Editor: chentranho
Đột nhiên, cánh cửa từ bên ngoài mở ra.
Tập Độc đội trưởng mang theo đám người đứng ở cửa, không biết có nên tiến vào không, chỉ kinh ngạc nói: "Vương......!Vương cục."
Trình Tinh từ từ ngước mắt lên, cầu xin sự giúp đỡ nhìn về phía ngoài cửa.
Phó cục trưởng đứng lên, không vui nhìn về phía nhóm người này: "Các cậu sao lại tới đây? Cấp bậc nào thế? Mở cửa xong không biết chào hỏi gì à?"
"Tôi, chúng tôi nhận được tin báo trong phòng này có người tiến hành buôn bán ma túy."
"À? Phải không? Vậy cậu cho rằng tôi đang tiến hành buôn bán ma túy à?"
"Không dám, không dám, Vương cục không phải người như vậy, chúng tôi không quấy rầy ngài nữa, xin phép đi trước ạ."
Trình Tinh cụp mắt xuống, không còn bất kỳ hy vọng gì với những người này.
Khi cửa chuẩn bị đóng lại lần nữa thì có người tiến tới: "Không phải giao dịch ma túy à? Sao không kiểm tra?"
Hạ Khôn vừa rồi đi ra cửa toilet thì có người nhét một mảnh giấy vào trong tay hắn, mặt trên viết mấy chữ rất to là trong phòng bao 407 có người đang tiến hành giao dịch ma túy, hắn có quay đầu nhìn lại nhưng chỉ thấy được mỗi bóng dáng của người nọ.
Lúc này, Hạ Khôn giơ lên thẻ cảnh sát Lam Tinh cục của mình xuyên qua đám người, một chân đem cánh cửa đang sắp đóng đá văng ra, đi vào trong phòng: "Xin chào, tôi là phó đội trưởng đội cảnh sát số 4 Lam Tinh cục, mong ngài phối hợp cùng tôi và Tập Độc đội điều tra làm rõ."
Phó cục trưởng tức khắc hắc hắc cười nói: "Hạ Khôn, hóa ra là cậu à, danh chấn thiên hạ, danh chấn thiên hạ, chúng tôi nhất định sẽ hợp tác điều tra."
"Vậy thì tốt." Hạ Khôn nhìn khắp nơi một chút liền nhìn thấy một người đàn ông cả người đầy vết bầm tím đang nằm trên mặt đất, hắn nhướng mày, lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Hắn ngồi xổm xuống đem dây thừng trên người đàn ông cởi bỏ, còn đem áo khoác của chính mình cởi ra bao lấy nửa người trên trần trụi của cậu ta, sau đó đỡ người đàn ông đứng lên trầm giọng nói: "Đi đi."
Trình Tinh cúi đầu, quấn chặt áo khoác trên người, nhẹ giọng nói: "Cảm ơn." Sau đó liền nghiêng ngả lảo đảo thoát khỏi đám người này.
Hạ Khôn cùng cảnh sát Tập Độc nhìn thấy cảnh này cũng không dám cẩn thận tra nữa, hắn cũng không nói gì ngược lại đưa cho phó cục trưởng cùng hai vị đội trưởng vài điếu thuốc quý sau đó cười cười theo chân bọn họ hàn huyên một phen.

Trình Tinh một bên bước nhanh đi về, một bên đem cái áo khoác ấm áp kia khép chặt, trên áo khoác còn lưu lại ánh mắt sâu thẳm, hô hấp và nhiệt độ cơ thể của người đàn ông kia, cậu đi vào phòng vệ sinh rửa sạch mặt sau đó liền rời đi.
Một hồi sau về đến nhà cậu liền nhìn thấy Liễu Triệt và một bé gái đang ngồi trong phòng khách, bé gái đó là con gái của Trần Viên.
Trình Tinh cúi đầu lập tức đi lên lâu, Liễu Triệt cùng cậu chào hỏi, kêu cậu đi ăn cơm nhưng cậu cũng không giảm bớt tốc độ.

Giờ phút này, nhiệt độ cơ thể cậu đã cao đến kinh người, hơn nữa gương mặt, cổ, còn có lỗ tai đều hồng như nhỏ máu, dưới thân đỉnh thành lều trại, hậu huyệt ngứa đến cực điểm, không ngừng mở rộng co rút.
- ----------------------------------------
Sửa sang lại văn phong một chút cho tốt.

(゚∀゚ゞ)
#20: Vì yêu mà dệt hoa trên gấm (H)
Trình Tinh đi vào phòng ngủ đóng cửa lại sau đó cởi quần áo đi về phía phòng tắm, cậu không đóng cửa phòng tắm mà đi thẳng đến dưới vòi hoa sen trực tiếp mở nước lạnh.
Dòng nước lạnh băng gột rửa làn da đỏ bừng, cậu "hừ" một tiếng, cảm giác được dục cảm thiêu đốt, toàn thân mềm nhũn ngồi bệt xuống dưới đất, ngửa đầu nhắm mắt há mồm thở dốc.
Hạ thể thô ráp đứng thẳng đến khó chịu, gân xanh trên cánh tay nổi lên, cậu bực bội sờ vào lỗ đít ngứa ngáy của mình, ngón tay vội vàng ở quanh miệng lỗ dạo qua một vòng sau đó liền thọc vào, tức khắc thỏa mãn đến hô lên một hơi cùng với tiếng khàn khàn rên rỉ.
Trình Tinh chậm rãi đút ngón tay vào trong lỗ nhỏ ấm áp, cảm giác ngón tay được bao bọc bởi từng lớp da thịt, ngón tay càng di chuyển, lỗ nhỏ càng tê dại, sự cơ khát càng thêm khát khao.
"Đáng chết." Trình Tinh mắng chửi một tiếng sau đó nhét vào lỗ đít ngón tay thứ hai.
"Ách --" Cơn đau được che giấu bởi khoái cảm thực sự trong xương cốt, cảm giác mê người kia dường như leo lên từng tấc da thịt rồi thấm vào từng tế bào của cậu.
Trình Tinh mở rộng hai chân ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo nhưng cậu lại không cảm giác được một tia rét lạnh nào mà chỉ cảm thấy nóng, nóng đến muốn chết.


Cậu đem hai ngón tay lung tung ở trong lỗ đít thọc vào rút ra, bắt chước động tác làm tình cố banh lỗ nhỏ ra của dương v*t.
Không đủ......!mãi vẫn không đủ......
Hành động này làm cho nhục cảm của cậu càng thêm dục hỏa đốt người, khó chịu đến toàn thân run rẩy, thế là cậu càng thêm mạnh mẽ dùng ngón tay thọc vào rút ra lỗ đít ướt nóng, một lượng dâm dịch chậm rãi tiết ra đem ngón tay cậu tẩm ướt đến trắng bệch.
"Ư a......" Ngón tay chạm vào tuyến tiền liệt, Trình Tinh ngửa đầu khó nhịn hừ kêu một tiếng, hạ thân cậu thẳng tắp đứng thẳng, quy đầu tràn ra hai giọt tinh dịch trắng đục chậm rãi chảy xuống.
Đột nhiên, tiếng nước biến mất, một đôi dép lê xuất hiện ở trong tầm mắt cậu, cậu híp mắt, khuôn mặt ửng hồng nhìn qua.
Liễu Triệt bình tĩnh đứng ở bên cạnh cậu, rũ mắt nhìn xuống Trình Tinh, tầm mắt ở trên cơ thể bầm tím của cậu lướt một vòng: "Cậu bị đánh?"
Lồng ngực Trình Tinh kịch liệt phập phồng, hữu khí vô lực nói: "Đi ra ngoài." Khi nhìn thấy Liễu Triệt cậu mới nhớ ra chính mình ban nãy quá gấp gáp nên đã quên khóa cửa.
Liễu Triệt đối với lời này của cậu mắt điếc tai ngơ, ngồi xổm xuống, vân đạm phong khinh nhìn vào hạ thân dâm mĩ của người đàn ông: "Cậu bị hạ thuốc?"
( Vân đạm phong khinh 云淡风轻 (mây nhạt gió nhẹ, đại loại là gió thổi phất phơ, mây trôi lững lờ, chỉ thời tiết đẹp.

Xuất phát từ thơ Trình Hạo- Xuân nhật ngẫu thành: Vân đạm phong khinh cận ngọ thiên, Bàng hoa tùy liễu quá tiền xuyên.

Hay được mượn để biểu đạt tâm cảnh điềm đạm, nhàn nhã, an tĩnh.)
Trình Tinh nhắm hai mắt, gật gật đầu, hơi thở trầm trọng mà lại nóng cháy.
Liễu Triệt nhíu mày, nhìn chằm chằm mặt cậu, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ai làm?"
Trình Tinh lúc này mới chậm rãi mở mắt làm ra một nụ cười khó coi: "Tôi không sao, anh đi ra ngoài trước đi."
Liễu Triệt nuốt yết hầu, ánh mắt tinh tế nhìn chằm chằm mặt người đàn ông, hắn chậm rãi giơ tay lên, mu bàn tay lạnh lẽo vuốt ve gương mặt nóng bỏng của cậu, nhẹ nhàng mà tinh tế trên mặt cậu cọ xát, hơi thở nóng bỏng của cậu xuyên qua kẽ ngón tay hắn, lơ lửng xung quanh ngón tay, khiến nó trở nên ngứa ngáy.

Thật thoải mái......!Thật thoải mái......
Trình Tinh nhịn không được nghiêng đầu, rũ nhẹ mí mắt, dùng sức cọ cọ lên những ngón tay mảnh khảnh của Liễu Triệt, tức khắc ngón tay Liễu Triệt run lên hai cái, cả người bất động.
Trình Tinh không biết phải làm thế nào để thỏa mãn vị giác của mình, đôi môi ấm áp của cậu áp vào mu bàn tay của Liễu Triệt trên dưới cọ xát, sóng nhiệt nóng bỏng không ngừng thở ra, từng làn sóng nhiệt kia dường như dẫm lên từng ngón tay của Liễu Triệt sau đó bay thẳng vào trong lòng hắn.
Liễu Triệt đem đầu chậm rãi tiến tới, ngày thường hắn tùy tâm sở dục, muốn làm cái gì liền làm cái đó, nhưng hôm nay hắn chỉ nhẹ nhàng dùng môi của chính mình cắn nhẹ một chút lên chóp mũi trơn bóng của người đàn ông, lại thè lưỡi ra liếm láp hắn mới biết chất lỏng trên đó là mồ hôi.
Trình Tinh bị động tác này làm cho cả kinh lập tức khôi phục lại lý trí, ngón tay nháy mắt từ lỗ đít rút ra, hai tay chống trên mặt đất lui về phía sau một bước.
Tầm mắt Liễu Triệt phức tạp thẳng tắp cuốn lấy ánh mắt tràn ngập tình dục của Trình Tinh, hơi hơi mở miệng: "Đây là lần đầu tiên tôi biết cái gì gọi là dục vọng."
Trình Tinh cúi đầu, đầu óc nóng lên, nhìn xuống sàn nhà nói: "Đi ra ngoài."
Tầm mắt Liễu Triệt chậm rãi hạ xuống, chuyển qua gốc dương v*t đang đứng thẳng của cậu: "Tôi giúp cậu." Hắn tay sờ lên dương v*t của người đàn ông, mới vừa đụng tới đã bị độ ấm của nó làm cho kinh ngạc một chút, sau đó mới lên xuống loát động.
dương v*t bị kích thích làm cho Trình Tinh càng thêm khó chịu, chọc cho từng tế bào trong cơ thể cậu đều kêu gào tứ phía, ngọn lửa dục vọng điên cuồng như lửa đốt từ trên dương v*t truyền tới toàn thân, lại vọt thẳng tới lỗ sau, khiến cho nó ngứa vô cùng.
Liễu Triệt tựa hồ nhìn ra cậu khó chịu liền dừng động tác trong tay, một tay bế cậu lên rồi bế tới giường lớn mềm mại.
Trình Tinh khó chịu đến không ngừng vặn vẹo, không ngừng vặn eo di chuyển trên chăn bông, làm da thịt chính mình cọ xát vào chăn đến tê dại mới giảm bớt dục hỏa.
Liễu Triệt đứng ở mép giường rũ mắt nhìn dáng vẻ này của cậu sau đó chậm rãi vươn tay, sờ lên ngực cậu chậm rãi cọ xát, nhẹ nhàng vuốt ve, hắn nghiêng đầu hỏi: "Như vậy khá hơn chút nào không?"
Trình Tinh như có như không trừng mắt liếc hắn một cái: "Càng khó chịu hơn."
Tiếng nói vừa dứt Liễu Triệt liền ngồi xuống, cúi người há mồm ngậm lấy đầu v* của cậu ngắt nhéo, vô tư mà liếm mút, hút vào.

Hắn thật sự rất muốn cắn rách núm vú của Trình Tinh rồi cắn vào da thịt của cậu ngay bây giờ, nhưng hắn vẫn cố kìm lại.
"A...!Tránh ra!" Trình Tinh ngửa đầu, mu bàn chân cong lên, ngón chân cuộn tròn, ngửa cổ lên.
Liễu Triệt lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn cậu chằm chằm: "Càng khó chịu hơn sao?" Thấy Trình Tinh ngũ quan vặn vẹo, không trả lời, hắn liền nói: "Thuốc này xem ra hiệu quả rất mạnh." Nói xong hắn cởi áo sơ mi của mình, sau đó không nhanh không chậm cởi bỏ dây lưng.
Trình Tinh từ trong khóe mắt nhìn thấy động tác của Liễu Triệt, thanh âm khàn khàn trầm thấp tràn ra từ cổ họng: "Tôi tự mình làm."
Liễu Triệt tự cởi quần áo của chính mình: "Vẫn là để tôi giúp cậu đi." Vừa cởi bỏ phòng tuyến cuối cùng, một con *** to lớn từ quần lót tứ giác của hắn liền bắn ra, gân xanh trên đầu gậy nhô lên, trông rất mạnh mẽ và tràn đầy mị lực nam tính.


Liễu Triệt leo lên trên giường, nâng hai đùi Trình Tinh lên, đem hai chân đè lên trước ngực Trình Tinh, quy đầu nóng như lửa để ở trên miệng lỗ đầy nước dâm của cậu.
Xúc cảm khủng bố kia hoàn toàn bao phủ Trình Tinh vốn đã không còn nhiều lý trí, cậu túm chặt lấy chăn bông bên cạnh, vặn vẹo phần hông cọ vào quy đầu.
Liễu Triệt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào biểu cảm trên mặt người đàn ông, không buông tha bất kỳ biểu cảm nhỏ bé nào của cậu, hắn chậm rãi thẳng lưng, quy đầu dần dần nhét vào trong lỗ đít nhỏ.
"A a a......" Cơn đau xé rách và cảm giác hưng phấn kỳ lạ dồn lên trán rồi lan ra toàn thân.
Liễu Triệt thở ra một hơi nặng nề, đường đi ấm áp cùng chặt chẽ làm hắn rên ra tiếng, xưa nay hắn chưa từng có cảm giác như vậy, hắn mạnh mẽ thẳng lưng, con *** đẩy ra thành ruột ướt nóng đi thẳng vào như hoàng đế.
"Ư ư a......" Trình Tinh nháy mắt cảm thấy một loại cảm giác bị nhét đầy cùng thỏa mãn khó tả, tiếng rên rỉ phát ra như cào vào lòng người.
Hai chân cậu mở lớn, Liễu Triệt đè nặng cúi xuống thân cậu, hôn lên môi Trình Tinh, nhiệt tình hút mạnh lấy bờ môi của cậu, sau đó đầu lưỡi linh hoạt chui vào khoang miệng Trình Tinh, đầu lưỡi bị dục vọng chi phối, từng li từng tí liếm láp mỗi một tấc da thịt mẫn cảm mềm mại trong miệng cậu, chọc đến Trình Tinh toàn thân tê dại.
Đồng thời lỗ đít bị dương v*t nhét đầy cứ không ngừng bị thẳng lưng đâm tới, không có quy luật, giống như dục vọng của dã thú nguyên thủy cứ trực tiếp rút ra rồi lại thẳng tắp đâm vào, nhưng như vậy lại thập phần hữu dụng để giảm bớt ảnh hưởng của thuốc.
"Á á á......"
Liễu Triệt buông môi của Trình Tinh ra, hai cán trán tựa vào nhau: "Hóa ra tôi đối với cậu là thích, là loại thích không ngừng được." Hơi thở của bọn họ thở ra trao đổi bay vào miệng cùng mũi của đối phương, trên mặt tí tách chảy ra mồ hôi tràn đầy hương vị tình dục, cơ thể trần trụi kiện mỹ của hai người phủ một lớp mồ hôi mỏng trơn trượt.
Trình Tinh thở ra một cách nặng nề, cậu đã bị khoái cảm tận trời bao phủ lấy, cảm giác lâng lâng làm cậu dục tiên dục tử, không nhịn được phát ra những tiếng kêu sảng khoái: "Ư a......!A a......!Ha......"
Liễu Triệt nói xong, con *** nóng bỏng liền hung hăng đâm vào vách thịt ấm áp, lại nhanh chóng rời khỏi, sau đó lại tàn nhẫn mở ra nhục huyệt, không chút lưu tình mà tàn nhẫn đâm vào chỗ sâu nhất.
Hai thân thể tiếp xúc với nhau phát ra âm thanh "bạch, bạch, bạch, bạch" vang dội, âm thanh dâm đãng này cùng với hơi thở hổn hển của hai người và tiếng rên rỉ của Trình Tinh thật lâu vẫn luôn quanh quẩn trong phòng, lấp đầy mọi ngóc ngách trong phòng, chui vào tai của họ.
Cái lỗ dâm mất hồn này làm Liễu Triệt thọc vào rút ra càng thêm nhanh chóng, côn th*t dường như sắp bị lỗ đít mê người này hút đến hòa tan, tần suất đâm chọc không ngừng nhanh hơn, một lần so với một lần tiến vào càng thêm sâu, một lần so với một lần đâm vào càng thêm ác liệt hơn, như hận không thể vĩnh viễn chôn vùi linh hồn của mình ở trong cái lỗ dâm ngọt ngào khiến hắn thần hồn điên đảo này, nhục dục cùng khoái cảm đan xen không ngừng đánh sâu vào hắn khiến hắn hưng phấn đến mức thần kinh tê dại.
Lỗ đít của Trình Tinh không ngừng bị va chạm, bị *** lấy, mỗi một lần đều đỉnh tới độ sâu kinh người làm cậu tinh thần hoảng hốt đến mấy độ còn cho rằng chính mình nhất định sắp bị chọc thủng thân thể, cậu treo trên người tên đàn ông đang tấn công dũng mãnh cày cấy mà không ngừng lay động lên xuống, đến cả cái giường cũng bị tác động đến "Kẽo kẹt" đong đưa bần bật.
Mỗi một lần cái con *** nóng bỏng kia nhét đầy vào lỗ đít cậu, hung hăng cọ xát không thương tiếc trong lỗ thịt ướt mềm ấm áp thì từng vách thịt mẫn cảm liền đem tầng tầng lớp lớp ngập tràn khoái cảm truyền đến toàn thân cậu, thân thể Trình Tinh theo con *** hữu lực mỗi lần tiến vào trở nên càng thêm vô lực như sắp hóa thành một bãi nước chìm trong tình dục, mà trái tim mãnh liệt nhảy lên của cậu dường như đã bị bọt nước dục vọng hòa tan.
Mỗi khi con *** lớn rời khỏi, mép thịt liền ngay lập tức mấp máy không tha mà cố gắng giữ lại cho cậu con *** khiến cậu cực lạc, cố gắng ngậm lấy quy đầu to như trứng gà của nó, không bao lâu, con *** sẽ lại mạnh mẽ đâm vào trong lỗ đít của cậu một lần nữa, mà giờ phút đó vách thịt sẽ liền cực kỳ thỏa mãn mà quấn lấy con *** nóng bỏng hừng hực lửa kia.
Con *** hữu lực thường xuyên đâm vào tuyến tiền liệt, khoái cảm mãnh liệt càng ngày càng mạnh, giống như thủy triều cực lớn nối tiếp nhau, khiến Trình Tinh một khắc không ngừng thừa nhận bị kịch liệt *** làm.
- ---------------------------
Cuối cùng cũng có cảnh H, mở khóa cảnh H, thô tục lên nào!!!!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương