Đại Vận Thông Thiên
Chương 23: Uy Lực Của Sao Chổi (1)

Trương Hợp Hoan trong đêm liền báo án, nhưng thẳng đến hừng đông đồn cảnh sát mới phái người đến, sau khi chụp ảnh lại tìm Trương Hợp Hoan hỏi tình huống tương quan, cậu mang chuyện hôm qua nói một lần, cho rằng chuyện này khẳng định là Phí Đại Long làm, mới đến, ở trấn Lý Miếu không có cừu gia nào khác, cũng không đắc tội với người nào, người hiềm nghi rất dễ tập trung.

Sau khi điều tra tình huống xong, phương diện đồn cảnh sát bảo Trương Hợp Hoan giữ điện thoại không tắt, lại có tình huống gì thì lập tức báo cảnh sát, cũng cam đoan bọn họ sẽ nhanh chóng điều tra rõ ràng chuyện này.

Người của đồn cảnh sát đi rồi, Trương Hợp Hoan bị gọi vào văn phòng trạm trưởng, Hứa Thế Mậu sắc mặt thật không dễ coi, ở nhiệm kỳ của ông, đài phát thanh trấn còn chưa bao giờ phát sinh chuyện ác liệt như vậy.

Bởi vì sự kiện này, ông hỏi thăm riêng một chút về Trương Hợp Hoan, sau khi hiểu rõ tình huống, Hứa Thế Mậu cả người cũng không dễ chịu gì, đây rõ ràng là một họa tinh mà, báo huyện đưa hắn đến cơ sở rèn luyện, thật ra là vì hộ nuôi heo cùng hộ đồ tể những người hành nghề về thịt heo quậy rất hung ở tòa soạn báo, cho nên đưa người khởi xướng đưa tin về chất tạo nạc này đi để tạm tránh đầu sóng ngọn gió.

Hứa Thế Mậu ở tòa soạn báo huyện vẫn có chút quan hệ, người bạn cung cấp tin tức ở trong điện thoại nhắc nhở ông phải cẩn thận, phóng viên thực tập gọi là Trương Hợp Hoan này tuyệt đối là một sao chổi, cửa lớn tòa soạn báo cũng bị người chen đổ vài lần.

Điểm này không cần người bạn cường điệu, Hứa Thế Mậu đã cảm nhận được uy lực mạnh mẽ của sao chổi.

Trương Hợp Hoan đi vào văn phòng, Hứa Thế Mậu lập tức đổi thành một bộ khuôn mặt tươi cười, đầu tiên ân cần thăm hỏi cậu một chút, sau đó lại tán dương hành động của cậu tối hôm qua, cười cười vẻ mặt thân thiết nói: "Tiểu Trương à, chỗ ở đã tìm được hay chưa?"

Trương Hợp Hoan bị ông ta hỏi ngẩn ra, bất quá lập tức rõ ràng, người ta đây là đang muốn đẩy cậu ra ngoài, cố ý nói: "Điều kiện rất tốt, cảm ơn lãnh đạo quan tâm."

Hứa Thế Mậu nghĩ cậu không có nghe rõ ý tứ của mình, vừa rồi đã nói rất uyển chuyển rồi, chỉ có thể nói rõ ràng một chút: "Tiểu Trương à, vốn cậu ở tại trạm thông tin cũng không có gì, nhưng gần đây cục phát thanh huyện muốn tới kiểm tra, trọng điểm là thanh tra vấn đề sử dụng phòng ở của cơ quan, cho nên…"

Trương Hợp Hoan gật gật đầu: "Tôi rõ ràng."



Hứa Thế Mậu cười nói: "Rõ ràng là tốt rồi, đúng rồi, trên trấn có mấy khách sạn, điều kiện cũng không tệ, cậu nếu cảm thấy không có thuận tiện, cũng không cần thiết mỗi ngày đều đến đây." Thật ra rèn luyện cơ sở cũng chỉ là làm cho có hình thức, quá khứ cũng có người tới, cũng không nói quy định gì nhất định mỗi ngày đều phải đến đây, bình thường đều là khi mới đến báo một tiếng, đến cuối cùng thì chào một tiếng là được rồi.

Trương Hợp Hoan vẫn biểu đạt lòng biết ơn với Hứa Thế Mậu, Hứa Thế Mậu làm như vậy nhắm chừng là không muốn chọc họa trên thân, không thể tưởng được Phí Đại Long một tên lưu manh hương trấn lại có thể có được năng lượng lớn như vậy.

Trương Hợp Hoan đẩy xe máy đi tiệm sửa xe duy nhất trên trấn, tính phí sửa cũng chỉ hơn một trăm, cũng không phải giá sửa xe rẻ, mà là vì tiệm sửa xe cũng không có sơn lại, chỉ hỗ trợ thay lốp xe mà thôi.

Đài phát thanh trấn không thể ở, chỉ có thể lâm thời tìm khách sạn, nhưng sau khi hỏi một vòng phát hiện, mấy khách sạn trên trấn tất cả đều full phòng, theo lý thuyết nơi thâm sơn cùng cốc này không đến mức như thế, Trương Hợp Hoan hơi nhất cân nhắc đã rõ ràng, khẳng định là có người lên tiếng, đưa mình vào sổ đen khách sạn, khách sạn địa phương ai cũng không muốn nhiều chuyện, không ai dám thu lưu cậu.

Xe máy miễn cưỡng sửa rồi, nếu thực tìm không ra khách sạn để ở, chỉ có thể về huyện thành, lộ trình 37 km nói dài cũng không dài bảo ngắn cũng không ngắn, thời điểm Trương Hợp Hoan quay về đài phát thanh trấn chuẩn bị thu dọn đồ chạy lấy người, Lữ Tú Phân gõ cửa đi vào, cô cũng nghe được quyết định của trạm, có chút xấu hổ, dù sao người ta là vì giúp cháu của cô nên mới trêu chọc phiền toái này.

"Cậu đây là…"

Trương Hợp Hoan cười nói: "Về huyện ở, khách sạn ở đây đều đầy khách rồi."

Lữ Tú Phân thở dài: "Tiểu Trương à, đều do tôi, không vì giúp Mai Mai, cũng sẽ không gặp phải đám người nọ."

"Chị Lữ, nói vậy quá khách khí rồi."

Lữ Tú Phân nói: "Nhưng về huyện là hơn 70km đó, mỗi ngày tới tới lui lui cũng quá mất thời gian, không bằng như vầy đi, tôi ở tây trấn có một gian nhà trệt, cậu tới ở đi." Cô thật sự là trong lòng băn khoăn, muốn thông qua phương thức này cho Trương Hợp Hoan một ít bồi thường.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương