Dâm Đế Thánh Vương
9: Hoàng Tung Sơn Mạch


Chỉ cần không phải bị mù thì tuyệt đối không nói Lâm Nhược Thủy lớn lên xấu, nếu ngay cả báu vật tuyệt sắc này cũng nói là xấu, như vậy chỉ sợ trong thiên hạ này sẽ không có mỹ nữ rồi.

Lý Hàn chưa từng gặp qua nữ nhân phong tình vạn chủng như thế, Lâm Nhược Thủy một cái nhăn mày một nụ cười, tràn đầy phong tình quyến rũ, những siêu sao kiếp trước của Lý Hàn nếu so sánh với Lâm Thuỷ Nhược về độ xinh đẹp thì chắc chắn họ sẽ bị Lâm Nhược Thuỷ bỏ xa mười tám con phố.

Lý Hàn lắc đầu, nói:– Nếu như nói nàng xấu thì sợ rằng trên đời này không có mỹ nhân rồi.Lâm Nhược Thuỷ cười quyến rũ, nũng nịu nói:– Công tử đang dối gạt người…– Ta là một người có nhiều ưu điểm nhưng ưu điểm nhất của ta chính là không bao giờ biết nói dối, cho nên nàng có thể tin tưởng vào lời ta nói.

Nàng xinh đẹp như cửu thiên huyền nữ vậy, sợ rằng bất cứ người đàn ông khi nhìn thấy nàng thì sợ rằng sẽ không thể nhìn vào người phụ nữ khác được nữa.– Khanh khách…Lâm Nhược Thuỷ nghe Lý Hàn thì nở nụ cười, khi nàng bình thường đã vô cùng xinh đẹp rồi nhưng khi nàng cười lên quả thật làm cho thiên địa biến sắc, vạn vật ảm đạm phong tình vạn chủng làm cho Lý Hàn phải nhìn trố mắt, hơn nữa khi nàng cười lên làm cho bộ ngực to lớn của nàng tạo thành những đợt sóng làm cho Lý Hàn nhìn mà phải nuốt nước miếng liên tục.


Sau khi cười xong, nàng mới nói tiếp với Lý Hàn:– Công tử thật là dẻo miệng nhưng cũng cảm ơn lời khen của công tử, đêm nay đã khuya không biết công tử muốn đi hay ở lại?– Đương nhiên là ở lại rồi.– Vậy mời công tử đi theo nô gia.Nàng xoay người dẫn Lý Hàn lên lầu, lúc nàng đi trên, vòng eo như tơ liễu đung đưa trái phải làm cho cặp mông được bọc trong chiếc váy màu tím bằng tơ đung đưa theo làm cho người ta phải hoa mắt.

Đặc biệt khi lên cầu thang, mông của Lâm Nhược Thuỷ bị chiếc váy siết chặt làm cho hình dáng hoàn mỹ của cặp mông hiện ra càng rõ hơn, càng làm cho chúng càng thêm tròn đẹp gợi cảm.

Tất cả mọi người dưới lầu đều nhìn chằm chằm vào cặp mông tròn vểnh của Lâm Nhược Thuỷ, trong đôi mắt của họ đều lộ vẻ dâm tà, không ít nam nhân lúc này chỉ ảo tưởng có thể đặt báu vật ngực lớn này dưới thân mà hung hăng chơi nàng, nghe tiếng rên tiêu hồn của nàng.

Đặc biệt là Lý Hàn là từ phía dưới nhìn lên nên hắn nhìn càng rõ ràng hơn, thậm thí với đôi hoả nhãn kim tinh sau bao nhiêu năm soi gái của mình, hắn còn có thể thấy được khe mông đầy đặn của nàng.

Lên đến lầu hai, nàng dẫn hắn đến một căn phòng, nói với Lý Hàn một tiếng rồi rời đi.

Lý Hàn chào tạm biệt với Lâm Nhược Thuỷ rồi đi đáng giá xung quanh phòng, chỉ thấy trong phòng không khác gì phòng của hắn ở Lý gia, quan sát xong hắn đi tắm rửa rồi quanh chân ngồi xuống giường bắt đầu tu luyện.Một đêm qua đi, khi trời vừa sáng thì hắn dừng tu luyện rồi xuống lầu ăn sáng và thanh toán tiền phòng.

Hắn hy vọng có thể gặp được Lâm Nhược Thuỷ trước khi đi nhưng làm hắn thất vọng là chẳng thấy nàng đâu cả.


Trên đường đi tới Hoàng Tung sơn mạch, hắn tiện thể mua các thứ trước khi vào sơn mạch như lương khô, kim sáng dược… Khi trời tối thì hắn đã cách sơn mạch năm dặm, hắn ghé qua một nhà trọ để nghỉ ngơi.

Hắn vừa bước vào nhà trọ thì một nữ nhân phong tao lắc mông, thân thể to lớn, ăn mặc hết sức lộ liễu hướng Lý Hàn đi tới, kéo ra tiếng nói:– Yêu, vị thiếu gia này, ngươi muốn dùng bữa hay là ở trọ?Người còn chưa tới gần thì mùi son phấn đã xông thẳng vào mũi.Lý Hàn thầm nghĩ trong lòng:– Thật là quá lẳng lơ!Nữ nhân này đến kế bên Lý Hàn, kẹp bàn tay của hắn vào trong ngọn núi đôi của mình vừa ném mị nhãn cho Lý Hàn vừa nói:– Vị thiếu gia này, ngươi lớn lên thật anh tuấn à nha, không bằng đêm nay để nô tỳ hầu hạ ngươi nha.Loại nữ nhân này quá phong tao, phong trần chi khí quá nặng, Lý Hàn làm như thế nào để mắt tới nhưng dù sao cũng là chủ nhà trọ nên cũng không thể lạnh nhạt được.

Hắn vừa tính mở miệng thì giọng nói đã truyền tới:– Con mụ lẳng lơ kìa, ngươi động xuân tâm thì nên tìm những người mạnh mẽ như ta này chứ tên tiểu tử mặt trắng kìa làm sao có thể thỏa mãn được ngươi.

Hahahaha…Lý Hàn hướng theo tiếng nói thì thấy người vừa lên tiếng là một nam nhân to con, khuôn mặt thì hung ác, đặc biệt chỉ có một bên mắt.

Nữ nhân phong tao kìa nhìn thấy người nam nhân này thì buông Lý Hàn ra mà bước tới ngồi xuống cạnh nam nhân đó, đem hai bầu vú của mình đặt trên vai người nam nhân đó nói:– Độc Nhãn đại nhân, người ta lúc nãy chỉ đùa chút thôi chứ làm sao để mắt tới loại công tử bột đó.


Người ta muốn động xuân tâm thì cũng phải động với độc nhãn đại nhân có phải không?Người được gọi là Độc Nhãn nghe người phụ nữ nói vậy thì cười to, hắn đặt tay lên ngực của nữ nhân đó, vừa xoa vừa nói:– Đúng vậy, vậy thì đêm nay ngươi hầu ta đi, ngươi đi sắp xếp phòng đi, để ta ăn xong sẽ làm ngươi sướng tới mức phải kêu cha gọi mẹ.Độc nhãn vừa nói xong thì lấy tay mình vỗ lên bờ mông của cô gái phong tao đó.

Nữ nhân đó vị vỗ một cái phát ra một tiếng ưm kiều mị, ngã vào trong ngực Độc Nhãn, vừa thở dốc vừa nói:– Vậy đại nhân nhanh lên nha, phía dưới của nô gia đã chảy nước rồi đó.Cô gái phong tao đó vừa nói xong liền lắc mông đi đặt phòng còn Lý Hàn thấy cảnh như vậy cũng không quan tâm, hắn đặt một phòng rồi kêu tiểu nhị làm một ít thức ăn rồi đem đến phòng hắn.

Lý Hàn ăn xong, nghỉ ngơi một tí cho tiêu cơm rồi nhanh chóng đi tắm.

Tắm xong thì hắn vừa quanh chân ngồi trên giường chuẩn bị tu luyện thì bên ngoài phòng truyền tới âm thanh tán tỉnh ve vãn của tên Độc Nhãn và nữ nhân phong tao đó:– Tại sao lâu như thế mới đến, ta nhớ ngươi muốn chết.– Gấp cái gì, nhìn tối nay lão tử làm sao chơi chết ngươi.– Nhân gia chính là gấp gáp, lúc này bị ngươi vỗ một cái làm ta xuất thuỷ rồi, nếu đêm nay không thỏa mãn ta thì sau này ta không cho ngươi động vào ta nữa.– Ngươi yên tâm, nếu ngày mai mà ngươi còn có thể xuống giường được thì tên ta sẽ bị viết ngược lại.– Là ngươi nói đó nha!!!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương