Đại Vận Thông Thiên
Chương 22: Bênh Vực Kẻ Yếu (4)

Đèn flash lóe lên, rắc một tiếng, là Trương Hợp Hoan lấy ra điện thoại chụp một tấm, nói lời thật, cái điện thoại di động này của cậu thật sự là rác rưởi, chụp buổi tối căn bản thấy không rõ mặt người, ảnh chụp ngay cả phân biệt giới tính cũng không nổi.

Bất quá đèn flash lóe lên khi chụp thành công hấp dẫn lực chú ý của mấy người kia.

Ba gã thanh niên trấn nhỏ đều nhìn về phía Trương Hợp Hoan, không nhận ra, thôn trấn không lớn nên người bình thường ở đây bọn họ trên cơ bản đều biết, Phí Đại Long chỉ vào cậu mắng: "Mày chụp cái gì? Muốn chết à?"

Trương Hợp Hoan không quan tâm tới hắn, giơ lên điện thoại di động nhắm ngay mặt Phí Đại Long lại chụp một tấm nữa, đèn flash làm chói mắt Phí Đại Long, cũng thành công khơi dậy phẫn nộ của tên này, Phí Đại Long phẫn nộ vọt lên, giơ lên cánh tay xăm rồng tung ra một quyền vào mặt.

Trương Hợp Hoan một tay bắt lấy cổ tay của tên này, trở tay văn xoắn, đã bẻ cánh tay của Phí Đại Long ra sau lưng, thuận thế đạp một cước vào mông của hắn ta.

Phí Đại Long giống như máy bay phản lực xông ra phía ngoài, đâm đầu vào trong bồn hoa ven đường, mông chổng lên như cây trồng vào chậu vậy.

Hai tên còn lại cũng xông lên, Trương Hợp Hoan cất điện thoại di động vào, trái phải ra tay, mỗi người thưởng cho một quyền, đánh hai tên ngã xuống đất, đối phó loại cặn bã này căn bản không cần thiết lãng phí giá trị danh dự đổi lấy đạo cụ.

Phí Đại Long mặt đầy bùn đất đi ra từ trong bồn hoa, trong tay cầm lấy một viên gạch hô to xông về phía Trương Hợp Hoan: "Tao địt cả lò…"

Trương Hợp Hoan một quyền đấm nát viên gạch trong tay hắn, Phí Đại Long ngây ngẩn cả người, nắm tay mặt hàng này cứng như vậy à?

Trương Hợp Hoan giơ tay phải lên, bốp! một cái tát quất ở trên mặt Phí Đại Long, Phí Đại Long bị đánh cho lảo đảo một cái.

Bốp!

Sau đó lại là một cái tát, lại một tiếng vang dội.

Phí Đại Long bị tát cho lui về phía sau một bước, muốn hoàn thủ, nhưng động tác thân thể sau khi uống rượu là quá chậm chập.

Trương Hợp Hoan cũng không buông tha, từng cái tát quất tới, tát tới lại trở tay tát lui, ước chừng bảy cái, lực cũng không tính là lớn, nhưng thực vang dội, Phí Đại Long không thể kiên trì đứng nữa, đặt mông ngồi ở trên đất, gào khóc lên, quá bắt nạt người, chuyện bất quá tam, chưa thấy quá phận như vậy, cứ như không có hồi kết.



Phốc!

Trương Hợp Hoan phum một ngụm nước miếng mang theo vị rượu vào cái miệng đang mở ra của Phí Đại Long, Phí Đại Long ghê tởm thiếu chút nữa thông thể hít thở nổi.

"Thằng ngu, về sau cách con gái người ta xa một chút, lại để tao nhìn thấy, tao giết chết mày!"

Không ít người nghe thấy động tĩnh chạy tới, quá khứ thường là Phí Đại Long bắt nạt người, nhưng chưa thấy qua Phí Đại Long bị người bắt nạt, hôm nay xem như đã mở mắt.

Lữ Tú Phân sau khi nghe thấy cũng từ khách sạn Tam Nông chạy lại đây, nhìn thấy là đám người Phí Đại Long cũng không dám nhiều lời, chỉ đưa cháu mình chạy nhanh về đài phát thanh.

Trương Hợp Hoan cũng đi theo hai người họ trở về, trước khi đi không quên thông báo một chút đại danh của mình, lại buôn bán lời một mớ giá trị danh dự.

Trương đại công tử đi không thay tên ngồi không đổi họ, rất có phong phạm đại hiệp cổ đại.

Trương Hợp Hoan trở về phòng không bao lâu, Lữ Tú Phân đến tìm cậu, một là vì nói lời cảm ơn, hai là nói cho cậu lần này đã chọc vào tổ ong vò vẽ, Phí Đại Long là nhất bá trấn Lý Miếu, sau khi đắc tội hắn khẳng định sẽ phiền toái không ít, nhắc nhở Trương Hợp Hoan phải cẩn thận là trên hết.

Tuy cháu mình bị đám vô lại nọ quấy rối bên đường, nhưng Lữ Tú Phân cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng cho yên chuyện, Phí Đại Long tuy không phải rồng gì nhưng lại là một địa đầu xà hàng thật giá thật, cô về sau còn phải công tác sinh hoạt ở trấn Lý Miếu, vẫn không cần đắc tội loại vô lại này là tốt nhất, có câu nói giày tốt là giày không giẫm phân mà.

Đối với Trương Hợp Hoan cô cũng cảm kích, nhưng tiểu tử này dù sao cũng là người từ bên ngoài, mới đến đã chọc phiền toái lớn như vậy, về sau khó tránh khỏi có thể sẽ bị Phí Đại Long trả thù, Lữ Tú Phân thậm chí đề nghị cậu hay là xin về huyện, ở lại chỗ này sớm muộn gì cũng ăn thiệt thòi.

Lữ Tú Phân nhắc nhở rất nhanh đã ứng nghiệm, đêm đó đã có người trèo tường vào đập cửa sổ đài phát thanh.

Trương Hợp Hoan thời điểm nghe được động tĩnh từ trong phòng đi ra, kẻ gây ra họa đã chạy, săm lốp xe máy đậu ở bãi xe đều bị người đâm, trên bình xăng bị sơn lên bốn chữ —— nợ máu trả máu.

Không chỉ xe máy, ngay cả cửa lớn đài phát thanh trấn đều bị phun sơn, bất quá trên cửa lớn có thêm tên của Trương Hợp Hoan.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương