Đại Vận Thông Thiên
-
Chương 16: Phong Thái Nhiễm Máu (1)
Điện thoại tòa soạn báo đã bị gọi muốn nổ, số người đăng kí diễn đàn lần đầu tiên từ trước tới nay đột phá 7.000, bên trong có khen ngợi, cũng có chửi mắng, chửi mắng quá nửa đều là hộ nuôi heo chuyên nghiệp cùng thương gia thịt heo, giá trị danh dự của Trương Hợp Hoan cũng bắt đầu lên như diều gặp gió, ngắn ngủn một buổi sáng đã đột phá 20.000.
Mà trưa hôm đó tình huống đã xảy ra biến hóa.
Có một đám người kiên trì đăng bài ở trên diễn đàn.
"Trương Hợp Hoan tòa soạn báo Hán huyện táng tận thiên lương, không từ thủ đoạn, lợi dụng hình ảnh giả chế tạo tin tức giả, ảnh hưởng sinh kế hộ nuôi heo toàn huyện!"
Hàng loạt bài được đăng lên.
Cuối cùng liền biến thành.
"Phóng viên Trương Hợp Hoan tâm đen, táng tận thiên lương hại trai heo."
"Chận tài lộ người, không chết tử tế!"
Còn có hơn mười hộ nuôi heo hơi mang biểu ngữ in đen trắng tới trước cửa tòa soạn báo kháng nghị.
Tổng biên Đỗ Trường Luân cũng không nghĩ tới bài viết này ảnh hưởng xã hội sẽ lớn như vậy, ông từ không quan tâm phản hồi trên mạng cũng theo dõi diễn đàn tòa soạn báo, ban đầu Đỗ Trường Luân nghĩ đến là mắng mình, nhưng sau đó phát hiện, trên diễn đàn đều là chỉ tên nói họ mắng Trương Hợp Hoan, rất ít người nói tới ông, hiện tượng rất kỳ quái như thế, thời điểm khen ngợi đều là khen ông, thời điểm mắng người tất cả hỏa lực đều tập trung ở trên người Trương Hợp Hoan, không lẽ tiểu tử này thể chất tự động hút mắng?
Đỗ Trường Luân chuyên môn gọi Trương Hợp Hoan vào văn phòng của mình, cực kỳ thân thiết hỏi: "Tiểu Trương à, cậu có chú ý tình huống diễn đàn tòa soạn báo hay không?"
Trương Hợp Hoan chẳng hề để ý: "Dạ có, đều là mắng tôi, có người đang cố ý làm cho quản lý không kịp xóa bài đổi tít, cùng lắm thì đóng diễn đàn vài ngày, mắt không thấy tâm không phiền."
Đỗ Trường Luân chỉ vào cậu: "Đồng chí này, hiện tại là cái xã hội gì, chú ý ngôn luận tự do, diễn đàn là con đường lắng nghe tiếng hô của quần chúng." Diễn đàn thật vất vả mới sinh động lên, còn muốn đóng lại sao.
"Nhưng cũng không thể tiếng hô gì cũng đều nghe, có chút tiếng hô căn bản chính là ác ý, đều là công kích cá nhân." Trương Hợp Hoan phát hiện lão Đỗ là một kẻ dối trá, kỳ quái là trên diễn đàn không có mấy người mắng hắn, hai ngày này Trương Hợp Hoan thật ra danh khí lớn, nhưng giá trị danh dự trước tăng sau hạ, vừa mới vượt qua 20.000 danh dự lại đột ngột chuyển đổi, một đường rơi xuống hơn 5.000, Trương Hợp Hoan cảm giác dựa theo tốc độ hạ này mình đêm nay sẽ biến thành số âm, cái này cũng không phải là một hiện tượng tốt, vạn nhất không ngăn được thế tụt như tụt quần này, chẳng phải là cái mạng nhỏ đã chơi hết rồi sao?
Đỗ Trường Luân đứng lên, nhìn nhìn ngoài cửa sổ, cửa lớn đang có mười mấy người giăng biểu ngữ, Đỗ Trường Luân nói: "Tiểu Trương à, không bằng hai ngày này cậu hãy tạm nghỉ, chờ sóng gió trôi qua hãy trở về đi làm."
Trương Hợp Hoan cũng đi theo ông ta tới trước cửa sổ, khinh thường cười cười nói: "Đám người này tất cả đều là ô hợp, không có gì đáng sợ, tôi gọi điện thoại báo cảnh sát bắt bọn họ lại là được."
Đỗ Trường Luân nhìn cậu một cái: "Ngàn vạn đừng làm mâu thuẫn trở nên gay gắt hơn nữa, đi từ cửa sau, để sóng gió qua là được rồi."
Trương Hợp Hoan là sẽ không bỏ qua cơ hội một lần thành danh này, lão tử đi không thay tên ngồi không đổi họ, tuyệt không cúi đầu trước thế lực đen tối của xã hội.
Cậu nghênh ngang đi ra từ cửa chính, vừa mới đến cửa một đám hộ nuôi heo biểu tình đã nhận ra cậu: "Nó! Nó chính là Trương Hợp Hoan, chuyện chất tạo nạc là nó khởi ra."
Ào một cái, một đám người liền vây Trương Hợp Hoan lại.
Đỗ Trường Luân đứng ở cửa sổ nhìn thấy rõ ràng, đã bảo nó đi ra từ cửa sau rồi, tiểu tử này thế nào cũng không nghe.
Không nghe lời người lớn, chịu thiệt ở trước mắt.
Lo lắng Trương Hợp Hoan gặp chuyện không may, nhanh gọi điện thoại để bảo an đi qua phối hợp, bảo an nhìn thấy nhiều người cũng không dám đi qua, đứng xa xa, một bên dùng loa hô bảo mọi người bình tĩnh một bên vội vàng gọi điện thoại cho cảnh sát khu vực.
Trương Hợp Hoan tuyệt không sợ hãi nhìn hơn mười thanh niên ùa lên khí thế hùng hổ: "Làm gì? Có biết đây là chỗ nào hay không? Đúng tới chính phủ cơ quan là sẽ ngồi tù đó!" Trên khí thế đã làm cho những người này khựng lại.
Nói ra lời này quả nhiên dọa vài người, có người kêu gào lên: "Đừng sợ nó, nó căn bản là không phải là nhân viênc chính thức của tòa soạn báo, chỉ là một phóng viên thực tập, chỉ làm tạm thời, cáo mượn oai hùm, chưa chuyển chính thức đã không từ thủ đoạn, cố ý làm giả hình ảnh chơi những người chăn nuôi chúng ta, đánh nó!"
"Đánh nó!"
Mà trưa hôm đó tình huống đã xảy ra biến hóa.
Có một đám người kiên trì đăng bài ở trên diễn đàn.
"Trương Hợp Hoan tòa soạn báo Hán huyện táng tận thiên lương, không từ thủ đoạn, lợi dụng hình ảnh giả chế tạo tin tức giả, ảnh hưởng sinh kế hộ nuôi heo toàn huyện!"
Hàng loạt bài được đăng lên.
Cuối cùng liền biến thành.
"Phóng viên Trương Hợp Hoan tâm đen, táng tận thiên lương hại trai heo."
"Chận tài lộ người, không chết tử tế!"
Còn có hơn mười hộ nuôi heo hơi mang biểu ngữ in đen trắng tới trước cửa tòa soạn báo kháng nghị.
Tổng biên Đỗ Trường Luân cũng không nghĩ tới bài viết này ảnh hưởng xã hội sẽ lớn như vậy, ông từ không quan tâm phản hồi trên mạng cũng theo dõi diễn đàn tòa soạn báo, ban đầu Đỗ Trường Luân nghĩ đến là mắng mình, nhưng sau đó phát hiện, trên diễn đàn đều là chỉ tên nói họ mắng Trương Hợp Hoan, rất ít người nói tới ông, hiện tượng rất kỳ quái như thế, thời điểm khen ngợi đều là khen ông, thời điểm mắng người tất cả hỏa lực đều tập trung ở trên người Trương Hợp Hoan, không lẽ tiểu tử này thể chất tự động hút mắng?
Đỗ Trường Luân chuyên môn gọi Trương Hợp Hoan vào văn phòng của mình, cực kỳ thân thiết hỏi: "Tiểu Trương à, cậu có chú ý tình huống diễn đàn tòa soạn báo hay không?"
Trương Hợp Hoan chẳng hề để ý: "Dạ có, đều là mắng tôi, có người đang cố ý làm cho quản lý không kịp xóa bài đổi tít, cùng lắm thì đóng diễn đàn vài ngày, mắt không thấy tâm không phiền."
Đỗ Trường Luân chỉ vào cậu: "Đồng chí này, hiện tại là cái xã hội gì, chú ý ngôn luận tự do, diễn đàn là con đường lắng nghe tiếng hô của quần chúng." Diễn đàn thật vất vả mới sinh động lên, còn muốn đóng lại sao.
"Nhưng cũng không thể tiếng hô gì cũng đều nghe, có chút tiếng hô căn bản chính là ác ý, đều là công kích cá nhân." Trương Hợp Hoan phát hiện lão Đỗ là một kẻ dối trá, kỳ quái là trên diễn đàn không có mấy người mắng hắn, hai ngày này Trương Hợp Hoan thật ra danh khí lớn, nhưng giá trị danh dự trước tăng sau hạ, vừa mới vượt qua 20.000 danh dự lại đột ngột chuyển đổi, một đường rơi xuống hơn 5.000, Trương Hợp Hoan cảm giác dựa theo tốc độ hạ này mình đêm nay sẽ biến thành số âm, cái này cũng không phải là một hiện tượng tốt, vạn nhất không ngăn được thế tụt như tụt quần này, chẳng phải là cái mạng nhỏ đã chơi hết rồi sao?
Đỗ Trường Luân đứng lên, nhìn nhìn ngoài cửa sổ, cửa lớn đang có mười mấy người giăng biểu ngữ, Đỗ Trường Luân nói: "Tiểu Trương à, không bằng hai ngày này cậu hãy tạm nghỉ, chờ sóng gió trôi qua hãy trở về đi làm."
Trương Hợp Hoan cũng đi theo ông ta tới trước cửa sổ, khinh thường cười cười nói: "Đám người này tất cả đều là ô hợp, không có gì đáng sợ, tôi gọi điện thoại báo cảnh sát bắt bọn họ lại là được."
Đỗ Trường Luân nhìn cậu một cái: "Ngàn vạn đừng làm mâu thuẫn trở nên gay gắt hơn nữa, đi từ cửa sau, để sóng gió qua là được rồi."
Trương Hợp Hoan là sẽ không bỏ qua cơ hội một lần thành danh này, lão tử đi không thay tên ngồi không đổi họ, tuyệt không cúi đầu trước thế lực đen tối của xã hội.
Cậu nghênh ngang đi ra từ cửa chính, vừa mới đến cửa một đám hộ nuôi heo biểu tình đã nhận ra cậu: "Nó! Nó chính là Trương Hợp Hoan, chuyện chất tạo nạc là nó khởi ra."
Ào một cái, một đám người liền vây Trương Hợp Hoan lại.
Đỗ Trường Luân đứng ở cửa sổ nhìn thấy rõ ràng, đã bảo nó đi ra từ cửa sau rồi, tiểu tử này thế nào cũng không nghe.
Không nghe lời người lớn, chịu thiệt ở trước mắt.
Lo lắng Trương Hợp Hoan gặp chuyện không may, nhanh gọi điện thoại để bảo an đi qua phối hợp, bảo an nhìn thấy nhiều người cũng không dám đi qua, đứng xa xa, một bên dùng loa hô bảo mọi người bình tĩnh một bên vội vàng gọi điện thoại cho cảnh sát khu vực.
Trương Hợp Hoan tuyệt không sợ hãi nhìn hơn mười thanh niên ùa lên khí thế hùng hổ: "Làm gì? Có biết đây là chỗ nào hay không? Đúng tới chính phủ cơ quan là sẽ ngồi tù đó!" Trên khí thế đã làm cho những người này khựng lại.
Nói ra lời này quả nhiên dọa vài người, có người kêu gào lên: "Đừng sợ nó, nó căn bản là không phải là nhân viênc chính thức của tòa soạn báo, chỉ là một phóng viên thực tập, chỉ làm tạm thời, cáo mượn oai hùm, chưa chuyển chính thức đã không từ thủ đoạn, cố ý làm giả hình ảnh chơi những người chăn nuôi chúng ta, đánh nó!"
"Đánh nó!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook