[đam Mỹ] Băng Sơn Nguyên Soái Thích Oánh Tôi
-
C16: Chương 16 - Phiên Ngoại 1
CHAP 16
80
Bên Mephil tạm thời không đề cập tới, Will cũng chẳng thấy nhắn lấy một tin
Tôi có chút nản lòng thoái chí
Ngược lại vị hôn thê hàng đêm nhắn tin cho tôi, mức độ thân thiện vượt quá tưởng tượng
Nhưng mỗi tin nhắn chỉ có độc một hàng chữ
"Kẻ để lộ bí mật, giết"
81
Chọc phải một trong người cầm quyền tối cao tương lai, tự RIP tôi
82
Sự tình tới trước đêm tân hôn như cũ chẳng cơ hội xoay chuyển
Áo khoác bị tôi vò đến nhăn nhúm, cảm giác chính mình giây tiếp theo liền phải lên chiến trường
Gary khôi phục nam trang đậm vẻ tuấn lãng soái khí, ánh mắt tôi không khỏi phiêu qua ngực hắn
"Gary, chúng ta cần tâm sự"
"Sao?"
"Hôn ước giữa chúng ta do người khác quyết định, tôi tin anh cũng không ưng loại hôn nhân mặc người bài bố này"
Gary nhún vai
"Cuộc đời tôi mặc người bài bố đến nay, đã quá quen"
Vị hôn phu hữu danh vô thực với hắn mà nói, chỉ là 1 quân cờ
"Cậu có người mình thích nhỉ"
Gary ngắt lời
"....Xem như thế"
Tôi rầu rĩ mà nghĩ đến người kia
"Thân là quý tộc, sớm hay muộn phải vì sứ mệnh gia tộc cưới kẻ mình không yêu. Tôi sẽ không để ý cậu ngoại tình"
Gary đứng dậy, cánh môi mỏng hé mở
"Ngày mai bắt đầu, liền phải sửa miệng xưng cậu là ái phi đây"
Khóe môi hắn nhếch lên, lộ ra tươi cười sáng lạn lại nguy hiểm
Sống lưng tôi phát lạnh, tựa bị mãnh thú theo dõi
83
Tuy rằng tôi không am hiểu lập trình virus, nhưng sau lần đó Mephil đã liên lạc phát nguyên số hiệu cho tôi
Nhờ kỹ thuật hack của gã tôi phá giải mã an toàn nhà chính, đánh hôn mê người hầu cùng bảo tiêu, chuẩn bị tiến hành một lần đào hôn cuồng dã nhất
Ông nội đã sớm dự đoán tôi sẽ không dễ dàng từ bỏ, trước đã nghiêm khắc bố trí tại các cảng phi hành
Thấy đến cửa phi thuyền còn phải nghiệm chứng gen, tôi đờ mắt
"Xin lỗi, tiểu thiếu gia"
Kim tiêm đâm nhập sống lưng, thuốc lỏng cơ bắp khiến tôi hết cách dồn lực, tôi bị châm thủng thành bánh chưng, suốt đêm vận chuyển đến hiện trường hôn lễ
Vạn sự xong rồi
84
Choáng váng bị đẩy lên hội trường, cùng trao nhẫn đôi với vợ tương lai trong bao tiếng chúc phúc, lại bị đưa về khách sạn vượt qua đêm đầu
Tôi tựa con rối bị thao túng, đánh mất ý thức bản thân
Vợ nắm bó hoa kéo làn váy đi đến trước giường, an tĩnh ngồi xuống cạnh tôi
Tôi xấu hổ dịch vị trí
Lại bị không chút do dự ép sát lại
"Đừng nên ép tôi! Tôi sẽ không bán đi thân thể mình!"
Tôi run rẩy cởi bỏ nhẫn đôi, vứt trên mặt đất
Nhẫn lăn đến bên chân đối tượng tân hôn, không khí thập phần xấu hổ
85
Phải
Có lẽ tôi vẫn luôn là kẻ nhát gan
Thời điểm thích Will không dám nói, sợ hãi rụt rè đối vương quyền quý tộc, chưa từng nắm rõ cảm xúc của mình, trói buộc bản thân trong nhà giam tư tưởng lạc hậu, lại bỏ lỡ thứ quan trọng nhất
Nhưng tôi sẽ không co vòi nữa
Kể cả đời này, phải lật bàn, bắt đầu lại hết thảy tôi cũng không sợ
Tôi sẽ khiến Will yêu tôi lần nữa
86
"Tôi, Eddy! Muốn tuyên bố với thế giới! Trọn đời trọn kiếp chỉ yêu 1 người!"
Yết hầu bị gào rống đến phát đau
Thời gian lặng im, phảng phất không khí bị rút cạn
"Xin lỗi, ngón áp út này, tôi chỉ muốn dành lại cho 1 người"
Có lẽ hắn mặt than, hiếm khi mỉm cười
Có lẽ hắn là đứa con trời sinh, vạn chúng chú mục, một ngày nào đó sẽ đứng ở độ cao tôi chẳng thể với tới
Nhưng tôi sẽ trèo lên theo, bởi vì đây là sứ mệnh phó quan
"Gia tộc dòng họ vô tội, vương thất muốn khiển trách đuổi giết cứ tới đây, tôi chờ"
Làn váy tuyết trắng hơi nâng lên, giống đóa bách hợp nở rộ
"Tôi Will Shuria cũng thế"
Đời đời kiếp kiếp độc sủng 1 người
Khăn che mặt thong thả nhấc lên, trong nháy mắt tôi đã quên mất nhịp thở, hình bóng quen thuộc làm tôi lệ nóng doanh tròng
"Will?"
"Eddy, tôi tới đón em, chúng ta về nhà"
87
Tôi không ngăn được kích động bổ nhào vào lồng ngực hắn, cảm nhận được thân thể nóng rực chợt vội vàng tránh ra
"....Anh làm sao trà trộn vào?"
Will tháo tóc giả
"Xông vào"
Tuyến eo thon dài hữu lực bị khắc họa rõ nét, đường cong kết hợp mị lực khác
Tôi buồn cười
"Lấy bộ dáng này?"
"Hội trường gác quá nghiêm, chỉ có thể "mượn" đồ trang điểm cùng áo cưới vị hoàng tử nào đó"
"...."
Thắp ngọn nến vì Gary
"Người nhà em không làm khó dễ anh sao?"
Tầm mắt tôi dịch xuống, mới phát hiện làn váy tuyết trắng nhiễm đỏ quỷ dị, tựa mạn châu sa hoa. Bao gồm khuôn mặt Will, bị quét ra vệt máu kéo dài
Tựa hồ trải qua một trận chiến đấu sinh tử
Hắn nhẹ nhàng bâng quơ lau máu trên mặt
"Không việc gì. Đôi ta đã nhận được chúc phúc từ người nhà em, tuy rằng cách thức đạt được có lẽ hơi cường ngạnh"
88
Thanh niên cúi đầu, nhặt lên nhẫn trên mặt đất
"Bất luận thời gian, hay không gian, bất luận phía trước có bao nhiêu gian nan hiểm trở, tôi sẽ vượt qua hết thảy, tìm được em"
Hắn đặt tay tôi trước ngực mình, sắc mặt bình tĩnh tuyên thệ
Nhưng phía dưới trái tim nóng bỏng kia lại nhảy lên mãnh liệt
"Cảm ơn em, lựa chọn tôi"
Thanh niên thong thả mà kiên định đeo lên tay tôi chiếc nhẫn, biểu tình thâm tình mà chăm chú
"Bắt được em rồi, lần này đừng để tôi chờ 10 năm nữa"
89
Ế?!!!
Hóa ra anh cũng xuyên trở lại?
Tôi hồi tưởng bất thường từ Will cộng những chi tiết chuyển biến vi diệu, mới nhận thấy được sự thật kinh hãi này
"Anh...Chẳng lẽ từ lúc bắt đầu đã trở lại?"
Will ho khan một tiếng, chột dạ tránh né tầm mắt tôi
"Cái gì? Thật đúng thế hử? Đùa bỡn tiểu gia lâu như vậy, xem ông đây tính sổ với anh thế nào?!!!"
"Ồn quá"
Will áp tôi lên mặt tường, lấp kín môi tôi, một tay thuần thục lột quần áo tôi
"Đêm còn rất dài, chúng ta còn nhiều thời gian chậm rãi tâm sự"
"Từ từ, anh cởi quần áo tôi làm gì?"
Hắn liếm nước mắt đọng trên mi tôi, ấm áp đến làm tôi co rúc một cục
"Gấp không chờ nổi muốn nhìn thấy em, vì tôi mặc vào váy cưới...."
90
Tôi biết ngay!!!
Lão biến thái này!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook