Đạo Đức Của Tôi Chỉ Đáng 166 Tỷ
-
Chương 8: Chương 15+16
15
Tôi nói dối với anh đẹp trai, mua ngôi nhà này là ý tưởng của bố tôi. Bây giờ ông ấy đang ở trong khách sạn, nhờ anh nhân viên cùng đi qua để cám ơn ông ấy.
Anh ấy rất hào hứng, nở nụ cười quyến rũ và hỏi tôi: "Phòng nào?"
Tôi có biết méo đâu nên trả lời cho có: "Tôi quên mất rồi, nếu vậy chúng ta hỏi quầy lễ tân đi."
Vì vậy, tôi đã nhờ anh ta lấy danh thiếp và tài liệu mua nhà ra để đưa cho nhân viên lễ tân. Sau một lúc, cuối cùng nhân viên lễ tân cũng đã đồng ý và lấy ra thẻ phòng thương gia để đưa chúng tôi qua.
Tôi nhớ ra điều gì nên nắm tay cô ấy lại: "Không vội… không vội, vẫn chưa đến lúc."
Nhân viên: Ủa là sao nữa dậy???
Tôi đi sang một bên, lấy điện thoại ra và bắt đầu gọi: "Chú hai à, con là Kiều Kiều nè, bố con nói muốn mời chú đến khách sạn ăn bữa cơm, khách sạn Vương Thịnh, bây giờ chú đến ngay nhé!"
Cô lại tiếp tục gọi cho bà A: "À, ba người lần trước đã yêu cầu bố tôi giúp, ông ấy nói rằng ông ấy sẽ giới thiệu thêm những khách hàng mới, hãy đến khách sạn Vương Thịnh ngay nhé."
"Bà Lưu, bố tôi nói rằng hôm nay anh họ của con ở trường đã đạt thành tích tốt, ba con muốn mời mọi người. Bà nhớ đưa theo cả chú ba, chú tư,... nữa đến Vương Thịnh, có cả giáo viên ở đây."
Sau khi tắt điện thoại, tôi cảm thấy vui vẻ vì sắp được coi kịch hay. Những người thân này là tất cả những người trong gia đình của cha kế. Gia đình rất đông người, nhưng tôi đã chọn một vài người thích nhiều chuyện và độc miệng nhất để gọi. Hầu hết những người trong gia đình của cha kế đều ở gần đây, nên sau khi nhận được cuộc gọi, họ đã vội vã đến khách sạn.
Vừa thấy tôi bà Lưu đã hỏi: "Bố con đâu, sao không thấy nó? Sao có mình con, mẹ với anh đâu?"
Tôi mỉm cười với họ: "Ông ấy đang đợi trong phòng, mọi người đi cùng con."
Khi tôi đến phòng ông ta, tôi đã mang theo một đoàn người nhiều chuyện đi theo. Nhân viên lễ tân và anh đẹp trai đã giật mình, và thậm chí còn nghi ngờ hơn về điều mà tôi nói với họ. Tôi lấy thẻ phòng ở quầy lễ tân và đưa bọn họ lên tầng ba, cuối cùng dừng lại bên ngoài một căn phòng.
Tôi đứng ở một góc nhỏ gần đó và âm thầm chuẩn bị phát sóng trực tiếp màn kịch hay của cha già dấu yêu. Thẻ phòng đã được kích hoạt, cánh cửa từ từ mở ra.
16
Bà Lưu đã hào hứng dẫn đầu, gì chứ ăn tiệc thì bà ấy nhanh lắm: "Để tôi vào trước, hôm nay là ngày quan trọng của cháu trai Tôi." Sau khi nói, bà ta giơ cổ lên và hét to khi vào phòng: "Anh em đâu, vào!"
Những người thân còn lại đi theo bà ta và vào phòng. Nhưng mặc dù tiếng động ồn ào như vậy, nhưng thể che giấu tiếng động lớn hơn trong phòng ngủ, và tiếng khóc và những âm thanh ái muội được truyền vào tai của mọi người. Ban đầu họ không nghi ngờ gì, chỉ có anh đẹp trai cau mày, đột nhiên nhận ra nên quay sang nhìn tôi. Bà Lưu nghe thấy tiếng động trong phòng ngủ, thì ngay lập tức bước qua, dùng bàn tay nhăn nheo nắm trên tay cầm cửa.
Nhìn thấy điều này anh đẹp trai nhanh chóng muốn dừng lại: "Cái này..."
Khi người bà Lưu mở cửa phòng ngủ một cách vội vàng, cảnh mắt cay bên trong đã bị lộ ra trước mắt của mọi người. Hình ảnh hai người không mặc quần áo đang quấn quýt nhau, rơi vào mắt mọi người và rơi luôn vào màn hình điện thoại di động của tôi. Sau ba giây, tiếng hét vang lên khắp phòng, người phụ nữ bên trong la lên và bà Lưu cũng hét lên. Mọi người không biết đâu, mặt bà Lưu xanh như đít nhái rồi.
Tôi không ngờ phát sóng trực tiếp của tôi đột ngột tăng vọt lên hàng ngàn người, cmn sắp nổi tiếng rồi. Thôi ác cho trót, tôi nâng điện thoại lên một chút và trò chuyện với mọi người: "Đau lòng quá, tôi đang bắt được vụ ngoại tình của cha kế tôi đây nè. Đây là món quà bất ngờ tôi dành cho ổng, hi vọng bố sẽ thích!"
Tôi nói dối với anh đẹp trai, mua ngôi nhà này là ý tưởng của bố tôi. Bây giờ ông ấy đang ở trong khách sạn, nhờ anh nhân viên cùng đi qua để cám ơn ông ấy.
Anh ấy rất hào hứng, nở nụ cười quyến rũ và hỏi tôi: "Phòng nào?"
Tôi có biết méo đâu nên trả lời cho có: "Tôi quên mất rồi, nếu vậy chúng ta hỏi quầy lễ tân đi."
Vì vậy, tôi đã nhờ anh ta lấy danh thiếp và tài liệu mua nhà ra để đưa cho nhân viên lễ tân. Sau một lúc, cuối cùng nhân viên lễ tân cũng đã đồng ý và lấy ra thẻ phòng thương gia để đưa chúng tôi qua.
Tôi nhớ ra điều gì nên nắm tay cô ấy lại: "Không vội… không vội, vẫn chưa đến lúc."
Nhân viên: Ủa là sao nữa dậy???
Tôi đi sang một bên, lấy điện thoại ra và bắt đầu gọi: "Chú hai à, con là Kiều Kiều nè, bố con nói muốn mời chú đến khách sạn ăn bữa cơm, khách sạn Vương Thịnh, bây giờ chú đến ngay nhé!"
Cô lại tiếp tục gọi cho bà A: "À, ba người lần trước đã yêu cầu bố tôi giúp, ông ấy nói rằng ông ấy sẽ giới thiệu thêm những khách hàng mới, hãy đến khách sạn Vương Thịnh ngay nhé."
"Bà Lưu, bố tôi nói rằng hôm nay anh họ của con ở trường đã đạt thành tích tốt, ba con muốn mời mọi người. Bà nhớ đưa theo cả chú ba, chú tư,... nữa đến Vương Thịnh, có cả giáo viên ở đây."
Sau khi tắt điện thoại, tôi cảm thấy vui vẻ vì sắp được coi kịch hay. Những người thân này là tất cả những người trong gia đình của cha kế. Gia đình rất đông người, nhưng tôi đã chọn một vài người thích nhiều chuyện và độc miệng nhất để gọi. Hầu hết những người trong gia đình của cha kế đều ở gần đây, nên sau khi nhận được cuộc gọi, họ đã vội vã đến khách sạn.
Vừa thấy tôi bà Lưu đã hỏi: "Bố con đâu, sao không thấy nó? Sao có mình con, mẹ với anh đâu?"
Tôi mỉm cười với họ: "Ông ấy đang đợi trong phòng, mọi người đi cùng con."
Khi tôi đến phòng ông ta, tôi đã mang theo một đoàn người nhiều chuyện đi theo. Nhân viên lễ tân và anh đẹp trai đã giật mình, và thậm chí còn nghi ngờ hơn về điều mà tôi nói với họ. Tôi lấy thẻ phòng ở quầy lễ tân và đưa bọn họ lên tầng ba, cuối cùng dừng lại bên ngoài một căn phòng.
Tôi đứng ở một góc nhỏ gần đó và âm thầm chuẩn bị phát sóng trực tiếp màn kịch hay của cha già dấu yêu. Thẻ phòng đã được kích hoạt, cánh cửa từ từ mở ra.
16
Bà Lưu đã hào hứng dẫn đầu, gì chứ ăn tiệc thì bà ấy nhanh lắm: "Để tôi vào trước, hôm nay là ngày quan trọng của cháu trai Tôi." Sau khi nói, bà ta giơ cổ lên và hét to khi vào phòng: "Anh em đâu, vào!"
Những người thân còn lại đi theo bà ta và vào phòng. Nhưng mặc dù tiếng động ồn ào như vậy, nhưng thể che giấu tiếng động lớn hơn trong phòng ngủ, và tiếng khóc và những âm thanh ái muội được truyền vào tai của mọi người. Ban đầu họ không nghi ngờ gì, chỉ có anh đẹp trai cau mày, đột nhiên nhận ra nên quay sang nhìn tôi. Bà Lưu nghe thấy tiếng động trong phòng ngủ, thì ngay lập tức bước qua, dùng bàn tay nhăn nheo nắm trên tay cầm cửa.
Nhìn thấy điều này anh đẹp trai nhanh chóng muốn dừng lại: "Cái này..."
Khi người bà Lưu mở cửa phòng ngủ một cách vội vàng, cảnh mắt cay bên trong đã bị lộ ra trước mắt của mọi người. Hình ảnh hai người không mặc quần áo đang quấn quýt nhau, rơi vào mắt mọi người và rơi luôn vào màn hình điện thoại di động của tôi. Sau ba giây, tiếng hét vang lên khắp phòng, người phụ nữ bên trong la lên và bà Lưu cũng hét lên. Mọi người không biết đâu, mặt bà Lưu xanh như đít nhái rồi.
Tôi không ngờ phát sóng trực tiếp của tôi đột ngột tăng vọt lên hàng ngàn người, cmn sắp nổi tiếng rồi. Thôi ác cho trót, tôi nâng điện thoại lên một chút và trò chuyện với mọi người: "Đau lòng quá, tôi đang bắt được vụ ngoại tình của cha kế tôi đây nè. Đây là món quà bất ngờ tôi dành cho ổng, hi vọng bố sẽ thích!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook