Sau bữa ăn không mấy suôn sẻ là thời gian mọi người trong Châu Gia trở về phòng mình làm các hoạt động cá nhân. Minh Nguyệt từ phòng riêng thưởng trà đọc sách, tận hưởng khoảng thời gian nhàm chán hiếm có trong căn dinh thự vốn náo nhiệt này. Hiện tại là mười giờ đêm, ngoài cửa sổ, màn đêm tự bao giờ đã ôm trọn đất trời, ru ngủ những tâm hồn già cõi hay cả những búp măng thơ ngây. Giây phút của sự bình yên thư giãn, giây phút người ta chìm đắm vào những giấc mộng đẹp, khoảnh khắc tạo nên những thế giới hư ảo. Thế nhưng tộc nhân Châu Gia đều tự ngầm hiểu lúc này vốn chẳng phải thời gian thích hợp để nghỉ ngơi, bởi ngọn sóng đầu tiên bây giờ mới thực sự bắt đầu.

Tiếng gõ cửa vang lên, Minh Nguyệt đồng thời cũng gập lại quyển sách còn dang dở, đặt ngay ngắn lên kệ. Nâng thân tiến vào phòng tắm, cô tự rửa đi sắc thái mệt mỏi của bản thân, đắp lên cho mình bộ mặt nạ hoàn hảo. Lấy lại thần thái vốn có, Minh Nguyệt vững bước rời khỏi phòng, gót chân vừa chạm nền nhà chính, tầm mắt liền thu lấy dáng vẻ của những kẻ vừa cùng bản thân thưởng thức một bữa tối không mấy vui vẻ. Vốn dĩ sẽ chẳng bao giờ có việc người của Châu Gia tụ họp lúc muộn thế này nhưng hôm nay là ngoại lệ, chỉ cách đây nửa tiếng quản gia Vương gõ cửa từng phòng thông báo Gia Chủ và Phu Nhân quyền lực của nhà họ Châu đang trên chuyến bay trở về dinh thự sau khi đã thành công ký kết một hợp đồng triệu đô. Cha mẹ trở về ai sẽ là người không hiểu chuyện, không có mặt nghênh đón đây?


Tiếng còi xe hơi từ bên ngoài cắt ngang dòng suy nghĩ, Châu Minh Nguyệt đưa đôi mắt hướng ra, từ ngoài cửa cặp đôi mang trọn khí chất sánh từng bước tiến vào. Người làm trông thấy hai người không hẹn mà đồng loạt cúi người, đám hậu bối cũng chẳng kém đứng dậy, sau đó là những tiếng chào vang khắp căn phòng. Người đàn ông năm mươi bảy tuổi, dáng người cao lớn, nét mặt cương nghị, toát lên vẻ uy nghi, ánh mắt sắc lẹm, xương mày nhô cao rất có phong thái của người đứng đầu. Ông là Châu Minh Quyền, con trai thứ hai của Cố Gia Chủ và cũng chính là người hiện tại đang nắm quyền trên dưới Châu Gia. Minh Quyền đối với phép tắc của người trong nhà đáp lại chỉ có phớt lờ, nói sao phép tắc của họ cũng là do ông đề ra đương cũng không xem đó là xa lạ. Hiên ngang bước qua từng người, Minh Quyền thẳng một đường tiến tới chiếc ghế đặt ở chính giữa phòng khách ngồi xuống khoan thai.

- Mấy đứa ngồi đi.


Khác với vẻ hiển nhiên của Minh Quyền, người phụ nữ đi cùng nhẹ nhàng gật đầu với toán người làm, vẫy tay ra hiệu cho họ lui xuống gian sau, lại chẳng quên cất giọng nói trong trẻo cho phép những đứa con thân yêu ngồi xuống. Bà là Phan Ngọc Gia Ly, năm mươi ba tuổi, con gái út của Phan Gia và cũng là nữ chủ nhân chính thống được đích thân Châu Lão Phu Nhân lựa chọn. Bàn về gốc gác của Gia Ly có thể dùng hai từ “hiển hách” để diễn tả. Bà xuất thân là thiên kim duy nhất của Phan Gia - tộc người cổ thuộc tầng lớp thượng lưu có lịch sự lâu đời nhất Trung Quốc. Ngoài có cha là người Trung, Phan Ngọc Gia Ly còn có mẹ là công nương tộc Evans một quý tộc có tiếng thuộc Anh Quốc. Với lợi thế cả nhà nội nhà ngoại đều thuộc hàng trâm anh thế phiệt, khi gả vào nhà họ Châu, Gia Ly định sẵn địa vị vững như thái sơn khó ai có thể lay chuyển.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương