Daisy ngồi trước gương, đôi mắt phản chiếu sự quyết tâm.
Cô đã chọn chiếc váy màu xanh thanh lịch, chiếc váy duy nhất mà cô cảm thấy có thể gây ấn tượng tốt.
Mái tóc dài được buộc gọn gàng, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng với chút phấn hồng và son môi màu đỏ nhạt.
Daisy nhìn lại mình một lần nữa, tự nhủ rằng cô không được phép mắc sai lầm nào trong cuộc gặp gỡ quan trọng này.
Đây có thể là cơ hội duy nhất để cô thay đổi vận mệnh của mình và gia đình.
Khi tiếng gõ cửa vang lên, Daisy cảm thấy tim mình đập nhanh.
Cô bước ra khỏi phòng, cố gắng giữ bình tĩnh.
Tại phòng khách, cha cô đã đứng sẵn, khuôn mặt lo lắng.
Killian de Essel, người mà cô đã nghe danh từ lâu, đang đứng trước mặt cô.
Anh cao lớn, với đôi mắt xanh sắc bén và khuôn mặt nghiêm nghị.
Áo choàng đen dài của anh tạo nên một ấn tượng mạnh mẽ, khiến Daisy cảm thấy mình nhỏ bé hơn bao giờ hết.
"Chào ngài, Marquis Essel," Daisy lên tiếng, giọng nói của cô nhẹ nhàng nhưng chắc chắn.
Cô cúi đầu chào anh, cố gắng giữ thái độ lịch sự và kính trọng.
Killian gật đầu, ánh mắt anh thoáng nhìn qua Daisy trước khi chuyển sang cha cô.
"Ta đến để bàn về khoản nợ của gia đình," anh nói ngắn gọn, giọng nói lạnh lùng không để lộ cảm xúc.
Daisy hít một hơi sâu, cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí.
"Tôi hiểu," cô đáp, rồi nhìn thẳng vào mắt Killian, "Nhưng trước khi chúng ta thảo luận về khoản nợ, tôi có một thông tin quan trọng mà ngài có thể quan tâm."
Killian nhìn cô, một thoáng tò mò hiện lên trong ánh mắt.
"Thông tin gì?" anh hỏi, giọng nói của anh mang theo sự nghi ngờ.
Daisy biết đây là cơ hội của mình.
Cô giữ bình tĩnh và nói: "Tôi biết về di chúc của ngài công tước, liên quan đến quyền thừa kế.
Tôi tin rằng thông tin này có thể hữu ích cho ngài."
Killian khẽ nhướng mày.
"Cô biết gì về di chúc đó?" anh hỏi, giọng nói lạnh lùng nhưng có chút hứng thú.
Daisy cảm thấy một làn sóng tự tin dâng lên.
"Di chúc quy định rằng người thừa kế danh hiệu công tước phải có một cuộc hôn nhân thật sự và kéo dài ít nhất ba năm," cô nói, mắt nhìn thẳng vào Killian, "Nếu không, quyền thừa kế sẽ chuyển cho người khác."
Killian im lặng một lúc, như đang cân nhắc lời nói của Daisy.
"Và cô nghĩ rằng ta nên làm gì với thông tin này?" anh hỏi, giọng điệu trở nên cảnh giác.
Daisy nuốt khan, cảm thấy căng thẳng nhưng cũng quyết tâm.
"Tôi tin rằng chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau," cô nói, "Ngài giúp gia đình tôi thoát khỏi tình trạng khó khăn này, và tôi sẽ hỗ trợ ngài trong việc đáp ứng yêu cầu của di chúc."
Một khoảnh khắc im lặng trôi qua, Killian nhìn Daisy như đang cố gắng đọc thấu suy nghĩ của cô.
Cuối cùng, anh gật đầu nhẹ.
"Ta sẽ suy nghĩ về điều này," anh nói, rồi quay người bước ra cửa.
Daisy thở phào nhẹ nhõm khi cánh cửa đóng lại sau lưng Killian.
Cô đã đặt chân vào một con đường mới, đầy rẫy thách thức và nguy hiểm, nhưng cũng là con đường duy nhất có thể dẫn đến sự thay đổi mà cô mong muốn.
Cô biết rằng, từ giây phút này, cuộc sống của cô sẽ không bao giờ còn như cũ nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook