Quay lại lớp học.

3 nhỏ bạn cứ bu lấy nó tra hỏi:

- Này Khay Vi, mầy học bắn súng hồi nào vậy. sao chưa lúc nào mầy nói với tụi tao là mầy biết bắn súng hả - Nguyên Thảo vẫn luôn lắm mồm như mọi khi mà ko thèm suy xét tình hình gì cả

Nhận thấy không khí hiên tại có vẻ hơi căn thẳng qua cái mặt lạnh tanh của nó hai nhỏ kia ko nói gì mà cứ chọt chọt vào hông Nguyên Thảo ra hiệu im lặng đi.

- Này Khay Vi, chiều nay mình đi shopping đi. – Ngọc Ninh nở nụ cười hiền, nói thật nhẹ nhàng - hành vi đánh trống lảng.

Nó đặt cuốn sách xuống bàn, ngước mắt lên nhìn nhỏ, nhìn rất lâu mới lên tiếng:ok –tất nhiên là vẫn cái mặt đó. Ngồi bên cạnh Thiên Vũ như sắp phát điên, anh sắp ko chịu đựng nổi nữa, anh ko biết là nó mạnh mẽ thật sự hay đang cố giả vờ nhưng với tình trạng hiện giờ thì nó thật sự khiến người khác muốn phát điên. Trên kia, 3 anh chàng nào đó cũng đang quay lại nhìn nó, cùng tâm trạng với Thiên Vũ.

Không khí trong lớp vẫn ồn ào sôi động như thường ngày, nhưng trong số những nụ cười thường ngày đó đã mất đi một nụ cười của ai.

Những tiết học cứ lặng lẽ trôi chầm chậm với sự thờ ơ của nó, và ko một ai biết được trong lòng một người đang tính toán một kế hoạch rất nguy hiểm.

2h chiều tại Diamond, những hàng cây cao to của công viên trước trung tâm này đã che đi những tia nắng chói chang. Trung tâm này vẫn thu hút nhiều khách kể cả khách nước ngoài vào tham quan.

Có 4 cô nàng vừa bước vào cánh cửa của trung tâm thương mại Diamond, lập tức thu hút mọi ánh nhìn của mọi người, từ khách đến nhân viên bán hàng đều xuýt xoa:

- Trời! con cái nhà ai mà dễ thương quá không biết

- ồ! xinh đẹp quá.

- ….

Nhưng điều làm họ tò mò hơn là cô gái đi giữa, một khuôn mặt thiên thần, làn da trắng nõn ko tì vết, đôi môi đỏ tươi ko phải vì son phấn công thêm đôi mắt to tròn dưới đôi mi dài cong vút. Nhưng trên gương mặt đẹp đó ko có lấy một nụ cười,trông cô như con ma nơ canh biết di động. Kìa! Đôi mắt cô vừa động đậy, kẽ liếc qua nhìn vào tấm gương, phản chiếu phía sau có 4 anh chàng đang thập thò sau tủ đồ lót nữ. Đôi môi tươi tắn kia kẽ nhếch lên làm tê liệt hết thần kinh cảm giác của những chàng trai có mặt tại đây.

Đi một vòng, nó cũng chẳng chọn được gì, vậy là 4 cô nàng quyết định đi dạo.

- Này tớ biết một quán ăn bán bạch tuột nướng ngon lắm đó, hay chúng ta tới đó đi nha. – Tuyết Mai lên tiếng, mang tiếng là hỏi cả nhóm nhưng mắt cứ nhìn nó, chờ cái gật đầu thờ ơ kia.



Vậy là cả bọn quyết định đi tắt qua một con hẻm nhỏ để đến quán bạch tuột nướng. nhưng khi sắp ra khỏi con hẻm vắng vẻ này thì một sự cố xảy ra.

Một bọn côn đồ ko biết ở đâu xông ra, mặt mày bợm trợn, nhìn tụi nó bằng con mắt thèm khát.

- Ô! người đẹp, hôm nay đúng là ngày đẹp trời, tóm được mấy em xinh đẹp này – một tên to con, đầu tóc nhuộm đủ màu như con tắc kè hoa. Người thì xăm đủ chỗ tiến lên, đưa tay lên định vuốt má nó. Nhưng nhanh chóng nó gạt bàn tay bẩn thiểu kia ra bằng một lực ko nhỏ, làm hắn phải ôm cánh tay phẩy phẩy cho đỡ đau, mặt ra vẻ đã giận rồi đây.

Bên này, 3 nhỏ kia sợ quá đã bật khóc thành tiếng.

Một thằng khác tiến kên kéo tay tên tắc kè hoa kia, mặt nhăn như đít khỉ lên tiếng:- đại ca, chị Kiều Nga bảo là đánh nhanh rút gọn.

Hai chữ Kiều Nga nhanh chóng đập vào tai nhỏ, lại là cái trò trả thù của bọn tiểu thư nhà giàu, im hơi lặng tiếng một thời gian dài cứ nghĩ là biết điều mò về Anh làm công chúa rồi chứ, ai ngờ … trong một góc nhỏ, 4 anh chàng thập thò chưa biết làm gì, thì nghe câu nói choáng váng của nó:

- Muốn trả thù? kêu thêm người đi.

Khi mặt của mấy tên côn đồ còn ngơ ngác, chưa hiểu ý nó là gì, đã nghe thấy tiếng bẻ tay răng rắc của ai kia và …. Một cú đấm đã giáng xuống mặt của tắc kè hoa,và…. Hắn gục tại chỗ. Nhìn thấy đại ca, bị hạ sau một cú giáng của đứa con gái nhỏ nhắn vô cảm trước mặt, cả bọn cũng thấy hoảng nhưng vì đã nhận tiền của Kiều Nga và cũng muốn trả thù cho đại ca nên cả bọn đã xông lên định lấy đông hiếp yếu, và cuộc chiến bắt đầu.

Thật tội nghiệp cho những tên xấu số, tâm trạng ai kia đang ko tốt lại thêm cái ý định muốn tập luyện chút chuẩn bị cho những trận chiến lớn phía trước mà vô tình mấy tên này đã trở thành cái thớt bất đắc dĩ. 3 phút sau, cả bọn đã nằm la liệt dưới chân nó. Để lại ấy anh chàng phía sau những cú sock to chà bá. Và độ sock tăng vọt khi Quang Anh quay lại hỏi Kỳ Khôi một câu rất ngây thơ:- cô ấy rốt cuộc là ai vậy?

Bản thân anh chàng cũng giỏi võ cũng có thể giải quyết những tên kia gọn lẹ như vậy, nhưng với một đứa con gái nhỏ nhắn như nó mà làm được cái chuyện …. như vậy, là một điều gì đó ko hiện thức một chút nào, ko thể tin được. Bước qua những cái xác đang nằm rên rỉ dưới chân, cả bọn rời khỏi con hẻm,quyết định về nhà ngủ cho lành.

Ngoài kia, gió vẫn thổi, những cơn gió to nhưu tát vào mặt, nhưng vẫn ko thổi được nỗi buồn cùng lòng thù hận của ai kia.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương