Bạch Hoành Đồ cũng không thể tin nhìn Giang Ly, ngươi vầy là không phải người nữa, ngươi là con cưng của ông trời!

Vốn y còn lo lắng có Thiên Ma cấp Thiên Tiên thì làm sao, không ngờ hắn có thể đánh thắng được, y nhìn mặt Giang Ly thấy chết không sờn, cứ tưởng hắn đã sẵn sàng chết trận chứ.

Uổng phí cảm tình!

Phì!

“Nếu Thiên Ma cấp Thiên Tiên 380 năm trước đã đến Cửu Châu âm thầm hoạt động, ông nghĩ như thế nào?”

“Khi đó ngươi mới Hợp Thể kỳ, cũng đã có thể uy hiếp đến Thiên Ma cấp Thiên Tiên…” Trường Tồn Tiên Ông kinh ngạc. "... Được rồi, đừng nhìn ta như vậy, ta cũng không biết nguyên nhân, dù sao ta chỉ là tên Địa Tiên nho nhỏ, không phải toàn trí toàn năng.”

Thấy Trường Tồn Tiên Ông không biết nguyên nhân thật, Giang Ly nhớ tới Đạo Tổ chết thảm lại hỏi: “Tiên Giới không sao thật sao? Không thì Thiên Ma tìm ra được Cửu Châu, Tiên Giới lại không tìm thấy, hơn nữa trong tấm bia đá Đạo Tổ còn nói Tiên Giới đại loạn...”

“Tốt nhất ngươi đừng trông mong gì Tiên Giới đến giúp Cửu Châu.” Trường Tồn Tiên Ông sắc mặt hơi khó coi. "Ngươi nghĩ sao ta trở lại Cửu Châu mà không ở lại Tiên Giới toàn là tiên lực?”

“Tiên nhân đều những người lạnh lùng, sống lâu quá rồi đến nhân tính cũng không còn, bọn họ chỉ quan tâm Tiên Giới, không quan tâm những thế giới như thế nào, ta ghét Tiên Giới như vậy.”

“Còn sư phụ nói Tiên Giới đại loạn, chắc không phải Vực Ngoại Thiên Ma xâm nhập Tiên Giới, ngươi xem trong tấm bia đá sư phụ không nhắc tới Vực Ngoại Thiên Ma, ta nghĩ có thể là các cao thủ Tiên Giới đánh nhau, sư phụ đứng sai đội bị trục xuất Tiên Giới rồi gặp phải Vực Ngoại Thiên Ma.”

Trường Tồn Tiên Ông nói tới đây tức giận bất bình, nếu sư phụ giống mình về Cửu Châu dưỡng lão, nào gặp những chuyện đó.

“Tiên Giới cũng có nội đấu?”

“Đương nhiên, số lần Tiên Giới nội đấu vượt qua tưởng tượng của ngươi, một trong những nguyên nhân ngươi cũng gặp rồi, Hồng Trần Tiên tử.” Trường Tồn Tiên Ông nhắc tới danh hào này lại sinh ra xúc động, bị Giang Ly đè xuống tại chỗ.

“Trừ đó ra, còn có gì mà tranh chấp đạo thống, quyền thế vv... dù sao Vực Ngoại Thiên Ma không uy hiếp đến bọn họ, không sợ bị gì.”

“Cũng là bây giờ Cửu Châu khá đoàn kết.” Trường Tồn Tiên Ông nhớ tới chuyện xưa, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói. "Lúc Thang trời thành Tiên chưa biến mất, có Tiên Giới chống lưng, số lần Cửu Châu nội đấu cũng chỉ ít hơn một chút so với Tiên Giới. Giờ có Thiên Ma, có Nhân Hoàng điện các ngươi, mọi người mới không dám nội đấu nữa.”

Trường Tồn Tiên Ông còn nói thêm: “Vốn là không muốn nói cho các ngươi mấy cái này, biết rồi có ích gì, không bằng không biết, còn có thể ngóng trông Tiên Giới tới cứu Cửu Châu.”

“Vực Ngoại Thiên Ma rốt cuộc là gì, Thiên Ma cấp Địa Tiên không có lý trí làm sao tu luyện đến Độ Kiếp kỳ?” Giang Ly lại hỏi.

“Hệ thống tu luyện của Thiên Ma khác với chúng ta, chúng không lấy linh khí tiên lực làm năng lượng mà dựa vào những cảm xúc tiêu cực như giận, sợ hãi, tang thương, nóng nảy vv… là thức ăn. Tử vong là khởi nguồn lớn nhất của cảm xúc tiêu cực nên chúng giết người, Tiên Giới có người suy đoán Thiên Ma sinh ra từ cảm xúc tiêu cực của sinh linh, nhưng đó chỉ là suy đoán.”

“Ông nghĩ có thể giết người mà nhận được công đức không?”

“Giết kẻ ác?”

“Giết kẻ nào cũng nào.”

“Nghe rất giống chuyện Vực Ngoại Thiên Ma làm.”

“Nói như thế nào?”

Trường Tồn Tiên Ông lắc đầu: “Ta chỉ là nghe nói, chưa thấy bao giờ. Người từ trong chiến trường có lén nói cho ta Vực Ngoại Thiên Ma có thần của mình, thần này chịu trách nhiệm phân phát công đức, ai tin thần đó rồi giết người thì có thể nhận được công đức.”

Bạch Hoành Đồ mở to mắt, không thể tin được còn có thần thế này tồn tại.

“Vậy ông biết tên của thần đó không?” Giang Ly nhìn thẳng mắt Trường Tồn Tiên Ông.

Trường Tồn Tiên Ông lắc đầu: “Tiên Giới quản chuyện này rất nghiêm, ta không biết.”

Giang Ly gật đầu tỏ vẻ hiểu, dù là Cửu Châu hay Tiên Giới, giết người là nhận công đức, sức hấp dẫn đối với tu sĩ là quá lớn, đây đường đường chính chính là Ma đạo.

Hắn không nói chuyện Thần Tàng giáo và Thần Tàng Tôn giả cho Trường Tồn Tiên Ông, đối với Trường Tồn Tiên Ông chỉ có tiên lực mà nói, ông rất có khả năng làm ra chuyện giống Tu Di Lão Phật, giết người nhận công đức.

Mà nuôi một vị tiên cần bao nhiêu công đức, Giang Ly không dám tính.

Chỉ cần Giang Ly còn ở đây, Trường Tồn Tiên Ông không cần ra tay đối phó Vực Ngoại Thiên Ma, tiên lực sẽ không tiêu hao.

...

Dạ Lang quốc là một nước nhỏ hẻo lánh ba mặt là núi, mặt còn lại giáp sông, tài nguyên nghèo nàn, làm đất nước nhỏ này ít giao lưu với bên ngoài, cũng ít bị người chú ý tới.

Nước nhỏ này có điều khác người là Quốc quân của bọn họ, thiên phú Quốc quân rất tốt, chỉ mấy chục năm ngắn ngủi, trong cảnh thiếu thiên tài địa bảo trợ giúp lại có thể từ Luyện Khí kỳ lên tới Hóa Thần kỳ.

Dân chúng Dạ Lang quốc đều biết Quốc quân của họ không phải được kế thừa, mà là đoạt được.

Quốc quân Dạ Lang quốc Trương Hàn vốn là một tên đao phủ cao lớn vạm vỡ, hung thần dữ tợn, người biết gã đều biết gã là người thế nào, gã chỉ là nhìn hung dữ, thật ra tâm địa thiện lương, thường giúp đỡ người khác, được hàng xóm quý mến.

Dần dần, mọi người phát hiện tu vi Trương Hàn đang dần dần tăng lên, vốn cả đời vô vọng được Trúc Cơ kỳ thế nhưng lại đột phá.

Hỏi gã nguyên nhân, gã chỉ là gãi đầu cười nói may mắn, may mắn thôi.

Mọi người cho rằng gã may mắn thật thì lại phát hiện hình như gã khai khiếu, chỉ mấy năm đã tăng tới Trúc Cơ Hậu kỳ.

Quan trên biết được thuộc hạ mình có người như vậy liền thấy không thể lãng phí thiên phú gã, muốn đề bạt gã và gả con gái cho gã, gã lại lắc đầu nói mình làm đao phủ được rồi, quan trên thấy gã khăng khăng chỉ có thể cho rằng người này bùn nhão không trát được tường, cũng từ bỏ không gả con gái nữa.

Hàng xóm phát hiện tính cách Trương Hàn thay đổi, mỗi lần sau khi chém đầu xong gã sẽ ủ dột mấy ngày nhưng từ khi hắn đột phá Trúc Cơ liền vui tươi hẳn lên, cứ như chém đầu không phải chuyện tệ, gã thậm chí tỏ vẻ mình thích chém đầu.

Các hàng xóm có hơi sợ với một Trương Hàn như vậy.

Không biết bắt đầu từ khi nào, trong thành Trương Hàn xuất hiện một nghĩa hiệp, giết người làm giàu bất nhân trong đêm, phân phát tài sản, mà trùng hợp chính là Trương Hàn lại đột phá đến Kim Đan kỳ hơn nữa đan thành Thượng phẩm.

Truyền thuyết nghĩa hiệp lan thật lâu, người ác trong thành cũng dần ít đi, Trương Hàn cũng tăng tới Kim Đan Hậu kỳ.

Tới Kim Đan Hậu kỳ rồi, tu vi Trương Hàn tăng quá chậm, đã không còn ai để gã giết.

Trương Hàn hơi nôn nóng, đúng lúc này quan trên gả con gái mình cho một tài tuấn rất có thiên phú, Trương Hàn cũng thích con gái quan trên, không đồng ý cuộc hôn nhân này, muốn quan trên gả con cho mình.

Tuy con gái quan trên cũng thích Trương Hàn nhưng quan trên lại cảm giác tuy thiên phú Trương Hàn tốt, thần kinh lại có vấn đề, chỉ làm đao phủ, nói không chừng giết người thành nghiện, gả con mình cho gã rất nguy hiểm nên từ chối đề nghị của Trương Hàn.

Trương Hàn căm tức, trong ngày cưới giết cả nhà tài tuấn, cướp con gái quan trên đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương