Đại Thúc Ngộ Thượng Lang
-
Chương 4
Làm việc, làm việc, cả ngày đều là làm việc, hoàn toàn không thời gian nghỉ ngơi, Lâm Mộ Thiên đối mặt trả lời với phóng viên trở nên ấp a ấp úng, hắn còn không nghĩ đến phải như thế nào đối mặt phóng viên, dưới áp lực thật mạnh như vậy, phóng viên cứ áp sát truy vấn, Lâm Mộ Thiên rốt cục thể lực chịu không nổi.
Hôm nay, Lâm Việt cùng Thư Diệu, Nhiên Nghị không có công việc, mỗi khi không có việc, bọn họ đều có mặt, mà Vĩnh Trình hôm nay cũng nghỉ, nhưng từ khi Lâm Mộ Thiên rời giường đến giờ vẫn chưa nhìn thấy Vĩnh Trình.
Trong phòng Vĩnh Trình cũng không có ai, chẳng lẽ đêm qua không về nhà trọ?
Lâm Mộ Thiên gọi điện cho Vĩnh Trình cũng không bắt máy, bởi vì hôm nay Lâm Việt trước khi đi còn nhờ Lâm Mộ Thiên xem Vĩnh Trình nấu cơm cho cậu, người đại diện hiện tại cũng sợ Vĩnh Trình chạy loạn, nếu có công việc đột xuất vậy sẽ rất phiền.
Tuy rằng Vĩnh Trình là ông chủ, nhưng là thương lượng hợp tác đôi khi cũng rất khó thu phục.
Cộc cộc!
Lâm Mộ Thiên nghe thấy tiếng đập cửa chạy tới mở cửa, mở ra liền thấy Vĩnh Trình ôm một người phụ nữ xinh đẹp mới, hơn nữa lại là ngôi sao nữ nổi tiếng gần đây, thuộc loại tràn đầy thanh xuân sức sống.
Vĩnh Trình thấy hắn mở cửa ngay cả con mắt cũng không buồn nhìn liền vào nhà, ngôi sao nữ xinh đẹp kia cũng tiền cùng Vĩnh Trình vào nhà, Lâm Mộ Thiên cảm thấy không thích hợp, ngăn lại họ.
"Quy định của nhà trọ, không thể mang người khác phái vào nhà trọ, xin cậu đừng vi phạm, nếu bị người khác thấy, sẽ không tốt." Lâm Mộ Thiên cũng không nhìn anh, hắn chính là có lòng tốt nhắc nhở.
"Tôi là ông chủ, chuyện của tôi không cần anh lo, ít ở trong này quản lý đi, chuyện bạn gái anh lo còn chưa xong, còn có tâm tình đi lo việc của người khác." Vĩnh Trình thực khinh bỉ Lâm Mộ Thiên trước mắt này, nam nhân này nghĩ bản thân mình là ai chứ!
Lâm Mộ Thiên bắt lấy quần áo của Vĩnh Trình không cho anh đi, Vĩnh Trình liền vung tay đánh Lâm Mộ Thiên, Lâm Mộ Thiên không thu tay ôm lấy thắt lưng của Vĩnh Trình không cho anh đi, hắn thế nào có thể có lỗi với Lâm Việt, hắn từ trước đến này đều xem mình như anh của Lâm Việt, không thể phản bội, tuyệt đối không thể!
Hai người dây dưa khiến nữ sinh kia sợ hãi chạy đi, cửa bị hung hăng đóng, trong phòng lại hỗn loạn như trước.
"Gần xem mới biết được hóa ra da của anh cũng không tồi, anh tốt nhất đừng vi phạm tôi có thể tùy thời cho anh thất nghiệp." Lâm Mộ Thiên bị Vĩnh Trình đè mạnh xuống, ánh mắt trêu tức của Vĩnh Trình thẳng tắp áp đảo hai má Lâm Mộ Thiên.
"Xin cậu buông tay ra, nếu cậu cảm thấy được tôi vi phạm, có thể đá tôi ra khỏi nhóm." Lâm Mộ Thiên nổi giận đùng đùng, muốn đẩy anh ra, nhưng do bệnh, căn bản không có năng lực đánh nhau với Vĩnh Trình.
"Hợp đồng ngôi sao hai năm của anh còn chưa hết, tôi chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn, hợp đồng chấm dứt tự nhiên sẽ có người thay thế anh." Vĩnh Trình thấy hắn vô lực, lộ ra nụ cười đắc ý, "Tôi có thể phủng ra một cái Lâm Mộ Thiên, đương nhiên cũng có thể có người thứ hai."
Như vậy nếu thật sự tạo ra Lâm Mộ Thiên thứ hai, liền khiến cho bản thân không thể tức giận được nữa? Như vậy..... công ty của cha đóng cửa, tiền bồi thường cũng không có khả năng trả lại....
Tả hữu cũng không có thể, hiện tại không thể bị đá ra khỏi nhóm, dưới sự thật bức bách, hắn có chút hối hận vì đã nói.
"Anh không phải muốn đánh tôi sao, đến đi, tôi cho anh đánh, loại người như anh, cả con kiến cũng đánh không chết." Vĩnh Trình khiêu khích nhìn xuống Lâm Mộ Thiên, dùng sức ngăn chặn hai chân giãy dụa của Lâm Mộ Thiên, khiến cho Lâm Mộ Thiên không thể động đậy.
Trong dạ dày của Lâm Mộ Thiên một trận nhiễu loạn, nhịn không được bắt đầu nôn mửa, nhưng dạ dày trống trơn nên chỉ có thể nôn khan, Vĩnh Trình nhìn thấy liền lập tức bỏ Lâm Mộ Thiên ra, giống như Lâm Mộ Thiên là một con sâu ghê tởm, Lâm Mộ Thiên bị hung hăng đánh vào tường, đầu óc một trận choáng váng.
"Thực ghê tởm, bẩn đến muốn chết." Vĩnh Trình lạnh lùng nhìn về phía Lâm Mộ Thiên không ngừng nôn khan, "Anh cũng đừng quên, tôi chính là chủ nợ của anh!"
Hôm nay, Lâm Việt cùng Thư Diệu, Nhiên Nghị không có công việc, mỗi khi không có việc, bọn họ đều có mặt, mà Vĩnh Trình hôm nay cũng nghỉ, nhưng từ khi Lâm Mộ Thiên rời giường đến giờ vẫn chưa nhìn thấy Vĩnh Trình.
Trong phòng Vĩnh Trình cũng không có ai, chẳng lẽ đêm qua không về nhà trọ?
Lâm Mộ Thiên gọi điện cho Vĩnh Trình cũng không bắt máy, bởi vì hôm nay Lâm Việt trước khi đi còn nhờ Lâm Mộ Thiên xem Vĩnh Trình nấu cơm cho cậu, người đại diện hiện tại cũng sợ Vĩnh Trình chạy loạn, nếu có công việc đột xuất vậy sẽ rất phiền.
Tuy rằng Vĩnh Trình là ông chủ, nhưng là thương lượng hợp tác đôi khi cũng rất khó thu phục.
Cộc cộc!
Lâm Mộ Thiên nghe thấy tiếng đập cửa chạy tới mở cửa, mở ra liền thấy Vĩnh Trình ôm một người phụ nữ xinh đẹp mới, hơn nữa lại là ngôi sao nữ nổi tiếng gần đây, thuộc loại tràn đầy thanh xuân sức sống.
Vĩnh Trình thấy hắn mở cửa ngay cả con mắt cũng không buồn nhìn liền vào nhà, ngôi sao nữ xinh đẹp kia cũng tiền cùng Vĩnh Trình vào nhà, Lâm Mộ Thiên cảm thấy không thích hợp, ngăn lại họ.
"Quy định của nhà trọ, không thể mang người khác phái vào nhà trọ, xin cậu đừng vi phạm, nếu bị người khác thấy, sẽ không tốt." Lâm Mộ Thiên cũng không nhìn anh, hắn chính là có lòng tốt nhắc nhở.
"Tôi là ông chủ, chuyện của tôi không cần anh lo, ít ở trong này quản lý đi, chuyện bạn gái anh lo còn chưa xong, còn có tâm tình đi lo việc của người khác." Vĩnh Trình thực khinh bỉ Lâm Mộ Thiên trước mắt này, nam nhân này nghĩ bản thân mình là ai chứ!
Lâm Mộ Thiên bắt lấy quần áo của Vĩnh Trình không cho anh đi, Vĩnh Trình liền vung tay đánh Lâm Mộ Thiên, Lâm Mộ Thiên không thu tay ôm lấy thắt lưng của Vĩnh Trình không cho anh đi, hắn thế nào có thể có lỗi với Lâm Việt, hắn từ trước đến này đều xem mình như anh của Lâm Việt, không thể phản bội, tuyệt đối không thể!
Hai người dây dưa khiến nữ sinh kia sợ hãi chạy đi, cửa bị hung hăng đóng, trong phòng lại hỗn loạn như trước.
"Gần xem mới biết được hóa ra da của anh cũng không tồi, anh tốt nhất đừng vi phạm tôi có thể tùy thời cho anh thất nghiệp." Lâm Mộ Thiên bị Vĩnh Trình đè mạnh xuống, ánh mắt trêu tức của Vĩnh Trình thẳng tắp áp đảo hai má Lâm Mộ Thiên.
"Xin cậu buông tay ra, nếu cậu cảm thấy được tôi vi phạm, có thể đá tôi ra khỏi nhóm." Lâm Mộ Thiên nổi giận đùng đùng, muốn đẩy anh ra, nhưng do bệnh, căn bản không có năng lực đánh nhau với Vĩnh Trình.
"Hợp đồng ngôi sao hai năm của anh còn chưa hết, tôi chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn, hợp đồng chấm dứt tự nhiên sẽ có người thay thế anh." Vĩnh Trình thấy hắn vô lực, lộ ra nụ cười đắc ý, "Tôi có thể phủng ra một cái Lâm Mộ Thiên, đương nhiên cũng có thể có người thứ hai."
Như vậy nếu thật sự tạo ra Lâm Mộ Thiên thứ hai, liền khiến cho bản thân không thể tức giận được nữa? Như vậy..... công ty của cha đóng cửa, tiền bồi thường cũng không có khả năng trả lại....
Tả hữu cũng không có thể, hiện tại không thể bị đá ra khỏi nhóm, dưới sự thật bức bách, hắn có chút hối hận vì đã nói.
"Anh không phải muốn đánh tôi sao, đến đi, tôi cho anh đánh, loại người như anh, cả con kiến cũng đánh không chết." Vĩnh Trình khiêu khích nhìn xuống Lâm Mộ Thiên, dùng sức ngăn chặn hai chân giãy dụa của Lâm Mộ Thiên, khiến cho Lâm Mộ Thiên không thể động đậy.
Trong dạ dày của Lâm Mộ Thiên một trận nhiễu loạn, nhịn không được bắt đầu nôn mửa, nhưng dạ dày trống trơn nên chỉ có thể nôn khan, Vĩnh Trình nhìn thấy liền lập tức bỏ Lâm Mộ Thiên ra, giống như Lâm Mộ Thiên là một con sâu ghê tởm, Lâm Mộ Thiên bị hung hăng đánh vào tường, đầu óc một trận choáng váng.
"Thực ghê tởm, bẩn đến muốn chết." Vĩnh Trình lạnh lùng nhìn về phía Lâm Mộ Thiên không ngừng nôn khan, "Anh cũng đừng quên, tôi chính là chủ nợ của anh!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook