không hỏi cảm thấy lo lắng. Sóng ngầm đã nhanh chóng tới chỗ quân hạm của anh ta. Tuy tàu ngầm của Tề Mặc có tốc độc cực nhanh, nhưng không thể nhanh hơn sức tấn công của sóng ngầm.

Jiaowen vừa nói dứt lời, Hoàng Ưng lập tức kết nối hệ thống liên lạc. "Lão đại, bên đó thế nào rồi? Bên đó thế nào rồi?". Hoàng Ưng điều khiển quân hạm phóng về phía sau, đồng thời không ngừng liên lạc với chiếc tàu ngầm.

Không có tín hiệu trả lời. Trên màn hình chỉ thấy ruồi muỗi và tiếng rè rè, Hoàng Ưng bất giác run nhẹ. Jiaowen đứng bên cạnh thấy vậy liền vỗ lưng Hoàng Ưng, cất giọng lạnh lùng: "Anh ấy là Tề Mặc. Anh ấy có thể đi, thì sẽ có bản lĩnh quay về".

Lúc Tề Mặc liên lạc với Hồng Ưng, do vẫn nối máy nên phía Jiaowen đều nghe thấy. Vì vậy Jiaowen và Hoàng Ưng biết Tề Mặc đã xuống tàu ngầm. Chỉ vài phút sau đã không thể kết nối với Tề Mặc, Hoàng Ưng bất giác nhíu mày.

Nhưng Jiaowen nói đúng, Tề Mặc không phải người làm việc không suy nghĩ. Lão đại đã quyết định ở lại, lão đại chắc chắn có tính toán riêng. Đây chính là bản tính của Tề Mặc.

Vào lúc này, chiếc tàu ngầm càng lắc mạnh hơn. Tay Lập Hộ gần như không thể giữ vững cần điều khiển. Thuộc hạ của Jiaowen liên tục báo cáo về sự cố. Dưới áp lực cực lớn, tàu ngầm xuất hiện trục trặc nghiêm trọng.

"Dừng thiết bị cung cấp dưỡng khí"

"Dừng thiết bị thải nước"

"Nâng cao thân tàu, hạ thấp cường độ thủy áp". Lập Hộ đưa ra một loạt mệnh lệnh, những người khác trong phòng thuyền trưởng im lặng làm theo.

"Ngừng tất cả thiết bị phụ trợ". Một giọng nói lạnh lùng vọng tới. Lập Hộ không quay đầu cũng biết Tề Mặc đến.

"Dừng mọi thiết bị phụ trợ". Lập Hộ lập tức ra lệnh mà không có bất cứ sự ngờ vực nào. Vừa nói, anh ta vừa đứng dậy, nhường chỗ cho Tề Mặc.

Tề Mặc ngồi vào ghế thuyền trưởng. Hắn đưa tay giữ chặt cần điều khiển đang không ngừng dao động. Hắn dùng hết sức gạt cần xuống. Đồng thời Tề Mặc lên tiếng, giọng nói không thay đổi âm sắc: "Tắt toàn bộ hệ thống chiếu sáng ngoài phòng thuyền trưởng. Toàn lực tăng tốc độ".

"Vâng ạ".

"Tắt hệ thống vận chuyển"

"Tắt hệ thống chiếu sáng"

"Tắt hệ thống đối tiếp".

"Khởi động động lực, tăng tốc ở mức cao nhất". Một vài mệnh lệnh đơn giản được phát ra, thể hiện sự trầm tĩnh khác thường, như không phải đang đối mặt với tử thần.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương