[Dân Quốc] Pháp Y Bạch Hướng Mặc
-
Chương 22:
Tề Minh không thể tin được, hắn cũng biết tình huống hiện tại của Bạch gia không tốt lắm, nhưng nghĩ đến Bạch Hướng Mặc có thể đi học ở đại học St. John, cũng không đến nỗi nào, ai ngờ lúc này lại bị đói.
Sau khi Bạch Hướng Mặc dùng xong đồ ăn và nước đường do quản gia chuẩn bị, khoảng mười phút sau mới cảm giác như được sống lại, sắc mặt cũng không còn tái nhợt.
“Tôi hiện tại đã không có việc gì, anh đi chuẩn bị một ít thạch cao đi, tính chất mềm mịn chút. Số lượng nhiều chút, tôi còn phải thí nghiệm để tìm ra tỉ lệ thích hợp.”
Khí hậu, thỗ nhưỡng khác nhau nên điều phối tỉ lệ cũng khác nhau, một khi xảy ra sai lầm, căn bản là không có biện pháp nào có thể cứu lại, chứng cứ cũng bởi vậy mà bị hủy đi.
Nghe vậy, trên mặt của Tề Minh lộ ra vẻ tán thưởng, cảm thấy Bạch Hướng Mặc rất là chuyên nghiệp. Thân thể còn chưa khoẻ đã bắt đầu nghĩ đến công việc.
“Việc này cậu không cần lo lắng, muốn bao nhiêu cũng có.” Tề Minh nhìn sắc mặt của hắn vẫn còn chưa khoẻ hẳn quan tâm hỏi, “Cậu thật sự không cần đi bệnh viện sao? Tiền thuốc men tôi có thể trả giúp cậu.”
Bạch Hướng Mặc nở nụ cười, thầm nghĩ, gia hỏa này cũng không đến mức keo kiệt như trong tưởng tượng.
“Không cần, chúng ta vẫn là nhanh lên đem chuyện bên này xử lý đi. Thời gian kéo đến càng lâu, mọi chuyện sẽ càng phức tạp.”
Bạch Hướng Mặc vỗ vỗ tay, từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên, sau khi ăn xong, cả người cũng khôi phục lại sức lực.
“Trước tiên, chúng ta cần thu thập dấu vân tay của tất cả mọi người trong Trương gia, bao gồm cả dấu tay của Trương Thư Ninh.”
“Trương Thư Ninh không có ở đây, cũng không có ký lục vân tay của cô ta, làm sao có thể thu thập?”
“Hỏi quản gia thử xem, có đồ vật nào mà Trương Thư Ninh thường xuyên dùng tới mà không có bị lau chùi qua. Ví dụ như cái ly, thư từ .v.v...”
Tề Minh vừa muốn đi, Bạch Hướng Mặc vội vàng nhắc nhở: “Lúc lấy mấy thứ kia, nhớ phải mang bao tay, hơn nữa phải cố gắng thu nhỏ lại phạm vi tiếp xúc.”
“Đã rõ, cậu ở chỗ này nghỉ ngơi tiếp đi.”
Tề Minh làm việc rất nhanh lẹ, không tốn bao nhiêu thời gian đã cùng quản gia thu thập xong tất cả vân tay.
“Ngoại trừ vân tay của Trương tiên sinh, vân tay của những người khác đều ở chỗ này.”
Tề Minh cố ý nhấn mạnh Trương tiên sinh, Bạch Hướng Mặc cũng hiểu rõ nên cũng không hỏi thêm gì.
Nếu dựa theo hiện đại quy trình điều tra, cả Trương tiên sinh cũng không thể bỏ qua, nhưng hiện tại tình huống bất đồng, tạm thời không cần đi trêu chọc ông ta.
Kỳ thật thu thập vân tay của những người khác bất quá chỉ là làm đủ quy trình, bởi vì trong lòng của Tề Minh cùng Bạch Hướng Mặc đã có sẵn đáp án.
“Tất cả đồ vật trong phòng tiểu thư đều bị thiêu huỷ hết, bộ đồ ăn bình thường cô ấy hay dùng cũng bị người hầu rửa sạch sẽ, chỉ có quyển sách này là tiểu thư hay ở trong nhà ấm trồng hoa đọc, cho nên mới không có bị thiêu hủy.”
Quản gia mang bao tay trắng, thật cẩn thận mà đem quyển sách đặt trên bàn.
Quyển sách đã có chút cũ kĩ, có thể nhìn ra được thường xuyên có người lật xem.
Bạch Hướng Mặc: “Quyển sách này chỉ có một mình Trương Thư Ninh xem sao?”
Quản gia: “Đúng vậy, đây là quyển sách lúc phu nhân còn sống đã mua cho tiểu thư, tiểu thư chưa bao giờ làm những người khác chạm vào nó.”
“Trên quyển sách này không có lưu lại bất kì dấu vết nào.” Tề Minh thật cẩn thận mà lật từng trang xem, trong giọng nói lộ ra sự thất vọng.
“Bên ngoài không nhìn ra được nhưng không có nghĩa là không có dấu vết để lại. Chỉ là phải dùng một ít phương pháp, mới có thể làm vân tay hiện ra.”
Tề Minh tức khắc tới hứng thú: “ phương pháp gì?”
Sắc mặt của quản gia có chút không tốt, tươi cười cũng cứng đờ:
“Biện pháp này có đáng tin không?.”
Bạch Hướng Mặc chỉ nhìn quản gia một cái, sau đó lại nhìn Tề Minh nói:
“Tôi cần một lọ đèn cồn, ống nghiệm cùng iốt.”
Tề Minh mượn điện thoại của Trương gia gọi điện, sau khi treo điện thoại đã kêu tài xế tới làm hắn trực tiếp lái xe đi lấy đồ vật.
Làm xong hết thảy, mới quay qua hỏi Bạch Hướng Mặc muốn làm gì.
Được Tề Minh tín nhiệm, làm tâm tình của Bạch Hướng Mặc rất là sung sướng.
“Làn da của chúng ta thường thường sẽ phân bố ra da chết cùng mồ hôi, chỉ cần đụng vào những đồ vật khác, liền sẽ ở mặt trên lưu lại da chết cùng mồ hôi.”
Sau khi Bạch Hướng Mặc dùng xong đồ ăn và nước đường do quản gia chuẩn bị, khoảng mười phút sau mới cảm giác như được sống lại, sắc mặt cũng không còn tái nhợt.
“Tôi hiện tại đã không có việc gì, anh đi chuẩn bị một ít thạch cao đi, tính chất mềm mịn chút. Số lượng nhiều chút, tôi còn phải thí nghiệm để tìm ra tỉ lệ thích hợp.”
Khí hậu, thỗ nhưỡng khác nhau nên điều phối tỉ lệ cũng khác nhau, một khi xảy ra sai lầm, căn bản là không có biện pháp nào có thể cứu lại, chứng cứ cũng bởi vậy mà bị hủy đi.
Nghe vậy, trên mặt của Tề Minh lộ ra vẻ tán thưởng, cảm thấy Bạch Hướng Mặc rất là chuyên nghiệp. Thân thể còn chưa khoẻ đã bắt đầu nghĩ đến công việc.
“Việc này cậu không cần lo lắng, muốn bao nhiêu cũng có.” Tề Minh nhìn sắc mặt của hắn vẫn còn chưa khoẻ hẳn quan tâm hỏi, “Cậu thật sự không cần đi bệnh viện sao? Tiền thuốc men tôi có thể trả giúp cậu.”
Bạch Hướng Mặc nở nụ cười, thầm nghĩ, gia hỏa này cũng không đến mức keo kiệt như trong tưởng tượng.
“Không cần, chúng ta vẫn là nhanh lên đem chuyện bên này xử lý đi. Thời gian kéo đến càng lâu, mọi chuyện sẽ càng phức tạp.”
Bạch Hướng Mặc vỗ vỗ tay, từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên, sau khi ăn xong, cả người cũng khôi phục lại sức lực.
“Trước tiên, chúng ta cần thu thập dấu vân tay của tất cả mọi người trong Trương gia, bao gồm cả dấu tay của Trương Thư Ninh.”
“Trương Thư Ninh không có ở đây, cũng không có ký lục vân tay của cô ta, làm sao có thể thu thập?”
“Hỏi quản gia thử xem, có đồ vật nào mà Trương Thư Ninh thường xuyên dùng tới mà không có bị lau chùi qua. Ví dụ như cái ly, thư từ .v.v...”
Tề Minh vừa muốn đi, Bạch Hướng Mặc vội vàng nhắc nhở: “Lúc lấy mấy thứ kia, nhớ phải mang bao tay, hơn nữa phải cố gắng thu nhỏ lại phạm vi tiếp xúc.”
“Đã rõ, cậu ở chỗ này nghỉ ngơi tiếp đi.”
Tề Minh làm việc rất nhanh lẹ, không tốn bao nhiêu thời gian đã cùng quản gia thu thập xong tất cả vân tay.
“Ngoại trừ vân tay của Trương tiên sinh, vân tay của những người khác đều ở chỗ này.”
Tề Minh cố ý nhấn mạnh Trương tiên sinh, Bạch Hướng Mặc cũng hiểu rõ nên cũng không hỏi thêm gì.
Nếu dựa theo hiện đại quy trình điều tra, cả Trương tiên sinh cũng không thể bỏ qua, nhưng hiện tại tình huống bất đồng, tạm thời không cần đi trêu chọc ông ta.
Kỳ thật thu thập vân tay của những người khác bất quá chỉ là làm đủ quy trình, bởi vì trong lòng của Tề Minh cùng Bạch Hướng Mặc đã có sẵn đáp án.
“Tất cả đồ vật trong phòng tiểu thư đều bị thiêu huỷ hết, bộ đồ ăn bình thường cô ấy hay dùng cũng bị người hầu rửa sạch sẽ, chỉ có quyển sách này là tiểu thư hay ở trong nhà ấm trồng hoa đọc, cho nên mới không có bị thiêu hủy.”
Quản gia mang bao tay trắng, thật cẩn thận mà đem quyển sách đặt trên bàn.
Quyển sách đã có chút cũ kĩ, có thể nhìn ra được thường xuyên có người lật xem.
Bạch Hướng Mặc: “Quyển sách này chỉ có một mình Trương Thư Ninh xem sao?”
Quản gia: “Đúng vậy, đây là quyển sách lúc phu nhân còn sống đã mua cho tiểu thư, tiểu thư chưa bao giờ làm những người khác chạm vào nó.”
“Trên quyển sách này không có lưu lại bất kì dấu vết nào.” Tề Minh thật cẩn thận mà lật từng trang xem, trong giọng nói lộ ra sự thất vọng.
“Bên ngoài không nhìn ra được nhưng không có nghĩa là không có dấu vết để lại. Chỉ là phải dùng một ít phương pháp, mới có thể làm vân tay hiện ra.”
Tề Minh tức khắc tới hứng thú: “ phương pháp gì?”
Sắc mặt của quản gia có chút không tốt, tươi cười cũng cứng đờ:
“Biện pháp này có đáng tin không?.”
Bạch Hướng Mặc chỉ nhìn quản gia một cái, sau đó lại nhìn Tề Minh nói:
“Tôi cần một lọ đèn cồn, ống nghiệm cùng iốt.”
Tề Minh mượn điện thoại của Trương gia gọi điện, sau khi treo điện thoại đã kêu tài xế tới làm hắn trực tiếp lái xe đi lấy đồ vật.
Làm xong hết thảy, mới quay qua hỏi Bạch Hướng Mặc muốn làm gì.
Được Tề Minh tín nhiệm, làm tâm tình của Bạch Hướng Mặc rất là sung sướng.
“Làn da của chúng ta thường thường sẽ phân bố ra da chết cùng mồ hôi, chỉ cần đụng vào những đồ vật khác, liền sẽ ở mặt trên lưu lại da chết cùng mồ hôi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook