Đại Sói Hoang Ôn Nhu
-
Chương 4
không biết qua bao lâu, hơi thở của Nguyên Sơ Chân bắt đầu dồn dập, đầu óc cũng ngưng hoạt động, không thể suy nghĩ gì.
- Ưm... – Nàng cắn cánh môi, tứ chi mềm nhũn như không có tí sức lực nào. Nóng quá... Nàng nỉ non, thân mình nhỏ nhắn nằm nghiêng trên giường êm, thời gian trôi qua, cổ họng ngày càng nóng rát.
Lúc này nàng không ngừng le lưỡi liếm lấy cánh môi, thân thể mềm mại xinh đẹp như con sâu lông nhẹ nhàng mấp máy, toàn thân như có ngàn con kiến cắn khắp cơ thể.
Hai chân dưới váy không ngừng cọ xát, hoa viên tư mật cũng hơi rục rịch. Nàng không thể hình dung được loại cảm giác ngứa ngáy này, hình như là từ trong cơ thể xôn xao tràn ra ngoài, mặc cho nàng nhịn thế nào cũng không có cách khắc chế loại cảm giác ngứa ngáy này tiếp tục khuếch tán khắp cơ thể.
Mãi đến khi cửa tân phòng lại được mở ra, nam nhân điềm tĩnh đi đến bên giường nàng. Hạng Duật nheo mắt, nhìn gương mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ bừng bừng, thân thể xinh đẹp cuộn lại như con mèo nhỏ không ngừng vặn vẹo.
Vì sợ nàng giãy dụa quá mức, khiến cho dây thừng trên người làm nàng bị thương, hắn vội vàng mở trói cho nàng.
Ngay khi cởi trói xong, nàng không còn tí sức lực nào ngã vào lòng hắn, ngực không ngừng thở dốc:
- Nóng quá... ưm... - Thân thể nàng mềm mại như nước, trực tiếp nhào vào lòng hắn - Ta khát...
Vừa nghe thấy nàng kêu khát, hắn lập tức đến bàn rót một chén nước cho nàng, lại phát hiện chỉ có rượu hợp cẩn chứ không có nước. Những lúc thế này thì đành phải có gì uống nấy thôi.
hắn đưa ly rượu lên môi nàng. Nàng vội vàng uống cạn, muốn nhanh chóng làm mát cổ họng khô nóng. Chén rượu bị uống đến không còn một giọt, nhưng nàng vẫn cảm thấy cổ họng nóng như cũ.
- Giúp... giúp ta...
Ngay khi chạm vào da thịt hắn, cảm xúc mát lạnh kia khiến nàng không tự chủ dán vào người hắn.
- Nàng làm sao vậy, nương tử? - hắn đặt cái chén sang một bên, bàn tay nâng gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của nàng lên.
-Ta nóng quá - Nàng chu cái miệng nhỏ nhắn, thân thể mảnh mai không ngừng cọ xát vào người hắn - Nóng, nóng quá...
Nàng nóng đến mức muốn tan chảy, vì sao hắn còn không chịu giúp nàng nghĩ cách?
Gương mặt nhỏ của nàng cứ cọ cọ vào lòng bàn tay hắn, cảm giác thô ráp phảng phất trên má lại làm nàng thoải mái.
hắn nhíu đôi mày rậm, nhìn khuôn mặt đỏ rực cùng với thân thể đang giãy dụa, lộ ra phần da thịt trước ngực cũng đỏ ửng quỷ dị như vậy.
- Vừa rồi ai đã tới đây? - Nhìn dáng vẻ của nàng giống như bị người khác hạ dược.
- Thổ phỉ... Bà thổ phỉ... - Nàng chu cái miệng nhỏ, cánh môi không ngừng bị lưỡi nàng liếm ướt - Nàng ta tới... Ép ta ăn một viên thuốc... sau đó... Sau đó ta bỗng trở nên kì quái...
hắn kinh hãi, tỉ mỉ xem kĩ toàn thân nàng.
- Hu hu hu... -Nàng vì thân thể nổi lên biến hóa kì quái, cả người như bị lửa thiêu đốt - Ta rất khổ sở! Ta muốn chết đẹp một chút có được không?
- Nàng sẽ không chết! - hắn vỗ về cái trán của nàng, phát hiện nàng thật có nóng lên một chút, toàn thân trên dưới đỏ ửng. Nhìn thôi cũng biết là Kim Đan Đan ép nàng ăn tình dược.
- Nhưng ta rất khó chịu - Nàng mềm mại tiến vào lòng hắn, ở trong ngực hắn không ngừng cọ xát - Ngươi có thể giúp ta không?
Mặc kệ nàng kẹp chặt như thế nào, hoa viên tư mật vẫn cứ tiếp tục tiết ra dịch thủy...
hắn kéo nàng vào lòng. Bộ dạng chủ động quyến rũ của nàng khiến hắn cũng bắt đầu tâm xuân nhộn nhạo.
- Nóng quá... - Nàng không ngừng nỉ non, cánh môi như đóa hoa giữa hoang mạc, tìm kiếm môi bạc của hắn chạm vào.
hắn không ngờ rằng con thỏ nhỏ này lại chủ động như thế. Nàng có ý muốn hút nước bọt trong miệng hắn, dùng đầu lưỡi ngây ngô tách môi hắn ra, chui vào trong miệng hắn. Lưỡi nàng quấn quít lấy đầu lưỡi hắn, lại bị hắn đổi khách thành chủ, khiêu khích ngược lại.
- Ưm... - Nàng hừ nhẹ, thân thể nhỏ bé nhanh chóng ép sát hắn đến không có một kẻ hở.
Lưỡi hắn thưởng thức dịch thơm ngọt của nàng, vừa có chút hương vị của nữ nhân thành thục, lại vừa có chút tư vi ngây ngô.
Cả hai quấn quít đến khó chia lìa, nuốt lấy nước bọt của đối phương, lại ngấu nghiến lấy môi của nhau.
- Ưm... Ưm....
Nàng kêu nức nở như con mèo nhỏ, âm thanh có vẻ như thoải mái. Nàng thở hổn hển, tình dược trong cơ thể đang phát tác khiến toàn thân như đang trong lò lửa của nàng nay được làm mát.
hắn hôn kịch liệt làm cho nàng mê loạn. Đầu lưỡi hắn trong miệng nàng không ngừng đảo quanh, mà nàng lại không kịp đáp trả hắn. Nàng đương nhiên không hiểu làm thế nào để đáp trả, chỉ làm theo bản năng, cùng với sự dẫn dắt của hắn.
- Nóng quá!
Nàng rời khỏi môi hắn, đôi mắt nóng rực nhìn hắn, gương mặt nhỏ hồn nhiên tràn ngập vẻ quyến rũ. hắn ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, tay cởi bỏ mũ phượng, môi bạc lại lần nữa hôn lên cánh môi nàng, lòng bàn tay nhẹ nhàng giữ lấy gáy trắng nõn, dọc theo gáy đi dần đến giữa xương quai xanh, bàn tay to tham lam luồn vào vạt áo trong, kéo áo xuống đến đầu vai, lộ ra một mảng da thịt ửng hồng. Cái yếm bảo vệ đôi nhũ tròn đập vào mắt, kích thích nhãn quang của hắn.
- Giúp ta... Ta nóng... - Thấy hắn quá mức thong thả, bàn tay nhỏ bé đè cổ hắn, tự mình tháo dây thắt lưng.
hắn nhìn nàng chủ động, vẻ mặt như không thỏa mãn, khóe môi cong cong. không ngờ nương tử hắn lại khẩn cấp như vậy, muốn cùng hắn mây mưa đến vậy sao?
Vậy hãy để cho đại sói hoang liếm liếm cái miệng tham ăn... ăn luôn nàng!!
- Ưm... – Nàng cắn cánh môi, tứ chi mềm nhũn như không có tí sức lực nào. Nóng quá... Nàng nỉ non, thân mình nhỏ nhắn nằm nghiêng trên giường êm, thời gian trôi qua, cổ họng ngày càng nóng rát.
Lúc này nàng không ngừng le lưỡi liếm lấy cánh môi, thân thể mềm mại xinh đẹp như con sâu lông nhẹ nhàng mấp máy, toàn thân như có ngàn con kiến cắn khắp cơ thể.
Hai chân dưới váy không ngừng cọ xát, hoa viên tư mật cũng hơi rục rịch. Nàng không thể hình dung được loại cảm giác ngứa ngáy này, hình như là từ trong cơ thể xôn xao tràn ra ngoài, mặc cho nàng nhịn thế nào cũng không có cách khắc chế loại cảm giác ngứa ngáy này tiếp tục khuếch tán khắp cơ thể.
Mãi đến khi cửa tân phòng lại được mở ra, nam nhân điềm tĩnh đi đến bên giường nàng. Hạng Duật nheo mắt, nhìn gương mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ bừng bừng, thân thể xinh đẹp cuộn lại như con mèo nhỏ không ngừng vặn vẹo.
Vì sợ nàng giãy dụa quá mức, khiến cho dây thừng trên người làm nàng bị thương, hắn vội vàng mở trói cho nàng.
Ngay khi cởi trói xong, nàng không còn tí sức lực nào ngã vào lòng hắn, ngực không ngừng thở dốc:
- Nóng quá... ưm... - Thân thể nàng mềm mại như nước, trực tiếp nhào vào lòng hắn - Ta khát...
Vừa nghe thấy nàng kêu khát, hắn lập tức đến bàn rót một chén nước cho nàng, lại phát hiện chỉ có rượu hợp cẩn chứ không có nước. Những lúc thế này thì đành phải có gì uống nấy thôi.
hắn đưa ly rượu lên môi nàng. Nàng vội vàng uống cạn, muốn nhanh chóng làm mát cổ họng khô nóng. Chén rượu bị uống đến không còn một giọt, nhưng nàng vẫn cảm thấy cổ họng nóng như cũ.
- Giúp... giúp ta...
Ngay khi chạm vào da thịt hắn, cảm xúc mát lạnh kia khiến nàng không tự chủ dán vào người hắn.
- Nàng làm sao vậy, nương tử? - hắn đặt cái chén sang một bên, bàn tay nâng gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của nàng lên.
-Ta nóng quá - Nàng chu cái miệng nhỏ nhắn, thân thể mảnh mai không ngừng cọ xát vào người hắn - Nóng, nóng quá...
Nàng nóng đến mức muốn tan chảy, vì sao hắn còn không chịu giúp nàng nghĩ cách?
Gương mặt nhỏ của nàng cứ cọ cọ vào lòng bàn tay hắn, cảm giác thô ráp phảng phất trên má lại làm nàng thoải mái.
hắn nhíu đôi mày rậm, nhìn khuôn mặt đỏ rực cùng với thân thể đang giãy dụa, lộ ra phần da thịt trước ngực cũng đỏ ửng quỷ dị như vậy.
- Vừa rồi ai đã tới đây? - Nhìn dáng vẻ của nàng giống như bị người khác hạ dược.
- Thổ phỉ... Bà thổ phỉ... - Nàng chu cái miệng nhỏ, cánh môi không ngừng bị lưỡi nàng liếm ướt - Nàng ta tới... Ép ta ăn một viên thuốc... sau đó... Sau đó ta bỗng trở nên kì quái...
hắn kinh hãi, tỉ mỉ xem kĩ toàn thân nàng.
- Hu hu hu... -Nàng vì thân thể nổi lên biến hóa kì quái, cả người như bị lửa thiêu đốt - Ta rất khổ sở! Ta muốn chết đẹp một chút có được không?
- Nàng sẽ không chết! - hắn vỗ về cái trán của nàng, phát hiện nàng thật có nóng lên một chút, toàn thân trên dưới đỏ ửng. Nhìn thôi cũng biết là Kim Đan Đan ép nàng ăn tình dược.
- Nhưng ta rất khó chịu - Nàng mềm mại tiến vào lòng hắn, ở trong ngực hắn không ngừng cọ xát - Ngươi có thể giúp ta không?
Mặc kệ nàng kẹp chặt như thế nào, hoa viên tư mật vẫn cứ tiếp tục tiết ra dịch thủy...
hắn kéo nàng vào lòng. Bộ dạng chủ động quyến rũ của nàng khiến hắn cũng bắt đầu tâm xuân nhộn nhạo.
- Nóng quá... - Nàng không ngừng nỉ non, cánh môi như đóa hoa giữa hoang mạc, tìm kiếm môi bạc của hắn chạm vào.
hắn không ngờ rằng con thỏ nhỏ này lại chủ động như thế. Nàng có ý muốn hút nước bọt trong miệng hắn, dùng đầu lưỡi ngây ngô tách môi hắn ra, chui vào trong miệng hắn. Lưỡi nàng quấn quít lấy đầu lưỡi hắn, lại bị hắn đổi khách thành chủ, khiêu khích ngược lại.
- Ưm... - Nàng hừ nhẹ, thân thể nhỏ bé nhanh chóng ép sát hắn đến không có một kẻ hở.
Lưỡi hắn thưởng thức dịch thơm ngọt của nàng, vừa có chút hương vị của nữ nhân thành thục, lại vừa có chút tư vi ngây ngô.
Cả hai quấn quít đến khó chia lìa, nuốt lấy nước bọt của đối phương, lại ngấu nghiến lấy môi của nhau.
- Ưm... Ưm....
Nàng kêu nức nở như con mèo nhỏ, âm thanh có vẻ như thoải mái. Nàng thở hổn hển, tình dược trong cơ thể đang phát tác khiến toàn thân như đang trong lò lửa của nàng nay được làm mát.
hắn hôn kịch liệt làm cho nàng mê loạn. Đầu lưỡi hắn trong miệng nàng không ngừng đảo quanh, mà nàng lại không kịp đáp trả hắn. Nàng đương nhiên không hiểu làm thế nào để đáp trả, chỉ làm theo bản năng, cùng với sự dẫn dắt của hắn.
- Nóng quá!
Nàng rời khỏi môi hắn, đôi mắt nóng rực nhìn hắn, gương mặt nhỏ hồn nhiên tràn ngập vẻ quyến rũ. hắn ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, tay cởi bỏ mũ phượng, môi bạc lại lần nữa hôn lên cánh môi nàng, lòng bàn tay nhẹ nhàng giữ lấy gáy trắng nõn, dọc theo gáy đi dần đến giữa xương quai xanh, bàn tay to tham lam luồn vào vạt áo trong, kéo áo xuống đến đầu vai, lộ ra một mảng da thịt ửng hồng. Cái yếm bảo vệ đôi nhũ tròn đập vào mắt, kích thích nhãn quang của hắn.
- Giúp ta... Ta nóng... - Thấy hắn quá mức thong thả, bàn tay nhỏ bé đè cổ hắn, tự mình tháo dây thắt lưng.
hắn nhìn nàng chủ động, vẻ mặt như không thỏa mãn, khóe môi cong cong. không ngờ nương tử hắn lại khẩn cấp như vậy, muốn cùng hắn mây mưa đến vậy sao?
Vậy hãy để cho đại sói hoang liếm liếm cái miệng tham ăn... ăn luôn nàng!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook