Đào Hôn Chỉ Nam
Chương 17: Quen nhau (1)

Thời gian trôi qua rất nhanh, sau khi Claire khôi phục trí nhớ xong thì không còn thích ngủ giống như trước đây nữa, những tiết cần nghe giảng y cũng sẽ nghe, rất nhanh liền đuổi kịp tiến độ bài giảng của giáo viên. Chương trình học năm nhất vô cùng đơn giản, mỗi ngày trôi qua đều yên bình như vậy, Claire đã ở thế giới này gần năm năm, cũng không khó thích nghi với hoàn cảnh mới.

Chẳng qua, Quý Nhiên vẫn là một cây kim không thể nhổ ra trong lòng y, mỗi khi nhớ tới cái tên này, y liền cảm thấy trái tim giống như bị một thứ sắc nhọn đâm đến huyết nhục mơ hồ. Tất cả ký ức về Quý Nhiên đều vô cùng rõ ràng, khắc thật sâu trong lòng y. Thế nhưng, kiếp trước ngay cả một câu “Tôi thích em” y cũng chưa kịp nói ra, đã phải mang theo tiếc nuối chết đi trong tai nạn giao thông.

—- Nếu kiếp này y thật sự có thể tìm thấy Quý Nhiên, y thề, y tuyệt đối sẽ không bỏ qua người đó nữa.

Claire vừa đi học vừa tận dụng thời gian tìm đọc tư liệu, những đứa trẻ sinh ra vào ngày 21 tháng 6 ở đế quốc có rất nhiều, hơn nữa đa phần bọn chúng đều ở những thiên hà xa xôi khác, tra tìm tư liệu không hề dễ dàng. Claire dùng thời gian hơn nửa năm, cuối cùng cũng sưu tập xong tư liệu về hơn một trăm đứa trẻ sinh ra vào ngày 21 tháng 6, chính là tình trạng gia đình, những chuyện trải qua hồi nhỏ, tính cách, sở thích vân vân, thu thập sửa sang lại toàn bộ.

Đầu tiên y tập trung vào một đứa bé trước đây cũng thường đến khoa tâm lý của bệnh viện khám bệnh, đó là một Beta nam, ở tại thủ đô của đế quốc. Hơn nữa thật trùng hợp chính là, địa chỉ gia đình của đứa nhỏ kia cũng không cách xa nhà Claire lắm, cha nó lại vừa vặn là đội trưởng đội hộ vệ của quân đoàn Tinh Thần dưới tay tướng quân Byron.

Bất quá, đứa trẻ kia lại không thi đỗ vào học viện Sao Paulo, mà đang học trong một trường học khác ở thủ đô.

Học viện Sao Paulo thực hiện phương thức dạy học khép kín, cuối tuần cũng không được nghỉ, Claire tạm thời không thể rời khỏi trường học, y chỉ có thể chờ sau khi năm học đầu tiên kết thúc, lợi dụng khoảng thời gian nghỉ phép mới có cơ hội đi tìm đứa nhỏ này, cũng may thời gian trôi qua rất nhanh, mùa hè kết thúc năm học thứ nhất mà y mong đợi rốt cuộc cũng sắp tới.

Gần đến kỳ thi cuối kỳ, các ban đều bắt đầu khẩn trương ôn bài, Claire đã có chút không yên lòng. Hôm nay khi tan học, Cevi đột nhiên gọi Claire lại, nghiêm túc nói: “Claire, cậu phải ôn tập cho cẩn thận, nếu thi rớt sẽ bị lưu ban đó.”

Chế độ quản lý của học viện Sao Paulo vô cùng nghiêm khắc, mỗi môn học trong kỳ thi cuối kỳ đều có tối đa 100 điểm, thấp hơn 70 điểm coi như thi trượt, chỉ cần thi trượt một môn sẽ bị cưỡng chế lưu ban. Nếu như Claire bị lưu ban thì về nhà sẽ không tránh khỏi bị mắng, tướng quân Byron lại càng mất mặt, là bạn cùng lớn lên từ nhỏ, Cevi quyết định phải giúp y một tay.

Cevi lấy ra một tệp văn kiện trong quang não của mình, mở ra trước mặt Claire, nói: “Đây là trọng tâm ôn tập của môn lịch sử đế quốc tôi chỉnh sửa lại, môn này là môn cậu khó tiếp thu nhất, mấy hôm nay nhanh chóng đọc qua một lần đi, đối phó với kỳ thi trước.”

Đối diện với đôi mắt trong suốt của đứa bé trước mặt, Claire không nhịn được cười rộ lên, nhận lấy quang não nói: “Cảm ơn, Cevi.”

Cevi đưa tay xoa xoa đầu y: “Không cần khách khí.”

Claire bị xoa rối đầu có chút bất đắc dĩ nói: “Cậu có thể đừng xoa đầu tôi nữa được không?”

Cevi cười đến cực kỳ xán lạn: “Cứ nhìn thấy cái đầu màu vàng của cậu ở trước mặt, là tôi lại không nhịn được ngứa tay.”

“…” Claire bất đắc dĩ sửa sang lại mái tóc màu vàng của mình, nói sang chuyện khác: “Sắp đến kỳ nghỉ rồi, cậu có dự định gì không?”

Cevi nói: “Đương nhiên là quay về hoàng cung rồi, nghe nói vương thúc tôi sắp sinh đứa nhỏ, mẫu hậu của tôi cũng sắp đến ngày dự sinh, tôi muốn quay về nhìn hai tiểu bảo bảo một cái. Tôi đã có hai em gái Omega, hy vọng lần này mẫu hậu có thể sinh thêm một thằng cu Alpha nữa.”

Chuyện mẫu hậu mang thai là hắn nghe được từ chỗ vương thúc, nghe nói lần này phản ứng mang thai của vương hậu còn mãnh liệt hơn cả khi mang thai nhị công chúa Seattle, bác sĩ cũng hoài nghi không biết bà có thể thuận lợi sinh hạ đứa bé này hay không. Anna sợ Cevi lo lắng, trong thời gian này cũng rất ít nói chuyện video với Cevi. Cevi hi vọng mẫu thân có thể thuận lợi sinh hạ đứa nhỏ, tốt nhất là có thể sinh ra một vương tử Alpha, như vậy bà sẽ không phải chịu áp lực lớn như thế nữa.

Claire thấy vẻ mặt lo lắng của Cevi, không nhịn được nói: “Yên tâm đi, đế quốc có nhiều bác sĩ giỏi như vậy, vương hậu sẽ không sao đâu.”

Cevi gật gật đầu: “Ừ.”

Claire nói: “Vậy tôi đi ôn tập trước.”

“Cố lên!”

Hai người tạm biệt nhau ở cửa ký túc xá, sau khi Claire vào phòng liền mở bút ký môn lịch sử đế quốc của Cevi ra, nghiêm túc ôn tập —- Nếu đúng như lời Cevi nói, bất luận thế nào, ít nhất y cũng phải xử lý xong cuộc thi đã, ngộ nhỡ thi trượt sẽ vô cùng phiền toái.

***

Trong khoảng thời gian ôn tập chờ đến kỳ thi, Claire và Cevi cũng đồng thời nghênh đón sinh nhật 6 tuổi vào ngày 21 tháng 6.

Cô chủ nhiệm lớp Kelly đã đề ra một quy định đối với mọi người, mỗi lần đến sinh nhật của một bạn trong ban, tất cả mọi người phải tự mình làm một tấm thiệp điện tử đơn giản gửi qua quang não làm quà chúc mừng, cô làm như vậy, cũng là vì muốn những đứa nhỏ trong ban có thể ở chung hòa hợp hơn.

Vào ngày sinh nhật hôm nay của Claire quả nhiên nhận được rất nhiều thiệp điện tử chúc mừng. Trêи tấm thiệp của Carlos có vẽ huy hiệu hình chim ưng của học viện St. Romia, nghiêm túc viết xuống một hàng chữ: “Cố gắng học tập, sau này lớn lên cùng tớ thi đỗ vào ngôi trường này nhé!”. Trêи tấm thiệp điện tử của Edean thì vẽ một cái đầu thật to mang gương mặt của Claire, trêи đỉnh đầu còn vẽ hai cái lỗ tai manh manh, phía sau là một hàng chữ thanh tú sâu sắc: “Chúc Claire sáu tuổi mỗi ngày đều vui vẻ, sinh nhật hạnh phúc!”

Đủ loại thiệp điện tử của các nhóm bạn cùng ban, Claire sửa sang lại cẩn thận tất cả thiệp mừng trong quang não, lúc này mới phát hiện thiếu mất một tấm.

Đi đến gõ cánh cửa phòng Cevi, Cevi ló đầu ra hỏi: “Làm sao vậy? Tìm tôi sao?”

Claire nói: “Thiệp chúc mừng của cậu đâu?”

Cevi cong hai mắt nở nụ cười: “Sinh nhật của tôi cũng là hôm nay, tôi đưa cậu một tấm thiệp điện tử, cậu lại đưa cho tôi một tấm thiệp điện tử, mỗi năm đều đưa đến đưa đi như vậy, phiền chết đi được. Vi vậy tôi nghĩ, hai chúng ta cứ dứt khoát miễn luôn đi, cô sẽ không biết đâu.”

Claire: “…”

Cevi đúng lý hợp tình nói: “Dù sao thiệp chúc mừng cậu định đưa cho tôi cũng chưa làm xong, đúng không?”

“Ừ.”

“Không cần làm, tôi cũng không muốn làm cho cậu.” Cevi dứt lời liền vươn tay ra, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Claire, “Nhanh đi ôn tập đi, đừng thi rớt đó!”

Kỳ thật Claire cũng không muốn làm loại nghi lễ hình thức hóa này, Cevi nói “miễn luôn đi” vừa vặn hợp với ý y, cuộc thi gần kề, thời gian còn lại cũng không nhiều lắm, Claire lập tức xoay người trở về phòng tiếp tục ôn bài.

***

Bút ký của Cevi quả thật đã giúp Claire không ít, nội dung trọng điểm được ghi chép vô cùng rõ ràng.

Tháng 7 thi cuối kỳ, mấy môn trong chương trình học Claire đều thi được trêи 75 điểm, tuy rằng thành tích không cao, nhưng cũng may vẫn qua được 70 điểm, ít nhất y không phải lưu ban.

Sau khi thi xong, học viện Sao Paulo rốt cuộc cũng thả cho học sinh một tháng nghỉ ngơi, cha mẹ của rất nhiều đứa nhỏ đều đến cửa trường học đón người, Randy cũng tới, Edean vừa nhìn thấy baba liền nhào qua, vui vẻ ôm lấy chân Randy: “Baba!”

Randy mỉm cười ôm con mình lên, sờ sờ đầu cậu nói: “Ngoan, thi cử thế nào rồi?”

Edean nói: “Đều qua rồi!”

Đúng lúc này, cách đó không xa đột nhiên có một hàng xe huyền phù màu bạch kim chỉnh tề ngừng lại, nam nhân đi xuống xe mặc một thân quân trang trắng tinh, biểu tình lạnh lùng như băng, y nhìn không chớp mắt vào Cevi trước mặt, khom mình hành lễ nói: “Vương tử điện hạ, bệ hạ kêu tôi đến đón cậu.”

Cevi gật gật đầu: “Được rồi, chúng ta đi thôi.”

Là Reger dẫn theo đội hộ vệ hoàng gia đến đón Cevi, Edean có chút sợ Reger, theo bản năng trốn phía sau baba, Randy lập tức ôm lấy con trai xoay người rời đi.

Các vị phụ huynh tới cửa trường học đón con vô cùng nhiều, các loại xe huyền phù đỗ đầy ở đường trêи không trước cửa học viện Sao Paulo, đoàn xe huyền phù của đội hộ vệ hoàng gia rất nhanh liền rời khỏi đường trêи cao, Cevi ngồi trong xe, khẩn trương hỏi: “Mẫu hậu của ta thế nào rồi?”

Reger biểu tình nghiêm túc đáp: “Ngày dự sinh của vương hậu sắp đến, bởi vì thân thể không tốt lắm, nên bệ hạ đã đưa bà đến bệnh viện trung ương đế quốc trước rồi.”

Cevi vội nói: “Vậy chúng ta trực tiếp đến bệnh viện đi, ta muốn thăm bà một chút.”

***

Khi Cevi tới bệnh viện, bệ hạ Trand đang đứng trong hành lang, sắc mặt vô cùng nặng nề. Cevi bước nhanh đi đến trước mặt ông, khom mình hành lễ nói: “Phụ vương.”

Trand gật gật đầu, nói: “Tình huống của mẫu hâu con không tốt lắm, bác sĩ vừa đi vào cấp cứu.”

Cevi căng thẳng trong lòng, lập tức nắm lấy tay phụ vương nói: “Nhất định bà sẽ không sao đâu.”

Trand cũng nhẹ nhàng cầm lại tay Cevi, hai bàn tay một lớn một nhỏ nắm thật chặt lấy nhau, hai cha con sóng vai đứng trước cửa phòng phẫu thuật, cùng chờ đợi người vô cùng quan trọng với bọn họ có thể khỏe mạnh bình an xuống khỏi bàn mổ.

Có lẽ là lời cầu nguyện dưới đáy lòng có hiệu quả, hơn nữa trình độ của bác sĩ trong bệnh viện trung ương thật sự rất cao siêu, lần sinh này của vương hậu Anna coi như là hữu kinh vô hiểm, trong phòng giải phẫu nhanh chóng truyền đến tiếng trẻ con khóc vang dội: “Oa oa! Ô… Oa oa!”

Bác sĩ phụ trách phẫu thuật đi ra, Trand vội vã bước lên phía trước hỏi: “Anna thế nào?”

Bác sĩ nói: “Hai mẹ con đều bình an.”

Trand cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, Cevi có thể nhận thấy được trong lòng bàn tay của ông đã ứa ra một tầng mồ hôi lạnh.

Bác sĩ dừng một chút, nói tiếp: “Bất quá, lần sinh này của vương hậu, thân thể đã bị tổn thương nghiêm trọng, sau này có thể sẽ rất khó sinh con được nữa.”

Trand trầm mặc một lát, mới nói. “Tôi biết rồi.”

Tuy rằng Omega rất dễ mang thai, nhưng đa phần Omega đều có thân thể yếu nhược, sinh đứa nhỏ sẽ tạo thành tổn thương rất lớn với cơ thể, số lượng sinh sản trong cuộc đời Omega vô cùng hạn chế. Dựa theo lời nói của bác sĩ, có lẽ đây là đứa nhỏ cuối cùng của bệ hạ và vương hậu.

Cevi không khỏi có chút lo lắng, ngộ nhỡ đứa bé này không phải Alpha, đế quốc không có người thừa kế, phụ vương và mẫu hậu nhất định sẽ rất buồn.

Một lát sau, vương hậu Anna suy yếu được đẩy ra ngoài, cùng được đẩy ra còn có tiểu vương tử Caesar mới sinh, tiểu bảo bảo được đặt trêи một chiếc xe trẻ con mềm mại, đang hé miêng không ngừng oa oa khóc lớn, hai chân còn đá tới đá lui, có vẻ cực kỳ có sức sống.

Tổ chuyên gia phụ trách kiểm tra cho đứa nhỏ sau khi sinh lại một lần nữa mang theo công cụ đi vào bệnh viện, giáo sư Brown tóc hoa râm đi đến rút máu làm xét nghiệm, rất nhanh liền đưa ra kết quả, vẻ mặt hưng phấn nói: “Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng vương hậu, kết quả xét nghiệm là hoàng tử Alpha!:

Trand và Anna liếc nhau, trêи mặt đồng thời lộ ra nụ cười vui mừng.

Cevi nhớ tới ngày đó khi mình sinh ra, sau khi bệ hạ biết được kết quả xét nghiệm thì không quá vui vẻ, cho tới bây giờ, hoàng tử Alpha Caesar này ra đời rốt cuộc cũng làm cho tảng đá trong lòng bệ hạ và vương hậu rơi xuống đất. Phụ vương cần một đứa con Alpha giúp đỡ ông xử lý chính vụ, đế quốc cũng cần một vương tử Alpha kế thừa vương vị, bệ hạ và vương hậu ngóng trông sinh được một hoàng tử Alpha, Cevi hoàn toàn có thể hiểu được.

Chỉ là, nhìn Caesar trong lòng phụ vương không ngừng khóc lớn đá đá cái chân ngắn ngủn, Cevi không nhịn được có chút lo lắng —- Là hoàng tử Alpha, trọng trách trêи người em trai hắn sẽ nặng nề hơn rất nhiều so với hắn, chỉ mong sau này lớn lên nó sẽ không phụ sự kỳ vọng của phụ vương và mẫu hậu.

Là anh trai, Cevi nhất định sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ nó

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương