Đánh dấu ngoài ý muốn
-
Chương 86: Phiên ngoại 02: Giấy chứng nhận kết hôn
Mùng hai âm lịch, Bùi Thiệu Trạch đích thân đưa Trình Hạ về nhà ra mắt cha mẹ mình.
Trình Hạ không biết nên mua quà gì, Bùi Thiệu Trạch dứt khoát dẫn cậu đến trung tâm thương mại dạo một vòng, Trình Hạ có sao học vậy, mua trang sức cho mẹ, mua rượu cho cha, còn mua cho em trai Bùi Thiệu Ngạn một máy chơi game mới ra gần đây, túi lớn túi nhỏ xách một đống.
Trên đường về nhà Trình Hạ cứ thấp thỏm không yên, Bùi Thiệu Trạch an ủi nói: “Đừng căng thẳng, anh đã báo trước với họ rồi.”
Trình Hạ lo lắng đáp: “Em mặc như này có tùy tiện quá không? Hay là nên đổi sang một bộ âu phục nhỉ?”
Bùi Thiệu Trạch nhịn cười nói: “Không phải đi phỏng vấn, mặc âu phục làm gì.”
Trình Hạ: “… Em cảm thấy còn hồi hộp hơn cả đi phỏng vấn cơ.”
Bùi Thiệu Trạch nhìn vẻ mặt căng thẳng của cậu, không khỏi duỗi tay nhẹ nhàng xoa đầu Trình Hạ: “Cha mẹ anh lại không ăn thịt người, yên tâm đi, người anh thích, họ sẽ không có ý kiến gì.”
Nếu như là trước đây, Bùi Thiệu Trạch dẫn Trình Hạ về nhà, Bùi Thăng và Lục Man Tinh có thể sẽ phản đối, bởi vì anh vô công rồi nghề, lêu lổng ở bên ngoài. Nhưng bây giờ Bùi Thiệu Trạch đã chứng minh được năng lực của mình, giá trị thị trường của tập đoàn Thiên Toàn tăng gấp đôi, Bùi Thăng tự nhiên sẽ không can thiệp vào chuyện riêng tư của con trai nữa.
Bùi Thiệu Trạch của hiện tại, chính là một đứa con sự nghiệp thành công trong mắt cha mẹ, thành thục ổn trọng, có tầm nhìn xa, có chủ kiến, khiến họ tự hào.
Omega mà con trai thích, chỉ cần nhân phẩm không quá kém thì bọn họ đều có thể chấp nhận.
Lúc đến nhà vừa vặn là giờ ăn trưa, Bùi Thiệu Ngạn hăng hái nghênh đón Trình Hạ vào cửa, một tiếng “anh Trình Hạ” hai tiếng “anh Trình Hạ, gọi đến là thân thiết, Trình Hạ tặng hộp game cho Bùi Thiệu Ngạn: “Tiểu Ngạn năm mới vui vẻ, đây là mua cho em đấy.”
Bùi Thiệu Ngạn hai mắt sáng phát sáng: “Vẫn là anh Trình Hạ hiểu em, hê hê hê, cảm ơn!”
Bùi Thiệu Trạch liếc cậu ta một cái, nhàn nhạt nói: “Nghỉ lễ cho phép em ở nhà chơi game, kết thúc kỳ nghỉ thì theo anh đi làm.”
Bùi Thiệu Ngạn lập tức bảo đảm: “Biết rồi, trong vòng ba ngày em sẽ có thể qua cửa!”
Sau khi Lục Mạn Tinh nghe thấy giọng nói cũng đi tới, trông thấy Trình Hạ, ánh mắt dịu dàng yêu thương giống như nhìn con trai mình: “Trình Hạ đến rồi, cô thấy bên ngoài hình như có tuyết rơi, có lạnh không hả?”
Trình Hạ cười nói: “Bác gái, không lạnh ạ.” Cậu cầm hộp quà ra đưa cho đối phương: “Đây là quà Tết tặng bác trai bác gái, chúc hai người năm mới vui vẻ, dồi dào sức khỏe, vạn sự như ý!”
Trình Hạ đúng là khéo nói, Lục Mạn Tinh vui vẻ nhận quà: “Thật hiểu chuyện, mau vào ngồi đi!”
Bùi Thiệu Trạch dắt Trình Hạ thay dép rồi đi đến phòng khách ngồi xuống, Bùi Thăng đang xem tivi ở đó, Trình Hạ suýt chút nữa buột miệng chào ‘Bùi đổng’, lời đến bên miệng lại vội vàng nuốt xuống, đổi cách xưng hô: “Bác Bùi, năm mới vui vẻ.”
Bùi Thăng gật đầu: “Lại đây ngồi đi.”
Dù sao Bùi đổng cũng là người sáng lập Thiên Toàn, ngồi ở đó cực kỳ khí thế, Trình Hạ hơi căng thẳng, Bùi Thiệu Trạch nhẹ nhàng nắm tay cậu, quay lại nhìn Bùi Thăng nói: “Ba, hôm qua con đã nói chuyện kết hôn với cha mẹ Trình Hạ rồi, đợi Trình Hạ qua sinh nhật 20 tuổi, chúng con sẽ đăng ký kết hôn trước.”
Bùi Thăng hỏi: “Cha mẹ Trình Hạ không phản đối sao?”
Khóe môi Bùi Thiệu Trạch khẽ giương: “Không phản đối, chú dì đều rất thấu tình đạt lý.”
Bùi Thăng nói: “Vậy thì tốt. Trình Hạ vừa tròn 20 tuổi con đã lừa người chạy mất, ba còn lo lắng ba thằng bé sẽ đánh con một trận.”
Trình Hạ đỏ mặt nghĩ, nếu cha cậu thật sự động thủ thì cậu nhất định sẽ ngăn cản, thực ra cũng không tính là Bùi Thiệu Trạch lừa gạt cậu, là cậu chủ động dâng mình tặng cho anh Bùi mà… Nói đúng ra, phải là cậu lừa Bùi Thiệu Trạch mới đúng.
Bùi Thăng quan sát Trình Hạ, nói: “Thiệu Trạch đã kể chuyện của cháu với chú rồi. Nghe đâu là nó thích cháu trước, theo đuổi cháu rất lâu?”
Xem ra vì để người nhà dễ dàng chấp nhận cậu hơn, Bùi Thiệu Trạch đã cho cậu đủ thể diện, nói rằng theo đuổi cậu rất lâu mới có thể ôm người về bên mình, như vậy cha mẹ sẽ không nghi ngờ là Trình Hạ cố ý đeo bám nhà họ Bùi.
Trong lòng Trình Hạ thấy ấm áp, nói: “Cháu và anh Bùi yêu mến lẫn nhau, rát tự nhiên mà ở bên nhau.”
Bùi Thăng nói: “Thiệu Trạch vài năm trước không làm việc đàng hoàng, cháu cũng biết đó, người bên ngoài đánh giá về nó không tốt lắm, nó cũng vậy, ngày ngày chỉ biết ăn chơi trác táng cùng đám bạn xấu. Không ngờ sau khi gặp được cháu, nó không những hồi tâm chuyển ý, bắt đầu hiểu chuyện, còn có thể tập trung vào sự nghiệp, đầu tư hai bộ phim cũng thu về lợi nhuận gấp hơn chục lần. Có thể khiến kẻ bạt mạng biết quay đầu hối cải, đều là nhờ vào cháu cả.”
Trình Hạ: “…”
Rốt cuộc anh Bùi đã nói gì với cha mẹ vậy hả?
Bùi Thăng nói: “Trình Hạ, cháu có thể được coi là công thần của nhà họ Bùi chúng ta, sau này hãy quản Thiệu Trạch nhiều hơn, biết chưa?”
Vẻ mặt Trình Hạ mơ hồ, nhưng vẫn gật đầu trong vô thức: “Cháu sẽ ạ.”
Lúc này điện thoại của cậu nhận được một tin nhắn, là Bùi Thiệu Ngạn gửi: “Mấy ngày trước anh trai em đã nói chuyện với cha mẹ cả buổi tối, nói trước đây anh ấy không hiểu chuyện, không thực sự trưởng thành chín chắn. Từ khi gặp anh, anh ấy mới hiểu cái gì gọi là tình yêu, một năm này anh ấy nỗ lực vươn lên, phần lớn là chịu ảnh hưởng của anh. Mẹ em sau khi nghe xong cũng cảm động rơi nước mắt, ba em cũng tỏ ý, nhất định phải rước anh về nhà càng sớm càng tốt.”
Trình Hạ: “…”
Anh Bùi thật biết cách thêu dệt, sao có thể là vì cậu nên mới cố gắng vươn lên? Theo như cậu thấy, Bùi Thiệu Trạch trời sinh đã là kẻ mạnh, tầm nhìn độc đáo, tác phong sấm rền gió cuốn, chứ không phải cậu có thể ảnh hưởng đến anh ấy đâu.
Song, kết quả từ những lời nói này của Bùi Thiệu Trạch, chính là sau này cha mẹ sẽ rất tôn trọng cậu, thay vì xem thường cho rằng cậu ăn bám nhà giàu.
Tất cả những việc mà Bùi Thiệu Trạch âm thầm làm đều khiến Trình Hạ cảm thấy vô cùng ấm áp, cậu quay lại nhìn Bùi Thiệu Trạch, đúng lúc anh cũng nhìn cậu, ánh mắt hai người chạm nhau, Bùi Thiệu Trạch khẽ nắm tay Trình Hạ, dịu dàng nói: “Nghe thấy lời ba anh nói chưa? Sau này phải quản anh nhiều hơn.”
Trình Hạ đỏ mặt nói: “Vâng, bác trai yên tâm, cháu sẽ chăm sóc anh Bùi thật tốt ạ.”
Bùi Thăng hết sức vui mừng.
Trình Hạ tính cách hoạt bát, hai bộ phim cậu đóng trong năm đầu tiên debut đều gây tiếng vang lớn, thông minh lại tài năng. Con trai quá lãnh đạm, có một Omega đáng yêu như vậy bầu bạn ngược lại cũng không tệ.
Bùi Thăng nhìn Trình Hạ, nói: “Trình Hạ, cháu cũng không cần thấy áp lực, cháu vẫn có thể tiếp tục đi đóng phim sau khi kết hôn, chú và mẹ Thiệu Trạch đều không phải kiểu phụ huynh cổ hủ lạc hậu, sẽ không can thiệp vào tự do của cháu. Omega cũng có thể có sự nghiệp của mình.”
Trình Hạ lập tức vui vẻ nói: “Cảm ơn bác Bùi!” Lúc trước từng có trường hợp một Omega sau khi kết hôn với con nhà quyền quý thì bị nuôi nhốt trong nhà, cậu còn lo lắng Bùi đổng sẽ không để cậu tiếp tục diễn xuất, không ngờ tư tưởng của Bùi đổng lại cởi mở như vậy!
Đúng lúc này Lục Man Tinh gọi mọi người đi ăn cơm.
Cả nhà đến phòng ăn ngồi xuống, Lục Man Tinh mặt đầy tươi cười, ân cần gắp đồ ăn cho Trình Hạ: “Con vẫn chưa tới 20 tuổi, còn đang tuổi lớn, phải ăn nhiều thịt bổ sung dinh dưỡng.” Bà cười híp mắt lấy ra một bao lì xì, đưa cho Trình Hạ: “Đúng rồi tiểu Trình, đây là chút tâm ý của bác và cha Thiệu Trạch, con nhận lấy đi. Sau này rảnh rỗi thường xuyên đến chơi nhé, bác gái làm đồ ăn ngon cho con.”
Trình Hạ vội vàng nhận lấy: “Cảm ơn bác gái ạ.”
Sau bữa tối, hai người không tiện ngủ lại, Bùi Thiệu Trạch bèn đưa Trình Hạ về nhà. Trình Hạ ngôi trên xe mở bao lì xì ra đếm đếm, không ngờ lại là 10.001 tệ, Bùi Thiệu Trạch giải thích nói: “Mười nghìn lẻ một, ý là trong mười nghìn mới chọn được một.”
Mười nghìn chọn một? Xem ra cha mẹ anh Bùi khá hài lòng với cậu.
Trình Hạ vui vẻ cất lì xì đi: “Bác trai bác gái như thế này là công nhận em sao?”
Bùi Thiệu Trạch nói: “Đương nhiên, họ đều rất thích em.”
Trình Hạ cảm khái nói: “Mẹ anh trẻ thật đấy, rất xinh đẹp nữa, nghe nói bác ấy là con gái Omega duy nhất nhà họ Lục?”
“Ừm, bà là con gái Omega duy nhất của ông ngoại anh, từ nhỏ đã rất được chiều chuộng, lấy ba anh là hôn nhân thương mại. Đúng lúc năm nay ông ngoại anh mừng thọ 70 tuổi, đến khi đó anh dẫn em về nhà, gặp gỡ những thân thích này.” Bùi Thiệu Trạch dừng một chút lại nói: “Bình thường anh không tiếp xúc với họ nhiều lắm, cũng chỉ là dịp lễ tết qua lại thăm hỏi, nếu em không thích cũng có thể không đi.”
Trình Hạ cười nói: “Tiệc mừng thọ của ông ngoại em vẫn phải đi chứ, dẫu sao em cũng là…”
Bùi Thiệu Trạch nghe cậu nói nửa chừng đột nhiên ngừng lại, không khỏi quay đầu hỏi: “Là gì của anh?”
Trình Hạ nhỏ giọng nói: “Hiện tại xem như chồng chưa cưới nhỉ?”
Bùi Thiệu Trạch khẽ cười nhéo nhéo khuôn mặt ửng hồng của cậu: “Ừm, rất nhanh sẽ kết hôn thôi.”
Trình Hạ: “…”
Mới 20 tuổi đã trở thành người có gia đình, cảm giác kỳ kỳ á.
Có điều, nếu như đối tượng kết hôn là anh Bùi, cậu không ngại cưới sớm hơn một chút.
Sau năm mới, Bùi Thiệu Trạch bận rộn thành lập Điện ảnh Thiên Toàn và m nhạc Thiên Toàn, Trình Hạ cũng bắt đầu làm việc lại.
Bởi vì năm ngoái cậu giành được giải Người mới xuất sắc nhất, hai bộ phim đóng vai chính đều cực hot, cho nên trong khoảng thời gian này mail của Chu Nhan sắp bị dồn một đống, lời mời đóng phim liên tục được gửi đến, đủ loại đoàn phim đều có ý muốn hợp tác với Trình Hạ, đưa ra điều kiện cũng rất tốt.
Chu Nhan biết mình không phải là một người đại diện có năng lực đặc biệt giỏi giang, cho nên bất cứ việc gì cũng trao đổi với Trình Hạ rồi quyết định.
Sau khi Trình Hạ đi làm trở lại, Chu Nhan nhận cho cậu một vài quảng cáo trước, nhà máy sản xuất sữa bò nổi tiếng trong nước, các nhãn hiệu chocolate, kẹo và đồ ăn vặt đều chọn Trình Hạ quay quảng cáo; ngoài ra Chu Nhan cũng giành được hợp đồng đại ngôn một năm của dòng sản phẩm chăm sóc da hàng đầu.
Khi quay quảng cáo Trình Hạ cũng sẽ nghiêm túc phối hợp, các nhãn hàng từng hợp tác đều rất thích tính cách của cậu.
Trên weibo đều là quảng cáo và đại ngôn, cũng như các hoạt động thương mại hợp tác với bên nhãn hàng, fans của Trình Hạ dần dần nhàm chán vì không có phim hay xem, nhịn không được để lại bình luận thúc giục ra phim mới: “Hạ Hạ, lúc nào quay phim mới?”
“Nhận phim mới chưa mà sao vẫn không thấy tin tức gì?”
Trình Hạ ngược lại không vội, kịch bản nhất định phải lựa chọn cẩn thận, không thể vì điều kiện đối phương đưa ra cao mà đóng những bộ phim dở ẹc, tự phá hủy danh tiếng của mình được. Trong khoảng thời gian này cậu vẫn luôn chậm rãi lựa chọn kịch bản cùng người đại diện, dự định đầu xuân lại nhận phim mới.
Thời gian nhanh chóng đến tháng 3, hai công ty chi nhánh Điện ảnh Thiên Toàn và m nhạc Thiên Toàn chính thức bắt đầu hoạt động.
Trần Di Quân được điều đến công ty âm nhạc, Bùi Thiệu Trạch vì khen tưởng nên còn tặng cho cô một ít cổ phần của công ty, Trần Di Quần bắt đầu dẫn dắt người mới, m nhạc Thiên Toàn hợp tác với CNTV tổ chức hoạt động tìm kiếm tài năng, nhằm khai thác ra ca sĩ mới nổi bật.
Về ngành điện ảnh bên này, Bùi Thiệu Trạch cũng đang chọn kịch bản, dự định nửa cuối năm sau lại đầu tư một bộ phim điện ảnh để kịp ra mắt vào Tết năm sau.
Ngày 20 tháng 3 Chu Nhan nhận được điện thoại, là Bùi Thiệu Trạch gọi tới: “Cho Trình Hạ nghỉ phép một tuần, lùi lịch trình lại.”
Mặc dù không biết lý do nhưng Chu Nhan vẫn nghe theo căn dặn của Bùi Thiệu Trạch, sắp xếp xong lịch trình tiếp theo.
0 giờ ngày 21 tháng 3, Trình Hạ đăng tin lên weibo: “Hôm nay bắt đầu tròn 20 tuổi rồi, đã là một Omega trưởng thành, cảm ơn sự đồng hành của mọi người!”
Một lượng lớn lời chúc lập tức xuất hiện trên weibo, các fans đều đang spam chúc cậu sinh nhật vui vẻ, còn có không ít nhóm fans tiếp ứng làm poster, ảnh đại diện chibi, dựng video các kiểu cho cậu.
Mặc dù mấy tháng nay Trình Hạ không có tác phẩm nào, nhưng những fans bị hai bộ phim kia thu hút có độ trung thành rất cao, trực tiếp đưa hashtag #Sinh nhật Trình Hạ# lên hot search.
Trong những bình luận dưới weibo của cậu, có một ID tên ‘Em trai muốn tăng lương’ gửi một câu: “Hạ Hạ 20 tuổi, cuối cùng cũng đến tuổi kết hôn hợp pháp rồi đó!”
Nhiều fans nhấn thích bình luận này, còn đùa rằng: “Hạ Hạ lấy anh nhé!”
“Hạ Hạ cưới em.”
“Chúng ta đi đăng ký kết hôn đi vợ ơi!”
“Trình Hạ là của tôi, các người đừng có giành…”
Kết quả là bình luận này lại có thể được nhiều like nhất.
Trình Hạ vừa nhìn ảnh đại diện con chó lớn đó đã biết là nick phụ của Bùi Thiệu Ngạn, em trai muốn tăng lương, cái ID này cầu kế sinh nhai quá mạnh mẽ, không biết người anh trai nghiêm túc nào đó sau khi đọc được có tăng lương cho em trai không?
Điện thoại đột nhiên có tin nhắn wechat: “Cục cưng sinh nhật vui vẻ.”
Trình Hạ nhìn xưng hô ‘cục cưng’ này, hai má ửng hồng, trả lời nói: “Cảm ơn anh Bùi.”
Bùi Thiệu Trạch: “Em đang ở cùng cha mẹ đúng không? 8 giờ 30 sáng mai anh đến đón em.”
Trình Hạ ngơ ngác: “Sớm vậy á?”
Bùi Thiệu Trạch: “Nhớ mặc âu phục, mang theo hộ khẩu.”
Thế là sáng sớm hôm sau, Trình Hạ thức dậy nhanh chóng rửa mặt đánh răng, mặc một bộ âu phục sạch sẽ chỉnh tề, còn thắt một chiếc cà vạt màu xanh nhạt.
Giang Quỳnh thấy dáng vẻ này của con trai, nín cười nói: “Sắp đi đăng ký kết hôn cùng anh Bùi của con rồi đấy hả?”
Trình Hạ đỏ mặt nói: “Anh ấy nói 8 giờ 30 đến đón con…”
Trình Dịch Minh nhìn củ cải nhỏ nhà mình, vô cùng đau lòng: “Vừa mới đủ tuổi hợp pháp đã đi đăng ký kết hôn, hai đứa gấp gáp đến vậy hả?”
Trình Hạ nói: “Ba, đăng ký kết hôn chỉ là xác nhận quan hệ hôn nhân trên mặt pháp luật thôi, thực ra trong lòng bọn con sớm đã nhận định nhau rồi.”
Trình Dịch Minh xua tay: “Đi đi đi đi, dù sao chân cũng mọc ở trên người con, chúng ta ngăn không nổi.”
Ngoài miệng ông thì nói như vậy, nhưng rất cẩn thận cất hộ khẩu vào trong túi văn kiện, đưa cho Trình Hạ. Còn bỏ một túi kẹo lớn, nói: “Đăng ký kết hôn xong nhớ phát kẹo cưới cho nhân viên.”
Trình Hạ vui vẻ phấn khởi xuống dưới lầu.
Bùi Thiệu Trạch đợi cậu dưới hầm để xe, nhìn thấy Trình Hạ một thân âu phục, ánh mắt không khỏi thoáng qua chút ý cười.
Hai người nhìn nhau, hôm nay đều sửa soạn đẹp đẽ, vì phải chụp ảnh đăng ký kết hôn, hai người còn ăn ý thắt cà vạt đôi, khuy măng sét đôi, ngay cả áo sơ mi bên trong cũng cùng kiểu.
Bùi Thiệu Trạch đưa Trình Hạ đến Cục Dân chính.
Anh đã hẹn trước thời gian, sau khi đến Cục Dân chính thì vào văn phòng điền thông tin, chụp ảnh chứng nhận tại chỗ.
Lúc chụp ảnh Trình Hạ hơi hồi hộp, Bùi Thiều Trạch đưa tay ra nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng mình, dịu dàng nói: “Sau này đã là chồng chồng hợp pháp rồi, đừng căng thẳng, cười vui vẻ một chút.”
Phải ha, sau này anh Bùi chính là của cậu rồi, hợp pháp đó!
Trên gương mặt Trình Hạ lập tức lộ ra nụ cười.
Thợ chụp ảnh chụp được khung cảnh này, ảnh rửa ra thực sự rất đẹp, hai người đều mặc âu phục, ánh mắt Bùi Thiệu Trạch dịu dàng, Trình Hạ cười rạng rỡ, áo sơ mi, cà vạt, âu phục cùng kiểu, nhìn thế nào cũng thấy xứng đôi.
Giấy chứng nhận kết hôn rất nhanh đã được cấp, thời gian đăng ký kết hôn là ngày 21 tháng 3 năm 20xx, hôm đó Trình Hạ vừa tròn 20 tuổi.
Hai nhân viên phụ trách làm việc của Cục Dân chính không khỏi cảm khái: “Vừa đủ tuổi hợp pháp đã đăng ký kết hôn, xem ra Bùi tổng thực sự rất yêu cậu ấy.”
“Scandal Trình Hạ bò lên giường Bùi Thiệu Trạch, dựa dẫm vào Bùi tổng là giả, nhưng họ ở bên nhau lại là thật!”
“Ôi, phải bảo mật, không thể nói ra thật đau khổ. Bọn họ thực sự rất xứng đôi đó…”
Sau khi ra khỏi Cục Dân chính, Trình Hạ siết chặt cuốn sổ đỏ trong lòng bàn tay, khóe mắt nong nóng: “Chúng ta thực sự đã kết hôn rồi sao?”
Bùi Thiệu Trạch nhẹ nhàng nắm tay cậu: “Phải. Em mới 20 tuổi đã định sẵn cả đời, liệu có hối hận không?”
“Sao mà hối hận được, có thể trói chặt anh cả đời, quá tuyệt vời!” Trình Hạ dùng sức ôm chặt eo Bùi Thiệu Trạch, ngẩng đầu nhìn anh, dục vọng vô cùng chiếm hữu nhỏ giọng tuyên bố: “Bắt đầu từ hôm nay, anh chính là của em rồi, pháp luật đã công nhận.”
Nhìn Trình Hạ nghiêm túc ‘tuyên bố chủ quyền’, ánh mắt Bùi Thiệu Trạch trở nên hết sức dịu dàng, anh xoa đầu Trình Hạ, nghiêm túc nói: “Được, anh là của em. Từ thể xác đến linh hồn, đều chỉ thuộc về em.”
Lỗ tai Trình Hạ đỏ bừng, kiễng chân hôn lên má Alpha, nói: “Em cũng vậy, thể xác và linh hồn đều chỉ thuộc về anh thôi.”
Cả đời này, chỉ yêu một người là anh.
Trình Hạ không biết nên mua quà gì, Bùi Thiệu Trạch dứt khoát dẫn cậu đến trung tâm thương mại dạo một vòng, Trình Hạ có sao học vậy, mua trang sức cho mẹ, mua rượu cho cha, còn mua cho em trai Bùi Thiệu Ngạn một máy chơi game mới ra gần đây, túi lớn túi nhỏ xách một đống.
Trên đường về nhà Trình Hạ cứ thấp thỏm không yên, Bùi Thiệu Trạch an ủi nói: “Đừng căng thẳng, anh đã báo trước với họ rồi.”
Trình Hạ lo lắng đáp: “Em mặc như này có tùy tiện quá không? Hay là nên đổi sang một bộ âu phục nhỉ?”
Bùi Thiệu Trạch nhịn cười nói: “Không phải đi phỏng vấn, mặc âu phục làm gì.”
Trình Hạ: “… Em cảm thấy còn hồi hộp hơn cả đi phỏng vấn cơ.”
Bùi Thiệu Trạch nhìn vẻ mặt căng thẳng của cậu, không khỏi duỗi tay nhẹ nhàng xoa đầu Trình Hạ: “Cha mẹ anh lại không ăn thịt người, yên tâm đi, người anh thích, họ sẽ không có ý kiến gì.”
Nếu như là trước đây, Bùi Thiệu Trạch dẫn Trình Hạ về nhà, Bùi Thăng và Lục Man Tinh có thể sẽ phản đối, bởi vì anh vô công rồi nghề, lêu lổng ở bên ngoài. Nhưng bây giờ Bùi Thiệu Trạch đã chứng minh được năng lực của mình, giá trị thị trường của tập đoàn Thiên Toàn tăng gấp đôi, Bùi Thăng tự nhiên sẽ không can thiệp vào chuyện riêng tư của con trai nữa.
Bùi Thiệu Trạch của hiện tại, chính là một đứa con sự nghiệp thành công trong mắt cha mẹ, thành thục ổn trọng, có tầm nhìn xa, có chủ kiến, khiến họ tự hào.
Omega mà con trai thích, chỉ cần nhân phẩm không quá kém thì bọn họ đều có thể chấp nhận.
Lúc đến nhà vừa vặn là giờ ăn trưa, Bùi Thiệu Ngạn hăng hái nghênh đón Trình Hạ vào cửa, một tiếng “anh Trình Hạ” hai tiếng “anh Trình Hạ, gọi đến là thân thiết, Trình Hạ tặng hộp game cho Bùi Thiệu Ngạn: “Tiểu Ngạn năm mới vui vẻ, đây là mua cho em đấy.”
Bùi Thiệu Ngạn hai mắt sáng phát sáng: “Vẫn là anh Trình Hạ hiểu em, hê hê hê, cảm ơn!”
Bùi Thiệu Trạch liếc cậu ta một cái, nhàn nhạt nói: “Nghỉ lễ cho phép em ở nhà chơi game, kết thúc kỳ nghỉ thì theo anh đi làm.”
Bùi Thiệu Ngạn lập tức bảo đảm: “Biết rồi, trong vòng ba ngày em sẽ có thể qua cửa!”
Sau khi Lục Mạn Tinh nghe thấy giọng nói cũng đi tới, trông thấy Trình Hạ, ánh mắt dịu dàng yêu thương giống như nhìn con trai mình: “Trình Hạ đến rồi, cô thấy bên ngoài hình như có tuyết rơi, có lạnh không hả?”
Trình Hạ cười nói: “Bác gái, không lạnh ạ.” Cậu cầm hộp quà ra đưa cho đối phương: “Đây là quà Tết tặng bác trai bác gái, chúc hai người năm mới vui vẻ, dồi dào sức khỏe, vạn sự như ý!”
Trình Hạ đúng là khéo nói, Lục Mạn Tinh vui vẻ nhận quà: “Thật hiểu chuyện, mau vào ngồi đi!”
Bùi Thiệu Trạch dắt Trình Hạ thay dép rồi đi đến phòng khách ngồi xuống, Bùi Thăng đang xem tivi ở đó, Trình Hạ suýt chút nữa buột miệng chào ‘Bùi đổng’, lời đến bên miệng lại vội vàng nuốt xuống, đổi cách xưng hô: “Bác Bùi, năm mới vui vẻ.”
Bùi Thăng gật đầu: “Lại đây ngồi đi.”
Dù sao Bùi đổng cũng là người sáng lập Thiên Toàn, ngồi ở đó cực kỳ khí thế, Trình Hạ hơi căng thẳng, Bùi Thiệu Trạch nhẹ nhàng nắm tay cậu, quay lại nhìn Bùi Thăng nói: “Ba, hôm qua con đã nói chuyện kết hôn với cha mẹ Trình Hạ rồi, đợi Trình Hạ qua sinh nhật 20 tuổi, chúng con sẽ đăng ký kết hôn trước.”
Bùi Thăng hỏi: “Cha mẹ Trình Hạ không phản đối sao?”
Khóe môi Bùi Thiệu Trạch khẽ giương: “Không phản đối, chú dì đều rất thấu tình đạt lý.”
Bùi Thăng nói: “Vậy thì tốt. Trình Hạ vừa tròn 20 tuổi con đã lừa người chạy mất, ba còn lo lắng ba thằng bé sẽ đánh con một trận.”
Trình Hạ đỏ mặt nghĩ, nếu cha cậu thật sự động thủ thì cậu nhất định sẽ ngăn cản, thực ra cũng không tính là Bùi Thiệu Trạch lừa gạt cậu, là cậu chủ động dâng mình tặng cho anh Bùi mà… Nói đúng ra, phải là cậu lừa Bùi Thiệu Trạch mới đúng.
Bùi Thăng quan sát Trình Hạ, nói: “Thiệu Trạch đã kể chuyện của cháu với chú rồi. Nghe đâu là nó thích cháu trước, theo đuổi cháu rất lâu?”
Xem ra vì để người nhà dễ dàng chấp nhận cậu hơn, Bùi Thiệu Trạch đã cho cậu đủ thể diện, nói rằng theo đuổi cậu rất lâu mới có thể ôm người về bên mình, như vậy cha mẹ sẽ không nghi ngờ là Trình Hạ cố ý đeo bám nhà họ Bùi.
Trong lòng Trình Hạ thấy ấm áp, nói: “Cháu và anh Bùi yêu mến lẫn nhau, rát tự nhiên mà ở bên nhau.”
Bùi Thăng nói: “Thiệu Trạch vài năm trước không làm việc đàng hoàng, cháu cũng biết đó, người bên ngoài đánh giá về nó không tốt lắm, nó cũng vậy, ngày ngày chỉ biết ăn chơi trác táng cùng đám bạn xấu. Không ngờ sau khi gặp được cháu, nó không những hồi tâm chuyển ý, bắt đầu hiểu chuyện, còn có thể tập trung vào sự nghiệp, đầu tư hai bộ phim cũng thu về lợi nhuận gấp hơn chục lần. Có thể khiến kẻ bạt mạng biết quay đầu hối cải, đều là nhờ vào cháu cả.”
Trình Hạ: “…”
Rốt cuộc anh Bùi đã nói gì với cha mẹ vậy hả?
Bùi Thăng nói: “Trình Hạ, cháu có thể được coi là công thần của nhà họ Bùi chúng ta, sau này hãy quản Thiệu Trạch nhiều hơn, biết chưa?”
Vẻ mặt Trình Hạ mơ hồ, nhưng vẫn gật đầu trong vô thức: “Cháu sẽ ạ.”
Lúc này điện thoại của cậu nhận được một tin nhắn, là Bùi Thiệu Ngạn gửi: “Mấy ngày trước anh trai em đã nói chuyện với cha mẹ cả buổi tối, nói trước đây anh ấy không hiểu chuyện, không thực sự trưởng thành chín chắn. Từ khi gặp anh, anh ấy mới hiểu cái gì gọi là tình yêu, một năm này anh ấy nỗ lực vươn lên, phần lớn là chịu ảnh hưởng của anh. Mẹ em sau khi nghe xong cũng cảm động rơi nước mắt, ba em cũng tỏ ý, nhất định phải rước anh về nhà càng sớm càng tốt.”
Trình Hạ: “…”
Anh Bùi thật biết cách thêu dệt, sao có thể là vì cậu nên mới cố gắng vươn lên? Theo như cậu thấy, Bùi Thiệu Trạch trời sinh đã là kẻ mạnh, tầm nhìn độc đáo, tác phong sấm rền gió cuốn, chứ không phải cậu có thể ảnh hưởng đến anh ấy đâu.
Song, kết quả từ những lời nói này của Bùi Thiệu Trạch, chính là sau này cha mẹ sẽ rất tôn trọng cậu, thay vì xem thường cho rằng cậu ăn bám nhà giàu.
Tất cả những việc mà Bùi Thiệu Trạch âm thầm làm đều khiến Trình Hạ cảm thấy vô cùng ấm áp, cậu quay lại nhìn Bùi Thiệu Trạch, đúng lúc anh cũng nhìn cậu, ánh mắt hai người chạm nhau, Bùi Thiệu Trạch khẽ nắm tay Trình Hạ, dịu dàng nói: “Nghe thấy lời ba anh nói chưa? Sau này phải quản anh nhiều hơn.”
Trình Hạ đỏ mặt nói: “Vâng, bác trai yên tâm, cháu sẽ chăm sóc anh Bùi thật tốt ạ.”
Bùi Thăng hết sức vui mừng.
Trình Hạ tính cách hoạt bát, hai bộ phim cậu đóng trong năm đầu tiên debut đều gây tiếng vang lớn, thông minh lại tài năng. Con trai quá lãnh đạm, có một Omega đáng yêu như vậy bầu bạn ngược lại cũng không tệ.
Bùi Thăng nhìn Trình Hạ, nói: “Trình Hạ, cháu cũng không cần thấy áp lực, cháu vẫn có thể tiếp tục đi đóng phim sau khi kết hôn, chú và mẹ Thiệu Trạch đều không phải kiểu phụ huynh cổ hủ lạc hậu, sẽ không can thiệp vào tự do của cháu. Omega cũng có thể có sự nghiệp của mình.”
Trình Hạ lập tức vui vẻ nói: “Cảm ơn bác Bùi!” Lúc trước từng có trường hợp một Omega sau khi kết hôn với con nhà quyền quý thì bị nuôi nhốt trong nhà, cậu còn lo lắng Bùi đổng sẽ không để cậu tiếp tục diễn xuất, không ngờ tư tưởng của Bùi đổng lại cởi mở như vậy!
Đúng lúc này Lục Man Tinh gọi mọi người đi ăn cơm.
Cả nhà đến phòng ăn ngồi xuống, Lục Man Tinh mặt đầy tươi cười, ân cần gắp đồ ăn cho Trình Hạ: “Con vẫn chưa tới 20 tuổi, còn đang tuổi lớn, phải ăn nhiều thịt bổ sung dinh dưỡng.” Bà cười híp mắt lấy ra một bao lì xì, đưa cho Trình Hạ: “Đúng rồi tiểu Trình, đây là chút tâm ý của bác và cha Thiệu Trạch, con nhận lấy đi. Sau này rảnh rỗi thường xuyên đến chơi nhé, bác gái làm đồ ăn ngon cho con.”
Trình Hạ vội vàng nhận lấy: “Cảm ơn bác gái ạ.”
Sau bữa tối, hai người không tiện ngủ lại, Bùi Thiệu Trạch bèn đưa Trình Hạ về nhà. Trình Hạ ngôi trên xe mở bao lì xì ra đếm đếm, không ngờ lại là 10.001 tệ, Bùi Thiệu Trạch giải thích nói: “Mười nghìn lẻ một, ý là trong mười nghìn mới chọn được một.”
Mười nghìn chọn một? Xem ra cha mẹ anh Bùi khá hài lòng với cậu.
Trình Hạ vui vẻ cất lì xì đi: “Bác trai bác gái như thế này là công nhận em sao?”
Bùi Thiệu Trạch nói: “Đương nhiên, họ đều rất thích em.”
Trình Hạ cảm khái nói: “Mẹ anh trẻ thật đấy, rất xinh đẹp nữa, nghe nói bác ấy là con gái Omega duy nhất nhà họ Lục?”
“Ừm, bà là con gái Omega duy nhất của ông ngoại anh, từ nhỏ đã rất được chiều chuộng, lấy ba anh là hôn nhân thương mại. Đúng lúc năm nay ông ngoại anh mừng thọ 70 tuổi, đến khi đó anh dẫn em về nhà, gặp gỡ những thân thích này.” Bùi Thiệu Trạch dừng một chút lại nói: “Bình thường anh không tiếp xúc với họ nhiều lắm, cũng chỉ là dịp lễ tết qua lại thăm hỏi, nếu em không thích cũng có thể không đi.”
Trình Hạ cười nói: “Tiệc mừng thọ của ông ngoại em vẫn phải đi chứ, dẫu sao em cũng là…”
Bùi Thiệu Trạch nghe cậu nói nửa chừng đột nhiên ngừng lại, không khỏi quay đầu hỏi: “Là gì của anh?”
Trình Hạ nhỏ giọng nói: “Hiện tại xem như chồng chưa cưới nhỉ?”
Bùi Thiệu Trạch khẽ cười nhéo nhéo khuôn mặt ửng hồng của cậu: “Ừm, rất nhanh sẽ kết hôn thôi.”
Trình Hạ: “…”
Mới 20 tuổi đã trở thành người có gia đình, cảm giác kỳ kỳ á.
Có điều, nếu như đối tượng kết hôn là anh Bùi, cậu không ngại cưới sớm hơn một chút.
Sau năm mới, Bùi Thiệu Trạch bận rộn thành lập Điện ảnh Thiên Toàn và m nhạc Thiên Toàn, Trình Hạ cũng bắt đầu làm việc lại.
Bởi vì năm ngoái cậu giành được giải Người mới xuất sắc nhất, hai bộ phim đóng vai chính đều cực hot, cho nên trong khoảng thời gian này mail của Chu Nhan sắp bị dồn một đống, lời mời đóng phim liên tục được gửi đến, đủ loại đoàn phim đều có ý muốn hợp tác với Trình Hạ, đưa ra điều kiện cũng rất tốt.
Chu Nhan biết mình không phải là một người đại diện có năng lực đặc biệt giỏi giang, cho nên bất cứ việc gì cũng trao đổi với Trình Hạ rồi quyết định.
Sau khi Trình Hạ đi làm trở lại, Chu Nhan nhận cho cậu một vài quảng cáo trước, nhà máy sản xuất sữa bò nổi tiếng trong nước, các nhãn hiệu chocolate, kẹo và đồ ăn vặt đều chọn Trình Hạ quay quảng cáo; ngoài ra Chu Nhan cũng giành được hợp đồng đại ngôn một năm của dòng sản phẩm chăm sóc da hàng đầu.
Khi quay quảng cáo Trình Hạ cũng sẽ nghiêm túc phối hợp, các nhãn hàng từng hợp tác đều rất thích tính cách của cậu.
Trên weibo đều là quảng cáo và đại ngôn, cũng như các hoạt động thương mại hợp tác với bên nhãn hàng, fans của Trình Hạ dần dần nhàm chán vì không có phim hay xem, nhịn không được để lại bình luận thúc giục ra phim mới: “Hạ Hạ, lúc nào quay phim mới?”
“Nhận phim mới chưa mà sao vẫn không thấy tin tức gì?”
Trình Hạ ngược lại không vội, kịch bản nhất định phải lựa chọn cẩn thận, không thể vì điều kiện đối phương đưa ra cao mà đóng những bộ phim dở ẹc, tự phá hủy danh tiếng của mình được. Trong khoảng thời gian này cậu vẫn luôn chậm rãi lựa chọn kịch bản cùng người đại diện, dự định đầu xuân lại nhận phim mới.
Thời gian nhanh chóng đến tháng 3, hai công ty chi nhánh Điện ảnh Thiên Toàn và m nhạc Thiên Toàn chính thức bắt đầu hoạt động.
Trần Di Quân được điều đến công ty âm nhạc, Bùi Thiệu Trạch vì khen tưởng nên còn tặng cho cô một ít cổ phần của công ty, Trần Di Quần bắt đầu dẫn dắt người mới, m nhạc Thiên Toàn hợp tác với CNTV tổ chức hoạt động tìm kiếm tài năng, nhằm khai thác ra ca sĩ mới nổi bật.
Về ngành điện ảnh bên này, Bùi Thiệu Trạch cũng đang chọn kịch bản, dự định nửa cuối năm sau lại đầu tư một bộ phim điện ảnh để kịp ra mắt vào Tết năm sau.
Ngày 20 tháng 3 Chu Nhan nhận được điện thoại, là Bùi Thiệu Trạch gọi tới: “Cho Trình Hạ nghỉ phép một tuần, lùi lịch trình lại.”
Mặc dù không biết lý do nhưng Chu Nhan vẫn nghe theo căn dặn của Bùi Thiệu Trạch, sắp xếp xong lịch trình tiếp theo.
0 giờ ngày 21 tháng 3, Trình Hạ đăng tin lên weibo: “Hôm nay bắt đầu tròn 20 tuổi rồi, đã là một Omega trưởng thành, cảm ơn sự đồng hành của mọi người!”
Một lượng lớn lời chúc lập tức xuất hiện trên weibo, các fans đều đang spam chúc cậu sinh nhật vui vẻ, còn có không ít nhóm fans tiếp ứng làm poster, ảnh đại diện chibi, dựng video các kiểu cho cậu.
Mặc dù mấy tháng nay Trình Hạ không có tác phẩm nào, nhưng những fans bị hai bộ phim kia thu hút có độ trung thành rất cao, trực tiếp đưa hashtag #Sinh nhật Trình Hạ# lên hot search.
Trong những bình luận dưới weibo của cậu, có một ID tên ‘Em trai muốn tăng lương’ gửi một câu: “Hạ Hạ 20 tuổi, cuối cùng cũng đến tuổi kết hôn hợp pháp rồi đó!”
Nhiều fans nhấn thích bình luận này, còn đùa rằng: “Hạ Hạ lấy anh nhé!”
“Hạ Hạ cưới em.”
“Chúng ta đi đăng ký kết hôn đi vợ ơi!”
“Trình Hạ là của tôi, các người đừng có giành…”
Kết quả là bình luận này lại có thể được nhiều like nhất.
Trình Hạ vừa nhìn ảnh đại diện con chó lớn đó đã biết là nick phụ của Bùi Thiệu Ngạn, em trai muốn tăng lương, cái ID này cầu kế sinh nhai quá mạnh mẽ, không biết người anh trai nghiêm túc nào đó sau khi đọc được có tăng lương cho em trai không?
Điện thoại đột nhiên có tin nhắn wechat: “Cục cưng sinh nhật vui vẻ.”
Trình Hạ nhìn xưng hô ‘cục cưng’ này, hai má ửng hồng, trả lời nói: “Cảm ơn anh Bùi.”
Bùi Thiệu Trạch: “Em đang ở cùng cha mẹ đúng không? 8 giờ 30 sáng mai anh đến đón em.”
Trình Hạ ngơ ngác: “Sớm vậy á?”
Bùi Thiệu Trạch: “Nhớ mặc âu phục, mang theo hộ khẩu.”
Thế là sáng sớm hôm sau, Trình Hạ thức dậy nhanh chóng rửa mặt đánh răng, mặc một bộ âu phục sạch sẽ chỉnh tề, còn thắt một chiếc cà vạt màu xanh nhạt.
Giang Quỳnh thấy dáng vẻ này của con trai, nín cười nói: “Sắp đi đăng ký kết hôn cùng anh Bùi của con rồi đấy hả?”
Trình Hạ đỏ mặt nói: “Anh ấy nói 8 giờ 30 đến đón con…”
Trình Dịch Minh nhìn củ cải nhỏ nhà mình, vô cùng đau lòng: “Vừa mới đủ tuổi hợp pháp đã đi đăng ký kết hôn, hai đứa gấp gáp đến vậy hả?”
Trình Hạ nói: “Ba, đăng ký kết hôn chỉ là xác nhận quan hệ hôn nhân trên mặt pháp luật thôi, thực ra trong lòng bọn con sớm đã nhận định nhau rồi.”
Trình Dịch Minh xua tay: “Đi đi đi đi, dù sao chân cũng mọc ở trên người con, chúng ta ngăn không nổi.”
Ngoài miệng ông thì nói như vậy, nhưng rất cẩn thận cất hộ khẩu vào trong túi văn kiện, đưa cho Trình Hạ. Còn bỏ một túi kẹo lớn, nói: “Đăng ký kết hôn xong nhớ phát kẹo cưới cho nhân viên.”
Trình Hạ vui vẻ phấn khởi xuống dưới lầu.
Bùi Thiệu Trạch đợi cậu dưới hầm để xe, nhìn thấy Trình Hạ một thân âu phục, ánh mắt không khỏi thoáng qua chút ý cười.
Hai người nhìn nhau, hôm nay đều sửa soạn đẹp đẽ, vì phải chụp ảnh đăng ký kết hôn, hai người còn ăn ý thắt cà vạt đôi, khuy măng sét đôi, ngay cả áo sơ mi bên trong cũng cùng kiểu.
Bùi Thiệu Trạch đưa Trình Hạ đến Cục Dân chính.
Anh đã hẹn trước thời gian, sau khi đến Cục Dân chính thì vào văn phòng điền thông tin, chụp ảnh chứng nhận tại chỗ.
Lúc chụp ảnh Trình Hạ hơi hồi hộp, Bùi Thiều Trạch đưa tay ra nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng mình, dịu dàng nói: “Sau này đã là chồng chồng hợp pháp rồi, đừng căng thẳng, cười vui vẻ một chút.”
Phải ha, sau này anh Bùi chính là của cậu rồi, hợp pháp đó!
Trên gương mặt Trình Hạ lập tức lộ ra nụ cười.
Thợ chụp ảnh chụp được khung cảnh này, ảnh rửa ra thực sự rất đẹp, hai người đều mặc âu phục, ánh mắt Bùi Thiệu Trạch dịu dàng, Trình Hạ cười rạng rỡ, áo sơ mi, cà vạt, âu phục cùng kiểu, nhìn thế nào cũng thấy xứng đôi.
Giấy chứng nhận kết hôn rất nhanh đã được cấp, thời gian đăng ký kết hôn là ngày 21 tháng 3 năm 20xx, hôm đó Trình Hạ vừa tròn 20 tuổi.
Hai nhân viên phụ trách làm việc của Cục Dân chính không khỏi cảm khái: “Vừa đủ tuổi hợp pháp đã đăng ký kết hôn, xem ra Bùi tổng thực sự rất yêu cậu ấy.”
“Scandal Trình Hạ bò lên giường Bùi Thiệu Trạch, dựa dẫm vào Bùi tổng là giả, nhưng họ ở bên nhau lại là thật!”
“Ôi, phải bảo mật, không thể nói ra thật đau khổ. Bọn họ thực sự rất xứng đôi đó…”
Sau khi ra khỏi Cục Dân chính, Trình Hạ siết chặt cuốn sổ đỏ trong lòng bàn tay, khóe mắt nong nóng: “Chúng ta thực sự đã kết hôn rồi sao?”
Bùi Thiệu Trạch nhẹ nhàng nắm tay cậu: “Phải. Em mới 20 tuổi đã định sẵn cả đời, liệu có hối hận không?”
“Sao mà hối hận được, có thể trói chặt anh cả đời, quá tuyệt vời!” Trình Hạ dùng sức ôm chặt eo Bùi Thiệu Trạch, ngẩng đầu nhìn anh, dục vọng vô cùng chiếm hữu nhỏ giọng tuyên bố: “Bắt đầu từ hôm nay, anh chính là của em rồi, pháp luật đã công nhận.”
Nhìn Trình Hạ nghiêm túc ‘tuyên bố chủ quyền’, ánh mắt Bùi Thiệu Trạch trở nên hết sức dịu dàng, anh xoa đầu Trình Hạ, nghiêm túc nói: “Được, anh là của em. Từ thể xác đến linh hồn, đều chỉ thuộc về em.”
Lỗ tai Trình Hạ đỏ bừng, kiễng chân hôn lên má Alpha, nói: “Em cũng vậy, thể xác và linh hồn đều chỉ thuộc về anh thôi.”
Cả đời này, chỉ yêu một người là anh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook