Chương 150: Phản Bội

Đám người nhà họ Tiền phỉ nhổ một trận, rất nhiều đao thương nhắm thẳng vào Tiền Dung Huy. Tiền Dung Huy quát:

"Tránh ra cho ta!"

"Ta có nói để ngươi đi sao?"

Tiếng Tiền Dung Chỉ băng lạnh, khiến Tiền Dung Huy dừng lại, quay đầu, tức giận nói:

"Ngươi còn muốn thế nào nữa!"

Tiền Dung Chỉ nói:

"Nếu bây giờ ngươi đi, thì cứ đợi bị cả thiên hạ lùng bắt đi!"

Sau đó nói với mọi người:

"Ta biết mặt hết tất cả các ngươi. Hôm nay, đừng ai mơ tưởng được rời đi trong yên bình. Bây giờ, chỉ cần không phải là người dòng chính của nhà họ Tiền, dâng đầu của người nhà họ Tiền lên để nhập hội đều sẽ được tha tội, nếu không thì chỉ có một con đường chết!"

Nàng đang trong tình thế cực kỳ nguy hiểm, nhưng không những không sợ hãi cầu xin tha thứ, ngược lại còn hung tợn uy hiếp tất cả mọi người.

Đám người đều bối rối một phen. Người thật sự thuộc dòng chính của nhà họ Tiền thật ra cũng chỉ là con số ít, mà đến cả bọn họ cũng chẳng có quyết tâm cùng chết cùng sống với nhà họ Tiền, chỉ là bị trói trên cùng một thuyền với nhà họ Tiền nên không thể không gắng gượng tiếp, chứ nói chi là những người khác.

Nàng dần dần cảm nhận được cảm giác của Lý Thanh Sơn, cảm giác thế này thật sự quá tốt.

Không khí ngột ngạt đến cùng cực, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh. Trong đêm hề nóng bức thế này, ánh lửa chiếu rọi xuống, mồ hôi từ những cái trán rịn ra nhiều, chảy xuống. Tất cả mọi người đều cảnh giác nhìn bên cạnh mình, cố gắng phân biệt những khuôn mặt bằng ánh lửa le lói trong bóng tối, xem ai không phải là người thân cùng tộc của mình, ai có thể dâng đầu nhập hội.

Một gia tộc lớn bề dày trăm năm thế này, quan hệ giữa người trong tộc dày như mạng nhện, đan xen vào, đếm không xuể hết oán hận và hận thù trong nội bộ.

Trong bóng tối, không biết đao đầu tiên được hạ xuống từ đâu, nơi nào vang lên tiếng hét thảm thiết đầu tiên, như một ngòi dẫn nổ được châm. Tia máu hiện lên đầu tiên như đốm lửa rơi xuống một cánh đồng hoang, nhanh chóng lan thành cả một đồng cỏ cháy.

Có người hét lên:

"Giết những tên phản bội này!"

"Vây quanh nhà họ Tiền!"

Cũng có người hô hào:

"Báo thù rửa hận!"

Nhưng nhiều hơn hết thảy là những tiếng kêu rên thảm thiết.

Từng đôi mắt bị máu tanh nhuộm đỏ, không phân biệt được đâu là kẻ địch, đâu là người thân của mình, cứ vung đao với tất cả những kẻ lại gần.

Từng lá bùa hóa thành sét và đốm lửa, nổ tung trong đám người.

Tiếng thương đâm xuyên thân thể, tiếng đao chặt đứt xương người hòa lẫn tạo thành một khúc trấn hồn. Phủ của nhà họ Tiền hóa thành một luyện ngục Tu La.

Mà ở giữa luyện ngục, Tiền Dung Chỉ điên cuồng cười to. Có một cảm giác cực kỳ hưng phấn tràn vào lòng nàng, tất cả ký ức đều như bị thiêu đốt. Nàng quên đi mối uy hiếp tiềm tàng là Tiền Diên Niên, thậm chí quên đi nỗi đau sinh tử cách biệt. Cảm giác như nơi đây chính là thiên đường, bây giờ đang được gọi là cực lạc, cho dù có chết ngay lập tức cũng chẳng sao.

Cũng có người phẫn nộ muốn giết hết đám phản bội nhà họ Tiền, có cả kẻ giết người đến đỏ cả mắt đánh đến chỗ nàng.

Nhưng ở đây, làm gì có ai có thể giết được một luyện khí sĩ tầng hai? Tất cả đều chết dưới đường đao, biến thành những cái xác, vây quanh nàng thành vòng tròn. Dần dần không một ai dám đến gần, những thi thể vây quanh trở thành mảnh đất an bình duy nhất trong mảnh luyện ngục này.

Tất cả mọi người ở Cổ Phong Thành đều không thể quên đi đêm này, họ ở trong thành trông mong, ngóng chờ, nhìn một gia tộc lớn kiêu hùng ngồi ở Cổ Phong Thành cả trăm năm sụp đổ trong biển lửa. Họ có sợ hãi, có thán phục, có vui sướng, những cảm xúc phức tạp giao hòa.

Mà những luyện khí sĩ xuống núi nọ phần lớn đều không bỏ đi, cũng âm thầm quan sát cảnh tượng thảm thiết trong biển lửa kia, cực kỳ kinh ngạc và bất ngờ. Không ai ngờ rằng sự tình sẽ trở nên thế này.

Vốn tưởng rằng phát ngôn của Lý Thanh Sơn là một trò cười, không biết lượng sức, là tìm đường chết. Còn Tiền Diên Niên sẽ dùng thủ đoạn lôi đình để giết ba tên Ưng Lang Vệ, sau đó đưa những nhân vật quan trọng trong gia tộc trốn đi.

Những sự việc diễn ra lại vượt quá sức tưởng tượng của họ. Nhà họ Tiền đang bị hủy diệt! Mà Tiền Diên Niên vẫn đang ở trong chính đường, chưa hề bước ra ngăn cản hết tất cả mọi thứ, hình như đã bị chặn lại rồi.

Chuyện này là không thể! Một tên luyện khí sĩ tầng ba và hai tên luyện khí sĩ tầng hai có hợp sức cũng không đủ để Tiền Diên Niên một tay diệt gọn. Trừ phi Ưng Lang Vệ còn có chiêu phía sau, hoặc Trác Trí Bá kia đã âm thầm đến Cổ Phong Thành?

Đây là suy đoán hợp lý nhất, cũng giải thích được lý do vì sao Lý Thanh Sơn dám kiêu căng ngạo mạn như thế. May là nhóm luyện khí sĩ đều không ở lại trên núi. Trong mắt bọn họ, đám Ưng Lang Vệ cũng chẳng phải tổ chức biết phải trái gì, cũng chẳng có ai lên núi cứu viện cho nhà họ Tiền.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương