Đào Mộ Đào Ra Quỷ
-
Chương 20
Ủy khuất
Tiêu Úc lần này cũng không làm khó hắn,Lâm Ngôn kéo ghế ngồi bên cạnh bồn tắm,khi mở to mắt đã thấy Tiêu Úc ghé vào trong bồn nhìn chằm chằm mình, Lâm Ngôn bị dọa thiếu chút nữa đã ngã xuống,che ngực lui về sau.
Làm sao đây, sao lại khẩn trương thành như vậy,Lâm Ngôn dùng sức lắc muốn tống những suy nghĩ loạn thất bát tao trong đầu ra,thở hỗn hển lấy lại bình tĩnh, thấm ướt tóc Tiêu Úc, sau đóđổ dầu gội vào lòng bàn tay, bắt đầu tinh tế xoa nắn. Hơi nước dày đặc bốc lên khiến người ta cảm thấy khó chịu, con quỷ lại giống như tủ lạnh tản hàn khí ra bên ngoài, Lâm Ngôn thật thích cảm giác mát lạnh này,ngón tay dừng ở gáy Tiêu Úc nhẹ nhàng xoa bóp, vừa ấn vừa nhu, nhịn không được đắc ý nói “Thế nào, kỹ thuật của ca không sai đi,có hơn tiểu nha hoàn nhà ngươi không ?”
Tiêu Úc nâng tay sờ mặt hắn,Lâm Ngôn tránh không được mà trốn cũng không xong,trên mặt dính đầy bọt biển. Đột nhiên tâm huyết dâng trào,gạt bọt biển chà lên mặt Tiêu Úc,nhưng lại lỡ tay bôi lên mắt hắn. Tiêu Úc cũng không né,chỉ trừng mắt bắt lấy cổ tay Lâm Ngôn,nhẹ giọng nói “Rất đau.”
_”Đừng, ngươi đừng cửđộng, ta giúp ngươi lau đi.” Lâm Ngôn hoảng sợ, cầm vòi hoa sen, xối từ trên đầu Tiêu Úc xối xuống,con quỷ cũng thành thật nhắm mắt lại,tóc đen bị nước xả mềm mại trượt trên vai. Lâm Ngôn dùng ngón tay gạt đi bọt biển dính trên mí mắt của hắn,nhịn không được tiếp tục nhìn xuống,hàng mi dày đen dài,hai mắt khép hờ,vầng trán cao sạch sẽ lưu loát,chiếc mũi thon nhưđược chạm khắc….Thật sự là…làm quỷ mà cũng đẹp như vậy…
Lâm Ngôn nhìn ngẩn người,ma xui quỷ khiến trong đầu bỗng dưng lóe lên một ý niệm…
Hôn một chút…hôn một chút chắc cũng không sao nhỉ…
Dù sao cũng bị hắn hôn nhiều như vậy rồi..
Coi như làđòi nợđi.
Lâm Ngôn chậm rãi cúi đầu,hôn lên má Tiêu Úc…
_”Đông…” Vòi sen rơi xuống, đánh vào thành bồn tắm vang lên tiếng va đập chói tai,Lâm Ngôn sợ tới mức vội vã rời đi, ý thức lập tức thanh tỉnh,hắn đang làm cái gì. Lâm Ngôn lăng lăng nhìn chằm chằm vòi sen đang không ngừng phun nước trong bồn tắm, từ cổđến hai máđều đãđỏ như trứng tôm.
Hắn nhất định làđiên rồi mới đi hôn một con quỷ muốn lấy mạng mình.
_”Lâm Ngôn..” Tiêu Úc nhẹ nhàng gọi tên hắn,cầm vòi sen nhét vào tay Lâm Ngôn,cánh tay ướt sũng nắm lấy cổ,buộc hắn cúi đầu,Lâm Ngôn theo bản năng muốn trốn,nhưng khí lực con quỷ rất lớn,một cái liều mạng lui về sau, một cái giữ chặt không cho đi, đưa đưa đẩy đẩy, sàn nước trơn trượt, Lâm Ngôn không may trượt chân,cả người mất cân bằng,cộng thêm Tiêu Úc lôi kéo, liền cắm đầu ngã nhào vào bồn tắm.
“Bùm!” một tiếng vang lên, bọt nước văng tung tóe khắp nơi, cả người Lâm Ngôn ướt đẫm,ghé vào thành bồn phun nước ra,sờ soạng lau đi bọt biển dính trên mặt,xoay người đè Tiêu Úc xuống,miệng than thở“Hảo ngươi này nghiệt súc,hãy xem sự lợi hại của ca ca!” Tiếng nước “Bùm! Bùm!” vang không ngừng,hai người ở trong bồn tắm lớn nháo thành một đoàn.
Trong phòng tắm,hơi nước càng ngày càng dày đặc,ngay cả hình dạng khung cửa cũng trở nên mờảo,hơi nước tại mặt kính đọng thành giọt nước,từng giọt từng giợt trượt xuống. Lâm Ngôn ném áo thun sũng nước xuống đất, chỉ mặc một chiếc quần đùi song song nằm cùng Tiêu Úc trong bồn , cả người Tiêu Úc lạnh lẽo giống nhưđá cẩm thạch,dán vào cảm giác phá lệ thoải mái.
Lâm Ngôn nhìn chằm chằm trần nhà thở dài một hơi,từ khi Vivian đi rồi, gian phòng trống rỗng này mới có hơi người trở lại, trớ trêu thay lại là một con quỷ.
Giống như một gia đình chân chính,mỗi ngày trở vềđều có thể nghe thấy tiếng người,cùng nhau ăn cơm xem TV,khi ngủ có thể gác chân lên bụng người bên cạnh,khi tắm có thể té nước đùa giỡn,không ai oán giận chất vấn đồăn hắn làm có bỏ muối hay không,nếu mơ thấy ác mộng cũng có người ở bên cạnh trấn an, Lâm Ngôn nghĩ, mặc kệđó có phải là tình yêu hay không,cảm giác có người làm bạn thật tuyệt.
Lâm Ngôn lấy khuỷu tay chọt chọt Tiêu Úc,nhẹ giọng cảm thán “Ngươi nếu còn sống, chúng ta có thể kết thành bằng hữu,cuối tuần lại mời ngươi tới nhàăn sườn xào chua ngọt.”
_Lúc trước Doãn Chu cũng hay mặt dày đến đây cọ cơm,nhưng từ khi có ngươi lại sợ tới mức không dám bén mảng tới nữa.
Tiêu Úc bỗng dưng quay sang nắm lấy tay Lâm Ngôn,bình tĩnh nhìn hắn, chậm rãi nói “…Theo ta đi.”
_”Mười lăm tháng bảy ?” Lâm Ngôn trong lòng lạnh lẽo.
Tiêu Úc xác nhận gật đầu.
Lâm Ngôn nhìn chằm chằm ngón tay của mình ngẩn người,hắn không biết làm thế nào thuyết phục con quỷ báđạo cố chấp này,lại không muốn làm hắn thất vọng,nhưng bọn họ hoàn toàn không giống nhau,hắn tương lai sẽ tìm việc làm,cưới vợ sinh con,ở trong củi gạo dầu muối sống một cuộc sống thật bình thản. Tiêu Úc cũng nên cóđường riêng của mình,đi qua Tam Đồ Xuyên, cầu Nại Hà,uống một bát canh Mạnh Bà,từ nay về sau quên hết mọi thứ,giống như một tờ giấy trắng, tùy tâm sở dục viết lại nhân sinh.
Đề bút trám tâm sẽ quên mất dung nhan cũ,bọn họ không nên có bất luận dây dưa nào.
_”Ta không thể.” Lâm Ngôn nhẹ giọng nói “Ta còn có cha mẹ,bạn bè,Tiêu Úc, ngươi đừng làm ta khó xử, ta phải sống.”
_”Chẳng sợ khó khăn thế nào ta cũng sẽ giúp người tìm lại kíức, thực hiện tâm nguyện của ngươi.” Lâm Ngôn vịn thành bồn ngồi dậy, “Ngươi phải làm một con quỷ tốt,ngoan ngoãn màđi đầu thai,kiếp sau nói không chừng hai ta còn có thể gặp lại,đến khi đó ta đã là một đại thúc râu ria xồm xoàm,ta cam đoan ngươi vừa thấy liền trốn không kịp.”
Lâm Ngôn vén quần đùi lên, vịn thành bồn định leo ra ngoài,đáy nước bỗng nhiên có một bàn tay lạnh lẽo nắm lấy cổ chân hắn,dùng lực lôi kéo. Đáy bồn trơn trượt,Lâm Ngôn đứng không vững,thẳng tắp ngã ngửa ra, cái gáy tưởng chừng đãđập vào thành bồn trong nháy mắt được một bàn tay đỡ lấy, “Đông!”một tiếng trầm đục,hai tay Lâm Ngôn bám vào thành bồn nằm trong nước,lưng đau đến mức trừu rút một hơi khí lạnh,khi mở mắt ra liền bắt gặp một đôi mắt đục ngầu,phản chiếu hình cảnh của hắn,vô cùng chật vật.
Nhiệt độ xung quanh thoáng chốc hạ xuống.
Hỏng, hắn tức giận.
Do dự một lát, Tiêu Úc hung hăng nắm tóc Lâm Ngôn,nhúng đầu hắn xuống nước,Lâm Ngôn giãy dụa,đạp đá lung tung,nước ấm theo bốn phương tám hướng tràn vào,không thể hô hấp,thậm chí ngay thanh âm cũng không thể phát ra,hỗn hợp nước ấm cùng xà bông tràn vào trong miệng,trong mũi gây cảm giác đau đớn,Lâm Ngôn ở trong nước bất lực lắc đầu,vươn tay gắt gao giữ lấy cổ tay Tiêu Úc.
Ùng ục ùng ục tiếng nước, thanh âm khuếch đại đánh vào màng nhĩ,tầm nhìn trong nước mơ hồ,vẻ mặt Tiêu Úc dữ tợn nhưác quỷ,một tay nắm cổ Lâm Ngôn ấn vào trong nước, tay kia không ngừng vuốt ve ***g ngực của hắn.
Hít thở không thông cùng ngộp nước,đau đớn giống như con dao bén ngọt cắt từng nhát từng nhát lên lá phổi của hắn, mái tóc bồng bềnh trong nước,hai mắt trợn lớn, tràn đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng.
Rầm! Một tiếng, Lâm Ngôn bị Tiêu Úc nâng eo nhấc ra khỏi bồn ,thân thể mềm nhũn tựa vào người Tiêu Úc. Chưa được bao lâu, Lâm Ngôn liền nhắm chặt mắt lung tung đánh vào cánh tay Tiêu Úc,thẳng đến khi sau lưng được người nhẹ nhàng vỗ về,Lâm Ngôn mới phun ra một ngụm nước,mãnh liệt ho khan.
Đau , chỗ nào cũng đau,xoang mũi, lá phổi, sau lưng,tất cảđều điên cuồng kêu gào,Lâm Ngôn chỉ cảm thấy trong cuộc đời chưa bao giờ khó chịu như vậy,hắn thở phì phò,ho khan liều mạng phun nước ra,lỗ tai ong ong một mảnh,giống như một con búp bê vải rách nát bị Tiêu Úc ôm vào lòng xoa xoa,ủy khuất khóc nức nở.
_”Lâm Ngôn, Lâm Ngôn…” thanh âm lộ ra vẻ lo lắng,bàn tay lạnh lẽo khẽ xoa nắn lưng hắn,giống nhưđang vỗ về một con mèo nhỏ.
_”Ngươi đừng chạm vào ta, cách xa ta một chút…” Lâm Ngôn tựa đầu vào vai Tiêu Úc, run rẩy nói.
Lạp! Một tiếng, mất điện, đèn trong phòng tắt ngấm,bốn phía tối đen, chìm vào một mảnh yên tĩnh.
Thình lình cúp điện khiến Lâm Ngôn nhất thời không thể nhìn thấy gì,chỉ cảm thấy một bàn tay lạnh lẽo đang nắm lấy eo mình,nhẹ nhàng lôi kéo,cả người hắn đều đổ trong lòng Tiêu Úc, vừa ngẩng đầu, môi đã bị người nọ bịt kín,đầu lưỡi mềm nhuyễn ướt át tinh tế liếm mút.
Ôn nhu lại không cho phép hắn phản kháng. Cánh tay Tiêu Úc tựa như một cái gọng kìm khóa chặt Lâm Ngôn vào trong lòng,Lâm Ngôn vô pháp cựa quậy,chỉ có thể thuận theo hắn ngửa đầu,há miệng tùy ýđầu lưỡi lạnh như băng xâm chiếm khoang miệng của mình,báđạo đảo quanh,bức bách hắn đáp lại.
Phía trước vài lần thi bạo tựa hồđã giúp con quỷ nắm vững cách khống chế hắn,chỉ mới hai ba phút triền miên khiêu khích đã khiến toàn thân Lâm Ngôn mềm nhũn,hô hấp khó khăn,Lâm Ngôn nắm lấy cánh tay Tiêu Úc,mơ hồ nỉ non “Đau, Tiêu Úc, rất đau.”
Kìm sắt dường như thoáng buông lỏng,Lâm Ngôn chống vào thành bồn,lóđầu dùng sức ho khan.
Bàn tay lạnh lẽo nhẹ nhàng vỗ về lưng hắn,thẳng đến khi Lâm bình phục hô hấp mới tiếp tục ôm lấy hắn,ôn nhu liếm mút vành tai.
_”Ti…” địa phương cực kì mẫn cảm bị chiếu cố,Lâm Ngôn nhịn không được thở hắt một hơi,cuộn tròn hai chân.
Đầu lưỡi kia giống như một con rắn uyển chuyển không chịu bỏ qua cho hắn,vừa được đáp lại liền được được nước lấn tới vói vào trong lỗ tai hắn, nhẹ nhàng tạo ra những tiếng ái muội,bàn tay không ngừng vuốt ve bờ ngực Lâm Ngôn,dùng sức xoa bóp hai điểm nhỏ. Lâm Ngôn hô hấp càng ngày càng trầm trọng,toàn thân đều giống như bị lửa đốt,đầu óc lại thanh tỉnh,Lâm Ngôn mím môi kiệt lực khống chế phản ứng của cơ thể,đầu tựa vào vai Tiêu Úc, nâng mặt nhìn hắn,ánh mắt phẫn nộ lại hàm chứa ***, đôi mắt trong veo bịt kín một tầng hơi nước,Tiêu Úc ngẩn người, cúi đầu tiếp tục hôn thân.
Chàng trai cuộn tròn trong lòng giống như một con mèo nhỏ,Tiêu Úc hôn càng ngày càng sâu,khóe môi Lâm Ngôn tràn ra một tia nước bọt trong suốt,hắn chỉ cảm thấy thân thể dường như không còn là của mình, hai chân Tiêu đặt giữa hai chân của hắn,Lâm Ngôn nhịn không được giơ chân lên, kẹp lấy eo hắn, nhẹ nhàng cọ cọ.
Giống như một món đồ sứ,căng đầy mà lạnh lẽo,hoàn toàn đối lập với nước ấm trong bồn.
Từ lúc tham gia tọa đàm đến ngay, ngắn ngủi thời gian đã bị khiêu khích đến hai lần,đầu tiên là xúc giác, sau đó là thị giác,ở nơi công cộng bị con quỷ kia hôn từđầu đến chân,cho dù là thần tiên cũng phải phát điên. Lâm Ngôn tuyệt vọng xoay người ôm eo Tiêu Úc,dục vọng bịđè nén cảđêm thoáng chốc lại dâng trào,hắn trời sinh là gay a,Lâm Ngôn bi phẫn nhéo nhéo eo người nào đó,trong lòng tức giận,thân thể lại vô cùng mẫn cảm,thẳng đến khi chiếc quần đùi duy nhất cũng bị Tiêu Úc cởi xuống,lòng bàn tay lạnh lẽo cách một tầng vải mỏng manh,xoa nắn tính khíđã muốn thức tỉnh của hắn.
_”Tránh ra…” Lâm Ngôn bất lực lắc đầu,thanh âm khàn khàn “Đừng chạm vào ta.”
Người trước mắt lại mặt không đổi sắc,trưởng mi nhập tấn,hơi nước tại làn da như chạm ngọc kia đọng thành những giọt thủy châu,làm cho mái tóc vừa mới hấp khô lại ẩm ướt,bết dính lên mặt,đôi môi mỏng manh như bôi mật. Qủy sẽ không biết đỏ mặt,Lâm Ngôn theo động tác của Tiêu Úc mà thở hổn hển,giương mắt chăm chú nhìn ánh mắt hỗn độn kia,ngay cả tia thanh minh ngẫu nhiên xuất hiện trên sân khấu cũng không thấy nữa,tựa như một dãthú hung ác tràn đầy sát ý cùng không cam lòng,Tiêu Úc lấy ngón tay nhẹ nhàng cởi bỏ quần lót của Lâm Ngôn,bắt lấy tiểu gia hỏa cao thấp xoa nắn.
Trong đầu Lâm Ngôn nổ tung thành từng mảnh nhỏ,cường liệt khoái cảm khiến hắn nhịn không được cắn lên bả vai Tiêu Úc.
_Tiêu Úc…Ngươi chết rồi…
_…Cầu ngươi, đừng…
_Tiêu Úc…buông tha cho ta đi.
Lâm Ngôn khó chịu phe phẩy đầu,một tay ôm lấy cổ Tiêu Úc hòa nhịp theo từng động tác của hắn,hô hấp càng ngày càng nặng,Tiêu Úc giữ lấy eo của hắn làm cho Lâm Ngôn xoay người mở ra hai chân quỳ lên người mình,nhẹ nhàng cọ xát tính khí của mình lên bụng Lâm Ngôn. Cảm giác sỉ nhục cùng thất bại khiến Lâm Ngôn trong nháy mắt khó có thể tự giữ,hắn sắp điên rồi,biết rõ không thể,biết rõ nhân quỷ thùđồ,thậm chí biết rõ con quỷ này làđến lấy mạng mình nhưng vẫn không thể cầm giữ,trong lòng nóng như lửa đốt,hơi nước trong phòng không ngừng tỏa nhiệt,từng đợt khoái cảm tới tấp ập tới làm cho người ta trầm mê, cam nguyện hồn phi phách tán.
_Đừng chạm vào ta…
_Cầu ngươi, cầu ngươi, Tiêu Úc … ta sắp chết…
_”Ta sắp…ta sắp…” chóp mũi đầy mồ hôi,hai máửng hồng,giống như một con thú nhỏ phát tình hồ ngôn loạn ngữ,Tiêu Úc dán mặt hôn lên môi hắn,Lâm Ngôn há miệng, vói đầu lưỡi vào miệng Tiêu Úc, không ngừng quấn quýt lấy hắn,bàn tay đặt trên bả vai bị Tiêu Úc bắt được,dẫn đi xuống chạm vào cự vật dưới bụng,hai người triền miên trong bồn tắm, thay nhau xoa nắn.
Dục niệm không đỉnh màđến,Lâm Ngôn nức nở cắn cổ Tiêu Úc,tay bị Tiêu Úc giữ chặt lẫn nhau an ủi tính khíđối phương, phương thức thủ *** gần như triệt để đánh nát tự tôn của hắn đồng thời cũng làm dục vọng bị hắn vụng trộm che giấu nhiều năm trỗi dậy, phóng đại đến mức không thể thừa nhận,trước mắt là hõm vai cùng xương quai xanh của Tiêu Úc,phân thân nóng bỏng cùng tính khí của Tiêu Úc ma sát lẫn nhau,nước ấm vừa lúc lấp đi hơi lạnh trên người hắn,Lâm Ngôn tựa mái tóc ướt sũng lên vai Tiêu Úc,cong người, cúi đầu rên rỉ, một luồng chất lỏng trắng đục tiết lên người Tiêu Úc.
Điên rồi, hắn nhất định làđiên rồi,Lâm Ngôn chống lên ngực Tiêu Úc thở hổn hển,trước mắt một mảnh mê ly,người dưới thân trong thoáng chốc ánh mắt lại trở nên lạnh như băng,không đợi Lâm Ngôn hồi phục đã hung hăng đẩy hắn ra, phiên thân ngồi dậy.
_”Ngươi làm gì ?” Lâm Ngôn nằm trong bồn,run rẩy hỏi.
Tiêu Úc không trả lời,lập tức lấy bộđồ mà Lâm Ngôn đã đặt sẵn trên ghế,mặc vào người,đưa lưng về phía Lâm Ngôn,thuần thục hệđai lưng,quay đầu nhìn hắn, đôi mắt đen láy băng lãnh đến tột cùng mang theo miệt thị,bước ra khỏi phòng tắm không quên nặng nềđóng cửa.
Phịch! Một tiếng trầm đục.
Lâm Ngôn ngồi trong trong bồn ,hai tay bị ngâm nước đến trắng bệch siết, chặt thành bồn lạnh lẽo, ủy khuất ngay cả một câu cũng không nói nên lời.
END 20
Tiêu Úc lần này cũng không làm khó hắn,Lâm Ngôn kéo ghế ngồi bên cạnh bồn tắm,khi mở to mắt đã thấy Tiêu Úc ghé vào trong bồn nhìn chằm chằm mình, Lâm Ngôn bị dọa thiếu chút nữa đã ngã xuống,che ngực lui về sau.
Làm sao đây, sao lại khẩn trương thành như vậy,Lâm Ngôn dùng sức lắc muốn tống những suy nghĩ loạn thất bát tao trong đầu ra,thở hỗn hển lấy lại bình tĩnh, thấm ướt tóc Tiêu Úc, sau đóđổ dầu gội vào lòng bàn tay, bắt đầu tinh tế xoa nắn. Hơi nước dày đặc bốc lên khiến người ta cảm thấy khó chịu, con quỷ lại giống như tủ lạnh tản hàn khí ra bên ngoài, Lâm Ngôn thật thích cảm giác mát lạnh này,ngón tay dừng ở gáy Tiêu Úc nhẹ nhàng xoa bóp, vừa ấn vừa nhu, nhịn không được đắc ý nói “Thế nào, kỹ thuật của ca không sai đi,có hơn tiểu nha hoàn nhà ngươi không ?”
Tiêu Úc nâng tay sờ mặt hắn,Lâm Ngôn tránh không được mà trốn cũng không xong,trên mặt dính đầy bọt biển. Đột nhiên tâm huyết dâng trào,gạt bọt biển chà lên mặt Tiêu Úc,nhưng lại lỡ tay bôi lên mắt hắn. Tiêu Úc cũng không né,chỉ trừng mắt bắt lấy cổ tay Lâm Ngôn,nhẹ giọng nói “Rất đau.”
_”Đừng, ngươi đừng cửđộng, ta giúp ngươi lau đi.” Lâm Ngôn hoảng sợ, cầm vòi hoa sen, xối từ trên đầu Tiêu Úc xối xuống,con quỷ cũng thành thật nhắm mắt lại,tóc đen bị nước xả mềm mại trượt trên vai. Lâm Ngôn dùng ngón tay gạt đi bọt biển dính trên mí mắt của hắn,nhịn không được tiếp tục nhìn xuống,hàng mi dày đen dài,hai mắt khép hờ,vầng trán cao sạch sẽ lưu loát,chiếc mũi thon nhưđược chạm khắc….Thật sự là…làm quỷ mà cũng đẹp như vậy…
Lâm Ngôn nhìn ngẩn người,ma xui quỷ khiến trong đầu bỗng dưng lóe lên một ý niệm…
Hôn một chút…hôn một chút chắc cũng không sao nhỉ…
Dù sao cũng bị hắn hôn nhiều như vậy rồi..
Coi như làđòi nợđi.
Lâm Ngôn chậm rãi cúi đầu,hôn lên má Tiêu Úc…
_”Đông…” Vòi sen rơi xuống, đánh vào thành bồn tắm vang lên tiếng va đập chói tai,Lâm Ngôn sợ tới mức vội vã rời đi, ý thức lập tức thanh tỉnh,hắn đang làm cái gì. Lâm Ngôn lăng lăng nhìn chằm chằm vòi sen đang không ngừng phun nước trong bồn tắm, từ cổđến hai máđều đãđỏ như trứng tôm.
Hắn nhất định làđiên rồi mới đi hôn một con quỷ muốn lấy mạng mình.
_”Lâm Ngôn..” Tiêu Úc nhẹ nhàng gọi tên hắn,cầm vòi sen nhét vào tay Lâm Ngôn,cánh tay ướt sũng nắm lấy cổ,buộc hắn cúi đầu,Lâm Ngôn theo bản năng muốn trốn,nhưng khí lực con quỷ rất lớn,một cái liều mạng lui về sau, một cái giữ chặt không cho đi, đưa đưa đẩy đẩy, sàn nước trơn trượt, Lâm Ngôn không may trượt chân,cả người mất cân bằng,cộng thêm Tiêu Úc lôi kéo, liền cắm đầu ngã nhào vào bồn tắm.
“Bùm!” một tiếng vang lên, bọt nước văng tung tóe khắp nơi, cả người Lâm Ngôn ướt đẫm,ghé vào thành bồn phun nước ra,sờ soạng lau đi bọt biển dính trên mặt,xoay người đè Tiêu Úc xuống,miệng than thở“Hảo ngươi này nghiệt súc,hãy xem sự lợi hại của ca ca!” Tiếng nước “Bùm! Bùm!” vang không ngừng,hai người ở trong bồn tắm lớn nháo thành một đoàn.
Trong phòng tắm,hơi nước càng ngày càng dày đặc,ngay cả hình dạng khung cửa cũng trở nên mờảo,hơi nước tại mặt kính đọng thành giọt nước,từng giọt từng giợt trượt xuống. Lâm Ngôn ném áo thun sũng nước xuống đất, chỉ mặc một chiếc quần đùi song song nằm cùng Tiêu Úc trong bồn , cả người Tiêu Úc lạnh lẽo giống nhưđá cẩm thạch,dán vào cảm giác phá lệ thoải mái.
Lâm Ngôn nhìn chằm chằm trần nhà thở dài một hơi,từ khi Vivian đi rồi, gian phòng trống rỗng này mới có hơi người trở lại, trớ trêu thay lại là một con quỷ.
Giống như một gia đình chân chính,mỗi ngày trở vềđều có thể nghe thấy tiếng người,cùng nhau ăn cơm xem TV,khi ngủ có thể gác chân lên bụng người bên cạnh,khi tắm có thể té nước đùa giỡn,không ai oán giận chất vấn đồăn hắn làm có bỏ muối hay không,nếu mơ thấy ác mộng cũng có người ở bên cạnh trấn an, Lâm Ngôn nghĩ, mặc kệđó có phải là tình yêu hay không,cảm giác có người làm bạn thật tuyệt.
Lâm Ngôn lấy khuỷu tay chọt chọt Tiêu Úc,nhẹ giọng cảm thán “Ngươi nếu còn sống, chúng ta có thể kết thành bằng hữu,cuối tuần lại mời ngươi tới nhàăn sườn xào chua ngọt.”
_Lúc trước Doãn Chu cũng hay mặt dày đến đây cọ cơm,nhưng từ khi có ngươi lại sợ tới mức không dám bén mảng tới nữa.
Tiêu Úc bỗng dưng quay sang nắm lấy tay Lâm Ngôn,bình tĩnh nhìn hắn, chậm rãi nói “…Theo ta đi.”
_”Mười lăm tháng bảy ?” Lâm Ngôn trong lòng lạnh lẽo.
Tiêu Úc xác nhận gật đầu.
Lâm Ngôn nhìn chằm chằm ngón tay của mình ngẩn người,hắn không biết làm thế nào thuyết phục con quỷ báđạo cố chấp này,lại không muốn làm hắn thất vọng,nhưng bọn họ hoàn toàn không giống nhau,hắn tương lai sẽ tìm việc làm,cưới vợ sinh con,ở trong củi gạo dầu muối sống một cuộc sống thật bình thản. Tiêu Úc cũng nên cóđường riêng của mình,đi qua Tam Đồ Xuyên, cầu Nại Hà,uống một bát canh Mạnh Bà,từ nay về sau quên hết mọi thứ,giống như một tờ giấy trắng, tùy tâm sở dục viết lại nhân sinh.
Đề bút trám tâm sẽ quên mất dung nhan cũ,bọn họ không nên có bất luận dây dưa nào.
_”Ta không thể.” Lâm Ngôn nhẹ giọng nói “Ta còn có cha mẹ,bạn bè,Tiêu Úc, ngươi đừng làm ta khó xử, ta phải sống.”
_”Chẳng sợ khó khăn thế nào ta cũng sẽ giúp người tìm lại kíức, thực hiện tâm nguyện của ngươi.” Lâm Ngôn vịn thành bồn ngồi dậy, “Ngươi phải làm một con quỷ tốt,ngoan ngoãn màđi đầu thai,kiếp sau nói không chừng hai ta còn có thể gặp lại,đến khi đó ta đã là một đại thúc râu ria xồm xoàm,ta cam đoan ngươi vừa thấy liền trốn không kịp.”
Lâm Ngôn vén quần đùi lên, vịn thành bồn định leo ra ngoài,đáy nước bỗng nhiên có một bàn tay lạnh lẽo nắm lấy cổ chân hắn,dùng lực lôi kéo. Đáy bồn trơn trượt,Lâm Ngôn đứng không vững,thẳng tắp ngã ngửa ra, cái gáy tưởng chừng đãđập vào thành bồn trong nháy mắt được một bàn tay đỡ lấy, “Đông!”một tiếng trầm đục,hai tay Lâm Ngôn bám vào thành bồn nằm trong nước,lưng đau đến mức trừu rút một hơi khí lạnh,khi mở mắt ra liền bắt gặp một đôi mắt đục ngầu,phản chiếu hình cảnh của hắn,vô cùng chật vật.
Nhiệt độ xung quanh thoáng chốc hạ xuống.
Hỏng, hắn tức giận.
Do dự một lát, Tiêu Úc hung hăng nắm tóc Lâm Ngôn,nhúng đầu hắn xuống nước,Lâm Ngôn giãy dụa,đạp đá lung tung,nước ấm theo bốn phương tám hướng tràn vào,không thể hô hấp,thậm chí ngay thanh âm cũng không thể phát ra,hỗn hợp nước ấm cùng xà bông tràn vào trong miệng,trong mũi gây cảm giác đau đớn,Lâm Ngôn ở trong nước bất lực lắc đầu,vươn tay gắt gao giữ lấy cổ tay Tiêu Úc.
Ùng ục ùng ục tiếng nước, thanh âm khuếch đại đánh vào màng nhĩ,tầm nhìn trong nước mơ hồ,vẻ mặt Tiêu Úc dữ tợn nhưác quỷ,một tay nắm cổ Lâm Ngôn ấn vào trong nước, tay kia không ngừng vuốt ve ***g ngực của hắn.
Hít thở không thông cùng ngộp nước,đau đớn giống như con dao bén ngọt cắt từng nhát từng nhát lên lá phổi của hắn, mái tóc bồng bềnh trong nước,hai mắt trợn lớn, tràn đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng.
Rầm! Một tiếng, Lâm Ngôn bị Tiêu Úc nâng eo nhấc ra khỏi bồn ,thân thể mềm nhũn tựa vào người Tiêu Úc. Chưa được bao lâu, Lâm Ngôn liền nhắm chặt mắt lung tung đánh vào cánh tay Tiêu Úc,thẳng đến khi sau lưng được người nhẹ nhàng vỗ về,Lâm Ngôn mới phun ra một ngụm nước,mãnh liệt ho khan.
Đau , chỗ nào cũng đau,xoang mũi, lá phổi, sau lưng,tất cảđều điên cuồng kêu gào,Lâm Ngôn chỉ cảm thấy trong cuộc đời chưa bao giờ khó chịu như vậy,hắn thở phì phò,ho khan liều mạng phun nước ra,lỗ tai ong ong một mảnh,giống như một con búp bê vải rách nát bị Tiêu Úc ôm vào lòng xoa xoa,ủy khuất khóc nức nở.
_”Lâm Ngôn, Lâm Ngôn…” thanh âm lộ ra vẻ lo lắng,bàn tay lạnh lẽo khẽ xoa nắn lưng hắn,giống nhưđang vỗ về một con mèo nhỏ.
_”Ngươi đừng chạm vào ta, cách xa ta một chút…” Lâm Ngôn tựa đầu vào vai Tiêu Úc, run rẩy nói.
Lạp! Một tiếng, mất điện, đèn trong phòng tắt ngấm,bốn phía tối đen, chìm vào một mảnh yên tĩnh.
Thình lình cúp điện khiến Lâm Ngôn nhất thời không thể nhìn thấy gì,chỉ cảm thấy một bàn tay lạnh lẽo đang nắm lấy eo mình,nhẹ nhàng lôi kéo,cả người hắn đều đổ trong lòng Tiêu Úc, vừa ngẩng đầu, môi đã bị người nọ bịt kín,đầu lưỡi mềm nhuyễn ướt át tinh tế liếm mút.
Ôn nhu lại không cho phép hắn phản kháng. Cánh tay Tiêu Úc tựa như một cái gọng kìm khóa chặt Lâm Ngôn vào trong lòng,Lâm Ngôn vô pháp cựa quậy,chỉ có thể thuận theo hắn ngửa đầu,há miệng tùy ýđầu lưỡi lạnh như băng xâm chiếm khoang miệng của mình,báđạo đảo quanh,bức bách hắn đáp lại.
Phía trước vài lần thi bạo tựa hồđã giúp con quỷ nắm vững cách khống chế hắn,chỉ mới hai ba phút triền miên khiêu khích đã khiến toàn thân Lâm Ngôn mềm nhũn,hô hấp khó khăn,Lâm Ngôn nắm lấy cánh tay Tiêu Úc,mơ hồ nỉ non “Đau, Tiêu Úc, rất đau.”
Kìm sắt dường như thoáng buông lỏng,Lâm Ngôn chống vào thành bồn,lóđầu dùng sức ho khan.
Bàn tay lạnh lẽo nhẹ nhàng vỗ về lưng hắn,thẳng đến khi Lâm bình phục hô hấp mới tiếp tục ôm lấy hắn,ôn nhu liếm mút vành tai.
_”Ti…” địa phương cực kì mẫn cảm bị chiếu cố,Lâm Ngôn nhịn không được thở hắt một hơi,cuộn tròn hai chân.
Đầu lưỡi kia giống như một con rắn uyển chuyển không chịu bỏ qua cho hắn,vừa được đáp lại liền được được nước lấn tới vói vào trong lỗ tai hắn, nhẹ nhàng tạo ra những tiếng ái muội,bàn tay không ngừng vuốt ve bờ ngực Lâm Ngôn,dùng sức xoa bóp hai điểm nhỏ. Lâm Ngôn hô hấp càng ngày càng trầm trọng,toàn thân đều giống như bị lửa đốt,đầu óc lại thanh tỉnh,Lâm Ngôn mím môi kiệt lực khống chế phản ứng của cơ thể,đầu tựa vào vai Tiêu Úc, nâng mặt nhìn hắn,ánh mắt phẫn nộ lại hàm chứa ***, đôi mắt trong veo bịt kín một tầng hơi nước,Tiêu Úc ngẩn người, cúi đầu tiếp tục hôn thân.
Chàng trai cuộn tròn trong lòng giống như một con mèo nhỏ,Tiêu Úc hôn càng ngày càng sâu,khóe môi Lâm Ngôn tràn ra một tia nước bọt trong suốt,hắn chỉ cảm thấy thân thể dường như không còn là của mình, hai chân Tiêu đặt giữa hai chân của hắn,Lâm Ngôn nhịn không được giơ chân lên, kẹp lấy eo hắn, nhẹ nhàng cọ cọ.
Giống như một món đồ sứ,căng đầy mà lạnh lẽo,hoàn toàn đối lập với nước ấm trong bồn.
Từ lúc tham gia tọa đàm đến ngay, ngắn ngủi thời gian đã bị khiêu khích đến hai lần,đầu tiên là xúc giác, sau đó là thị giác,ở nơi công cộng bị con quỷ kia hôn từđầu đến chân,cho dù là thần tiên cũng phải phát điên. Lâm Ngôn tuyệt vọng xoay người ôm eo Tiêu Úc,dục vọng bịđè nén cảđêm thoáng chốc lại dâng trào,hắn trời sinh là gay a,Lâm Ngôn bi phẫn nhéo nhéo eo người nào đó,trong lòng tức giận,thân thể lại vô cùng mẫn cảm,thẳng đến khi chiếc quần đùi duy nhất cũng bị Tiêu Úc cởi xuống,lòng bàn tay lạnh lẽo cách một tầng vải mỏng manh,xoa nắn tính khíđã muốn thức tỉnh của hắn.
_”Tránh ra…” Lâm Ngôn bất lực lắc đầu,thanh âm khàn khàn “Đừng chạm vào ta.”
Người trước mắt lại mặt không đổi sắc,trưởng mi nhập tấn,hơi nước tại làn da như chạm ngọc kia đọng thành những giọt thủy châu,làm cho mái tóc vừa mới hấp khô lại ẩm ướt,bết dính lên mặt,đôi môi mỏng manh như bôi mật. Qủy sẽ không biết đỏ mặt,Lâm Ngôn theo động tác của Tiêu Úc mà thở hổn hển,giương mắt chăm chú nhìn ánh mắt hỗn độn kia,ngay cả tia thanh minh ngẫu nhiên xuất hiện trên sân khấu cũng không thấy nữa,tựa như một dãthú hung ác tràn đầy sát ý cùng không cam lòng,Tiêu Úc lấy ngón tay nhẹ nhàng cởi bỏ quần lót của Lâm Ngôn,bắt lấy tiểu gia hỏa cao thấp xoa nắn.
Trong đầu Lâm Ngôn nổ tung thành từng mảnh nhỏ,cường liệt khoái cảm khiến hắn nhịn không được cắn lên bả vai Tiêu Úc.
_Tiêu Úc…Ngươi chết rồi…
_…Cầu ngươi, đừng…
_Tiêu Úc…buông tha cho ta đi.
Lâm Ngôn khó chịu phe phẩy đầu,một tay ôm lấy cổ Tiêu Úc hòa nhịp theo từng động tác của hắn,hô hấp càng ngày càng nặng,Tiêu Úc giữ lấy eo của hắn làm cho Lâm Ngôn xoay người mở ra hai chân quỳ lên người mình,nhẹ nhàng cọ xát tính khí của mình lên bụng Lâm Ngôn. Cảm giác sỉ nhục cùng thất bại khiến Lâm Ngôn trong nháy mắt khó có thể tự giữ,hắn sắp điên rồi,biết rõ không thể,biết rõ nhân quỷ thùđồ,thậm chí biết rõ con quỷ này làđến lấy mạng mình nhưng vẫn không thể cầm giữ,trong lòng nóng như lửa đốt,hơi nước trong phòng không ngừng tỏa nhiệt,từng đợt khoái cảm tới tấp ập tới làm cho người ta trầm mê, cam nguyện hồn phi phách tán.
_Đừng chạm vào ta…
_Cầu ngươi, cầu ngươi, Tiêu Úc … ta sắp chết…
_”Ta sắp…ta sắp…” chóp mũi đầy mồ hôi,hai máửng hồng,giống như một con thú nhỏ phát tình hồ ngôn loạn ngữ,Tiêu Úc dán mặt hôn lên môi hắn,Lâm Ngôn há miệng, vói đầu lưỡi vào miệng Tiêu Úc, không ngừng quấn quýt lấy hắn,bàn tay đặt trên bả vai bị Tiêu Úc bắt được,dẫn đi xuống chạm vào cự vật dưới bụng,hai người triền miên trong bồn tắm, thay nhau xoa nắn.
Dục niệm không đỉnh màđến,Lâm Ngôn nức nở cắn cổ Tiêu Úc,tay bị Tiêu Úc giữ chặt lẫn nhau an ủi tính khíđối phương, phương thức thủ *** gần như triệt để đánh nát tự tôn của hắn đồng thời cũng làm dục vọng bị hắn vụng trộm che giấu nhiều năm trỗi dậy, phóng đại đến mức không thể thừa nhận,trước mắt là hõm vai cùng xương quai xanh của Tiêu Úc,phân thân nóng bỏng cùng tính khí của Tiêu Úc ma sát lẫn nhau,nước ấm vừa lúc lấp đi hơi lạnh trên người hắn,Lâm Ngôn tựa mái tóc ướt sũng lên vai Tiêu Úc,cong người, cúi đầu rên rỉ, một luồng chất lỏng trắng đục tiết lên người Tiêu Úc.
Điên rồi, hắn nhất định làđiên rồi,Lâm Ngôn chống lên ngực Tiêu Úc thở hổn hển,trước mắt một mảnh mê ly,người dưới thân trong thoáng chốc ánh mắt lại trở nên lạnh như băng,không đợi Lâm Ngôn hồi phục đã hung hăng đẩy hắn ra, phiên thân ngồi dậy.
_”Ngươi làm gì ?” Lâm Ngôn nằm trong bồn,run rẩy hỏi.
Tiêu Úc không trả lời,lập tức lấy bộđồ mà Lâm Ngôn đã đặt sẵn trên ghế,mặc vào người,đưa lưng về phía Lâm Ngôn,thuần thục hệđai lưng,quay đầu nhìn hắn, đôi mắt đen láy băng lãnh đến tột cùng mang theo miệt thị,bước ra khỏi phòng tắm không quên nặng nềđóng cửa.
Phịch! Một tiếng trầm đục.
Lâm Ngôn ngồi trong trong bồn ,hai tay bị ngâm nước đến trắng bệch siết, chặt thành bồn lạnh lẽo, ủy khuất ngay cả một câu cũng không nói nên lời.
END 20
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook