Lâm Việt tự chìm đắm trong suy nghĩ, lại nghe thấy Vĩnh Trình cười khẽ.

"Cậu tốt nhất mà lo cho bản thân mình đi, tôi không phải biến thái không phải là cậu tính nói, cậu cũng không phải sao, tự cậu trong lòng rõ ràng cả, nói những lời này với tôi cũng vô dụng thôi."

"Ha ha."

"Cậu phải biết rằng tôi là ai, không ai có thể thay đổi suy nghĩ của tôi."

"Vậy cứ chờ xem."

Vĩnh Trình thản nhiên nhìn cậu một cái, bỏ đi. Lâm Việt mang theo nụ cười đắc ý vào nhà, cậu biết mình đã thắng một ván, Lâm Mộ Thiên cái tên nam nhân ngu ngốc kia, đã sớm bị cậu đùa qua.

Đóng cửa huyền quan, hành lang lâm vào một mảnh đen tối, cho đến lúc bốn giờ sáng, ba người thanh niên tuấn mỹ đưa Lâm Mộ Thiên về nhà mời rời đi.

***

Khi Lâm Mộ Thiên tỉnh lại, hắn đã không nhớ rõ chuyện xảy ra tối qua, hắn cả người đều đau, cũng không động đậy được, trên người có dấu hôn, nhưng hắn nhìn thấy người ngủ bên cạnh mình là vợ mình, hắn mới buông tâm.

Hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, còn tưởng rằng tối hôm qua...

Từ khi đó, Lâm Mộ Thiên công việc càng ngày càng ít, hắn rất ít cùng các thành viên trong nhóm chạm mặt, nhưng khi mở ra TV đều thấy hình ảnh sinh động của Lâm Việt cùng Vĩnh Trình, điều này này làm cho hắn lâu thật thật không còn muốn xem TV.

Ngày qua ngày, Tâm Nghi cùng hắn cứ như vậy mà trải qua cuộc sống hài hòa, không ai đến quấy rầy bọn họ, điều này làm cho Tâm Nghi thực thỏa mãn, cũng thật vui, hắn thích chính là cuộc sống yên tĩnh.

Nhưng Lâm Mộ Thiên không nghĩ đến, cuộc sống bình tĩnh của hắn lại nhanh chóng bị phá vỡ.

Buổi tối ngày hôm ấy, thời tiết rất tệ, trên bầu trời có tiếng sấm vang nặng nề, công ty lại đột nhiên thông báo đến, giải tán nhóm của hắn, loại chuyện này đến đột ngột, không hề có dự liệu, hay có lẽ là do hắn quá ngu độn, không phát hiện ra chuyện biến hóa xung quanh, khi hắn nhận được tin xấu này, hắn lập tức đi tìm Vĩnh Trình, hắn muốn hỏi rốt cục đã xảy ra chuyện gì.

Trong văn phòng công ty tất cả đều bị dọn sạch, nhóm nhân viên đều ngừng công việc trên đầu, mỗi người đều lo lắng nhìn thấy mấy tay bảo an đến thanh lý đồ đạc, tất cả mọi người đều sợ hãi, tất cả mọi người đã biết công ty xảy ra chuyện.

"Rốt cục là làm sao vậy? Buổi sáng hôm nay còn tốt, buổi chiều liền biến thành như vậy?"

"Các người còn không biết sao! Công ty đã bị TS thu mua!"

"Thì phải nói là ông chủ phải từ chức? Chúng ta phải làm sao bây giờ? Chúng ta có bị giảm biên chế hay không?"

Mọi người đều lo lắng bàn luận, lúc này, một vị đại diện mặc tây trang đứng ra nói chuyện.

"Mọi người không cần khẩn trương, công ty thay ông chủ, nhưng mọi người vẫn còn có việc, nhân viên sẽ không bị đổi." Người đại diện ưng thuận hứa hẹn, chính là ai cũng biết nguy hiểm không rời đi bọn họ, nhân viên cấp cao đều bị thay đổi, nói lên được công ty đã bị thâu tóm hoàn toàn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương