Đào Hôn Chỉ Nam
-
Chương 8: Thanh mai trúc mã (3)
Trong nhà của tướng quân Byron, Claire lên mạng tra điểm và danh sách trúng tuyển, nhìn thấy bản thân chỉ thi đỗ có 80 điểm, tâm tình vô cùng bất an, ngộ nhỡ bị người cha nghiêm túc của bé biết được, nói không chừng sẽ lại hung hăng dạy dỗ bé một chút.
Phu nhân Geruisi đang ở trong bếp tự tay chuẩn bị bữa tối, thấy con trai cúi thấp đầu đi đến bên cạnh, nhịn không được mỉm cười hỏi: “Đã có kết quả rồi chứ?”
Claire gật đầu: “Vâng, thi đậu ạ.”
Geruisi hỏi: “Thi được bao nhiêu điểm?”
Claire trầm mặc một lát, mới nhỏ giọng nói: “80 điểm.”
“…” Phu nhân Geruisi nghe được kết quả, kinh ngạc quay đầu lại, nhìn đứa nhỏ ủ rũ trước mặt, nhíu nhíu mày, nói: “Sao lại thi được thấp vậy? Nếu mẹ nhớ không lầm thì, điểm tối đa trong bài thi của học viện Sao Paulo là 150 điểm đúng không?”
Claire cúi đầu không nói lời nào, bàn tay nhỏ bé gắt gao nắm chặt, Geruisi ngồi xổm xuống xoa xoa đầu bé, ôn nhu hỏi: “Nói cho mẹ nghe, làm sao vậy?”
Lúc này Claire mới giải thích: “Giữa trưa hôm nay con thấy rất mệt, liền đi ngủ, chờ con tỉnh ngủ đăng nhập vào hệ thống thi, thời gian chỉ còn có nửa tiếng, không làm xong được bài.”
Geruisi: “…”
Cho nên nói, Claire, nguyên nhân con thi được thấp như vậy thực ra là —- ngủ quên?
Geruisi có chút đau đầu đè huyệt thái dương, dặn dò: “Con tuyệt đối đừng để cha con biết được lý do này, cha con ghét nhất là người không tuân thủ kỷ luật, đi thi cũng ngủ quên… Nhất định ông ấy sẽ vô cùng tức giận.”
Claire ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng, con sẽ không nói với cha.”
Vào buổi tối, tướng quân Byron hiếm khi về đến nhà, người đàn ông trung niên vẻ mặt nghiêm túc mặc một thân quân trang chỉnh tề màu lam thẫm, tay đeo găng màu trắng, bốn ngôi sao vàng trêи vai đại biểu cho thân phận thượng tướng cấp bốn sao tôn quý trong đế quốc của ông, đồ án hình sao và trăng lấp lánh trêи vành nón chính là dấu hiệu của quân đoàn Tinh Thần do ông suất lĩnh.
Hôm nay phu nhân Geruisi tự mình xuống bếp, cũng là bởi đã nhận được tin buổi tối chồng mình sẽ về nhà ăn cơm, cho nên mới chuẩn bị kỹ càng từ rất sớm. Tướng quân Byron vừa vào cửa, bà liền bước ra nghênh đón giúp ông cởi áo khoác quân trang nặng nề treo lên móc, mỉm cười nói: “Tướng quân đã về rồi? Em đã chuẩn bị thức ăn ngài thích nhất, mau đến phòng ăn dùng bữa tối đi.”
Tuy rằng bọn họ là vợ chồng, nhưng Geruisi lại vô cùng tôn kính đối với chồng mình, nói chuyện vẫn quen dùng kính ngữ, nghe vào tai có vẻ rất xa lạ.
Tướng quân Byron nhìn bà một cái, hỏi: “Claire đâu?”
Tiểu Claire lập tức ló đầu ra từ sau lưng mẹ, ngoan ngoãn kêu lên: “Cha, con ở đây.”
Tướng quân Byron mặt không chút thay đổi hỏi: “Kỳ thi nhập học được 80 điểm đúng không?”
Trêи trán mẹ con hai người nháy mắt chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, thân là tướng lĩnh Quân bộ, tin tức của tướng quân Byron quả thật rất nhanh nhạy.
Claire nhỏ giọng nói: “Đúng vậy, con không cẩn thận điền sai đáp án.”
Byron nghiêm túc nhìn nó: “Tối đa là 150 điểm, con có thể không cẩn thận điền sai 70 câu sao? Còn dám lấy cớ gạt ta?”
Claire lập tức cúi đầu xuống giống như nhận sai.
Byron nhìn cái đầu tròn màu vàng kia, nhíu nhíu mày: “Không cần biết vì sao con lại thi kém như vậy, chuyện đã xảy ra rồi ta cũng lười truy cứu, nhưng ta nói cho con biết, Claire, sau này đến trường học nếu con còn xếp hạng bét nữa, ta sẽ lập tức cho con chuyển trường.”
Claire vội nói: “Con biết rồi.”
Lúc này Byron mới gật gật đầu, nói: “Bây giờ con còn nhỏ, mấy cuộc thi này không có gì quan trọng, nhưng trong cuộc thi toàn quốc vào năm 18 tuổi, ta hi vọng con có thể phát huy thật tốt, thi đậu vào hệ chỉ huy của học viện quân sự St. Romia, đây mới là mục tiêu cuối cùng của con.”
Claire rất nghiêm túc gật gật đầu: “Vâng, con sẽ cố gắng.”
“Học viện quân sự St. Romia” mà Byron vừa nói là trường quân đội tốt nhất đế quốc do Quân bộ trực tiếp quản lý, hầu hết các nhân viên quan trọng trong Quân bộ đều tốt nghiệp từ đó ra, cho nên, thượng tướng Byron đã xác định phương hướng phát triển trong tương lai từ rất sớm cho con mình, là con trai Alpha đầu tiên của ông, ông hy vọng Claire có thể kế thừa cơ nghiệp gia tộc, đến nhậm chức ở quân đoàn Tinh Thần của Quân bộ, thế nhưng nhìn vào biểu hiện lúc nhỏ của Claire, ông quả thật không quá yên tâm về đứa con trai này.
Thấy Claire vẫn cúi đầu đứng nép phía sau mẹ, thượng tướng Byron không nhịn được đưa tay ôm nó lên: “Được rồi, tới dùng cơm đi.”
Claire được cha ôm lấy, cảm giác cơ thịt trêи cánh tay ông cường tráng rắn chắc, nhìn lại cánh tay mảnh nhỏ của bản thân, có chút hâm mộ nghĩ thầm: Đợi sau này lớn lên rồi, mình chắc chắn sẽ rắn chắc hữu lực như cha đi? Dù sao mình cũng là một Alpha không phải sao? Đến lúc đó là có thể đánh bại Cevi rồi.
Người một nhà vây quanh bàn cùng ăn bữa tối, Claire vừa ăn vừa suy nghĩ miên man, Geruisi đột nhiên nói: “Đúng rồi tướng quân, em còn nhớ ngài là bạn học cùng đại học của hiệu trưởng học viện Sao Paulo, có thể nói với ông ấy một tiếng, phân Claire và Cevi vào cùng một ban được không?”
Nghe thấy tên của Cevi, hai mắt Claire lập tức sáng bừng ngầng đẩu lên.
Byron chống lại đôi mắt trông mong của con trai, không nhịn được nghi hoặc hỏi: “Sao con lại muốn học cùng ban với Cevi?”
Claire nói: “Bởi vì bọn con là bạn tốt.”
Geruisi vội giải thích: “Trước kia em thường xuyên mang Claire vào hoàng cung chơi với Cevi, hai đứa lớn lên cùng nhau, nói chuyện có vẻ rất hợp, ở cùng ban cũng tiện chăm sóc lẫn nhau. Ngài thấy thế nào? Có thể nhờ hiệu trưởng bên đó giúp một chút được không?”
Vợ và con trai đều mang vẻ mặt khẩn cầu, lại nói loại việc nhỏ như phân ban cũng không ảnh hưởng đến toàn cục, Byron nghĩ nghĩ, liền gật đầu nói: “Được, ta đi nói với ông ấy một tiếng.”
***
Thành tích nhập học 130 điểm của Cevi không phải chuyện dễ thấy, cũng làm cho vương hậu Anna và bệ hạ Trand cực kỳ vừa lòng.
Vương hậu Anna đã sớm chuẩn bị đặt may riêng mấy bộ quần áo, thật cẩn thận mặc vào cho hắn, nhìn bộ dáng đáng yêu mặc quần áo mới của đứa nhỏ trước mặt, vương hậu Anna càng xem càng thích, không nhịn được sờ sờ đầu Cevi, mỉm cười nói: “Cuối tuần này con sẽ bắt đầu đến học viện Sao Paulo đọc sách, tới trường học rồi nhớ nghe lời thầy giáo, chung sống hòa thuận với các bạn. Con là một Omega, không được khắc khẩu đánh nhau với nhóm Alpha, ngoan ngoãn học tập, biết không?”
Cevi gật đầu: “Con biết, mẫu hậu yên tâm đi.”
Anna rất lo lắng Cevi thân là Omega sẽ phải chịu thiệt ở trường, nhưng trêи thực tế, Cevi hoàn toàn không có hứng thú đánh nhau với các bạn, lấy tiêu chuẩn đai đen karate mà hắn từng luyện qua, hắn vừa ra tay, nói không chừng sẽ trực tiếp đánh người vào bệnh viện luôn.
Một tuần sau, tất cả trường học trong đế quốc đều bắt đầu khai giảng, Cevi cũng mang theo hành lý xuất phát đến học viện Sao Paulo báo danh. Vương hậu Anna không tiện công khai xuất đầu lộ diện, bệ hạ Trand lại bận rộn công vụ, bởi vậy, nhiệm vụ đưa Cevi đến trường liền đặt trêи người đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia —- Thượng tướng Reger.
Đó là một người đàn ông cực kỳ lạnh lùng, gương mặt tú lơ khơ điển hình, trước sau không chút thay đổi, mỗi lần nói chuyện ngữ khí đều lạnh như băng giống như người ta thiếu tiền y vậy. Bởi vì y rất giống một tảng đá cứng rắn vừa lấy ra từ tủ lạnh, cho nên rất nhiều Omega không dám tiếp cận y, bởi vậy đến nay y vẫn còn độc thân.
Cevi ngồi trong xe huyền phù, Reger ở đối diện vẫn hệt như một pho tượng, hoàn toàn không có ý định mở miệng, Cevi đành phải quay đầu đưa mắt ra ngoài cửa kính xe.
Đó là lần đầu tiên hắn đi ra ngoài hoàng cung đế quốc, thủ đô của đế quốc còn phồn hoa hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn, những nơi tầm mắt có thể nhìn đến hầu như đều là những tòa nhà cao ngất trong mây. Tuyến giao thông của thủ đô được chia làm ba tầng thượng, trung, hạ, hai tầng trêи là đường trêи không dành cho xe huyền phù, tầng thấp nhất còn lại là lối đi bộ, có thể tưởng tượng, người bước đi bên dưới chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy rất nhiều xe huyền phù màu sắc sặc sỡ bay tới bay lui trêи đỉnh đầu. Bầu trời ở đây xanh thẳm trong veo như vừa được dội nước, tô điểm bởi những đám mây mềm như bông, thỉnh thoảng còn có một đàn cơ giáp dùng vận tốc ánh sáng bay qua, y hệt mấy bộ phim khoa học viễn tưởng hắn từng được xem.
Xe huyền phù rất nhanh đã chạy tới trường học, từ trêи cao nhìn xuống, quần thể kiến trúc của học viện Sao Paulo hình thành nên một ngôi sao sáu cánh đầy đủ, những tòa nhà cao tầng màu trắng bạc nằm ở sáu góc được ánh mặt trời chiếu vào sáng quắc rực rỡ, mà trung tâm của ngôi sao là một tòa kiến trúc xanh biếc cao ngất trong mây, xây dựng thành hình tam giác ngược, bên trêи khắc rất nhiều đồ án hình dây và hoa cỏ, giống như một gốc cây đại thụ có sinh mệnh, tỏa bóng râm thật lớn xuống mặt đất.
Xung quanh tòa nhà màu xanh là một quảng trường khổng lồ, trêи quảng trường có mấy chiếc suối phun phát âm thanh, còn có rất nhiều ghế dựa cho mọi người nghỉ ngơi. Trong ngày khai giảng hôm nay, tất cả các học sinh của học viện Sao Paulo đều trở về, trêи sân trường người đến người đi, vô cùng náo nhiệt.
Cevi được đưa đến bàn tiếp đón học sinh mới trước cửa trường học, Reger dẫn hắn làm thủ tục nhập học xong xuôi, nhận lấy thẻ học sinh, rồi kéo hành lý của hắn đi về phía tòa nhà ký túc xá.
Phía sau có người tò mò hỏi: “Con trai nhà ai vậy a?”
“Xe huyền phù màu bạch kim, hình như là vương thất thì phải?”
“Nghe nói đại vương tử vừa tròn năm tuổi, cũng đã đến tuổi đi học, tớ đoán, cậu bé vừa đi qua có lẽ chính là đại vương tử.”
“Nghe nói cậu ta là một Omega, nhất định rất ôn nhu rất đáng yêu đi?”
Tiếng nghị luận phía sau dần dần đi xa, Cevi không nhịn được nở nụ cười: Omega ôn nhu đáng yêu? Thật xin lỗi mấy đứa, khiến mấy đứa thất vọng rồi.
***
Không ngờ, lúc đi vào tòa nhà ký túc xá, Cevi lại đụng phải Claire.
Tuy rằng đã hai năm không gặp, nhưng Cevi chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra nó, mái tóc màu vàng và đôi mắt màu lam trong suốt như bầu trời của Claire rất có tính đặc thù, hơn nữa phu nhân Geruisi cực kỳ thích ăn vận cho con trai thành một tiểu thân sĩ, hôm nay Claire cũng giống như trong trí nhớ, mặc áo trong màu trắng, âu phục nhỏ, còn thắt một cái nơ màu đen, cả người nhìn qua giống như một công tử bản Q được đẽo gọt tinh tế.
Lúc Cevi thấy nó, nó đang xách theo một vali hành lý, thở hổn hển hổn hển đi lên trêи tầng, vali hành lý kia to bằng nửa người nó, dường như xách lên có chút khó khăn, đi được một nửa cầu thang liền dừng lại nghỉ ngơi, hé ra bộ mặt nhăn thành bánh bao.
Cevi có chút buồn cười đi đến trước mặt nó, Claire nhìn thấy hắn, ngẩn người, hai mắt bỗng dưng sáng ngời: “Cậu là Cevi phải không?”
Cevi gật gật đầu, hỏi: “Không xách nổi sao? Để tôi giúp cậu nhé?”
Claire cậy mạnh nói: “Không sao hết, tôi xách được, cậu là Omega, không cần mang nặng như thế…”
Nói còn chưa xong, Cevi đã dùng một tay nhấc vali hành lý của nó lên, biểu tình bình tĩnh đi lên cầu thang.
Claire: “………”
Cậu nhỏ khϊế͙p͙ sợ đứng tại chỗ, ngơ ngác nhìn bóng dáng tiêu sái của Cevi.
—- Một Alpha như nó mà phải để Omega giúp đỡ? Cevi là Omega mà sao khí lực lại lớn như vậy? Làm sao có thể?!
Mang theo tâm tình phức tạp vô cùng, Claire nhanh chóng đi lên tầng năm, Cevi đã xách hành lý đi lên trước, mặt không đỏ khí không suyễn, quay đầu lại cười nói: “Tân sinh chắc hẳn đều ở tầng năm, nhưng tôi không biết ký túc xá của cậu là phòng nào, hành lý tôi để ở đây, tự cậu kéo đi đi, hẹn gặp lại.”
Claire: “… Hẹn gặp lại.”
Claire được Omega giúp đỡ ngược, nhìn vali hành lý thật lớn trước mặt, lại nhìn nhìn Cevi đang thoải mái mỉm cười, cảm thấy cả người đều không khỏe.
~~~OvO~~~
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Bắt đầu cuộc sống tiểu học manh manh ~~
Đại quái thú Cevi tuyệt đối sẽ khiến cho nhóm Alpha trợn mắt há hốc mồm O(∩_∩)O~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook