Không phải giáo đồ Thần Tàng giáo ai cũng là người lạm sát kẻ vô tội, cũng có người lúc đầu như Trương Hàn chức trách chính là giết người, hoặc chỉ giết người ác, với những giáo đồ thế này Giang Ly tự có cách tha bọn họ một mạng còn bảo đảm bọn họ mãi mãi không thể nói chuyện Thần Tàng giáo chuyện ra.

Đáng tiếc là giáo đồ đó chỉ là số ít, đa phần là giống như Trương Hàn bây giờ, vì sức mạnh Thần Tàng, lấy cớ giết người, hoặc đến tìm cớ cũng không cần, cứ thế mà giết.

Những người như thế Giang Ly không tha một tên, đuổi tận giết tuyệt.

Xong việc Thần Tàng giáo, giờ phải làm là tìm ra Vực Ngoại Thiên Ma nấp ở Cửu Châu.

Giang Ly trong lòng có một kế hoạch đại khái.

Đầu tiên, hắn cần một viên đan dược.

...

Trong Cửu Châu nơi luyện đan tốt nhất đương nhiên là Luyện Đan phong Đạo tông, viên Cửu Chuyển Kim đan ăn vào là trăm ngày phi thăng trong tay Giang Ly là từ tay Phong chủ Luyện Đan phong.

Còn chưa tới Luyện Đan phong, từ đằng xa Giang Ly đã nghe thấy Phong chủ Luyện Đan phong Tô Duy đang cãi nhau với ai đó.

“Ta đây luyện đan cả đời, ngươi nói ta cách luyện không đúng, chẳng lẽ ngươi có thể luyện tốt hơn ta sao?” Tô Duy tính tình hiền lành trong ấn tượng Giang Ly đang tại giậm chân.

Cũng khó trách y phản ứng như thế, Tô Duy quả thật là người hiền lành, đó là vì y không cảm thấy hứng thú bất kỳ chuyện gì ngoài luyện đan, giờ y lại bị chỉ trích nói cách luyện đan không được, sao y không tức được.

“Ba cái cách luyện của ngươi, ta nhắm mắt lại luyện còn tốt hơn ngươi!”

“Vậy chúng ta đấu thử! Luyện Bồi Nguyên đan cơ bản nhất! Một trăm phần nguyên liệu, xem ai luyện chất lượng tốt nhất! Nếu ngươi hơn cả ta ngươi làm Phong chủ! Nếu ta thắng thì ngươi phải ngoan ngoãn giúp ta luyện đan!”

Đối phương khinh thường nói: “Ai thèm cái Phong chủ đó, đổi điều kiện khác, nếu ta thắng, ngươi làm đồng tử quạt lửa.”

“Nói phải giữ lời!”

“Nói phải giữ lời!”

Giang Ly rất hiếu kỳ, thủ pháp Tô Duy luyện đan vô cùng kì diệu, y chính là nhân vật quyền uy trong giới luyện đan Cửu Châu, bất cứ tu sĩ học thuật luyện đan đều phải đọc ba tác phẩm của “Đan”, “Lò”, “Lửa” của Tô Duy.

Trước giờ hắn chưa gặp ai có thể nghi ngờ trình độ luyện đan của Tô Duy.

Giang Ly đi vào phòng luyện đan Tô Duy, miệng lò luyện đan mở, lửa cháy rừng rực, Tô Duy nhìn lò lửa la hétnhặng lên, lò lửa thì cười nhạo Tô Duy.

Tô Duy đang cãi nhau với lò luyện đan của mình.

Y tập trung cãi quá thế nên Giang Ly đến cũng không phát hiện.

“Sao thế này?” Giang Ly hiếu kỳ hỏi đồng tử của Tô Duy.

Đồng tử là đứa bé môi hồng răng trắng, mặc cái yếm đỏ, cột hai chùm tóc sau gáy, rất đáng yêu.

Đồng tử nhìn thấy là Nhân Hoàng tới chơi, vội vàng hành lễ, cô bé định gọi thầy lại, để thầy đừng mất mặt xấu hổ trước mặt người ngoài.

Ai mà chẳng biết Giang Ly thích hóng chuyện, hắn kéo đồng tử bảo cô bé nói rốt cuộc là sao.

“Còn không phải tại Thiên Ấn lão tổ làm phép cho tất cả Linh bảo, bao gồm cả lò luyện đan Xích Ô của thầy.”

“Lò luyện đan của thầy là Linh bảo loại trưởng thành, thầy có được khi còn Trúc Cơ kỳ ở bên mãi tới bây giờ, trở thành đỉnh cấp đạo khí được 1500 năm.”

“Từ sau khi lò Xích Ô sinh ra linh trí không có ngày ngày đòi độc lập, nói Linh bảo là tự do mà chọn đi theo bên thầy, giúp thầy luyện đan.”

“Lúc đầu thầy cũng vui lắm, cảm thấy đây là chứng minh tình bạn 1500 năm của bọn họ. Ai ngờ lò Xích Ô thích nói chuyện khi thầy luyện đan, dạy thầy làm thế nào luyện đan.”

Nói tới đây đồng tử đè giọng, ồm ồm bắt chước tiếng lò Xích Ô.

“Lão Tô, luyện vầy là hỏng đan rồi.”

“Cách luyện vụng về vậy mà tưởng luyện ra đan vân?”

“Tới, tới, tới, ta dạy cho ngươi làm thế nào luyện đan.”

“Có bị ngu không, đã nói với ngươi luyện vậy không được, nghe ta sớm không phải tốt rồi?”

“Tiểu đồng tử, nể tình ngươi ngày nào cũng lau người cho ta, cho ngươi một tạo hóa, đừng theo lão thầy ngu ngốc đó nữa, ta dạy cho ngươi luyện đan.”

“Trừng cái gì mà trừng, trừng hai con mắt lừa, ta cướp đồ đệ trước mặt ngươi đấy, bản thân dạy dỗ không tốt còn không cho người khác dạy, ích kỷ!”

Đồng tử sợ bị Tô Duy nghe thấy lặng lẽ nói bên tai Giang Ly: “Hồi xưa thầy nói mình không biết đánh nhau, từ khi lò Xích Ô sinh ra linh trí con mới phát hiện hóa ra thầy có thể một chưởng đánh đỉnh cấp đạo khí đến không biết Đông Tây Nam Bắc.”

“Giờ lò Xích Ô muốn đấu thuật luyện đan với thầy, lấy thắng bại quyết định sau này luyện đan ai lớn ai nhỏ.”

Lúc này Tô Duy đã bắt đầu tỷ thí với lò luyện đan của mình.

Tô Duy thi trước, trăm phần nguyên liệu Bồi Nguyên đan cùng đưa vào trong lò Xích Ô, khống chế lửa lò theo ý mình, lọc ra tinh hoa trong thảo dược, bỏ bã, lấy thủ pháp bát quái biến hóa...

“Này, này, này, nhỏ lửa chút.”

“Sao?” Tô Duy nhíu mày, y thấy độ lửa của mình thế là vừa, to lên hay nhỏ xuống đều luyện không ra đan dược tốt.

“Cháy dạ dày ta đau.”

Tô Duy gân xanh phựt phựt, nếu không phải y vì luyện đan dược tốt, thế nào cũng tăng lửa cho cháy cái lò nát này!

Một trăm viên Bồi Nguyên đan có đan vân sinh ra trong ngọn lửa, đan vân hiện màu đỏ, như ráng đỏ chạng chiều, đẹp mờ ảo như là một tác phẩm nghệ thuật, là Bồi Nguyên đan cực phẩm.

“Ha, rối loạn Đạo Tâm của ta, nằm mơ!” Tô Duy hờ hững, cứ như người vừa rồi tức giận không phải là y.

“Tới lượt ngươi.” Y không tin lò Xích Ô có thể luyện còn tốt hơn mình.

Lò Xích Ô không chịu yếu thế, nuốt một trăm phần nguyên liệu Bồi Nguyên đan vào lò, lửa lò cháy hừng hực, phát ra tiếng chép chép như là nhai nuốt đồ ăn.

“Huệ-”

Lò Xích Ô phun Bồi Nguyên đan ra, ba người nhìn đều sinh lý không thoải mái.

Chắc không phải tất cả đan dược thật ra đều coi như là lò luyện đan nôn ra chứ? Thế sau này ai còn nuốt trôi được?

“Xem, luyện xong rồi.”

Một viên Bồi Nguyên đan cỡ bự lăn đến dưới chân Tô Duy.

“Đây là gì?” Tô Duy nhìn thứ này quả thật giống đan dược, phía mặt cũng có đan vân màu đỏ.

Lò Xích Ô dừng lại, lửa lò bập bùng kiêu ngạo nói: “Đây là Bồi Nguyên đan bản cải tiến, ngươi có thể gọi nó là Đại Bồi Nguyên đan!”

“Một người chỉ có thể dùng nhiều nhất là 50 viên Bồi Nguyên đan cực phẩm, ăn nhiều không có hiệu quả, mà Đại Bồi Nguyên đan của ta ăn 1 viên bằng 100 viên, hiệu quả chắc chắn tốt hơn của ngươi!”

“Đừng có giỡn, thứ này là cho người ăn sao?” Tô Duy giận dữ chỉ Đại Bồi Nguyên đan to bằng quả bóng.

“Cái này ngươi lo chi, cùng lắm thì cho yêu thú ăn, hoặc là học loại thần thông Pháp tướng thiên địa vv… dù sao phẩm chất Bồi Nguyên đan ta luyện ra tốt hơn ngươi, ngươi ngoan ngoãn làm đồng tử quạt lửa của ta đi.”

“Ta không thừa nhận đây là Bồi Nguyên đan!”

“Ê này, lão già ngươi chơi xấu!”

“Ta...”

“Hai vị, nếu thi xong rồi, không ngại giúp ta một chuyện.” Giang Ly thấy một người một lò lại muốn cãi nhau, trong chốc lát sẽ không có kết quả nên đứng ra ngăn bọn họ lại.

“Giang Nhân Hoàng.”

“Giang ca.”

Một người một lò lúc này mới phát hiện Giang Ly, tạm thời làm hòa, ở trước mặt người ngoài vẫn phải giữ hình tượng tiền bối luyện đan và lò luyện đan đức cao vọng trọng.

“Ta muốn luyện một viên Thuần Huyết đan, có thể luyện được không?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương