Đám Cưới Ma
-
Chương 8
Tôi đến nhà Quan Ý một cách dễ dàng.
Anh ấy không có ở nhà.
Con thỏ hồng mà anh mua từ Plant Girl với giá một vạn được đặt ở nơi dễ thấy nhất trong nhà anh.
Tôi một lần nữa chiếm hữu con thỏ nhỏ, nhảy khỏi bàn, đi đến lối vào ngồi xổm canh me.
Anh ấy nhìn thấy con thỏ nhỏ này nhất định sẽ biết là tôi đến.
Đã nửa tháng kể từ lần cuối cùng chúng tôi chia tay, không hiểu sao tôi hơi lo lắng.
Sau một thời gian dài chờ đợi, ngay khi tôi chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, cánh cửa đã được mở khóa.
Tôi vui mừng ngẩng đầu lên.
Quan Ý tay trong tay bước vào nhà cùng vị hôn thê.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Nếu như nói lần trước tiến vào trong mộng là tự mình vào lưới, thì lần này, hẳn là tự mình làm nhục chính mình.
Tôi đã định trước tất cả các kiểu anh ấy sẽ trông như thế nào khi nhìn thấy tôi, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng đó sẽ là một cảnh tượng như này.
Cánh tay trắng noãn của người phụ nữ vòng qua cổ anh, cô ta áp đôi môi đỏ mọng của mình lên anh một cách quyến rũ.
Quan Ý ngửa mặt ra sau, cười dỗ dành cô ta: “Lát nữa hãy hôn, ngoan, thay giày trước đã.”
Cô ta miễn cưỡng nhấc chân để móc dép.
“Ả? Sao lại có con thỏ ở đây? Ai mua vậy?”
Quan Ý dịu dàng nhìn cô ta “Thích không? Tặng em.”
Thỏ nhỏ không thể làm gì, chỉ có thể thu hết mọi sự thân thiết của họ vào trong đôi mắt đen sâu lay láy.
May mắn thay, trái tim của thỏ chỉ là một cục bông, vậu nên không cần phải trải qua cảm giác đau đớn thấu tim gan này.
Kể từ lần tôi trở về, những người bạn ma của tôi nói rằng tôi đã thay đổi.
Tôi không thích đi chơi nữa, nói chuyện cũng giảm hẳn, thỉnh thoảng đi lấy đồ ba mẹ đốt cho chỉ ký tên rồi bỏ đi, tôi không muốn nhìn vào dãy ghế mà Quan Ý đã ngồi trước đây.
Thỉnh thoảng lúc bị hỏi tân lang đâu rồi, tôi đột nhiên nổi điên mà không rõ lý do.
Sự xuất hiện của Quan Ý đã xua tan nỗi uất hận chết chóc của tôi và sự phản bội của anh ấy đã phá hủy mọi niềm tin đó.
Tôi có thể cảm nhận được điều đó, sự phẫn uất bắt đầu tích tụ trong tôi.
Có thể một ngày nào đó, tôi cũng sẽ trở thành một hồn ma mặc kệ tất cả quay lại trả thù.
Vài ngày sau, một lá thư từ thế giới bên trên lại làm gián đoạn cuộc sống của tôi.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Bức thư do ba mẹ tôi gửi:
“Nhã Nhã, cuối cùng cũng nhận được tin vui rồi. Vụ án mất tích của con đã có tiến triển mới. Đồn cảnh sát đã triệu tập ba mẹ ngày đến để xác định vị trí nghi ngờ vứt xác chết. Con yêu, ba mẹ đang rất kích động. Trời cao có mắt, kẻ giết con chắc chắc sẽ bị trừng phạt thích đáng! ”
Đọc xong bức thư, tôi cầm lá thư hồi lâu vẫn không thể bình tĩnh lại được.
Sao có thể đột ngột như vậy?
Đúng rồi, ngày mai?
Tôi nhìn lướt qua ngày của bức thư.
Ngày mai không phải là ngày hôm nay sao?
Trên trời có một cơn mưa nhẹ, vài chiếc xe cảnh sát đang đậu trong khu rừng hoang cách thành phố 30 km.
Trong hình dạng một con chim, tôi đứng trên ngọn cây nhìn cảnh sát đào bới một cách chăm chỉ.
Hố càng ngày càng sâu, một cái xẻng khác xúc xuống, có người đào được một mảnh xương trắng.
Anh ta hét lên, một nhóm người kéo đến.
Mưa như chợt nặng hạt hơn làm ướt cả mắt.
Mẹ tôi khóc ngất đi, còn bố tôi thì ôm mẹ mà mắt đỏ hoe.
Xác chết trong hố đã phân hủy từ lâu, qua đám đông, tôi có thể nhìn thấy một bộ xương trắng với một góc chiếc váy mà tôi đã mặc hôm mất tích.
Trong ba năm qua, chiếc váy mới sạch đẹp của tôi đã bị vô số giun, rắn, gián cắn rách, phân hủy thành nhiều mành.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tôi không muốn nhìn thêm nữa.
Trong màn mưa sương mù liên tục, một bóng người với chiếc ô đen ở đằng xa thu hút sự chú ý của tôi.
Anh đứng một mình cách xa đám đông, sương và mưa bao phủ lấy anh, như một bức tượng im lặng, nhưng cũng thầm tiết lộ rất nhiều điều.
Tim tôi nhói lên.
Lúc này, mọi thứ đều đã rõ.
Anh ấy không có ở nhà.
Con thỏ hồng mà anh mua từ Plant Girl với giá một vạn được đặt ở nơi dễ thấy nhất trong nhà anh.
Tôi một lần nữa chiếm hữu con thỏ nhỏ, nhảy khỏi bàn, đi đến lối vào ngồi xổm canh me.
Anh ấy nhìn thấy con thỏ nhỏ này nhất định sẽ biết là tôi đến.
Đã nửa tháng kể từ lần cuối cùng chúng tôi chia tay, không hiểu sao tôi hơi lo lắng.
Sau một thời gian dài chờ đợi, ngay khi tôi chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, cánh cửa đã được mở khóa.
Tôi vui mừng ngẩng đầu lên.
Quan Ý tay trong tay bước vào nhà cùng vị hôn thê.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Nếu như nói lần trước tiến vào trong mộng là tự mình vào lưới, thì lần này, hẳn là tự mình làm nhục chính mình.
Tôi đã định trước tất cả các kiểu anh ấy sẽ trông như thế nào khi nhìn thấy tôi, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng đó sẽ là một cảnh tượng như này.
Cánh tay trắng noãn của người phụ nữ vòng qua cổ anh, cô ta áp đôi môi đỏ mọng của mình lên anh một cách quyến rũ.
Quan Ý ngửa mặt ra sau, cười dỗ dành cô ta: “Lát nữa hãy hôn, ngoan, thay giày trước đã.”
Cô ta miễn cưỡng nhấc chân để móc dép.
“Ả? Sao lại có con thỏ ở đây? Ai mua vậy?”
Quan Ý dịu dàng nhìn cô ta “Thích không? Tặng em.”
Thỏ nhỏ không thể làm gì, chỉ có thể thu hết mọi sự thân thiết của họ vào trong đôi mắt đen sâu lay láy.
May mắn thay, trái tim của thỏ chỉ là một cục bông, vậu nên không cần phải trải qua cảm giác đau đớn thấu tim gan này.
Kể từ lần tôi trở về, những người bạn ma của tôi nói rằng tôi đã thay đổi.
Tôi không thích đi chơi nữa, nói chuyện cũng giảm hẳn, thỉnh thoảng đi lấy đồ ba mẹ đốt cho chỉ ký tên rồi bỏ đi, tôi không muốn nhìn vào dãy ghế mà Quan Ý đã ngồi trước đây.
Thỉnh thoảng lúc bị hỏi tân lang đâu rồi, tôi đột nhiên nổi điên mà không rõ lý do.
Sự xuất hiện của Quan Ý đã xua tan nỗi uất hận chết chóc của tôi và sự phản bội của anh ấy đã phá hủy mọi niềm tin đó.
Tôi có thể cảm nhận được điều đó, sự phẫn uất bắt đầu tích tụ trong tôi.
Có thể một ngày nào đó, tôi cũng sẽ trở thành một hồn ma mặc kệ tất cả quay lại trả thù.
Vài ngày sau, một lá thư từ thế giới bên trên lại làm gián đoạn cuộc sống của tôi.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Bức thư do ba mẹ tôi gửi:
“Nhã Nhã, cuối cùng cũng nhận được tin vui rồi. Vụ án mất tích của con đã có tiến triển mới. Đồn cảnh sát đã triệu tập ba mẹ ngày đến để xác định vị trí nghi ngờ vứt xác chết. Con yêu, ba mẹ đang rất kích động. Trời cao có mắt, kẻ giết con chắc chắc sẽ bị trừng phạt thích đáng! ”
Đọc xong bức thư, tôi cầm lá thư hồi lâu vẫn không thể bình tĩnh lại được.
Sao có thể đột ngột như vậy?
Đúng rồi, ngày mai?
Tôi nhìn lướt qua ngày của bức thư.
Ngày mai không phải là ngày hôm nay sao?
Trên trời có một cơn mưa nhẹ, vài chiếc xe cảnh sát đang đậu trong khu rừng hoang cách thành phố 30 km.
Trong hình dạng một con chim, tôi đứng trên ngọn cây nhìn cảnh sát đào bới một cách chăm chỉ.
Hố càng ngày càng sâu, một cái xẻng khác xúc xuống, có người đào được một mảnh xương trắng.
Anh ta hét lên, một nhóm người kéo đến.
Mưa như chợt nặng hạt hơn làm ướt cả mắt.
Mẹ tôi khóc ngất đi, còn bố tôi thì ôm mẹ mà mắt đỏ hoe.
Xác chết trong hố đã phân hủy từ lâu, qua đám đông, tôi có thể nhìn thấy một bộ xương trắng với một góc chiếc váy mà tôi đã mặc hôm mất tích.
Trong ba năm qua, chiếc váy mới sạch đẹp của tôi đã bị vô số giun, rắn, gián cắn rách, phân hủy thành nhiều mành.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tôi không muốn nhìn thêm nữa.
Trong màn mưa sương mù liên tục, một bóng người với chiếc ô đen ở đằng xa thu hút sự chú ý của tôi.
Anh đứng một mình cách xa đám đông, sương và mưa bao phủ lấy anh, như một bức tượng im lặng, nhưng cũng thầm tiết lộ rất nhiều điều.
Tim tôi nhói lên.
Lúc này, mọi thứ đều đã rõ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook