Chương 194: Thu Làm Đệ Tử

Lúc này, trong hồ truyền đến tiếng ngựa hí vang, Lý Thanh Sơn quay đầu nhìn, lập tức nhìn thấy xe ngựa xuyên qua sương mù dày đặc, bay đến gần, phía sau còn có một con thuyền lớn theo đuôi

Lý Thanh Sơn nhíu mày, nếu hắn đoán không sai thì phát pháo khi nãy là do con thuyền lớn phóng ra. Mà trên chiếc xe ngựa kia dường như có một hơi thở vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn mang theo địch ý, đây không phải là bản lĩnh của Luyện Khí sĩ, chỉ là bản năng của yêu ma.

Xe ngựa chạy như bay lên bờ, yên lặng dựng lại trước mặt Lý Thanh Sơn

Lý Thanh Sơn chỉ nhìn thấy một bà cụ mặc áo đỏ từ trên xe ngựa bước xuống. Trên người tỏa ra uy áp, dù ở trên người Trác Trí bá thì hắn cũng chưa bao giờ cảm nhận được hơi thở mạnh đến thế này. Nếu tính trong số những người hắn gặp qua, thì người gần giống nhất chính là Hoa Thừa Tán, nhưng bà ta lại yếu hơn Hoa Thừa Tán rất nhiều

Người đến chính là cao thủ Luyện Khí tầng chín

Tây Môn Mỗ Mỗ đi xuống xe ngựa, ánh mắt lướt qua cơ thể Lý Thanh Sơn, rơi xuống trên người Tiểu An đang đứng bên cạnh, sau đó cuối cùng cũng không dời đi, gương mặt vô cùng chấn động, lầm bầm nói:

“Diệu như xuân hoa, nhìn quanh lưu quang, băng cơ ngọc cốt, phấn trang ngọc trác, một người làm sao có thể bao hàm nhiều sắc tướng như thế, khoan đã, đây...không lẽ đây là quốc sắc thiên hương trong truyền thuyết sao? Không thể nào?”

Tây Môn Mỗ Mỗ có kiến thức rộng rãi, đương nhiên sẽ không hoảng sợ chỉ vì gương mặt của một đứa con nít, những từ ngữ mà bà vừa nói ra cũng không phải là những từ khen ngợi đơn giản.

Trong cửa này, những tiêu chuẩn và danh từ dùng để xem người xem tướng bao gồm các loại sắc tướng như tướng hoa dung nguyệt mạo, tướng yêu sinh mị cốt, tướng nhập mặt đào hoa, tướng hương cơ ngọc thể, tú sắc khả xan vân vân, có cao có thấp, được phân chia tỉ mỉ làm ba cấp bậc, bất cứ ai có được một loại sắc tướng, khi tu luyện Mị Thuật của Vân Vũ Môn đều sẽ làm ít công to, nếu như có được loại sắc tướng cao cấp thì có thể dễ dàng đạt được hiệu quả siêu phàm.

Vân Vũ Môn chủ của hiện tại có được “tướng nhập mặt đào hoa”, được môn chủ đời trước đánh giá cao, thu nhận làm đệ tử, mới có được thành tựu như bây giờ. Mà Tây Môn Mỗ Mỗ lại có được tướng hồng phi thúy vũ trong “tướng hồng phi”, cũng bộc lộ hết toàn bộ tài năng, trở thành một trong bốn mỗ mỗ lớn nhất của Vân Vũ Môn. Mà hoa khôi Phù Dung của thành Gia Bình, tuy rằng nhan sắc bình thường nhưng lại có được tướng thướt tha mềm mại, cho nên mới được thu làm đệ tử, nâng đỡ thành hoa khôi.

Mà trong các loại sắc tướng, có một loại sắc tướng chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, đó chính là tướng quốc sắc thiên hương.

Người có quốc sắc thiên hương, dung hợp các loại sắc tướng, đứng đầu trong tất cả hương thơm, đứng đầu trong các loại sắc đẹp. Lần này Tây Môn Mỗ Mỗ vừa nhìn thấy Tiểu An, mới đọc ra một loạt các loại tên sắc tướng, sau đó cuối cùng mới đưa ra được kết quả mà chính bà cũng không dám tin.

Nghe đồn tướng này xuất hiện chính là dấu hiệu của thiên hạ đại loạn, tuy chưa chắc là đúng, nhưng cũng đã nói rõ mị lực của loại sắc tướng này, hồng nhan họa thủy, nghiêng nước nghiêng thành.

Tây Môn Mỗ Mỗ lập tức quăng Lý Thanh Sơn sang một bên, kể cả chuyện đệ tử ưu tú là Triệu Lương Thanh và Phù Dung mất tích cũng quên sạch sẽ, cứ mãi nhìn chằm chằm vào Tiểu An, bước từng bước một sang, gần như còn kích động hơn của Lý Thanh Sơn khi nãy:

“Đẹp quá, thật tốt quá.”

Nếu thu nàng làm đệ tử, dẫn về Vân Vũ Môn...

Lý Thanh Sơn lạp tức chặn trước người Tây Môn Mỗ Mỗ, cũng ngắt ngang suy nghĩ mơ màng của bà, hỏi:

“Bà là ai? Muốn làm cái gì?”

Tây Môn Mỗ Mỗ không vui ngẩng đầu, nhìn Lý Thanh Sơn cao to hơn bà rất nhiều, vẻ mặt vô cùng ngạo nghễ, cứ như đang nhìn xuống người khác:

“Ồ, ngươi chính là Lý Thanh Sơn sao? Ngươi có quan hệ gì với nàng ta?”

Lúc đầu Tây Môn Mỗ Mỗ còn nghĩ vừa gặp mặt là sẽ giết Lý Thanh Sơn ngay, dù Lý Thanh Sơn có liên quan đến việc Triệu Lương Thanh và Phù Dung mất tích hay không cũng không sao cả, coi như chấm dứt việc này.

Nhưng nhìn thấy Tiểu An thân thiết với hắn như thế, lập tức không tiện giết chết hắn, để tránh cho sau này rơi vào tình cảnh kết thù với đệ tử ngoan. Còn chuyện của hai tên vô dụng Triệu Lương Thanh và Phù Dung, chết thì cứ chết đi, làm gì đáng để Mỗ Mỗ như bà để ý đến.

Lý Thanh Sơn ngẩn ra, cũng không biết nên nói giữa hắn và Tiểu An có quan hệ gì, hỏi ngược lại:

“Ngươi là ai? Chuyện này liên quan gì đến ngươi?”

“Bà ta là Tây Môn Mỗ Mỗ của Vân Vũ Môn.”

Thuyền lớn đã đi đến bờ hồ, Hoa Thừa Lộ nhảy xuống thuyền, nhẹ nhàng uyển chuyển đáp xuống đất, dùng thân pháp tuyệt diệu nhảy vọt vài lần, cũng đã đi đến trước mặt Lý Thanh Sơn.

Một đám cao thủ bạch đạo cũng rối rít nhảy xuống thuyền, chuẩn bị tìm kiếm linh đan có thể làm người ta thăng cấp thẳng đến cảnh giới Tiên Thiên.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương