Đại Thánh Truyện (Bản dịch)
-
Chương 153
Chương 153: Mắng Người
Tiền Dung Huy giãy dụa lùi lại liên tục:
"Đừng! Dung Chỉ, chúng ta không có thù!"
Hắn là người đầu tiên bị cuốn vào làn sóng giết chóc máu tanh, nhưng với thực lực luyện khí tầng một đỉnh phong của mình nên hắn vẫn còn tồn tại, nhưng chân khí toàn thân đã tiêu hao nhiều, gần như chẳng còn, trên cơ thể có nhiều chỗ bị thương, có vẻ không còn chút sức lực nào.
Tiền Dung Chỉ lại nói:
"Mùa thu của bốn năm về trước, ngày mười lăm tháng tám, ngươi mắng ta là con ả phóng túng!"
Phân Thủy Thứ đâm thẳng vào đầu Tiền Dung Huy, không chút lưu tình.
Tiền Diên Niên đuổi đến ngoài đường, trông thấy một màn này, hắn như thể bị bấm nút dừng, tinh thần tỉnh táo lại một chút. Nhà họ Tiền, cứ thế là xong rồi sao?
Tiền Dung Chỉ quay đầu lại, nhìn Tiền Diên Niên, trên mặt không có vẻ sợ hãi chút nào, lại còn cực kỳ khoái trá:
"Ha ha, ông nội à, ngươi thấy sao? Con cháu chắt của ngươi đều chết cả rồi!"
Một tiếng rú vang lên, Tiền Diên Niên rơi vào trạng thái điên cuồng hơn, không buồn quan tâm Lý Thanh Sơn, chỉ đánh thẳng về phía Tiền Dung Chỉ.
Lý Thanh Sơn nắm chặt Liễu Phong Đao đầy vết nứt, nhưng không bổ nhát nào. Người phụ nữ này tâm địa ác độc, ra tay tàn nhẫn, thay đổi bất thường, nhiều lần gây bất lợi cho hắn, sao hắn phải cứu nàng ta.
Thấy Tiền Diên Niên đang đánh đến, Tiền Dung Chỉ lấy ra ba tấm hỏa phù, hóa thành cầu lửa đánh về phía Tiền Diên Niên.
Đùng…đùng…đùng, ba tiếng nổ vang, ánh lửa phóng lên tận trời, không khi nâng tàn thi lên.
Nhưng Tiền Dung Chỉ còn chưa kịp mừng vội đã thấy Tiền Diên Niên cứng rắn xông qua đám lửa, mái tóc lưa thưa bị lửa thiêu rụi hết, trên người toàn vết tích cháy khét, nhưng vẫn vác cái thân khói lửa ấy liều lĩnh vọt về phía nàng.
Tiền Dung Chỉ cuối cùng cũng tỏ vẻ sợ hãi, nhưng nàng ta không chạy trốn. Nàng nắm chắt Phân Thủy thứ trong tay, vung ra một ánh sáng xanh thẫm, đâm về phía Tiền Diên Niên.
Bỗng…một gốc dây leo xanh mướt ướt át mọc ra từ đất, quấn lên người Tiền Diên Niên như con rắn. Thân thể hắn bung Canh Kim Chân Khí ra, cắt đứt dây leo, những cũng bị cản trở một chút. Ánh sáng xanh thẫm xuyên qua ngực, máu nơi vết thương vốn bị Lý Thanh Sơn đâm xuyên lại ồ ạt chảy ra, không ngừng lại được nữa.
Tiền Diên Niên lại tiến vài bước về phía trước, dưới chân hắn ngày càng nhiều dây leo mọc lên, quấn quanh hắn. Hắn như con bướm hãm sâu trong mạng nhện, càng giãy dụa lại càng bất lực.
Điêu Phi chẳng biết đã về từ lúc nào, tay phải bấm chú trước ngực, chăm chút nhìn Tiền Diên Niên. Những dây leo kia chính là pháp thuật do hắn thi triển ra.
Lý Thanh Sơn biết Điêu Phi không tu luyện "Tiên Thiên Ngưng Khí Quyết", vậy đại khái chắc là công pháp Thanh Đằng Sơn rồi!
Hình như Tiền Dung Chỉ cũng không ngờ đòn đánh này lại có hiệu quả, mặt nàng ta hiển hiện vẻ vui đến điên cuồng, nhưng không xông đến bổ thêm đao nào nữa, là lại cẩn thận lui về sau vài chục bước:
"Ông nội à, thê thiếp, con gái của ông đều ở đây cả, ông có thấy không? Ngay cạnh chân của ông đó. Ối cha, ông đá phải đầu của ái thiếp nhà ông kìa. Nhưng cũng không sao đâu, còn cả những kẻ phản bội nhà họ Tiền, ta cũng giúp ngươi tru sát hết rồi! Thế nào? Ân tình của nhà họ Tiền, ta báo hết rồi đúng không!"
Tiền Diên Niên gào thét, nhưng lúc hắn chiến đấu kịch liệt với Lý Thanh Sơn đã gần trở thành đèn khô cạn dầu. Cú vọt về phía trước ban nãy đã dùng hết sức lực còn lại của hắn. Với ít chân khí cứu mệnh cuối cùng, hắn nhìn chòng chọc vào Tiền Dung Chỉ, như muốn lóc miếng thịt của nàng ta ra vậy.
Nhưng Tiền Dung Chỉ chỉ cười khanh khách, nói liên miên:
"Có nhớ khi trước ngươi đã đồng ý với ta, bảo sẽ để ta làm gia chủ nhà họ Tiền. Đương nhiên là ta biết ngươi lừa ta rồi, sao ngươi có thể để một người ngoài, lại còn là nữ làm gia chủ chứ? Nhưng bây giờ ngươi đã chẳng còn ai để kế thừa vị trí gia chủ rồi, chỉ có thể để ta đảm nhận thôi."
Nàng lại tỏ vẻ khổ não:
"Nhưng bây giờ nhà họ Tiền đã chẳng còn ai rồi, vị trí gia chủ trước mắt này cũng chẳng còn gì thú vị cả, nên trả cho ngươi vậy, gia chủ đời đầu cũng là gia chủ đời của của nhà họ Tiền."
Mỗi câu Tiên Dung Chỉ nói ra đều như đao như kiếm, xuyên thủng Tiền Diên Niên, khiến hắn run lẩy bẩy cả người. Nhưng hắn đã bị đánh vỡ cằm, chẳng nói ra nổi một câu đã ngửa đầu, phun ra một ngụm máu tươi rồi bị dây leo cắn nuốt hết.
…
Cây thường xuân xanh ngắt đặc biệt tươi đẹp trong thế giới đầy máu và u ám, nó sinh trưởng và lan rộng tràn đầy sức sống, lít nha lít nhít dệt thành một chiếc kén lớn.
Lâu lâu, chỉ có tiếng sột soạt của cây thường xuân vang vọng.
Chẳng biết Tiền Dung Chỉ đã ngừng nói từ lúc nào, ngơ ngác nhìn vào chiếc kén lớn màu xanh lá kia.
Đợi đến khi xác nhận Tiền Diên Niên đã bỏ mạng, Điêu Phi vội vội vàng vàng tiến lên xua tan đám cây thường xuân, tìm kiếm khắp người Tiền Diên Niên nhưng hiển nhiên là không thấy sự tồn tại của túi Bách Bảo.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook